Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1190: Khống chế cao điểm




- Ừm, sao trên người lại có mùi nước hoa?
Liễu Tuấn về tới tổ ái tỉnh nhỏ trên tầng năm một khu nhà không có gì nổi bật ở khu Trường Hà. Lăng Nhã mặc một bộ áo ngủ lụa màu ngà đi tới thay dép cho y, hít một hơi hỏi.

Liễu thị trưởng bị hai cô gái mát xa ôm trong lòng, "hành hạ" hơn một tiếng đồng hồ, lại tắm rửa qua loa cho có, trên người không có mùi nước hoa mới lạ.

- Thành thật khai báo ra, đã làm gì rồi?

Lăng chủ nhiệm tức thì mày liễu dựng ngược, lớn tiếng chất vấn.

- Ấy, chẳng phải đã nói với em là đi mát xa sao?

Liễu thị trưởng bày ra khí phách "hảo hán dám làm dám chịu", không do dự thừa nhận rồi tới thẳng ghế sô pha nằm xuống.

- Mát xa? Mát xa kiểu gì mà toàn thân toàn mùi nữ nhân thế? Cái hiệu mát xa đó ở đâu? Ngày mai em bảo các đồng chí ở cục công an tới điều tra cho rõ.
Lăng chủ nhiệm làm om lên.

Liễu Tuấn cười:
- Mở miệng ra là sai phái công an thành phố, Lăng chủ nhiệm uy phong quá.

Lăng Nhã thân là phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ tỉnh, chỉ cần lên tiếng các đồng chí ở cục công an thành phố đúng là không thể không nể mặt.

- Đừng có mà cợt nhả, thành thật khai báo ra, trừ mát xa còn làm gì nữa.

Lăng Nhã mặt lộ vẻ "hồ nghi", bụng thì cười thầm. Kỳ thực cô rất tin Liễu Tuấn, mặc dù bên cạnh y chẳng phải chỉ có một nữ nhân, nhưng bản chất khác hẳn những quan viên thường tới chốn ăn chơi kia.

Nói ra, yêu cầu của Liễu Tuấn với nữ nhân khá cao, nghĩ lại trước kia, với thân phận và dung mạo của Lăng xử trưởng phải tốn hết công sức mới chinh phục được nam nhân kiêu ngạo này, cô gái chốn ăn chơi sao có bản lĩnh đó.

- Để anh nhớ lại một chút..

Liễu thị trưởng không ngờ cau mày lại ra chiều ngẫm nghĩ.

Nhìn cái dáng vẻ trang nghiêm của y, Lăng Nhã phải cố gắng lắm mới nhịn được cười, chứ muốn làm ra vẻ "hung dữ" thì không sao làm được nữa.

- Ờ, hình như mát xa xong chẳng làm gì cả, ngay cả nước còn chưa uống, khát chết đi! Này nha đầu, mau mang trà cho bản lão gia.

Liễu thị trưởng bật người ngồi dậy, "uy nghiêm" sai bảo.

- Hừ! Không nói rõ ràng, em chẳng phục vụ! Muốn uống nước, tự đi mà rót.
Lăng chủ nhiệm bĩu môi khó chịu nói.

- Được thôi, anh tự đi rót nước, có điều...

Liễu thị trưởng liếc mắt nhìn Lăng chủ nhiệm với vẻ rất bất thiện.

Lăng Nhã lòng run lên, nhưng vẫn mạnh miệng:
- Có điều làm sao?

- Hắc hắc.
Liễu thị trưởng cười lạnh mấy tiếng.

Lăng chủ nhiệm không sao chịu được loại "áp lực" này, chỉ đành trừng mắt lên nhìn Liễu thị trưởng một cái, bĩu môi hậm hực đi pha trà. Vừa mới xoay người đi đã không kìm được, nụ cười như hoa xuân nở rộ trên mặt, đáng tiếc Liễu thị trưởng ở đằng sau không thấy được "cảnh Sắc" tuyệt mỹ này.

Lăng Nhã pha một cốc trà đặc nóng hổi đặt trước mặt Liễu Tuấn, rồi lấy một điếu thuốc đặt trên cánh môi gợi tình của mình châm lửa, rồi mới cười tươi tỉnh đặt vào miệng Liễu Tuấn, hai tay ôm lấy cổ y hôn lên má một cái, lộ ra hoàn toàn tâm tính của cô gái nhỏ.

Chỉ cần ở riêng bên cạnh Liễu Tuấn, Lăng Nhã luôn tràn ngập vui sướng, làm nũng hết sức tự nhiên.

Liễu thị trưởng vốn bị hai cô gái mát xa làm cho "lửa bốc bừng bừng", Lăng Nhã khiêu khích thế này khác gì đổ dửa vào lửa, sao còn chịu nổi? Liền bỏ mặt trà đấy, dập thuốc vào gạt tàn, tay vừa hành động, chiếc áo lụa mềm của Lăng chủ nhiệm đột nhiên bị vạch ra rồi.

Liễu thị trưởng tức thì mắt mở tròn.

Áng hồng bủa vây khuôn mặt xinh xắn trắng nõn của Lăng Nhã, ưỡng luôn mình về phía trước, để đầu Liễu nha nội chìm vào lòng cô, thì ra Lăng chủ nhiệm không hề mặc áo lót.

Liễu thị trưởng hôm nay xem như có duyên với ngực nữ nhân rồi, cả mắt mũi mồm đều vùi vào giữa hai bầu vũ vô cùng đồ sộ, vô cùng mềm mại, nhất thời làm hít thở không thông.

- Quá đáng rồi.

Liễu Tuấn ra sức "chống cư" giữa hai bầu vú êm ái, "vất vả" lắm mới thoát ra được, miệng còn làu bàu.

- Sao thế?

- Anh nói, quá đáng rồi! Cái thư này vẫn đang to ra à? Trước kia đâu có to như thế chứ?

Thực ra Liễu thị trưởng mới là quá đáng, vào thời khắc này rồi, nhìn chằm chằm vào hai gò bồng đảo trắng như bông, mà còn có tâm tư đi "nghiên cứu" vấn đề đó.

Lăng Nhã xấu hổ lắm, cắm môi nói:
- Không phải anh thích to sao? Càng to càng tốt.

- Nhưng mà không thể cứ to ra như vậy chứ? Tiếp tục phát triển như thế này, một thời gian nữa thôi là không bóp hết được rồi.

Liễu thị trưởng đưa tay ra vừa làm chứng minh, vừa phản bác lại Lăng chủ nhiệm.

Lăng chủ nhiệm cười khanh khách, lại một lần nữa "bịt" lấy mặt Liễu thị trưởng.

Phòng khách mau chóng biến thành chiến trường, hai tấm thân trần truồng quấn lấy nhau, ra sức "giao chiến".

Ba tiếng sau, Lăng Nhã toàn thân rã rời, nằm trên chiếc giường đôi cực lớn, thở hôn hển, thân thể tiếp tục đón nhật đợt tấn công mới của Liễu Tuấn.

Anh ấy không nói dối, vừa rồi đúng là chỉ mát xa, không làm việc gì khác nữa.

- Mời lão gia hút thuốc.

Khó khăn lắm chiến tranh mới dừng lại, Lăng Nhã tỉ mỉ tẩy ra cho hai người, rồi cười hì hì nhét một điếu thuốc vào miệng Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn rít liền hai hơi, nhả khói một cách vô cùng thỏa mãn.

Thấy cảnh này, Lăng Nhã thực sự không nỡ nhẫn tâm phá hỏng tâm tình tốt của y.

- Muốn nói gì thì cứ nói đi!

Thấy Lăng Nha muốn nói lại thôi, Liễu Tuấn mỉm cười khẽ ôm lấy vòng eo nhắn của cô, mỉm cười nói.

- Ừm, tỉnh sắp điều chỉnh cán bộ rồi, xem như giao lưu cán bộ, chủ yếu nhắm vào bên công tổ.
Lăng Nhã nghĩ một lục rồi vẫn quyết định nói ra.

Liễu Tuấn mặt bình thản, hỏi:
- Ai nói cho em biết?

- Thôi tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn hơi sửng sốt, tin tức thế này mà lại do Thôi Phúc Thành là người thông báo cho Lăng Nhã trước tiên, chuyện này có điều cổ quái.

Lăng Nhã hiển nhiên đoán ra suy nghĩ trong lòng Liễu Tuấn, cắn môi nói:
- Em thấy Thôi tỉnh trưởng biết quan hệ của chúng ta rồi.

Liễu Tuấn cười.

Đoán chừng Thôi Phúc Thành đoán ra quan hệ của hai người thật, nhưng không nói ra mà chỉ dùng cách này khéo léo nhắc nhở Liễu Tuấn, mọi người là bạn bè cả, câu yên tâm, dù tôi biết bí mật này cũng không vấn đề gì.

Phải nói Thôi Phúc Thành rất thông minh, có điều Liễu Tuấn thấy hắn xử lý việc này không khỏi quá tỏ ra quá thông minh làm hại mình, loại chuyện như thế này, trừ khi Liễu Tuấn chủ động nói cho biết, nếu không tốt nhất là giả vờ không biết gì mới là tốt nhất.

Đương nhiên với quan hệ của hai người, sai lầm nho nhỏ này của Thôi Phúc Thành, Liễu Tuấn không quá bận tâm.

- Có tin tức chuẩn xác điều chỉnh như thế nào chưa?

Liễu Tuấn lắc đầu, thoát khỏi chuyện nhi nữ thường tình, hỏi về chuyện chính.

- Tin tức xác thực thì hiện giờ chưa có, nhưng Thôi tỉnh trưởng phân tích Phùng Huyền Huy khẳng định nằm trong danh sách cán bộ giao lưu.
Lăng Nhã thêm vào một câu:
- Em cũng thấy như thế.

- Vì sao em lại có suy nghĩ này?

Lăng Nhã ngạc nhiên nhìn y:
- Cù bí thư nhắm vào Tiềm Châu đâu phải chỉ một hai ngày nữa? Lần này vì điều chỉnh mấy cán bộ, Hàn Húc phải chạy tới tận Giang Thành thương lượng với anh, chẳng lẽ trong lòng anh không có chút vướng mắc nào?

Một ngày sau, tin tức Cận Hữu Vi, Lăng Nhã cung cấp trở thành sự thực. Trước khi vào thủ đo tham dự cuộc họp, tỉnh ủy mở cuộc họp thường ủy bàn về vấn đề giao lưu can bộ các thành phố và cơ quan trực thuộc.

Lần này giao lưu chủ yếu là cán bộ tổ công, tổng cộng điều chỉnh 9 cán bộ cấp chính phó sở, không có gì bất ngờ Phùng Huyền Huy có tên trong danh sách giao lưu.

Chức vụ mới của Phùng Huyền Huy là phó sở trưởng sở nhân sự tỉnh, còn phái xuống Tiềm Châu làm trưởng phòng tổ chức mới là Hồ Tri Vận trưởng phòng tổ chức Ngô Tây. Hồ Tri Vận trước kia là cán bộ cấp chính xử của phòng tổ chức tỉnh, hắn ngả theo Vương Đức Dụ, được Vương Đức Dụ tín nhiệm tiến cử cho Cù Hạo Cẩm, cuối năm ngoài được làm trưởng phòng tổ chức Ngô Tây.

Người này tuổi không lớn nhưng thủ đoạn khá được, có thành tích không tệ ở Ngô Tây, lần này để hắn thay chức Phùng Huyền Huy, chắc chắn là để phá vỡ thế liên kết của Yêu Hải Anh và Phùng Huyền Huy kiềm chế Hàn Húc.

Phó bí thư đảng ủy và trường phòng tổ chức không đồng lòng với bí thư, Hàn Húc thực sự khó làm gì, ngay cả quyền nhân sự còn không nắm được lấy gì để ngồi ngang hàng với Liễu Tuấn.

Điều chỉnh Phùng Huyền Huy chẳng những tăng tiếng nói của Hàn Húc trong ban thường ủy, còn tăng quyền chủ động an bài nhân sự, cho dù không thể hoàn toàn vãn hồi thế yếu, ít nhất cũng tốt hơn bây giờ rất nhiều.

Những thành viên khác trong ban thấy Cù Hạo Cẩm không còn im lặng với vấn đề của Tiềm Châu nữa khẳng định sẽ cảm thấy áp lực tâm lý cực lớn, có còn duy trì sự nhất trí với Liễu Tuấn hay không thì khó nói. Nếu Hàn Húc hành động chính xác, thì việc dần dần mạnh lên là có thể dự đoán trước.

Dù sao bí thư tỉnh ủy và bí thư thành ủy luôn không chế cao điểm.

*** Không chế cao điểm: có quyền chủ động, nắm giữa ưu thế