Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1298: Giám đốc công ty quốc hữu lớn nhất




Liễu Tuấn ngồi trước mặt Bạch Dương cười toe toét.

Có điều bí thư Liễu Tuấn ngồi không ngay ngắn, ngả người dựa vào lưng ghế nhìn Bạch Dương, may mà trong phòng không có ai, nếu không sẽ bị dọa cho chết khiếp.

Cty hữu hạn đầu tư Cửu Châu từ khi thành lập cho tới nay chưa bao giờ gặp vị "ác khách" như vậy.

- Chú ý một chút, là lãnh đạo lớn rồi mà mãi không chịu đứng đắn.
Bạch Dương rất bất lực.

Bạch Dương sau khi từ Chicago về nước không lâu, Liễu Tấn Tài và Hồng thủ tướng lần lượt triệu kiến cô hỏi thăm tình hình học tập của cô ở Chicago đồng thời khích lệ.

Không bao lâu quốc vụ viện hạ văn kiện bổ nhiệm đồng chí Bạch Dương làm tổng giám đốc kiêm bí thư đảng ủy công ty Cửu Châu.

Cty Cửu Châu thành lập vào sáu năm trước, là công ty quốc hữu lớn nhất trong nước hiện nay, trực thuộc ban quản lý xí nghiệp TW.

Cty Cửu Châu là sản phẩm của cải cách mở cửa, ý tưởng ban đầu của Cty này là quản lý thống nhất các công ty đầu tư quốc hữu cả nước, thực hiện quyết sách tăng giá trị tài sản quốc hữu.

Công ty Cửu Châu bất kể lợi nhuận hay quy mô công ty không phải xếp hạng trên cùng trong xí nghiệp cốt cán cỡ lớn trực thuộc ban quản lý xí nghiệp TW, có điều cấp bậc lại được đặt cấp phó bộ.

Nghe nói Liễu Tuấn bổ nhiệm tới Cty Cửu Châu làm tổng giám đốc kiêm bí thư đảng ủy, Liễu Tuấn cả kinh, ngay tối hôm đó đã nói chuyện với Liễu Tấn Tài về việc này ở nhà.

- Ba, ai đề nghị chị Bạch Dương quản lý Cty Cửu Châu?

Hai cha con vừa uống trà trong tròi nghỉ, Liễu Tuấn vừa pha trà vừa thuận miệng hỏi.

Liễu Tấn Tài cười nói:
- Là ba đề nghị.

Liễu Tuấn lắc đầu:
- Con đã đoán không phải ba thì là Hồng thủ tưởng mà, nhất định không chịu buông tha cho con rồi.

Liễu Tấn Tài cười lớn, không phủ nhận.

Kỳ thực lệnh bổ nhiệm này không phải không có ai phản đối, một số lãnh đạo lão thành của quốc vụ viện không xem trọng Bạch Dương.

Là Cty quốc hữu lớn nhất cả nước, tổng vốn đầu tư của công ty lên tới 20 tỷ, tổng tài sản 100 tỷ, số lượng công nhân viên gần 60.000 người, dù so với những công ty dầu mỏ, công ty thông tin di động thì con hơi nhỏ, nhưng đủ xưng là công ty cực lớn rồi.

Đem một công ty lớn như thế giao cho một nữ đồng chí làm người ta không yên tâm, nhất là trước đó Bạch Dương hoàn toàn không có kinh nghiệm quản lý công ty, mà làm cán bộ hành chính ở ban ngành chính phủ và đảng ủy, vừa mới từ Mỹ về lập tức ủy thác trọng trách tựa hồ hơi cẩu thả một chút, chẳng lẽ học tập hai năm có thể triệt để thay đổi năng lực một con người?

Một số lãnh đạo cá biệt của quốc về viện đề xuất phương an trung gian, để Bạch Dương làm phó tổng giám đốc kiêm bí thư đảng ủy, có thể cấp cho cấp phó bộ, còn chức tổng giám đốc đợi làm quen với việc vận hay của công tay hẳng hay.

Phải nói đây là biện pháp khá ổn thỏa, toàn diện về mọi mặt.

Trước khi ra nước ngoài học tập Bạch Dương là cán bộ cấp chính sở thời gian không ngắn, học tập thành tài phải trọng dụng là đương nhiên, nếu không để cô ra nước ngoài học tập với ý nghĩa gì?

Trọng dụng chủ yếu thể hiện tại cấp bậc, chỉ cần cho lên cấp phó bộ coi như trọng dụng rồi, còn quyền lực thực tế thì tạm hoãn đã, chỉ cần Bạch Dương biểu hiện đủ năng lực còn sợ không võ vũ đài sao?

Có điều Hồng thủ tướng kiên trì để Bạch Dương làm người đứng đầu Cty Cửu Châu.

Người khác không biết căn nguyên là ở trên người Liễu Tuấn.

Quan hệ ngoại vi của Liễu Tuấn thuộc về chuyện cơ mật, nhưng không che dấu được Hồng thủ tướng, càng không che dấu được cha mình. Tập đoàn Thịnh Nghiệp đã thành công ty tổng tài sản lớn nhất thế giới, vẫn tăng trưởng với tốc độ kinh người, trừ tầng tối cao của Thịnh Nghiệp, không ai biết rốt cuộc đến giờ tài sản của nó là bao nhiêu.

Thậm chí Liễu Tuấn cũng không rõ lắm, y đã rất lâu rồi không hỏi tới Tiểu Thanh chúng ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền nữa.

Hồng thủ tướng rất rõ sức ảnh hưởng của y với Thịnh Nghiệp, cũng rất rõ "giao tình" giữa y và Bạch Dương, để Bạch Dương làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu, Liễu nha nội không thể khoanh tay ngồi nhìn, sẽ ra sức bày mưu kế cho Bạch Dương.

Một "cố vấn" miễn phí lại tận tâm tận lực như thế đi đâu mà tìm? Bất kỳ ai làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu cũng không có lợi bằng được Bạch Dương.

Thấy cha cười, trong lòng Liễu bí thư bất mãn lắm, Hồng thủ tướng "tính kế" y thì đành đi, nhưng ngay cả cha y cũng "tính kế" với y, sao Liễu bí thư chịu?

Liễu Tấn Tài nhìn thấu tâm tư con trai, mỉm cười nói:
- Trước kia con để Tiểu Thanh tới Hồng Kông mở Cty Thịnh Nghiệp là vì cái gì?

Liễu Tuấn ngẩn ra, lập tức cười nói:
- Ba không cần phải giáo dục con, con biết tự phải làm gì, con chỉ lo dính líu quá sâu liệu có hậu họa hay không thôi.

- Con lo lắng có hậu họa gì?
Liễu Tấn Tài hỏi.

Liễu Tuấn lại ngẩn ra.

Hậu họa gì?

Cái này con phải hỏi sao?

- Trước kia vì báo quốc, giờ chỉ cần luôn kiên trì phương hướng đó là được, danh dự được mất cá nhân cần gì phải quá so đo? Tầm nhin phải xa ra một chút.

Liễu Tuấn nghiêm mình, gật đầu. Y nhận ra lòng dạ của cha so với trước kia càng rộng mở hơn, có lẽ do địa vị! Lòng chứa đại cục, tầm nhìn tất nhiên xa rộng.

Nếu thủ tướng và phó thủ tướng đều có dụng ý đó, Liễu Tuấn không dám chậm trễ, Bạch Dương vừa nhậm chức, y liền vội vã chạy tới Cty Cửu Châu.

Liễu bí thư làm trò:
- Dương Dương, thoáng một cái trở nên giàu như thế, có quen không?

Bạch Dương cười:
- Cậu còn nói được trong lòng chị đúng là không tự tin, sợ đưa ra một quyết định sai lầm thôi là tạo thành tổn thất lớn cho quốc gia. Cậu có biết Cty Cửu Châu có bao nhiêu xí nghiệp cấp dưới không.

- Biết có 95 công ty, trong đó có 5 công ty lên sàn.
Liễu Tuấn thuận miệng nói.

Bạch Dương có hơi ngạc nhiên, đủ thấy Liễu Tuấn bỏ công nghiên cứu về công ty Cứu Châu rồi, xem ra phàm là công tác của chị Bạch Dương, tiểu ngoan đồng luôn xem là công tác của mình. Giống như khi cô làm bí thư Tiềm Châu vậy, hiện giờ rất có khả năng Cty Cửu Châu sẽ xuất hiện một vị tổng giám đốc thứ hai.

Vừa nghĩ tới đây Bạch Dương tức thì tự tin hẳn lên.

Trên thế giới này tựa hồ không có chuyện gì Liễu Tuấn không xử lý được, có viện binh mạnh như thế, cô còn lo gì?

- Dương Dương, em là tân quan thượng nhiệm định thiêu ba bó lửa ra sao đây?
Liễu bí thư vẫn giữ ngữ khí trêu ghẹo.

Bạch Dương gắt:
- Đáng ghét! Đứng đắn một chút được không?

- Được! Xin hỏi giám đốc Bạch, sau này phương hướng phát triển của quý công ty như thế nào? Giám đốc Bạch định làm sao tối ưu hóa kết cấu sản nghiệp của quý công ty, để làm tằng tài sản quốc hữu?

Liễu Tuấn nghe thế ngồi thẳng đậy nghiêm trang nói.

Bạch Dương thở dài, đoán chừng phải để tên nhóc này làm lãnh đạo đảng và quốc gia rồi mới đứng đắn được. Có điều Bạch Dương biết, tiểu ngoan đồng nghịch thì nghịch, nhưng nói chuyện không hàm hồ chút nào.

Phương hướng đại biểu cho mục tiêu trường kỳ của công ty, tối ưu hóa kết cấu sản nghiệp là tiền đề thực hiện mục tiêu này. Trải qua sau năm phát triển Cty Cửu Châu đúng là đang đối diện với vấn đề chuyển biến quan niệm.

- Chuyện này chị chưa tính kỹ, vừa mới nhậm chức còn chưa quen hết thành viên trong ban, phải làm quen với tình huống đã mới có quyền phát ngôn, nếu không thành chỉ huy bừa rồi.

Bạch Dương nghiêm túc nói.

- Làm thế rất chính xác.

Liễu Tuấn gật đầu.

Liễu Tuấn đã tìm hiểu một phen với công ty Tiềm Châu, chính đang chuẩn bị nói với giám đốc Bạch, không ngờ giám đốc Bạch lên tiếng trước.

- Này Liễu Tuấn, nói chuyện này với cậu nhé, mấy ngày qua chị thường tới nhà từ thiện, còn có hai đứa bé nữa cũng gọi chị là mẹ rồi. Khi nào chúng ta làm thủ tục nhận nuôi?

Bạch Dương mỉm cười nói, có lẽ là nghĩ tới dáng vẻ đáng yêu của con gái, trên mặt hiện lên nụ cười vừa hạnh phục vừa có chút đắc ý.

Liễu Tuấn choáng, không ngờ chị Bạch Dương đầu óc lúc nào cũng nhớ tới chuyện này.

Liễu Tuấn vừa muốn nói điện thoại lại đột nhiên vang lên, Liễu bí thư lấy điện thoại ra xem số, mặt tức thì thoáng qua vẻ xấu hổ.

- Điện thoại của ai thế?

Bạch Dương tất nhiên phát hiện ra, không khỏi ngạc nhiên, trên thế giới này chuyện làm Liễu bí thư xấu hổ không nhiều, trừ phi... Lập tức hỏi ngay.

- Ừm, là Hà Mộng Doanh.

- Vậy sao còn không mau nghe đi? Đừng để người ta chờ sốt ruột.

Chị Bạch Dương nhìn Liễu bí thư tựa cười tựa không.

Thoáng cái khuôn mặt Liễu bí thư đã đỏ dử.