Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1242: Cứ để bọn chúng làm loạn




Hàn Húc và Liễu Tuấn về Tiềm Châu không lâu thì có tổ công tác do kỷ ủy tỉnh ủy phái tới, chính là tổ công tác nhắm vào Giang Thành, do Trần chủ nhiệm dẫn đầu, nhân viên chỉ có sau bảy người, trừ Trần chủ nhiệm là cán bộ cấp phó sở, trong tổ công tác chỉ có hai cán bộ cấp chính sở, ngoài ra là cán bộ cấp xử trở xuống.

Trần chủ nhiệm từng tham gia diều tra vụ án Bạch Hồ, đã quen biết với Liễu Tuấn, khi ấy Hàn Húc còn chưa tới nhậm chức, mới lần đầu gặp Trần chủ nhiệm.
Đoàn người Trầm Chủ Nhiệm tới Tiềm Châu theo lệ thông báo với thành ủy, tiền hành hội kiện ở nhà khách Tiềm Châu.

Tham dự cuộc hội kiến này có Hàn Húc, Liễu Tuấn Lê Mẫn Trung, người xếp thứ cao nhất trong đảng ở Tiềm Châu đều đến đủ.

Trần chủ nhiệm vẫn dáng vẻ cũ, mặt mày nghiêm túc, như tấm thép, khi thông báo với ba đồng chí phụ trách chủ yếu của Tiềm Châu nói rõ tổ công tác tới phen này là để tìm hiểu một số tình huống quần chúng phản ánh, vị dụ như vấn đề mở mỏ than trái phép ở Giang Thành, cùng với việc cấu kết giữa đồng chí cá biệt ở chính phủ Giang Thành và Cty Liêu Thị hạ thấp giá thu mua xỉ quặng ..v.v.v..

Nghe Trần chủ nhiệm giới thiệu tổ công tác không đặc biệt điều tra đối tượng nào, cho nên chỉ gọi là tổ công tác mà không phải là tổ điều tra.

Có điều đám người Liễu Tuấn lòng sáng như gương, thừa biết tổ công tác vì sao mà tới, đừng coi thường cấp bậc thành viên tổ công tác không cao, nhưng đối với cán bộ cấp chính xử như Phượng Trí Dũng thì cấp bậc này quá đủ. Hơn nữa Trần chủ nhiệm là đại tướng đắc lực được Đoạn Định Viễn cực kỳ coi trọng, do ông ta đích thân dẫn đội tới Giang Thành điều tra một sự tố cáo không có chứng cớ xác thực nhắm vào một người đứng đầu chính phủ thị xã, đã là vô cùng vượt quá khuôn khổ rồi

Thường mà nói thì tố cáo kiểu này, kỳ ủy tỉnh không mấy quan tâm.

Theo thông lệ, Hàn Húc biểu thị hoan nghênh tổ công tác, tuyên bố chỉnh phủ thành ủy kỳ ủy Tiềm Châu sẽ ủng hộ tổ công tác, nếu như có gì cần thành ủy Tiềm Châu phối hợp có thể đề xuất bất kỳ lúc nào. Trần chủ nhiệm nghiêm túc cám ơn.

Hàn Húc tỏ thái độ xong, Liễu Tuấn uống một ngụm trà thong thả nói:
- Trần chủ nhiệm, vừa rồi Hàn bí thư đã nói, chúng tôi hoan nghênh tổ công tác tới đây. Có điều tôi muốn nhắc nhở tổ công tác một chút, cách đây không lâu Giang Thành tiền hành đại chỉnh đốn mỏ than, đóng cửa rất nhiều mỏ không phép, cục diện khá phức tạp. Khi tổ công tác điều tra tình huống này nên tiếp xúc với nhiều người liên quan hơn. Ngoài ra Trần chủ nhiệm vừa mới thông báo tình huống liên quan tới Cty trach nhiệm hữu hạn hóa chất công nghiệp Liêu Thị, mong các đồng chí tổ công tác hết sức thận trọng. Cty Liêu Thị do tập đoàn họ Liêu ở nước Mỹ xây dựng, tổng kim ngạch đồng tư 1 tỷ USD, tài chính đang gửi tới nơi. Hiện giờ Cty Liêu Thị là nhà đầu tư nước ngoài lớn nhất ở Tiềm Châu chúng tôi, có tác dụng tối quan trọng với việc thúc đẩy phát triển kinh tế Tiềm Châu. Thông thường mà nói, nhà đầu tư nước ngoài có cái nhìn và quan điểm khác với người trong nước, đối với tền trình kiểm tra công tác của đảng ta kỳ thực không hiểu lắm, cho nên tôi hi vọng tổ công tác khi tiếp xúc với quản lý cao cấp của Cty Liêu Thị nên chú ý tới chính sách, tốt nhất là phải có cán bộ đầu tư của thành phố chúng tôi đi cùng, bọn họ tiếp xúc với Cty Liêu Thị nhiều, hai bên khá quen thuộc, trao đổi với nhau thuận tiện hơn.

Nghe lới này sắc mặt của Trần chủ nhiệm vẫn bình thường, nhưng khác đồng chí khác trong tổ công tác kinh hãi không ít.

Không nghi ngờ gì Liễu Tuấn đang cảnh cáo bọn họ, muốn điều tra cũng được, nhưng không được để ảnh hưởng tới kinh tế Tiềm Châu, nhất là không ảnh hưởng tới Cty Liêu Thị.

Tỉnh ủy tới địa phương tra án, thường địa phương phải hết sức khách khí, ít nhất bề ngoài phải thế, liên quan tới nhân vật mẫn cảm, tất nhiên có người ngầm "nhắc nhở" nhưng bề ngoài mọi người phải làm vừa lòng nhau.

Kiểu như Liễu Tuấn vừa mới tới đã cảnh cáo trước đúng là hiếm thấy, nhất là Liễu Tuấn đề xuất do cán bộ Tiềm Châu tháp tùng điều tra càng quá đáng, nếu như đề nghị đồng chí kỷ ủy Tiềm Châu còn được, dù sao mọi người cùng một hệ thống, cùng điều tra còn nói được. Còn Liễu Tuấn bảo cán bộ đầu tư tháp tùng chẳng khác gì tuyên bố chính phủ Tiềm Châu sẽ nhúng tay vào việc này, đây là điều cực kỳ không phù hợp với quy củ.

Người ta thường nói Liễu nha nội ngang ngược, quả nhiên danh bất hư truyền.

Hàn Húc cũng hơi tái mặt đi.

Đoạn Định Viễn nhìn chúng có thể nói là người thuộc phe Cù Hạo Cẩm, có điều kỷ ủy tương đối độc lập, Đoạn Định Viễn nổi tiếng nghiêm khắc, sau khi tới nhậm chức điều tra một số vụ án lớn, không ít quan lớn cấp tỉnh bị kỷ ủy điều tra.

Hiện giờ Liễu Tuấn ngang nhiên đối lập với kỷ ủy tỉnh.

Trần chủ nhiệm trầm ngâm một chút rồi nói:
- Liễu thị trưởng, kỷ ủy điều tra sự việc luôn tiến hành độc lập.

Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Trần chủ nhiệm, tôi biết tính độc lập phá án của kỷ ủy, nhưng Cty Liêu Thị thực sự vô cùng quan trọng với Tiềm Châu chúng tôi, hơn nữa kỷ ủy muốn điều tra là vấn đề cố ý hạ thấp giá thu mua xỉ quặng, với người phụ trách Cty Liêu Thị mà nói, trong lòng khẳng định bất mãn. Nên thận trọng một chút là hơn, ngoài ra tôi đề nghị cán bộ đầu tư tháp tùng chủ yếu là nói rõ tình huống với họ, để họ hiểu tính chất của tổ công tác là tìm hiểu, để không nảy sinh sự hiểu lầm gì. Khi nói chuyện cụ thể, cán bộ đầu tư có thể né tránh.
Nói như thế còn tạm được.

Trần chủ nhiệm gật đầu:
- Cũng được, có điều Liễu thị trưởng, đồng chí đi cùng chỉ giới hạn khi tiếp xúc với quản lý cấp cao của Cty Liêu Thị, còn khi tiếp xúc với những người khác, tôi vẫn kiến nghị để kỷ ủy tỉnh độc lập hoàn thành.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Đó là điều tất nhiên.

Tiếp theo đó Lê Mẫn Trung cũng phát biểu ngắn gọn, tuyên bố sẽ toàn lực phối hợp với các đồng chí tổ công tác, thần kinh căng thẳng của mọi người mới được buông lỏng.

Kết quả trao đổi do cục đầu tư của Tiềm Châu chọn vài cán bộ có tư tưởng chính trị vững vàng, công tác đắc lực cùng đồng chí tổ công tác tới Giang Thành tìm hiểu tình hình.

Tiếp đó Hàn Húc đại biểu cho thành ủy chính phủ Tiềm Châu mời toàn thể đồng chí tổ công tác dùng cơm trưa, Trần chủ nhiệm không từ chối.

Nói ra thì điều tra một thị trưởng của thị xã chẳng phải chuyện gì lớn, không cần thiết phải né tránh mọi người, vô cớ đắc tội với Hàn Húc và Liễu Tuấn, hai cán bộ có bối cảnh lớn.

Tiễn các đồng chí của tổ công tác đi, Liễu Tuấn về nhà ngủ trưa nửa tiếng, chiều tới văn phòng mở một chồng tài liệu dầy, bắt đầu xem xét.

Đó là hồ sơ quy hoạch đường cao tốc Ngọc Tiềm.

Hạng mục được thông qua, tỉnh, Ngọc Lan và Tiềm Châu đều rất coi trọng, cho dù Liễu Tuấn trao đổi với Đinh Ngọc Chu mà không phải với Uông Quốc Chiêu, nhưng sau đó Uông Quốc Chiêu vẫn tỏ thái độ toàn lực ủng hộ, Uông Quốc Chiêu là người "cõi âm", nhưng nhãn quang kiến thiết kinh tế không tệ.

Việc này Liễu Tuấn cực kỳ quan tâm, nó liên quan tới việc duy trì phát triển về sau của Tiềm Châu, khi kế hoạch thư đưa tới, liền nghiên cứu tỉ mỉ.

Đúng lúc này thì Vu Hoài Tín đi vào, đưa cho y một số tờ báo và tài liệu in ấn.

Liễu Tuấn nhìn hắn, thường khi y phê duyệt giấy tờ Vu Hoài Tín không tùy tiện quấy rầy, trừ khi xả ra chuyện lớn.

Vu Hoài Tín nhỏ giọng nói:
- Hôm qua báo chiều Ngọc Lan cho đăng tin quần chúng khiếu nại tập thể, ngoài ta mấy ngày qua trên internet có tin liên quan sự kiện này.

Liễu Tuấn khẽ cau mày, bỏ kế hoạch thư xuống, cầm lấy tờ báo chiều Ngọc Lan, lập tức tìm được tin tức kia, bài báo không dài, chừng chỉ có mấy trăm chữ, giới thiệu sơ qua vệ sự kiện, câu từ cẩn thận không có gì quá khích, càng không "bốc trần nội tình", Liễu Tuấn lướt qua rồi đặt sang bên, cầm lấy mấy tờ giấy in, Liễu thị trưởng mau chóng cau mày lại.

Văn chương trên mạng tất nhiên không ôn hòa như thế nữa, mà ngòi bút sắc xảo, ngôn tử kịch liệt, chỉ trích chính phủ Tiềm Châu chấp pháp dã man, dùng cảnh sát vũ trang uy hiếp chủ mỏ và công nhân, đóng cửa rất nhiều khu mỏ chỉ vì cung cấp điều kiện thuận lợi cho Cty Liêu Thị, lấy lợi ích quốc gia đi lấy lòng người nước ngoài. Đồng thời chỉ đóng cửa mỏ mà bất chấp quần chúng sống chế, quần chúng nhiều lần tới chính phủ Tiềm Châu khiếu nại không có câu trả lời, khiến cho họ vô cùng bất mãn, vây cửa chính phủ tỉnh.

Trong đó có một bài viết chỉ ra chính phủ Tiềm Châu chấp pháp dã man do có lãnh đạo chủ yếu đồng ý.

Vu Hoài Tín quan sát sắc mặt Liễu Tuấn, bổ xung một câu:
- Thị trưởng, xem ra người viết bài này hiểu khá rõ sự việc, luôn miệng nhắm vào chính phủ, không hề nói tới văn kiện thường ủy ban bố.

Ý tứ Vu Hoài Tín rất rõ ràng, kẻ này không những hiểu nội tình, mà còn hiểu rõ phân công trong đảng chính phủ, chỉ nhắm vào chính phủ. Còn về lãnh đạo chủ yếu kia đương nhiên là đồng chí Liễu Tuấn rồi!

Liễu Tuấn cười khẩy, vứt mấy tờ giấy sang một bên, lạnh nhạt nói:
- Cứ để bọn chúng làm loạn