Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1195: Lô hỏa thuần thanh




Trong phòng trà Hoàng Sơn Vân Vụ, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên ngồi đối diện với nhau, Liễu Tuấn chăm chú pha trà, Khâu Tình Xuyên ngồi ngay ngắn, cả hai đều không nói gì.

Giờ đã là đầu đông, bên ngoài từng cơn gió lạnh rít gào, nhưng trong phòng trà ấm áp như mùa xuân.

Liễu Tuấn rót cho Khâu Tình Xuyên một chén trà.

Khâu Tình Xuyên khẽ nhấp một ngụm, chậm rãi đặt chén trà xuống, hỏi:
- Vì sao không đổi Đổng Xương?

Không chỉ Khâu Tình Xuyên có nghi vẫn này mà rất nhiều người cũng thế, thậm chí bao gồm cả Cù Hạo Cẩm, Thai Duy Thanh , Đinh Ngọc Chu, Hoa Quân Đình.

Hai tháng trước, Cù Hạo Cẩm và Hàn Húc thay phiên nhau điều chỉnh cán bộ phụ trách cấp huyện và thành phố ở Tiềm Châu. Trong mắt mọi người Cù Hạo Cẩm lại bắt đầu tấn công Tiềm Châu, muốn chiếm lĩnh "pháo đài" cuối cùng của phái bản địa.

Mượn cớ ảnh hưởng của vụ Án Bạch Hồ, Cù Hạo Cẩm không ngại trở mặt hoàn toàn với Cận Tú Thật, tiền công quy mô lớn hạ Lưu Huy đưa Hàn Húc tới. Vốn cho rằng Tiềm Châu sắp phải thay cờ thì bị Liễu Tuấn chặn đứng! Tiếp đó Hàn Húc bị vướng tay vướng chân ở Tiềm Châu, Liễu Tuấn trở thành chúa tể thực sự, tiếp tục giương cao ngọn cờ lớn của Cận hệ, Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh bị ép cho luống cuống chân tay.

Quan trưởng tỉnh A có một năm đầy thú vị.

Mượn thế phản kích mạnh mẽ của Tiềm Châu, Đinh Ngọc Chu, Hoa Quân Đinh, Thôi Phúc Thành dần dần ổn định thế trận ở tỉnh, lập nên thế chân vạc. Đinh, Hoa, Thôi do ban đầu kiêng kỵ lẫn nhau hiện giờ đã từng bước tiếp cận hình thành quan hệ mới chắc chắn, tuy chưa thể nói là đồng minh chính trị, nhưng ít nhiều có ý chi viện cho nhau. Còn Thai Duy Thanh và Cù Hạo Cẩm cũng qua tuần trăng mật, dần dần xa cách.

Trước khi đại hội toàn đảng diễn ra, Cù Hạo Cẩm tranh thủ điều chỉnh Phùng Huyền Huy, mặc dù là nắm bắt cơ hội, nhưng cũng mang ý thăm dò, quả nhiên sau hội nghị không lâu, Hoa Quân Đình cũng đưa ra kiến nghị giao lưu cán bộ hệ thống chính pháp.

Điều này cũng trong dự liệu thôi.

Nhưng Cù Hạo Cẩm thầm cả kinh là Hoa Quân Đình phản kích nhanh như thế, chẳng những được cán bộ bản địa nhất trí ủng hộ, mà Thai Duy Thanh cũng không ngả theo ông ta nữa.

Hoa Quân Đình nắm hệ thống chính pháp nhiều năm, muốn đổi một bí thư chính pháp ủy có thể tin cậy tới Tiềm Châu là dễ như lần bàn tay.

Kiến nghị này nhanh chóng được thường ủy tỉnh thông qua, nhưng nắm ngoài dự liệu của mọi người, trong danh sách cán bộ giao lưu, không có Đổng Xương.

Thế là tất cả đều chả hiểu gì nữa.

Chẳng lẽ lần giao lưu cán bộ này không phải là nhắm vào Tiềm Châu?

Trước khi đưa lên thường ủy thảo luận, danh sách cán bộ đã được đưa ra, một số nhân vật tin tức linh thông tiết lộ có Đổng Xương, và chức vị mới là phó sở trưởng sở tư pháp tỉnh.

Biết tin này Đổng Xương buồn nản vô cùng.

Cứ tưởng ôm lấy chân Hàn Húc là chưa nói có tiền đồ như gầm, nhưng cái ghế được đóng đinh xuống sàn, ai ngờ ...

Thói đời gì thế này chứ?

Nhưng Đổng Xương không chịu ngồi yên đợi làm thịt.

Hắn lập tức triển khai một loạt hoạt động, mục tiêu của Đổng Xương rất đơn giản, nếu như không thể tránh được giao lưu thì đánh chấp nhận,nhưng quyết không thể tới sở tư pháp tỉnh.

Làm một cấp phó không thực quyền với người thói quen đứng đầu lâu năm, thực sự không khác gì cho đi nghỉ hưu non.

Chỗ dựa của Đổng Xương ở trên tỉnh là Trì An Phong, một cán bộ đã nghỉ hưu lâu năm rồi, đáng lẽ bình thường không còn tiếng nói gì nữa, nhưng Trì An Phong là ngoại lệ, ông ta đại biểu cho thế lực bản địa thuần túy nhất, môn sinh trải khắp toàn tỉnh, lại thêm vào có con rể ngả theo Cù Hạo Cẩm nên tiếng nói trên tỉnh vẫn rất lớn.

Có điều Đồng Xương tới nhà cầu cứu nhưng Trì An Phong không tỏ thái độ.

Phải nói Trì An Phong khá coi trọng Đổng Xương, vì người này rất hiểu chuyện, nếu Đồng Xương công tác ở nơi khác thì ông ta sẽ ra tay chiếu cố một chút, điều ngang tới thành phố khác cũng được.

Nhưng Đổng Xương lại công tác ở Tiềm Châu.

Bất kỳ vị đại lão nào trong tỉnh đều rất cẩn thận với việc điều chỉnh cán bộ Tiềm Châu, Cù Hạo Cẩm cũng phải cẩn thận, Trì An Phong cũng đã lãnh giáo sự lợi hại của Liễu Tuấn, con trai còn chẳng bảo vệ nội sao có thể vì một Đồng Xương mà đi chọc giận Liễu Tuấn.

Ai sáng mắt là nhìn thấy ngay đây là đáp trả lại việc Phùng Huyền Huy bị điều đi.

Có điều Trì An Phong cũng không hoàn toàn phất tay bỏ mặc, nhắc chuyện này cuối cùng nên nhờ tới Hàn Húc.

Ai ngờ Trì An Phong không nhắc tới Hàn Húc còn đỡ, vừa nhắc tới Hàn Húc là Đổng Xương tức không có chỗ phát triết, thì ra Đổng Xương sớm tìm Hàn Húc rồi, Hàn Húc trả lời còn không đáng tin cậy hơn Trì An Phong, chỉ làm ra vẻ quan cách nói hắn phải tin vào tổ chức.

Tức là muốn Đổng Xương tới sở tư pháp tỉnh.

Kỳ thực Đổng Xương cũng biết mình không thể trách Hàn Húc, ngay bản thân hắn còn bị Liễu Tuấn ép chỗ không thở nổi còn sức đâu đi chiếu cố cho Đổng Xương.

Thế là Đổng Xương hết sức hồi hận và thê lương.

Trên quan trường không chọn phe không được, nhưng đôi khi chọn phe càng tệ hại hơn, đại lão cao tầng tranh đấu, kẻ gặp tai ương trước tiết là những con tốt không có chỗ dựa.

Muốn trách chỉ có thể trách mình không may gặp phải một nha nội quá mạnh mẽ như Liễu Tuấn, mà Đổng Xương lại không thể ngả theo, ít nhất khi Liễu Tuấn mới đến, hắn không có lý do gì để đi theo.

Lúc đó toàn bộ thế lực bản địa bao gồm cả Liễu Tuấn đều là đối tượng bị đả kích, Liễu nha nội có thể bị hất văng khỏi tỉnh A bất kỳ lúc nào.

Chẳng ai có thể ngờ được Liễu nha nội có thể làm cho Thai Duy Thanh mất mặt, chặn đứng Cù Hạo Cẩm.

Trên đời này không có thuốc hối hận.

Đổng Xương thất thểu trở về Tiềm Châu, lặng lẽ thu dọn hành trang chuẩn bị văn kiện trên tỉnh xuống là dẫn cả nhà tới tỉnh nhậm chức, nhưng kết quả làm cho Đổng Xương há hốc mồm

Thực sự không sao hiểu nổi.

Rất nhanh có tin tức bên lề truyền ra, người không đồng ý điều Đổng Xương đi là Liễu Tuấn.

Cho nên mọi người đều có nghi vấn như Khâu Tình Xuyên.

Liễu Tuấn cũng nhấm một ngụm trả thản nhiên nói:
- Vì sao phải điều Đổng Xương đi?

Khâu Tình Xuyên không khỏi ngẩn ra.

- Đồng Xương đi rồi, người mới tới sẽ làm cục thế cuộc họp văn phòng bí thư sẽ càng thêm quá mẫn cảm.
Liễu Tuấn thêm vào một câu.

Khâu Tình Xuyên mày giãn ra, khẽ gật đầu.

Trong năm vị chính phó bí thư của Tiềm Châu, Liễu Tuấn, Yêu Hải Anh và Lê Mẫn Trung rõ ràng kết thành đồng minh, Hàn Húc chỉ có duy nhất một đồng minh là Đổng Xương, nếu điều cả Đổng Xương đi , đưa một người thân cận với Liễu Tuấn tới thì Hàn Húc bị cô lập thực sự.

Vậy thì quá ngang ngược rồi.

Mặc dù trên danh nghĩa thực hành chế độ thường ủy phụ trách địa phương, nhưng cơ cấu quyết sách thực sự là văn phòng bí thư, quyết định ở đây đưa ra gần như khó bị “lật kèo” ở thường ủy.

Bốn phó bí thư cùng tiến cùng lui hoàn toàn "truất quyền" bí thư, đây không phải là tác phong của Liễu Tuấn, có ảnh hưởng không tốt với Liễu tuấn, quan trọng nhất là lại cho Cù Hạo Cẩm cớ điều chỉnh ban bệ Tiềm Châu.

Liễu Tuấn thong thả nói:
- Bất kể thế nào, Tiềm Châu phát triển mới là điều quan trọng nhất.

- Có lý.

Khâu Tình Xuyên tán đồng.

Hắn biết Liễu Tuấn không làm ra vẻ trước mặt mình, Liễu Tuấn đến đâu trước tiên đặt kinh tế lên hàng đầu, tiếp sau đó là kiến thiết đội ngũ cán bộ.

Nơi Liễu Tuấn chấp chính đều phát triển cao tốc, thậm chí khi y rời đi, thế tiến lên vẫn không hề giảm.

Đó là lý do nhiều khi Liễu Tuấn bị người ngoài cho rằng vô cùng ngang ngược nhưng thủy chung Liễu Tuấn không mất đi sự ủng hộ từ cao tầng, chẳng ai phủ nhận thành tích của Liễu Tuấn. Ngược lại nói Liễu Tuấn kiên quyết đấu tranh có đạo lý.

Anh làm trở ngại tới sự phát triển kinh tế nên tôi mới đấu tranh với anh.

Vì công không phải vì tư.

Lý do hết sức đàng hoàng chính đáng.

Khâu Tình Xuyên mân mê chén trà, tựa hồ thưởng thức hoa văn tinh xảo cua rnó, khóe miệng đột nhiên nhếch lên thành nụ cười đầy thâm ý:
- Kỳ thực giữ lại Đồng Xương cũng tốt.

Khâu Tình Xuyên hoàn toàn hiểu được dụng ý khác của Liễu Tuấn rồi.

Đổng Xương tuy lần này thành công giữ được vị trí, nhưng tâm thái chắc chắn có biến hóa, không còn quan hệ khăng khít với Hàn Húc nữa.

Sự thực chứng minh, Hàn Húc không thể dựa vào được ở thời khắc mấu chốt, Đổng Xương tất nhiên phải suy nghĩ cho tiền đồ của mình, chẳng dại vì Hàn Húc làm tốt xung phong nữa.

Để lại Đổng Xương chỉ còn là đồng minh danh nghĩa của Hàn Húc, lại chặn đứng cái cớ để Cù Hạo Cẩm tiến thêm một bước điều chỉnh cán bộ Tiềm Châu.

Nghệ thuật đấu tranh của Liễu Tuấn ngày càng lô hỏa thuần thanh rồi