“Anh giỏi quá!” Tần Thư Hàm nhìn thấy cái móc khóa trong hộp vẫn hoàn hảo không bị hao mòn gì, liền vui vẻ hôn lên má Lục An Duy một cái. Nếu như bị rơi xuống đất, cặp móc khóa này chắc chắn sẽ bị hỏng mất, chất liệu của nó vốn dĩ rất dễ vỡ.
“Hi hi.” Lục An Duy mỉm cười nhìn qua hướng người vừa cố ý đụng vào mình, anh vẫn luôn cảm thấy cái người đang dùng đôi mắt mang đầy hận ý nhìn anh có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là ai.
“Thật trùng hợp!” Bạch Tín Hồng nhìn Thấy Lục An Duy đang nhìn hắn, liền cười chào hỏi.
“Tại sao lại là anh?” Tần Thư Hàm cẩn thận để móc khóa vào trong túi sau đó vẻ mặt chán ghét nhìn Bạch Tín Hồng, người này tại sao lại khiến người khác chán ghét như thế?
“Anh ta là ai?” Lục An Duy không thể nhớ được người này là ai, những người không quan trọng, anh vẫn luôn không thể nhớ được.
“Một người không liên quan.” Tần Thư Hàm trợn mắt sau đó làm nũng nói: “An Duy, bảo bối đói rồi, nó nói nó muốn ăn bò bít tết!”
“Được.” Lục An Duy sủng nịch nhìn cô, trước đây anh đã từng đi thử món bít tết của một nhà hàng tây, hương vị cũng không tệ. Vừa lúc ở gần đây, liền có thể dẫn Thư Hàm đi thử một chút.
“Thư Hàm...” Bạch Tín Hồng chỉ cảm thấy ngực một trận đau, nụ cười này cô đã khi nào dành cho hắn đâu? Tại sao cô lại nguyện ý chọn một người có mắt trái như thế mà không chọn hắn? Bạch Tín Hồng cảm thấy tôn nghiêm của hắn bị thử thách, hắn thật sự rất không cam tâm!
“Thư Hàm?” người phụ nữ đi chung với Bạch Tín Hồng nghe thấy tên này, ngẩn ra một chút trên mặt phủ lên một chút tức giận, đáy mắt cũng bắt đầu tỉ mỉ đánh giá người phụ nữ mang thai đứng trước mặt này, nhìn bộ dáng kia chắc là đã mang thai 6 7 tháng rồi, cô ấy rất đẹp, tóc dài phủ vai, ngũ quan tinh tế, một vẻ dịu dàng của người làm mẹ bao phủ toàn thân, nhưng mà nếu nói đến điểm hấp dẫn người khác nhất, chính là một loại phong thái tự tin và ba phần ngạo khí xuất phát từ trong xương tủy, không thể không nói dạng phụ nữ này thật sự rất mê người. Sau khi đánh giá xong, người phụ nữ này thở dài một hơi hơi cúi đầu, thì ra Bạch Tín Hồng yêu chính là người phụ nữ như thế, mỗi lần bọn họ ân ái, vào lúc kết thúc Bạch Tín Hồng luôn kêu cái tên Thư Hàm này...
Hoàn toàn không hiểu cho Bạch Tín Hồng, Tần Thư Hàm ôm lấy cánh tay của Lục An Duy dựa sát vào hai người dần dần đi xa, Bạch Tín Hồng cảm thấy cổ tức giận này có làm thế nào cũng không thể dìm xuống, sau đó tay hắn run run gọi một cuộc điện thoại: “Cái tên khốn kiếp đó xuất hiện rồi! Giúp tôi giáo huấn hắn một chút! Hắn đã ngủ với người phụ nữ của tôi!”
......
Ở một nơi khác Lục An Nhiên đang tự học liền bị gọi đến văn phòng Hội học sinh một mình, nhìn thấy trong phòng chỉ có mỗi Long Ngọc Tinh, Lục An Nhiên nhíu mày nói: “Long học trưởng, anh... anh gọi em?”
“Ừm.” Long Ngọc Tinh ngẩng đầu lên cười: “Chúc mừng em.”
“Chúc mừng em cái gì?” Lục An Nhiên nâng mắt nói, cước bộ vẫn ngập ngừng ở vị trí trước cửa, như vậy khi bỏ chạy sẽ nhanh hơn, hiện tại càng ngày cô càng sợ hãi đối diện với Long Ngọc Tinh.
“Tác phẩm “Đạo” của em ở thành phố S được đánh giá cao nên đã được gửi lên Đế Đô để đánh giá chọn lựa, phải chuẩn bị một bài diễn thuyết giới thiệu, đầu tháng 1 nhà trường sẽ cũng cấp chi phí để đưa em đến Đế Đô tham gia buổi chung kết cuộc thi.” Long Ngọc Tinh tiếp tục nói: “Còn 1 tuần để chuẩn bị.”
“Đầu tháng 1?” Lục An Nhiên cau mày: “Cuộc thi cuối kỳ cũng diễn ra vào đầu tháng 1 đúng không!”
“Đúng vậy.” Long Ngọc Tinh gật đầu: “Thời gian cũng không khác biệt lắm.”
“Giữa thi học kỳ và cuộc thi em phải chọn một trong hai sao?” Lục An Nhiên hỏi.
“Không phải, sau khi thi học kỳ kết thúc trực tiếp đến Đế Đô.” Long Ngọc Tinh nói: “Trường hợp bắt buộc sẽ mở cuộc thi học kỳ riêng cho em.”
“Được.” Lục An Nhiên gật đầu: “Còn có chuyện gì khác không?” Trước khi tham gia cuộc thi cô vẫn phải đi gặp Nhạc Ngưng San, nếu như Nhạc thị có thể dừng cương trước bờ vực, cô liền không cần thiết phải tuyệt tình như thế, nhưng nếu như Nhạc thị vẫn cố chấp tiếp tục, vậy thì thật sự phải xin lỗi rồi! Lục An Nhiên cô cũng không phải dạng dễ bị ăn hiếp!
“Đến lúc đó anh không thể đi cùng với em được, nhưng nếu như em gặp phải bất cứ phiền phức gì đều có thể tùy thời liên hệ với anh, anh sẽ nhanh chóng giải quyết giúp em.” Long Ngọc Tinh đứng dậy đi về hướng Lục An Nhiên.
“Cảm ơn...” Lục An Nhiên lùi một bước nói: “Nhưng mà bình thường em không phải loại người thích gây chuyện, chắc là sẽ không gây ra chuyện gì lớn đâu!” tiền đề là người khác đừng đụng vào cô!
“Không nhất định như vậy.” Khóe miệng Long Ngọc Tinh dương lên, đám lão già ở Đế Đô hình như đã nghe thấy tiếng gió nào đó, gần đầy Phượng Lập Hành cũng trở nên bận rộn hơn, anh cảm nhận được biến động trước mắt. Hiện tại cách ngày khánh thành của trung tâm mua sắm Long thị càng ngày càng gần, đám lão già ở Đế Đô đó đã đứng ngồi không yên rồi. Lần này vốn dĩ anh không hề muốn để Lục An Nhiên đến Đế Đô, nhưng anh biết những chuyện mà cô muốn làm đều có nguyên nhân, cô muốn tham gia cuộc thi này nhất định là vì muốn chuẩn bị kế hoạch cho những chuyện sắp diễn ra, nếu đã như vậy, anh vẫn nên phái người bảo hộ cô là tốt nhất.
“Long học trường lo lắng rồi.” Lục An Nhiên lại lùi một bước nói: “Nếu như không còn chuyện gì nữa, em đi trước đây.”
“Em rất sợ anh?” Long Ngọc Tinh bước một bước lớn đem Lục An Nhiên áp trên cánh cửa, tay trái của anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, tay phải cầm những lọn tóc trước cánh mũi cô nhẹ nhàng ngửi: “Thơm thật.” Anh thật sự yêu chết đi được cái mùi hương ngọt ngào nhẹ nhàng trên người Lục An Nhiên, tươi mát thanh nhã, mang theo chút hương vị ngọt ngào của thiếu nữ. Thật sự rất muốn ôm vào trong lòng mà thưởng thức, nhưng anh không thể như thế, anh lo lắng sẽ dọa đến cô.
Lục An Nhiên chỉ cảm thấy sau gáy một trận mồ hôi lạnh, vươn hai tay ra đẩy Long Ngọc Tinh: “Anh làm gì!”
“Lời này phải là do anh hỏi em chứ!” vẻ mặt Long Ngọc Tinh như cười như không: “Lúc này em áp hai tay lên trước ngực anh là muốn làm gì? Chiếm tiện nghi của anh sao?”
“Anh!” vẻ mặt Lục An Nhiên cứng ngắc, rõ ràng là cô muốn đẩy anh ra có được không! Người này tại sao lại có thể không biết xấu hổ như vậy! Ai chiếm tiện nghi của ai chứ! Người con trai này thật sự là biết nói đùa!
“Hợp tác trước đây nói đến...” nhìn Lục An Nhiên dường như bị chọc giận giống như con mèo xù lông, Long Ngọc Tinh rất vừa lòng dùng tay vuốt ve đầu cô giống như động tác vuốt phẳng lông mèo mở miệng nói: “Anh quyết định đáp ứng em!”
“Ý của anh là đồng ý hợp tác với em?” trước mắt Lục An Nhiên sáng lên, nếu như có sự giúp đỡ của Long Ngọc Tinh, kim bài của cô lại nhiều hơn một thẻ, mặt khác nếu như có thể lật đổ người kế nhiệm kế tiếp của Long thị giúp đỡ Long Ngọc Tinh ngồi lên vị trí kia lại càng có lợi lớn trong sự phát triển của Lục thị!
“Không sai!” đáy mắt Long Ngọc Tinh tràn đầy sủng nịch: “Không biết Lục đại tiểu thư em có phương pháp gì? Để anh có thể trở thành người kế nhiệm chính thống của Long thị?”
“Anh đáp ứng rồi!” Câu nói của Lục An Nhiên không phải nghi vấn mà là khẳng định, cô liền biết điều kiện hợp tác có lợi như thế, Long Ngọc Tinh sẽ không cự tuyệt.