Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1003: Trùng đầu hí




Viện Thường ủy Thành ủy của Tiềm Châu điều kiện không bằng Ngọc Lan, song cũng xây dựa vào núi bên sông. Trần Hướng Dương bàn giao lại chức vụ thị trưởng, dưỡng bệnh tại tỉnh thành, người nhà còn thu xếp tại Tiềm Châu. Trong tỉnh tạm thời chưa có xác định rõ chức vụ mới của ông, ông ta cũng không nóng lòng dọn nhà.

Khi chủ nhiệm văn phòng Phủ thị chính Trang Ích Khiêm xin chỉ thị của Liễu Tuấn, làm sao để an bài nơi ở cho thị trưởng, Liễu Tuấn vẫn là lựa chọn ở tại viện Thường ủy Thành ủy, dù sao hiện tại y cũng đã có gia đình, có con cái, tạm thời tính ở tại nhà khách Tiềm Châu không quá thỏa đáng. Nghiêm Phỉ bất cứ lúc nào cũng có thể mang Dương Dương đến Tiềm Châu để ở một khoảng thời gian.

Viện Thường ủy Thành ủy thành phố Tiềm Châu có hai mươi mấy tòa biệt thự, xây tại bên cạnh công viên Tùng Sơn của khu Cát Khánh, phong cảnh rất tốt. Trên cơ bản, tòa lâu số 1 và số 2 không có khác biệt quá lớn so với biệt thự của y, diện tích cùng các thiết bị lắp đặt bên trong phòng cũng không khác mấy. Liễu Tuấn ở tại một căn biệt thự sau cùng, số thứ tự là 16.

Hiện nay y một mình ở tại Tiềm Châu, Trang Ích Khiêm liền xin chỉ thị, có cần an bài một bảo mẫu để phục vụ cho y hay không.

Trang Ích Khiêm xin chỉ thị cũng không phải làm điều thừa. Tuy nói an bài cuộc sống hàng ngày của thị trưởng là ứng với chức trách của chủ nhiệm văn phòng như hắn, nhưng mời bảo mẫu thì phải xin chỉ thị mới được.

Ai biết Liễu thị trưởng có an bài khác hay không?

Liễu Tuấn cười gật đầu đồng ý, không có nhiều lời. Nếu Lưu Huy đã nói Trang Ích Khiêm làm việc rất cẩn thận, vậy thì hắn nhất định có thể làm việc này được thỏa đáng. Không tuỳ ý can thiệp vào công việc của thuộc hạ là thói quen đã hình thành nhiều năm của Liễu Tuấn.

Khi thu xếp xong chỗ ở, Liễu Tuấn lập tức tổ chức hội nghị Thường vụ Phủ thị chính, cùng các trợ thủ của mình tìm hiểu một lần.

Đối với sự "sát nhập" ngoài ý muốn của Liễu Tuấn, các phó thị trưởng thành phố Tiềm Châu cùng lãnh đạo cấp cao các bộ môn quan trọng trực thuộc thành phố đều lo sợ trong lòng, liên quan tới công việc, Liễu nha nội đã nổi tiếng là nghiêm khắc trước sau như một.

Căn cứ theo lý giải sơ bộ của mọi người đối với Liễu thị trưởng, thời gian Liễu thị trưởng tại Ngọc Lan cùng khu Trường Hà, đồng ý uỷ quyền cho các thủ hạ, Liễu Tuấn cũng không tùy tiện đi can thiệp, dành đầy đủ tín nhiệm, nhưng có một điều, anh không thể phụ lòng tín nhiệm này, một khi anh phụ lòng, không có trách nhiệm với công tác, như vậy cũng có ý nghĩa, người cán bộ lãnh đạo như anh có lẽ nên nghỉ được rồi.

Trên hội nghị Thường vụ Phủ thị chính, Liễu thị trưởng lời nói cũng không nhiều, không có tràng giang đại hải, chỉ nghe các lộ chư hầu báo cáo công tác của mình. Phần đọc này nếu làm không được tốt, nhìn qua như là làm theo phép, trên thực tế, đây là ấn tượng đầu tiên mọi người dành cho người lãnh đạo trực tiếp, làm sao để làm tốt lần báo cáo lần này cũng có liên quan không nhẹ.

Phó thị trưởng Thường vụ Triệu Sư Phạm là người thứ nhất tiếp thu "khảo nghiệm" .

Triệu Sư Phạm báo cáo công tác lời ít mà ý nhiều, không có dài dòng lôi thôi, chủ yếu là nói theo chữ số. Bởi vì Trần Hướng Dương đang nằm viện an dưỡng, Liễu Tuấn cũng không có tiến hành công tác giao tiếp cùng thị trưởng tiền nhiệm, nhiệm vụ này phải rơi xuống trên đầu Triệu Sư Phạm.

Trước khi Tỉnh ủy chưa có chính thức bổ nhiệm Liễu Tuấn đảm nhiệm thị trưởng Tiềm Châu, công tác của Phủ thị chính vốn là do Triệu Sư Phạm tạm thời chủ trì, mặc dù không lâu sau cũng chỉ coi như là làm gia nhân. Triệu Sư Phạm báo cáo mọi mặt các công tác quan trọng mà hiện nay Phủ thị chính đang bắt đầu làm, để cho Liễu Tuấn đối với cách tiến hành thi chính cơ bản lúc này của Phủ thị chính có một cái hình dung tổng thể.

Khi Triệu Sư Phạm phát biểu, Liễu Tuấn mặt vẫn mỉm cười, thỉnh thoảng gật đầu, ở trên bản ghi chép cũng viết mấy chữ.

Động tác này khiến cho mọi người cảm nhận được áp lực lớn hơn nữa.

Muốn nói cách làm như vậy của Liễu Tuấn không đủ uy nghiêm, nào có một thị trưởng có chức vị cao phải đích thân làm người ghi chép hội nghị? Ở đây không phải cũng có thư ký sao? Sau khi hội nghị kết thúc, các thư ký sẽ chỉnh lý một phần bản ghi chép hội nghị cho tỉ mỉ, rồi trình cho thị trưởng thẩm duyệt.

Có vẻ như người thượng vị đều là điệu bộ này.

Nhưng mà Liễu Tuấn vừa động thủ như thế, mọi người đều thấy thấp thỏm. Những gì mà thị trưởng đang ghi lại, không thể nghi ngờ là điều quan trọng nhất. Đại biểu cho sau này thị trưởng bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi lại chuyện một lần. Nếu như hiện tại nói bậy, ngoảnh lại thì đã quên mất chính mình nói những gì, đến lúc đó Liễu thị trưởng hỏi mà trả lời ông nói gà bà nói vịt, khi đó mặt mũi chắc mết hết.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều lén mở tài liệu hoặc là bản ghi chép trong tay, tỉ mỉ ôn lại nội dung mình muốn báo cáo một lần.

Trong quá trình báo cáo kế tiếp, các thành viên tham dự hội nghị lại phát hiện một vấn đề, đó chính là Liễu thị trưởng rất không thích những lời nói khách sáo của quan, một vị phó thị trưởng chẳng qua là chiếu lệ cũ nói một câu "Dưới sự lãnh đạo anh minh của Phủ thị chính Thành ủy, dưới các quyết sách đúng đắn. . .", Liễu thị trưởng liền nhăn mày, ý rất không vui, khiến cho vị phó thị trưởng kia không khỏi hoảng hốt, mắc phải lỗi nói lắp, thiếu chút nữa còn đọc nhầm chữ.

Dần dần, mọi người cũng đã hiểu rõ một điều, Liễu thị trưởng thích nghe số liệu chân thực, phàm là trong báo cáo có số liệu rõ ràng, có nơi có trốn, Liễu thị trưởng liền mặt nở nụ cười, thỉnh thoảng hơi gật đầu.

Khi đã rõ ràng được đặc điểm này, kế tiếp báo cáo ngắn gọn nhiều hơn, phần lớn là lời ít mà ý nhiều, nói thẳng đến trọng điểm.

Hội nghị Thường vụ lần đầu, Liễu Tuấn nói hai vấn đề.

Thứ nhất đương nhiên là công tác vệ sinh phòng dịch, sau khi hồng thủy rút đi, phòng ngừa dịch xuất hiện sau thiên tai là công tác nặng nề nhất của Phủ thị chính hiện nay. Liễu Tuấn yêu cầu các quan viên phụ trách có liên quan như phó thị trưởng phân công quản lý, cục trưởng Vệ sinh phải lập tức áp dụng biện pháp mạnh mẽ, triển khai công tác vệ sinh phòng dịch toàn thành phố. Phải kịp thời báo cáo với Bộ vệ sinh quốc gia cùng Chính phủ tỉnh, yêu cầu viện trợ kỹ thuật cùng dược phẩm cần thiết, nhân viên cùng viện trợ vật tư.

Công tác này Liễu Tuấn yêu cầu phó thị trưởng phân công quản lý cùng cục trưởng Vệ sinh, phải làm được văn bản báo cáo mỗi ngày, mỗi tuần phải báo cáo trước mặt một lần với y. Hiển nhiên Liễu thị trưởng coi trọng như vậy, phó thị trưởng phân công quản lý cùng cục trưởng vệ sinh một mặt cảm giác được áp lực trầm trọng, một mặt lại rất kiêu ngạo. Từ khi nào, công tác vệ sinh phòng dịch lại đạt được một thị trưởng coi trọng như vậy?

Vấn đề trọng điểm thứ hai Liễu Tuấn dặn dò, chính là việc thống kê. Liễu Tuấn yêu cầu Phủ thị chính lo liệu việc này, liên hợp với các bộ môn liên quan như Cục dân chính, Cục công tác thống kê, lập tức tiến hành nắm rõ công tác thống kê, tình huống tổn thất sau thiên tai toàn thành phố gặp phải. Liễu thị trưởng nhấn mạnh số liệu phải được chuẩn xác, cũng không thể giấu diếm báo cáo sai, lại không thể nói ngoa. Cần phải làm cho rõ ràng, chuẩn xác.

Công tác này, Liễu Tuấn chỉ đích danh muốn phó chủ nhiệm tổ chức Phủ thị chính Cừu Dụng Chi cầm đầu phụ trách.

Cừu Dụng Chi mặc dù chỉ là phó chủ nhiệm tổ chức Phủ thị chính, nhưng phụ trách quản lý mấy cơ cấu cấp chính xử. Việc này cũng là điểm đặc sắc của quan trường quốc nội, chức vụ không rõ, quyền lực ẩn ngầm là rất lớn.

Đoạn thời gian tiếp nhận công tác chống lũ cứu nguy của Trần Hướng Dương chỉ huy Tiềm Châu, Cừu Dụng Chi vẫn làm việc chung với Liễu Tuấn, Cừu Dụng Chi thông minh năng nổ, để lại cho Liễu Tuấn ấn tượng tương đối sâu sắc. Đem nhiệm vụ này bàn giao cho hắn cũng có ý muốn khảo nghiệm thêm.

Cừu Dụng Chi nhận được chỉ lệnh này của Liễu thị trưởng, trong đầu vừa vui vừa lo. Mừng chính là biểu hiện của mình đoạn thời gian trước đã chiếm được thị trưởng tán thành."Giản tại đế tâm"(thi cử tại ý vua), sau này chỉ cần làm tốt công tác, tiền đồ rộng lớn đang ở trước mắt. Buồn chính là tác phong công tác của mình đối với Liễu thị trưởng nhận thức không phải là rất sâu sắc, không biết có thể làm tốt công tác này hay không, tiến thêm một bước giành được thị trưởng tán thành. Thí dụ như công tác thống kê này, mỗi lãnh đạo đều phải cần là thực tế, cần chuẩn xác. Trên thực tế, số liệu chân chính báo lên cho tới bây giờ đều không chuẩn xác, phần bị bốc hơi đi rất lớn. Thời gian muốn tham gia bình xét, đương nhiên là cũng chỉ nói vừa phải, điều gì không tốt có thể giấu thì giấu, có thể che thì che. Mà hiện tại lại là công tác thống kê tổn thất của Tiềm Châu do cơn đại hồng thủy tạo thành, cũng rất được coi trọng. Giả sử muốn hướng cấp trên xin ủng hộ viện trợ nhiều một ít, vậy thì tổn thất đương nhiên phải báo sao cho lớn hơn chút, trẻ con khóc thì cần phải có sữa bú mà! Có thể từ trong tỉnh thậm chí Trung ương bòn rút thêm chút tiền, có người thị trưởng nào mà không thích? Chỉ là, nếu tổn thất báo quá nghiêm trọng, rồi lại phủ định với công tác chống lũ cứu nguy của toàn thành phố, công tác thì các anh không làm tốt để dẫn đến tổn thất nặng nề như vậy, trước đây đều tại sao? Trần thị trưởng đã đi rồi, bí thư Lưu Huy thì vẫn còn mà! Lại nói, hiện nay Liễu thị trưởng, giai đoạn từ giữa đến hết đều là người phụ trách chủ yếu của công tác chống lũ cứu nguy thành phố Tiềm Châu, sự tích anh dũng cũng đã được báo cáo lên Trung ương, chuẩn bị trao tặng danh hiệu vinh dự anh hùng chống lũ. Vạn nhất mức độ này nắm không vững, không chỉ không được lãnh đạo biểu dương, còn rất có khả năng đều đắc tội với cả bí thư Lưu Huy, thị trưởng Trần Hướng Dương cùng thị trưởng Liễu Tuấn!

Cừu Dụng Chi đang rầu rĩ, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua trên người Vu Hoài Tín đang ngồi bên cạnh đang ghi chép, nhất thời có chủ ý.

Sau khi tan họp, Liễu Tuấn hẹn phó thị trưởng Thường vụ Triệu Sư Phạm đến văn phòng của mình nói chuyện, Cừu Dụng Chi phỏng chừng hai vị thị trưởng lần đầu tiên nói chuyện thời gian cũng không ngắn, luôn có một số công việc cần phải thảo luận một chút, trong khoảng thời gian này Vu Hoài Tín chắc rảnh rỗi.

Trong công tác chống lũ cứu nguy trước đó không lâu, ngoại trừ Cừu Dụng Chi đi theo bên người Liễu Tuấn như hình với bóng chính là Vu Hoài Tín, giữa hai người mặc dù chưa từng tán gẫu với nhau, ấn tượng với đôi bên vẫn là rất tốt. Vu Hoài Tín cũng như Cừu Dụng Chi, thuộc về loại hình làm việc vững chắc trầm ổn.

Tân nhậm thị trưởng Liễu Tuấn mang tới cán bộ duy nhất chính là Vu Hoài Tín, có thể thấy được phân lượng của vị thư ký này ở trong cảm nhận của Liễu thị trưởng. Mặc dù cấp bậc hiện tại của Vu Hoài Tín vẫn là cấp Chính khoa, chức vụ là khoa trưởng một khoa, thư ký văn phòng Phủ thị chính, lại nói tiếp còn là thuộc hạ của Cừu Dụng Chi, nhưng Cừu Dụng Chi tuyệt không dám tự cho mình là thượng cấp của Vu Hoài Tín, là một thư ký của thị trưởng, có đôi khi quyền lực trong tay thậm chí còn trên cả phó thị trưởng thông thường.

Vu Hoài Tín được Liễu Tuấn coi trọng như vậy, thời gian đi theo Liễu thị trưởng cũng dài, đối với tác phong làm việc của Liễu thị trưởng hẳn là rõ ràng nhất.

Vu Hoài Tín đang chỉnh lý văn kiện trên bàn công tác thì điện thoại của Cừu Dụng Chi gọi tới.

"Xin chào, Vu khoa trưởng, tôi là Cừu Dụng Chi đây. . ."

Giọng điệu của Cừu Dụng Chi cũng không phải quá phận, trong bình thản lại lộ ra ý thân thiết. "

"Chào Cừu chủ nhiệm!"

Vu Hoài Tín mỉm cười, sử dụng từ ngữ tôn kính. Ở bên ngoài, Cừu Dụng Chi chính là người lảnh đạo trực tiếp của Vu Hoài Tín, mới tới Tiềm Châu, tư thái phải đặt thấp một chút, điều này cũng hợp tình lý.

Liễu bí thư cũng không thích một thư ký quá mức khoa trương.

Cừu Dụng Chi khách sáo vài câu với Vu Hoài Tín, hỏi: "Vu khoa trưởng, công tác của vợ an bài thế nào rồi, Liễu thị trưởng có chỉ thị chưa?"

Vu Hoài Tín nở nụ cười, hắn biết Cừu Dụng Chi vì sao gọi tới cuộc điện thoại này, mới đến, tình huống không rõ, tạm thời hắn còn không muốn có quan hệ quá thân cận cùng với người khác, tuy nhiên hắn cũng không ngại nói vài câu với Cừu Dụng Chi.

"Cảm ơn Cừu chủ nhiệm, vấn đề gia đình cá nhân tạm thời tôi vẫn chưa có suy nghĩ đến. . . Cừu chủ nhiệm, việc thống kê thị trưởng an bài trên hội nghị ngày hôm nay, tôi có một kiến nghị nhỏ, hi vọng Cừu chủ nhiệm có thể tận khả năng làm cho số liệu chuẩn xác. . . đúng đúng, số liệu phải chuẩn xác nhất, còn việc khác, thị trưởng hẳn là sẽ có an bài!"