Trùng Sinh Chi Kiều Kiều (Kiều Kiều Trọng Sinh)

Chương 87: Xuân đi xuân lại lại




Edit: Otaku Bi

Thời gian trôi qua rất nhanh, mỗi người đều mải mê với trong vòng xoáy công việc của mình, sinh hoạt, học tập, phấn đấy, qua lễ mừng năm mới, Kiều Kiều gặp lại Kiều Dĩnhđã thay đổi dáng vẻ, giờ đây Kiều Dĩnh không còn là cô gái nhà quê nhỏ bé yếu đuối trước kia nữa, cô bé đã biết dùng hàng hiệu biết cách đối nhân xử thế, Kiều Kiều thấy điều đó rất tốt. Chú Kiều cùng thím Kiều đều cảm kích sự giúp đỡ của nhà Kiều Kiều, mà cả ông bà nội Kiều gia cũng đối xử với nhà Kiều Kiều rất tốt, Kiều Kiều thấy vui mừng, đã từng có lức, Kiều mẹ và những người trong nhà ba cô có khúc mắc, kể cả cônhỏ cũng có, nhưng hiện giờ mọi người đều có cuộc sống tốt hơn, không còn vì tiền mà khổ sở ảnh hưởng tới tình cảm. Nhiều khi gia đình vì hoàn cảnh tiền không có mà trục trặc với nhau, hiện giờ thì mọi sự tình đều đã có thay đổi.

Lúc lễ mừng năm mới, Kiều Kiều nghe người lớn nói chuyện khi còn ở Thanh Nham, đó là chuyện ở đó hình như sắp phải di dời. Kiều Kiều cố gắng nhớ lại, đúng vậy, có chuyện này xảy ra, hình như phải ba năm sau mới xảy ra. Nhưng mà Kiều Kiều khôngnói thêm điều gì, có lẽ, không chỉ cuộc đời của cô thay đổi mà nhiều chuyện cũng có sai khác.

Nhà cũ của Kiều Kiều khá gần nhà của ông nội Kiều và chú hai, cho nên họ đều ở trong khu vực phải di dời, cả nhà vui vẻ thảo luận việc cần phải làm. Theo ý của chú hai là thừa dịp lần di dời nay, chuyển hẳn tới Dân Giang. Mà một khi chú hai chuyển nhà tới Dân Giang thì ông bà nội cùng sẽ chuyển cùng, dù sao, nếu làm như vậy, mấy đứa con của hai ông bà cùng ở Dân Giang cả. Tuy nói rằng nơi này sơn thủy hữu tình,không khí trong lành tươi mát rất thích hợp cho người lớn tuổi như ông bà nội Kiều sinh sống. Thế nhưng Kiều Kiều vẫn hi vọng họ đến Dân Giang ở, đối với nơi sinh thành Thanh Nham, Kiều Kiều chẳng có tình cảm dạt dào gì, nhớ lại kiếp trước, những chuyện Kiều ba gặp phải, cuối cùng chỉ nhận được sự đối xử lạnh nhạt của những người xung quanh. Cho nên đối với Kiều Kiều cô không thích thú gì mảnh đất và con người ở đây.

Hơn nữa ở đây môi trường cũng sẽ dần trở nên ô nhiêm, từ việc di dời, nhiều người có tiền trong tay. Từ đó hình thành việc đánh cờ đánh bạc chơi mạt chược, Kiều Kiều chẳng hi vọng nahf chú hai với ông bà nội dính vào con đường đó.

Kiều Dĩnh lại càng là hi vọng cha mẹ mình có thể dời đến Dân Giang, như vậy rất thuận tiện cho cô.

Ông bà nội Kiều được nhiều người cổ động lại hiểu rõ Kiều Vũ Đông, biết rằng nếu tới Dân Giang thì Kiều Vũ Đông sẽ tốt hơn, nên cũng quan tâm việc chuyển đi.

Qua năm mới là kỳ thực tập của năm tư, nên có nhiều người rời khỏi trường học, mà Quách Vũ Phi và tiểu Tam Nhi cũng quyết định ở lại làm trong công ty nhà Giang Phóng, đây là việc vui mừng, mà cả Từ Mạn rất vu vẻ, các cô đang học năm hai rồi, mà tình cảm của cô và Quách Vũ Phi lại rất tốt, đương nhiên mong mỏi được ở cùng với nhau nhiều hơn.

Chỉ có một chuyện không vui duy nhất, đó chính là chuyện của An Ny, An Ny bỏ họ đidu học ở Canada, điều này làm cho Kiều Kiều giật mình ngạc nhiên, nhưng mà Giang Phóng nói cho cô biết, đây là điều tất nhiên, Nhị Hắc đã có hôn thê rồi, dù vẫn đang ở nước ngoài, nhưng chính xác là y đã có vợ chưa cưới, mà cha của An Ny chắc chắnkhông chấp nhận việc con gái của mình là tiểu tam. Với lại, Nhị Hắc chẳng phải yêuđương thắm thiết gì với An Ny. Đúng vậy, cho dù An Ny đi rồi nhưng Nhị Hắc thì vẫn là Nhị Hắc như cũ. Kiều Kiều nghĩ, mỗi người đều có con đường của riêng mình phảikhông? Bọn họ không thể nói Nhị Hắc làm sai rồi, trong chuyện này, không ai có lỗi.

Cứ như vậy lại qua nửa học kỳ, Giang Phóng cuối cùng cũng tốt nghiệp đại học. Công việc của tập đoàn Cẩm Giang chủ yếu đều ở Tân Dương, nghe nói, chời Giang Viễn tốt nghiệp, Giang Hải Dương sẽ tới đóng đô ở Tân Dương, mà bên Dân Giang thì do Giang Viễn phụ trách. Giang Viễn không còn là cậu nhóc không đáng tin suốt ngày bám theoanh trai và Kiều Kiều kiếm tiền, bây giờ cậu đã trở thành một chàng trai thành thục, tuấn lãng nổi danh là người đàn ông độc thân hoàng kim của đại học A rồi.

Bây giờ tài tử nổi danh ở đại học A lại có cả tiền cả bề ngoài không ít, nhưng mà đều là hoa có chủ, người mà chưa bị chiếm hữu lại không nhiều, trùng hợp có Giang Viễn và Lâm Hiểu Nam là một trong số đó.

Lắm khi rảnh rỗi quá Kiều Kiều chẳng có chuyện gì lại lôi chuyện này ra trêu đùa họ.

Hai người đều lặng lẽ cười, không nói được gì, rất rất nhiều năm về sau này, có mộtlần Kiều Kiều lại lôi chuyện đó ra tròng gheo Giang Viễn, lúc đó, cậu đã kết hôn, cậunói, đã từng có một người em yêu nhất trong lòng, người đó ở trong trái tim em hai mươi năm trời, là chị.

Khi nghỉ hè, Kiều Kiều có được một cái thiệp mới, có người mời cô làm phù dâu, qua hai tháng nữa, cũng là tháng mười một, có một hôn lễ sẽ diễn ra, mà nhân vật chính trong đó lại là bạn tốt của cô, tiểu Bạch VS Phương Khuynh Nhan. Mà hai người này, làm chuyện đáng sợ hơn, bác sĩ bảo cưới. Kiều Kiều bối rối. So với việc Chu yên Vân với Hoa Ấu Lâm thành đôi, thì cái đôi này được ghép thành lại càng khiến cho người ta khó có thể tin.

Mọi người cũng chẳng biết hai người này sao lại gian díu với nhau được, mà hai nhân vật chính lại phủ nhận việc gian díu với nhau, thành thật chỉnh sửa nội dung là rượu say dẫn đến án mạng. Nghe nói là có một tần ở nhà tiểu Bạch tụ hội hai người này uống nhiều quá, dẫn tới OOXX. Kết quả, hai người hứa hẹn với nhau không kể cho ai biết, mỗi người đều có cuộc sống của riêng nhau. Nhưng chuyện chẳng ngờ, không tốt là Phương Khuynh Nhan mang thai.

Theo quan điểm của Ấn Phương Khuynh Nhan, cô chẳng phải là người thích vòng vèo gì cả, thấy cơ thể mình có dị thường thì lôi tiểu Bạch tới bệnh viện kiểm tra. Kết quả, chính là cái kết quả trể, được cái hai người này đều là người bình tĩnh và lý trí, lập tức quyết định muốn cho đứa nhỏ một hoàn cảnh tốt, vậy thì kết hôn thôi.

Về chuyện với người lớn, đây là phần việc của tiểu Bạch phải đi đối phó.

Bởi vì lo lắng Phương Khuynh Nhan sẽ nhanh to bụng, cho nên, hai người quyết định tốc chiến tốc thắng.

Về chuyện này không chỉ bọn Nhị Hắc, Quách Vũ Phi có ý kiến mà cả Giang Phóng cũng bất mãn. Vì sao, vì cớ gì mà cậu ta lại sắp có con rồi. Giang Phóng sâu sắc cảm thấy mình thụt lùi rồi.

Liếc mắt nhìni Kiều Kiều một cái, hừ, đều do cái cô nhóc kia, chuyên gia làm tổ chức trì trệ, làm cho người ta bị tụt lùi so với chúng bạn.

Nghe thấy Phương Khuynh Nhan sắp làm mẹ. Kiều Kiều hiếu kỳ vuốt bụng của cô ấy. Lúc này Phương Khuynh Nhan mới chỉ có hai mươi tuổi, đã sắp làm mẹ, nhưng mà tâm tình của cô ấy rất tốt, thỉnh thoảng rảnh rỗi lại tới thư viện đọc sách, cô ấy nói, cô ấy và tiểu Bạch đã bàn bạc với nhau rồi, muốn nuôi bé con của bọn họ phải thông minh như Einstein.

Kiều Kiều ⊙﹏⊙b chảy mồ hô. Bà cô này nghĩ cái quái gì vậy? Hội chứng mới làm ba mẹ sao.

Ai ngờ Giang Phóng nghe được ý nghĩ đó, bĩu môi nói, chúng mình cũng bồi dưỡng, bồi dưỡng từ bây giờ luôn, chắc chắn con của chúng ta sẽ thông minh hơn con của cậu ta, Kiều Kiều lại lần nữa ⊙﹏⊙b chảy mồ hôi.

Cha mẹ của Phương Khuynh Nhan cũng là những người không khó tính lắm, đối với việc con gái mang thai không phản ứng quá kịch liệt, Kiều Kiều nghĩ nếu mà là cô đột nhiên mang thai, mà ba mẹ chưa bao giờ nghe nói cô có bạn trái, chắc chắn ba mẹ côsẽ giết chết cô mất a!

Nhưng mà cũng phải nói lại, Phương Khuynh Nhan cùng với tiểu Bạch đúng là rất đẹp đôi.

Phương Khuynh Nhan đã giải quyết việc tạm nghỉ học một năm. Hai người hiện tại đều làm tất cả đều là vì đứa nhỏ.

Thỉnh thoảng khi đám người họ gặp được người sắp được làm ba ba đầu tiên Tiểu bạch, chẳng ai đưa ra lời chúc phúc chân thành nào, ngược lại là thấy hắn là đánh, ức nha, sao lại là trái quy tắc nhảy cóc như thế?? Mà tiểu Bạch, thế nhưng không có phản kháng, mọi người đổ mồ hôi lạnh ~

Phương Khuynh Nhan kết hôn, tìm Kiều Kiều, Từ Mạn, Hoa Ấu Lâm ba phù dâu, mà phù rể bên tiểu Bạch, thì lại là Giang Phóng, Quách Vũ Phi cùng Nhị Hắc. Kiều Kiều nóithầm, nếu như Nhị Hắc cùng Hoa Ấu Lâm tốt với nhau, vậy cũng thật là là kỳ quái, ba phù rể phối với ba phù dâu này, hức.

Mọi người oán giận Hoa Ấu Lâm và Nhị Hắc làm xấu đội hình, mọi người cười đùa.

Bình thường Kiều Kiều rất thích đi dạo phố, thế nhưng lần này giúp đỡ Phương Khuynh Nhan chuẩn bị kết hôn gì đó mới phát hiện, có một vài việc ở những khoảng thời gian khác nhau mình đều có suy nghĩ khác biệt. Kiều Kiều nghĩ ngày cô đính hôn đó đã khoa trương lắm rồi. Bận muốn chết đi được, ai mà muốn kết hôn chính thức nữa, lại bận chết nữa thôi. Mặc dù đại bộ phận công việc đều được hai bên bố mẹ người lớn làm cho rồi, thế nhưng có nhiều việc vẫn cần Phương Khuynh Nhan phải đimua. Nhìn thấy cô ấy đang có em bé mà có thể mạnh mẽ xông xáo, Kiều Kiều bội phục, nhưng may là, Phương Khuynh Nhan mang thai không khó chịu, cả người rất có tinh thần.

Đảo mắt đã đến tháng mười một, Phương Khuynh Nhan bởi vì mang thai, nên khôngmặc áo cưới bó sát người, mà là một kiểu áo cưới dạng búp bê, tất nhiên mặc lên côấy trông rất ngọt ngào khả ái. Ba phù dâu đều mỗi người một vẻ, hương sắc ngập trời. Váy quây màu hồng phấn khiến người nào trông cũng kiều diễm. Kiều Kiều tóc ngắn xinh đẹp, Từ Mạn tóc quăn quyến rũ, Hoa Ấu Lâm tiểu lo li tóc thẳng mượt mà, đều khiến cho khách khứa kinh diễm.

Còn bên phù rể ngoài tướng mạo xuất sắc thì còn có gia thế hiển hách nữa.

Phương Khuynh Nhan đã mang thai năm tháng, chỉ cần là người cẩn thẩn nhìn mộtchút là biết được, mọi người cũng không phải đồ ngốc, nên hiểu rằng cô dâu chú rể này không uống rượu được, mà phù dâu kiều diễm như thế, nên đều nhằm vào phù dâu, rồi nhằm cả vào phù rể nữa. không ít nữ nhân, đều hi vọng nhân cơ hội này, có thể tiếp cận được với Giang Phóng hay Nhị Hắc, dù là ai thì đều có gia thế to lớn cả.

Bất quá Giang Phóng lạnh lùng, Nhị Hắc đưa đẩy khéo lé, khiến cho lớp này tới lớp khác thua ngã người, mà mọi người cũng không thể miễn cưỡng, dù sao, náo loạn lớn quá lại mất thể diện, ngồi trên bàn chính đều là người nổi tiếng trong tỉnh, nào là bắt tay bắt chân thôi.

không cần mất nhiều thời gian, mọi người đều nhìn ra được Giang Phóng với Kiều Kiều là một đôi, Từ Mạn với Quách Vũ Phi cũng vậy, thế là mắt cú vọ chuyển sang Hoa Ấu Lâm, nhưng Hoa Ấu Lâm là cô nàng thế nào chứ, đừng tưởng cô ăn mặc như thục nữ mà tính cách cũng nhu mì như thế, mọi người chạy chối chết. 

Tiệc cưới xong xuôi, Phương Khuynh Nhan cảm khái với Kiều Kiều: "Sau này bạn mà kết hôn, đừng có dại mà tổ chức vào lúc đã mang thai, nếu không, thật sự là mệt chết đấy! Bàn chân mình chuột rút hết rồi."

Phương Khuynh Nhan không tưởng tượng rằng, lời nói của mình như tiên tri.

"Để mình xoa bóp cho bạn nhé?"

"Ấy đừng, Giang Phóng nhà bạn mà thấy, có mình bị trù chết mất!"

"nói bậy bạ gì đó."

Kiều Kiều cười, nhìn Phương Khuynh Nhan tỏa ra ánh sáng của người mẹ, Kiều Kiều cảm khái: "Nhan Nhan, thật không ngờ bạn là là người sớm nhất trong đám chúng mình kết hôn rồi sinh em bé đấy, mình vẫn tưởng đó là mình chứ?"

"Mình cũng là ngoài ý muốn mà, nhưng mà, cuộc đời chính là có nhiều chuyện khôngngờ, lúc nào cũng chuyện kinh hỉ xảy ra, nói thật, mặc dù nhà tiểu Bạch có tiền, nhưng mà không có quan hệ gì với mình cả, nếu như mà anh ấy không cần đứa bé này, hoặc là chỉ cần hơi tỏ ý muốn bỏ nó thôi, chắc chắn mình sẽ không bao giờ nhìn mặt anh ấy nữa, không cần anh ấy nữa, mình sẽ một mình nuôi bé con. Dù sao ba mẹ mình đều là người phóng khoáng tôn trọng quyết định của mình, họ sẽ không can thiệp vào cuộc sống của mình. Nhưng mình rất vui khi anh ấy cũng như mình đều yêu quý bé con, bé con của mình may mắn sẽ có được ba mẹ rất yêu thương nó, có đúng không?"

"Uh, tất nhiên rồi."

Tiểu Bạch đứng cửa nghe được lời nói của hai người, hơi cười, hắn đã từng suýt nữa thốt ra lời đấy, thật may là đã không. Bọn họ, chắc chắn sẽ là ba mẹ yêu thương bé con nhất. Chắc chắn.