Trùng Sinh Chi Cố Thanh

Chương 64: Sự thật




Cố Thanh còn chưa kịp hỏi, Tần Lực Dương đã vội vàng đi công tác.

Cố Thanh trong lòng có tò mò, nhưng nghĩ cũng không phải chuyện gì lớn, nên không hỏi lại.

Đại học Q gần đây lưu hành phe cánh mới, đa số mọi người nghiên về phía, cảm khái Trần Tuyết may mắn, tức giận mắng chửi người muốn bao dưỡng là xấu xa vô sỉ. Dù sao cũng là ngôi sao xuất thân từ đại học Q, tuy rằng chỉ là 1 ngôi sao nữ thuộc công ty giải trí mà Tần thị mới thành lập, còn chưa chính thức ra mắt, nhưng đáng để mọi người chờ mong và tự hào.

Cố Thanh lần thứ hai nhìn thấy Trần Tuyết, là ở phòng tập vũ đạo. Cố Thanh không có tế bào nghệ thuật, cậu tới phòng tập vũ đạo chỉ bởi vì bị bạn học nhắc nhở phải giao cho vũ sư 1 vài tài liệu.

Trần Tuyết mặc đồ chuyên dụng tập vũ đạo, đối diện 1 tấm kính thủy tinh rất to tập xoải chân, từ trong gương nhìn thấy ảnh phản xạ của Cố Thanh đứng ở cửa phòng tập, đối với đàn em có gương mặt xinh đẹp này, Trần Tuyết cũng có ấn tượng.

Dừng động tác, Trần Tuyết quay đầu, thanh nhã cười với Cố Thanh: “Cố Thanh?”

Cố Thanh sửng sốt, cậu không ngờ Trần Tuyết còn nhớ rõ mình, xem ra từ lần gặp trước rồi nhiều chuyện sau đó, chị ấy mới không để ý tới mình.

“Chào chị.”

Cố Thanh khách khí trả lời.

“Cậu tới đây làm gì?”

Trần Tuyết nhìn tới thứ trong tay Cố Thanh, hỏi.

“Em tìm thầy Trương.” Cố Thanh giơ tài liệu trong tay.

Cố Thanh cũng không quen thuộc, cậu và Trần Tuyết quen biết không sâu, cho nên cũng không có đề tài để nói nhiều, mắt thấy bóng dáng thầy Trương ở lầu 2, cậu chào Trần Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.

Tần Lực Dương quay về nhà đã là 1 tuần sau.

Cố Thanh như bình thường giúp hắn chuẩn bị nước tắm, rồi nấu canh sườn mà hắn thích. Ban đêm nằm ở trên giường, dục vọng tích lũy quá lâu trong nháy mắt trước mặt vợ liền triệt để bạo phát, Tần Lực Dương hung hăng muốn Cố Thanh 2 lần, Cố Thanh mệt tới mức tay cũng run run, cậu thực sự là bội phục tinh lực của hắn.

Tần Lực Dương trước tiên ôm Cố Thanh vào phòng tắm rửa sạch, xong rồi, mới tắm cho mình.

“Sao anh lại nghĩ tới chuyện mở công ty giải trí?”

Trong phòng mở điều hòa, giảm bớt oi bức của đêm mùa hạ. Cố Thanh nằm trong lòng Tần Lực Dương, giọng nói hơi khàn, đây là hậu quả của chuyện vừa rồi.

Cố Thanh chưa bao giờ hỏi đến công việc của Tần Lực Dương, thật ra là vì cậu không có hứng thú với kinh doanh.

Bởi vậy, hiện tại Cố Thanh đột nhiên hỏi như thế, Tần Lực Dương lại có chút buồn bực, hắn vuốt ve cánh tay Cố Thanh, trêu đùa: “Thế nào, rốt cuộc cũng muốn nghe gia nghiệp của chồng em à?”

Cố Thanh âm thầm khinh thường liếc cái người quá mức tự kỷ này, con mắt nào của hắn thấy cậu có hứng thú với chuyện làm ăn của hắn a, chỉ là lần này dính dáng đến Trần Tuyết, hơn nữa trước đó không lâu cậu mới cùng Tần Lực Dương đề cập qua, vài ngày sau chợt nghe chị ấy ký hợp đồng với Tần thị, trong lòng có chút hiếu kỳ mà thôi.

“Anh vì nghe em nói đến cảnh ngộ của chị ấy, mới quyết định ký hợp đồng à?”

Tần Lực Dương tự hỏi 2 giây, trả lời: “Ân.”

Hắn trả lời như vậy cũng không sai, hắn đúng là nghe Cố Thanh nói chuyện của Trần Tuyết xong mới quyết định ký hợp đồng với Trần Tuyết.

Việc làm ăn của Tần thị ngày càng mở rộng, cách đây không lâu ban giám đốc công ty mới vừa đề xuất đến 1 ngành công nhiệp mới —— ngành giải trí. Thứ nhất, Tần thị muốn dựa vào hiệu ứng và sức ảnh hưởng của ngôi sao, để mở rộng thương hiệu và nhận thức của quần chúng đối với Tần thị, thứ hai, Tần thị nếu như có thể tạo ra ngôi sao thuộc về riêng mình, họ cũng có thể giúp công ty miễn đi số tiền thuê người phát ngôn thương hiệu đắt giá trên trời mà hàng năm phải chi, giúp công ty tạo ra lợi nhuận.

Chính từ mục đích này, công ty giải trí Tần thị chú trọng đào tạo ngôi sao bản địa, bọn họ không tiếc vốn tìm sáu ứng viên xuất chúng, vóc người và tài năng rất cao, chọn 9 thiếu nữ để huấn luyện, chờ khi thành thục, sẽ lập nhóm nữ 6 người để ra mắt.

Với diện mạo hay tài năng, Tần Lực Dương tin tưởng, bất cứ người nào cũng có thể tạo nên làn sóng mới.

Sách lược này Tần thị vẫn đang âm thầm tiến hành, thỉnh thoảng họp báo cũng chỉ vì duy trì sự mới mẻ và thần bí với giới truyền thông, bên ngoài có hiếu kỳ, cũng có phỏng đoán giới hạn.

Ký hợp đồng xong Trần Tuyết trở thành thành viên đầu tiên của công ty trong dự tính của Tần Lực Dương, đây đúng là nhờ có Cố Thanh “thổi gió bên gối”.

Sở dĩ quyết định ký hợp đồng với Trần Tuyết, ngoại trừ nhìn trúng bối cảnh đại học hàng đầu của cô, diện mạo ưu việt và tài nghệ ra, Tần Lực Dương càng muốn đào bới từ chỗ Trần Tuyết việc “Người tham gia chọn người đẹp vì không tuân theo quy tắc ngầm bị nhận trả thù, tiếc nuối bị loại”. Trần Tuyết trong tiết mục chọn người đẹp có biểu hiện rất tốt, có thực lực và dư luận bảo đảm, chuyện bị loại của cô trên internet càng khiến người ta hoài nghi, chỉ là mọi người không biết tình hình thực tế, cũng chỉ có thể thầm mắng ủy ban bình chọn mắt mù không nhìn được nhân tài.

Trong một ngày Tần thị ở sau lưng mua chuộc giới truyền thông, đem tình hình thực tế đưa ra ánh sáng, Tần Lực Dương tuyệt đối có lý do tin tưởng, nhóm nữ của công ty khi ra mắt tuyệt đối có thể trong một đêm nổi tiếng. Đây cũng là vì sao công ty lại bí mật tiến hành đào tạo 6 người khác, bên kia lại cật lực công khai tuyên dương việc ký kết với Trần Tuyết làm tiêu điểm.

Tần Lực Dương ra kế hoạch như thế, nhưng bản thân hắn không đứng ra, chỉ giao phó cho cấp dưới, để bọn họ bỏ thêm nhiều công sức.

Quản lý cấp cao của Tần thị đều là tinh anh, chỉ cần tổng tài nói sơ qua, bọn họ cũng đã hiểu rõ. Sau đó ra kế hoạch, cũng đều tích cực chấp hành.

Cố Thanh không biết Tần Lực Dương có nhiều tính toán như vậy, cậu nghĩ hắn nghe mình nói xong mới quyết định thật tình giúp đỡ đàn chị, trong lòng vừa vui mừng vừa ngọt ngào, ngẩng đầu chủ động hôn nhẹ lên môi hắn.

Đối với người đàn ông như lang như hổ này, cử động của Cố Thanh không khác tự chui đầu vào rọ. Suốt một đêm, Cố Thanh toàn thân trên dưới, từ trong ra ngoài, đều bị hắn ăn không còn một mảnh.

Hôm sau, Cố Thanh bi ai phát hiện, mình phải nằm trên giường cả ngày!

Trần Tuyết từ chối chuyện được bao dưỡng mà bị loại được phanh phui ra, huyên náo tới mức hầu như mọi người đều biết, dư luận của giới truyền thông đã hướng về phía Tần Lực Dương như dự kiến của hắn.

Cố Thanh tuy rằng không xem tin tức giải trí, nhưng cậu cũng nghe thấy, trong lòng bất an, hơi hoảng hốt, nghĩ xem mình có quên mất gì không.

Cố Thanh vào lúc ban đêm đem nghi vấn hỏi Tần Lực Dương, nói là nghi vấn, nhưng Tần Lực Dương lại nghe thành Cố Thanh đang chất vấn.

Tần Lực Dương ôm lấy Cố Thanh, đem những dự định của hắn tất cả đều nói hết ra, cuối cùng còn thêm 1 câu: Em không cần lo lắng, hiện tại toàn quốc mọi người đều nói Trần Tuyết là người có khí phách, hơn nữa cũng thay cô ta giáo huấn người đã đưa ra đề nghị bao dưỡng trước kia rồi, không phải nhất cữ lưỡng tiện sao?

Cố Thanh không phải không rõ đạo lý Tần Lực Dương nói, cậu chỉ hơi tức giận, cậu sợ Tần Lực Dương lợi dụng mình. Điểm ấy Cố Thanh nhất quyết không thể chấp nhận.

Trần Tuyết đi đầu trong nhóm 7 người ra mắt vào ngày 6/6, dựa vào điều kiện nổi bật của chính mình, hơn nữa được tập đoàn Tần thị tuyển chọn trước nhất, nên lượng ủng hộ cũng rất khả quan.

Công ty một tháng sau tổ chức tiệc mừng công cho các cô trên du thuyền nhưng thật sự chính là tiệc của những nhân vật nổi tiếng trong thương giới.

Tiệc quan trọng như vậy, thân là tổng tài tập đoàn Tần thị, Tần Lực Dương đương nhiên phải đi, hắn vốn muốn mang Cố Thanh cùng đi, không phải vì muốn bày tỏ tình yêu nơi đông người, bởi vì hắn biết Cố Thanh từ trước đến nay luôn khiêm nhường, nhất định sẽ không đồng ý, hắn chỉ muốn cho Cố Thanh sớm tiếp xúc xã hội, nhận thức nhiều người có quyền lực đối với tương lai của cậu rất có ích.

Cố Thanh cự tuyệt, cậu thực sự không quen đến những nơi náo nhiệt đông người, với tính cách của cậu, cũng nhất định không chủ động bắt chuyện, và giao thiệp với người khác.

Tần Lực Dương thở dài, hắn cũng biết thái độ làm người của Cố Thanh, nghĩ như vậy cũng tốt, hắn cũng mong muốn Cố Thanh có thể vĩnh viễn giữ gìn sự chân thành của hiện tại, Cố Thanh chỉ cần ở bên cạnh hắn, để hắn bảo vệ là tốt rồi.

Nếu đã là tiệc của tư nhân, giới truyền thông đương nhiên không được phép vào, nhưng đây cũng chỉ là bề ngoài, dù sao cũng là để mở rộng sức ảnh hưởng, nhân viên an ninh cao cấp đã bàn kế hoạch trước, sẽ làm bộ nhắm một con mắt thư thả phần nào, phía truyền thông đủ mạnh là có thể vào.

Trần Tuyết là đội trưởng của nhóm, dựa vào tin tước bao dưỡng trước đó, công ty giúp cô nhận 3 hợp đồng quảng cáo, càng khiến độ nổi tiếng của cô cao hơn 6 người còn lại.

Trần Tuyết vừa vào giới giải trí chỉ 4 tháng, nhưng cũng đã thành thạo ứng phó với giới truyền thông.

Bộ đầm dài màu đỏ, khiến làn da Trần Tuyết càng thêm trắng, vóc người cao gầy quyến rũ, gương mặt tinh xảo cùng dáng tươi cười cao nhã, Trần Tuyết nghiễm nhiên thành 1 trong những tiêu điểm của buổi tiệc.

Người đại diện Marry nháy mắt với Trần Tuyết, bảo cô chú ý tới người đàn ông đẹp trai mặc vest đen được đặt may cách đó không xa.

Tần Lực Dương rất ít xuất hiện, giới truyền thông trên cơ bản rất khó biết diện mạo của hắn, nếu như không phải người đại diện nhắc nhở, Trần Tuyết tất nhiên không biết thân phận Tần Lực Dương.

Người đàn ông thân hình thon dài, gương mặt góc cạnh anh tuấn, nhẹ nhàng lắc chất lỏng màu đỏ trong ly thủy tinh, giữa 1 đám người bụng phệ mà nói, khí chất rất xuất chúng.

Trần Tuyết trên mặt không khỏi đỏ lên, cô cũng chỉ là một phụ nữ, đối mặt với người đàn ông xuất sắc như vậy, rất khó mà không động tâm.

Quanh năm trà trộn thương trường, bản lĩnh giả cười của Tần Lực Dương đã luyện đến xuất thần nhập hóa, nghe một đám người trong miệng không ngừng nói hân hạnh này kia, Tần Lực Dương trong lòng rất khó chịu, hắn nhớ đến sự đơn thuần của Cố Thanh.

Tần Lực Dương tùy tiện tìm cớ, rời khỏi buổi tiệc, cầm ly rượu đi tới boong tàu, hóng gió biển, hắn đã từng nghe Cố Thanh nhắc tới. Tần Lực Dương nghĩ, chờ thêm 1 thời gian nữa, hắn nhất định phải đưa Cố Thanh đi đến đảo ở nước M nghỉ phép.

“Tần tổng.”

Phía sau truyền đến giọng nữ thanh lệ, Tần Lực Dương quay lại, hắn đương nhiên nhận ra đây là đàn chị trong miệng Cố Thanh, nghệ sĩ công ty đã ký kết.

“Có việc gì?”

Tần Lực Dương thanh âm rất bình thản, nghe không ra nội tâm hắn lúc này.

Trần Tuyết mím môi, sau đó lộ ra nụ cười quyến rũ nhất. Tần Lực Dương lơ đãng nhíu mày, hắn đại khái đã đoán ra ý đối phương. Nghĩ như vậy trứ, Tần Lực Dương đối Trần Tuyết liền không có một tia hảo cảm.

“Tần tổng sao lại một mình ra đây?”

Trần Tuyết không trả lời câu hỏi của Tần Lực Dương, cô chỉ đi tới bên cạnh Tần Lực Dương, tựa vào lan can, mặc cho gió biển thổi tung mái tóc dài.

Tần Lực Dương xoay người, sắc bén nhìn người phụ nữ trước mắt.

Trần Tuyết đột nhiên ngẩng đầu giang 2 tay, nghiễm nhiên là 1 thiếu nữ hồn nhiên đón gió.

Tần Lực Dương nhìn bóng lưng Trần Tuyết, không biết sao, lại nghĩ đến Cố Thanh, trong đầu huyễn tưởng nếu như người làm động tác này là Cố Thanh, hắn sợ là đã sớm khẩn cấp ôm người vào lòng.

Bóng đêm yên tĩnh, biển rộng sâu thẳm, gió thổi trên biển…

Trong chỗ bí mật ánh đèn lóe lên…

Lời Tác giả: Tiểu tiểu kịch trường:

Tiểu tiểu: Mẹ, mẹ, Viên Viên đói bụng, muốn ăn bao bao.

Cố Thanh đã quyết tâm, con trai một ngày không gọi đúng, cậu tuyệt đối không để ý tới nó.

Tiểu tiểu (mắt đỏ lên, vuốt cái bụng nhỏ, rất ủy khuất bò lên đùi Cố Thanh): Mẹ…

Cố Thanh tiếp tục bận rộn với vụ án trong tay, hoàn toàn không để ý tới con trai, kỳ thực cậu cũng yêu thương Viên Viên, dù sao cũng là lúc đang lớn, nhưng cậu vẫn muốn dạy dỗ nó.

Tiểu tiểu (hấp hấp mũi, nước mắt chảy ra, thấy Cố Thanh không phản ứng, nó đi tới chỗ ba ba)

Cố Thanh nhịn không được len lén nhìn con, nhưng vừa nhìn, cậu lập tức bị sợ hãi, cũng không bận tâm văn kiện tư liệu, nhanh chóng nhào qua, nói giỡn sao, trễ chút nữa, cậu thể nào của bị ba mẹ (cha mẹ Tần Lực Dương) mắng nửa ngày a! Đứa con phúc hắc này.

Tiểu tiểu trong tay cầm điện thoại, vô tội lau mắt nhìn Cố Thanh, ngọt ngào: Mẹ ơi, bao bao.

Cố Thanh che trán, ai sinh tiểu ác ma này a!