Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1258: Bí thư thành ủy Tiềm Châu




Hàn Húc được điều khỏi Tiềm Châu làm phó tỉnh trưởng một tỉnh tây bắc, nghe nói vì đồng chí Hàn Húc giành được thành tích kiệt xuất công tác Đảng ở Tiềm Châu, vốn định cho hắn làm trưởng phỏng tổ chức tỉnh, về sau xét thấy trong hai năm qua kinh tế Tiềm Châu thu được thành tựu kinh người quyết định để Hàn Húc làm phó tỉnh trưởng để đem kinh nghiệm ở Tiềm Châu tới xúc tiến kinh tế tỉnh Tây Bắc đó.

Đồng thởi phòng tổ chức tỉnh phát văn kiện bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm bí thư thành ủy Tiềm Châu.

H Húc rời đi, Liễu Tuấn lên thay là điều đương nhiên, ngay cả Hàn Húc còn không đưng vững chân nổi, thay một người khác làm bí thư thành ủy chỉ càng khó khăn hơn.

Nằm ngoài dự liệu của mọi người là nhân tuyển làm thị trưởng.

Vốn cho rằng lần này tới lượt Triệu Sư Phạm làm thị trưởng rồi, khi Trần Hướng Dương điều đi vì thời gian quá gấp gáp cục diện lại phức táp, Triệu Sư Phạm không dám tranh chức này, hiện giờ hai năm qua đi, kinh tế Tiềm Châu có bước phát triển dài, mặc dù công lao chủ yếu thuộc về Liễu Tuấn, nhưng Triệu Sư Phạm hỗ trợ bên cạnh cũng không phải là không có công lao.

Nhưng vị trí thị trưởng vẫn không tới lượt hắn.

Văn kiện thứ hai của phòng tổ chức tỉnh là bổ nhiệm Lý Huệ phó thị trưởng thường vụ Ngọc Lan làm thị trưởng tạm quyền của Tiềm Châu.

Không ngờ lại là Lý Huệ.

Tựa hồ cũng có lý.

Dù sao Lý Huệ là người nối nghiệp chính trị của Cận Tú Thật, ở Ngọc Lan kiếm kinh nghiệm nhiều năm, cũng nên lên chính chức rồi.

So với Triệu Sư Phạm, ưu thế lớn nhất của Lý Huệ là trẻ tuổi.

Đươngg nhiên đó chỉ là lý do bề ngoài, nội tình ra sao thì phải tốn công suy nghĩ, nhưng mọi người nghĩ bên trong này nhất định thể hiện ý chí của Liễu Tuấn, theo tin tức bên lề thì sau khi hội kiến Cù Hạo Cẩm, Liễu Tuấn lập tức tới biệt thự số một tỉnh ủy bái phỏng Cận Tú Thật.

Tiếp đó Lý Huệ lên làm thị trưởng Tiềm Châu.

Mọi người suy đoán không ai, để Lý Huệ làm thị trưởng Tiềm Châu là do Liễu Tuấn thao tác qua bàn tay Cận Tú Thật, phương án này tương đối hợp với tâm ý Cù Hạo Cẩm, hi vọng thông qua lơn hơn là Triệu Sư Phạm.

Liễu vừa phản kích Hàn Húc đồng thời cũng trải con đường tiến bộ cho hắn, đó là điều kiện tiên quyết Cù Hạo Cẩm chấp nhận đàm phán với Liễu Tuấn, ở trong tỉnh đẩy thân tín của bí thư tỉnh ủy đi mà không có chốn định trước thì tỉ lệ thành công quá mong manh, cho dù Cù Hạo Cẩm xét nhân tố các phương diện cắn răng đồng ý với Liễu Tuấn thì mối thù này sẽ thành sâu sắc, chỉ cần Cù Hạo Cẩm còn ở tỉnh A ngày nào thì Liễu Tuấn chưa yên ngày đó.

Theo tin tức Liễu Tuấn tìm hiểu được, Cù Hạo Cẩm rất có khả năng tiến thêm một bước nữa dần trở thành lực lượng trung kiến trong hệ phái của ông ta, đối diện với một bí thư tỉnh ủy đầy tiềm lực như thế Liễu Tuấn không muốn đắc tội tới cùng.

Hàn Húc thuận thế tiến cấp thành phó bộ, Cù Hạo Cẩm giữ được thể diện nên có thể chấp nhận để Liễu Tuấn làm bí thư thành ủy.

Hàn Húc điều đi, Tiềm Châu nhất định phải thống nhất, nhân tuyển thị trưởng phải là người Liễu Tuấn tin tưởng, đó là điều kiện của Liễu Tuấn. Nhưng chọn Lý Huệ hay Triệu Sư Phạm, Liễu Tuấn tốn rất nhiều công cân nhắc.

Nghĩ mãi Liễu Tuấn cuối cùng ngả về phía Lý Huệ.

Lý Huệ tới Tiềm Châu củng cố cho thiên hạ của Liễu Tuấn nhưng đồng thời suy yếu thực lực Đinh hệ ở Ngọc Lan, đó cùng là nguyên nhân Cù Hạo Cẩm vui vẻ đồng ý.

Dù sao cũng khó khống chế được Tiềm Châu, thôi thì tùy theo ý y vậy.

Hàn Húc rời đi rất nhanh, chỉ giao ban đơn giản với Liễu Tuấn một ngày rồi lên đường. Thực chất thì Liễu Tuấn vốn vẫn làm bí thư Tiềm Châu rồi, có chuyện nào mà không phải thông qua Liễu Tuấn mới được thực thi, hai người giao ban chỉ là hình thức mà thôi.

Người ngoài không hiểu chuyện, còn Hàn Húc sao lại chẳng tự hiểu.

Hắn thực sự không muốn ở Tiềm Châu thêm một ngày, nhất là đối diện với Liễu Tuấn càng có cảm giác thất bại, cái ghế phó tỉnh trưởng của mình là do Liễu Tuấn kiếm cho, hơn một năm qua Hàn Húc đã nỗ lực rất nhiều để vãn hồi thế yếu, nhưng kết quả là hoàn toàn thất bại.

Mặc dù có tiền đồ gấm vóc và cái danh phố tỉnh trưởng rất nổi bật.

Nhìn người trẻ tuổi luôn mang nụ cười điềm đạm trên môi, lòng Hàn Húc đầy kính sợ.

Hàn Húc rời đi, Lý Huệ gần như tới ngay.

Vương Đức Dụ đích thân tới Tiềm Châu đọc lệnh bổ nhiệm, sau đó là tiệc chiêu đãi hoan nghênh Lý Huệ tới nhậm chức, Vương Đức Dụ mỉm cười nhận lời mời dùng cơm, coi như là tiễn chân Hàn Húc luôn.

Theo thông lệ thị trưởng phải bái phỏng bí thư đầu tiên.

Với Lý Huệ mà nói trình tự này càng quan trọng, buổi chiều đi làm, việc đầu tiên của Lý Huệ là bái phỏng Liễu Tuấn.

Vu Hoài Tín và Lý Huệ cũng là người quen cũ rồi, hai người bắt tay chuyện trò với nhau rồi Vu Hoài Tín dẫn hắn vào văn phòng Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn dùng văn phòng của Hàn Húc, cơ bản bố trí cũng không thay đổi gì, chỉ có điều trên bàn là tấm ảnh cả nhà Liễu bí thư, lãnh đạo luôn đặt ảnh vợ con trên bàn làm việc đúng là không thấy nhiều lắm.

Vừa gặp Lý Huệ đã đùa:
- Bí thư vợ chồng ân ái là tấm gương của chúng tôi.

Liễu Tuấn cười:
- Làm bí thư có phải cái gì cũng phải làm gương không?

Lý Huệ cười lớn.

Quan hệ của hai người, Liễu Tuấn tất nhiên khiêm tốn mới Lý Huệ ngồi xuống ghế sô pha, Vu Hoài Tín đưa trà lên, tiếp đó hai người mời thuốc nhau.

- Cám ơn bí thư.

Lý Huệ nói từ tận đáy lòng.

Mình được lên làm thị trường Tiềm Châu nhờ đâu Lý Huệ hiểu rất rõ, tiếng cám ơn này không thể không nói, tuy cấp bậc không đổi, nhưng chính chức lẫn phó chức bất kể là quyền lực thực tế hay đường thăng tiến sau này đều chênh lệch cực lớn.
Lý Huệ muốn tiến lên cấp phó bộ, thì bất kể thếo nào cũng phải vượt qua chường ngại chính chức này, ở lại Ngọc Lan là con đường tốt nhất, cũng phải đợi cho Uông Quốc Chiêu thăng tiến rồi mới có thể thuận thế tiến bộ, rồi tiếp túc kiếm kinh nghiệm. Lần này chớp mắt một cái tới Tiềm Châu, ít nhất đã tiết kiểm được mấy năm trời.

Có điều đây không phải là nguyên nhân Lý Huệ cám ơn Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn nói:
- Ngọc Lan là cái ổ thị phi, rời khỏi đó sớm thì tốt hơn.

Lý Huệ gật đầu hết sức tán thành.

Hiện giờ chính cục của Ngọc Lan tương đối ổn định, Uông Quốc Chiêu cơ bản cùng Đinh Ngọc Chu "chung sống hòa bình", tranh giành nhỏ là khó tránh khỏi, nhưng ở hành động lớn hai bên đầu khác nhất trí, không tùy tiện gây sự. Nhưng đó chỉ là thế cục lớn giữa Đinh - Uông mà thôi, Uông Quốc Chiêu khống chế chính phủ hơn xa Thôi Phúc Thành trước đó, Lý Huệ cơ bản quyền lực bằng phó thị trưởng bình thường khác.

Lý Huệ kiêu ngạo phải hạ mình dưới người khác như thế rất không cam lòng, nhưng tình thế ép buộc, không thể không cúi đầu, trong lòng đè nén thế nào khỏi nghĩ cũng biết.

May mà Liễu Tuấn kịp thời đưa tay ra viện trợ.

- Thị trưởng, cái hạng mục sắt thép ở Ngọc Lan kia thế nào?

Lý Huệ ngẩn ra, không ngờ lần đầu tiên hai người trao đổi ở cương vị mới lại nói tới Cty Vĩ Phong, Lý Huệ suy nghĩ một lúc rồi mới nói:
- Chính đang tranh thủ kiến thiết, dự kiến giữa năm sau có thể toàn diện đi vào sản xuất, ừm tổng đầu tư đã đạt tới trên 16 tỉ rồi.

Hạng mục này từ đầu tới cuối do Uông Quốc Chiêu chỉ đạo, Lý Huệ và các phó thị trưởng khác cơ bản là không xen vào, đương nhiên tiến độ cụ thể thì Lý Huệ vẫn biết, dù sao đây là hạng mục lớn cho sự phát triển của Ngọc Lan nhiều năm sau.

- Giữa năm sau đi vào sản xuất? Sợ là chẳng tới được lúc đó.

Liễu Tuấn cười nhạt nói.

Lý Huệ giật mình, thăm dò:
- Bí thư nói sẽ xảy ra vấn đề lớn ư?

Lời này của Liễu Tuấn thật sự quá kinh người, mà căn cứ vào hiểu biết của Lý Huệ với Liễu Tuấn, thì y tuyệt không nói ba hoa ở chuyện lớn như thế.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Hiện giờ các nơi trong cả nước mù quáng đầu tư sắt thép, tình hình kiến thiết trung lặp vô cùng nghiêm trọng, cứ phát triển theo xu thế này, ắt cuối năm nay hoặc đầu năm sau nhà nước sẽ đưa ra chính sách ổn định vĩ mô.

- Vậy chẳng phải là gay go to sao? Hạng mục này nếu xảy ra chuyện là việc lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới xã hội...

Lý Huệ nói có chút sốt ruột, hắn vừa mới tới nhậm chức, tư duy quán tính vẫn ở Ngọc Lan. Hạng mục này một khi sụp đổ không biết lôi kéo theo bao nhiêu xí nghiệp và gia đình, một khi sinh ra hiệu ứng domino, toàn bộ Ngọc Lan phải vỡ đầu vì nó, thậm chí chính phủ tỉnh cũng không ai được nhẹ nhàng.

- Cho nên tôi mới nói Ngọc Lan là ổ thị phi.

Lý Huệ choàng tỉnh, trong lòng cảm kích Liễu Tuấn thêm vài phần