Edit: Um-um
Dường như cuộc sống luôn có rất nhiều kịch tính, nửa tiếng sau, Cố Tương đối mặt Triển Dương mà không nói được câu nào.
Văn Tĩnh rót một ly nước cho Triển Dương: “Triển đại thần, anh đến đây khi nào vậy?”
“Lúc sáng.” Triển Dương hỏi: “Bây giờ xử lý sao rồi?”
“Bên phía Tư Khải không có vấn đề. Hôm nay có thái độ lạnh nhạt với em chẳng qua bởi vì thấy em không nổi tiếng thôi.” Cố Tương nhún nhún vai: “Thật ra về bản chất, em chẳng thua thiệt gì cả.”
Lời đồn trong nước thể hiện tính bôi nhọ rất rõ ràng, dù đây là việc hắt nước bẩn nhưng về thời gian lâu dài muốn tẩy trắng không phải là không thể. Huống hồ trong nước chỉ cần nhân phẩm không có vấn đề thì có thể dựa vào thực lực để nói chuyện. Chưa kể Cố Tương là người luôn nhìn về phía trước, nếu cô chỉ tập trung vào việc hoàn thành “Hạ sát Baker” thì sẽ tạm thời không quan tâm đến những thứ khác.
Triển Dương thở dài.
“Anh sao thế?”
“Xử lý tốt đến nỗi anh không có dịp trổ tài.” Anh mỉm cười đáp: “Tổn thương lòng tự trọng.”
“Đừng tổn thương.” Cố Tương cười, thực ra cô rất ấn tượng với hành động của Triển Dương. Nghĩ thử xem, không biết nguyên nhân chuyện gì đã xảy ra, đầu tiên rất khó giữ được bình tĩnh, nhất là ở một nơi hỗn loạn như làng giải trí.
“Nhưng mà,” cô tò mò hỏi Triển Dương: “Sao anh không hỏi em chuyện ở đồn cảnh sát và bệnh viện là chuyện gì sao?”
Từ đầu đến giờ Triển Dương chưa từng hỏi qua việc này, giống như đây là chuyện hiển nhiên. Chuyện này có chút kì lạ.
“Có gì phải hỏi.” Triển Dương hào hứng nhìn cô: “Em không biết topic gây bão trong diễn đàn trường đại học à?”
“Cái gì?” Cố Tương hỏi.
……….
Cùng lúc đó, tại diễn đàn trường đại học F, hôm nay Leon the Professional không đăng bài nữa.
Cả đám sinh viên ồn áo nhốn nháo, tuyên bố nếu Châu Lộ dám đem con bỏ chợ sẽ cử khoa IT kéo cậu ra ngoài đánh một trận cho bõ ghét. Vậy mà uy hiếp vẫn không hề có tác dụng nào. Mãi đến khi trời tối, ký túc xá tắt đèn, topic vẫn không cập nhật.
Khi tất cả mọi người ùn ùn mắng chửi Châu Lộ, nhân vật chính của chúng ta trong chuyện này – Tròn Vo đang lăn qua lăn lại trên giường ký túc. Dienddanleequyddon
“Đừng có lăn nữa được không?” Khỉ Đói nằm giường dưới bực bội, tay vung vẩy điếu thuốc làm mùng bị thủng 1 lỗ, vội vàng đứng lên mau chóng gạt tàn thuốc.
“Ông có thấy đề tài của chúng ta có hơi kì lạ không?” Tròn Vo hỏi: “Tôi cảm thấy hình scandal gần đây của Cố Tương nhìn quen lắm nha.”
Khỉ Đói không nói gì, thật ra cậu ta cũng cảm thấy dạo này hình của Cố Tương ở đồn cảnh sát và trong bệnh viện do mấy trang web lớn điên cuồng đăng lên nhìn quen một cách kỳ lạ, khoan nói tới việc giống y đúc chuyện xảy ra tối đó với chị gái sát thủ của Cố Nam. Thời gian địa điểm cũng giống, dù hình ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là một người.
Chuyện này thật đáng sợ, đúng là mấy cái tin vịt không thể tin được. Cậu ta nói: “Nhìn gương mặt hơi giống ngôi sao ha.”
Vua học hành vẫn còn đang ngồi ôn tập dưới ánh đèn bàn, nhướng nhướng mày, nghiêm túc: “Theo tôi đoán thì, không phải là giống. Đó chính là một người.”
Tròn Vo ráng giãy chết: “Sao mà được? Ngôi sao là sát thủ? Sát thủ đổi nghề làm ngôi sao?”
“Không phải sát thủ” Vua học hành chém xuống một dao: “Người ta đang đóng phim thôi.”
Một câu nói chân thật tàn khốc lạnh lùng bình tĩnh làm Tròn Vo giường trên và Khỉ Đói giường dưới nín lặng không nói được lời nào.
Một phút trôi qua, Tròn Vo cau có trở mình ngồi dậy, chiếc điện thoại di động sáng rực lên trong bóng tối: “Gọi điện thoại cho Cố Nam đi. Thằng nhóc này chắc chắn biết đang xảy ra chuyện gì.”
“Gọi năm lần rồi.” Khỉ Đói nói: “Nhưng vẫn không mở máy.”
Lúc này trong lòng Cố Nam đang bấn loạn. d.d.lequydon.u.m.u.m Gia đình thai phụ kia đã xuất viện, hơn nữa số điện thoại bệnh viện lưu lại cho mình cũng sai. Đêm đó Cố Tương không phải là người ra mặt trực tiếp nên không có bất kỳ ghi chép nào, camera theo dõi càng không bàn đến. Cố Nam đau đầu nhức óc, nhà đã dột mà cột lại còn xiêu, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa. Cuối cùng Cố Trường Xuân đã biết scandal của Cố Tương, Cố Nam không còn cách nào khác hơn đành phải về nhà trấn an sếp, tránh cho bệnh tim Cố Trường Xuân lại phát tác nữa.
Bên đại học F còn có một nhóm người đang rục rịch, dĩ nhiên đây là đoàn hộ vệ đông đảo của Cố Tương, dẫn đầu chính là Đỗ Vũ.
Từ khi tin xấu của Cố Tương lan ra, Đỗ Vũ và Tiểu Mẫn tự động kết thành liên minh điều tra về scandal này. Tiểu Mẫn là hoa khôi khoa IT, bất chấp sĩ diện, năn nỉ ỉ ôi, nhờ vả các anh khoá trên giúp đỡ tra ra một đống IP của đám thuỷ quân đen bôi nhọ Cố Tương.
Đỗ Vũ là một thành viên của khoa truyền thông, đang dùng kiến thức chuyên nghiệp của mình phân tích độ chân thực của các tấm hình.
Mặc dù các hành động này rất ngây thơ, có lẽ không hề có tác dụng gì nhưng người hâm mộ là một chủng loại rất kỳ diệu, những hành động của họ đều xuất phát từ tình yêu. Mà trên thế giới này có người thích bạn một cách vô điều kiện là chuyện không hề dễ dàng.
Tình yêu của người hâm mộ rất đơn thuần. Có lẽ họ vì dáng vẻ dễ thương, hay giọng hát cảm động, hay đơn giản chỉ vì một vai diễn của ai đó. Nhưng không phải vì bạn có tiền hoặc muốn nhờ vả bạn nên họ thích bạn. Tình yêu của họ vừa không có giá trị lại vừa vô giá. Họ vô cùng đáng yêu đến mức bản thân mình cũng không nhận ra mình đáng yêu đến mức nào.
Trong sự kiện scandal của Cố Tương, trừ Triển Dương lên tiếng với bên ngoài, Tưởng Lily và Đường Duệ cũng lấy danh nghĩa bạn thân của Cố Tương phát biểu trên Weibo cá nhân ủng hộ cô, nhưng dù như vậy phần lớn ngôn luận vẫn là lên án.
Hầu hết các trang web đồng loạt bôi nhọ Cố Tương phản ánh lên một vấn đề. Dân mạng không phải kẻ ngu, nhất là ở thời đại bây giờ, người ngốc bị dắt mũi ngày càng ít, không dễ để cho giới truyền thông xoay mòng mòng. Càng ở thời điểm lộn xộn nhiều người càng tỉnh táo. Có người còn nói: Không biết Cố Tương chọc phải ai mà nhiều thuỷ quân như vậy nhỉ?
Cố Tương chọc ai sao? Trong mắt khán giả, chắc chỉ có Phùng Văn thôi.
Hiện nay Phùng Văn cũng đang nổi điên, ddlqd.um.um mặc dù mục đích cô ta gia nhập giới giải trí không trong sáng nhưng nói cô ta không hề yêu nghề là sai. Cô ta đã làm rất tốt, nhận được rất nhiều lời khen, nhưng trong một đêm người ta chỉ chăm chăm nhắc đến chuyện tình cảm của cô ta. Vốn cho rằng mình chẳng hề quan tâm đến chuyện này nhưng khi thực sự xảy ra chuyện, cảm giác Phùng Văn cũng rất khó chịu.
“Bây giờ bọn họ đang đụng phải rắc rối.” Anna nói “họ” tất nhiên là chỉ Cố Tương. Là người đại diễn của Phùng Văn, Anna đặt lợi ích của Phùng Văn lên hàng đầu. Cô ấy không được can thiệp vào đời sống tình cảm của Phùng Văn, nhưng với kết cục hiện tại trong nước của Cố Tương, Anna vẫn cảm thấy hả dạ. Mặc dù trong lòng họ biết rõ, chuyện này chắc chắn có người đang giở trò.
“Có gì đáng để vui?” Phùng Văn xem thường. Cô ta rất muốn đánh bại Cố Tương nhưng không phải dùng cách này. Huống chi chuyện này cũng ảnh hưởng đến cô ta, ít nhất hiện tại khi nhắc đến tên Phùng Văn đã không còn chỉ nói về kỹ thuật diễn nữa.
“Phùng, lúc này cô không nên mềm lòng.” Anna cảnh cáo nói: “Đừng làm những chuyện vô ích với mình.”
“Biết.” Phùng Văn bực bội phất tay, ánh mắt hiện lên vẻ suy nghĩ sâu xa.
…………..
~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn - d.d.l.q.d đều không chính chủ (Um-um) ~~
Một đêm này, ngược lại Cố Tương ngủ rất ngon nhưng bên kia bờ Đại dương là ban ngày, có người đang bận rộn vì cô.
Tóc Xoăn vừa mới gội đầu xong, chưa kịp sấy tóc, mái tóc vàng óng rối tung như mì ăn liền, quăng túi xách trước mặt tổng biên tập, nói: “Sếp, em muốn thực hiện buổi phỏng vấn này.”
Cảm giác lên núi dao xuống biển lửa vì nữ thần, chỉ cần nghĩ thôi đã thấy kích động. Chưa kể các trang web lớn đang đồng loạt bôi nhọ nữ thần, ai có thể nhịn nhưng cậu ta không thể nhịn. Là một nhà báo nổi tiếng ưu tú phải tuân theo nguyên tắc truy tìm sự thật.
Sếp liếc mắt nhìn cậu: “Chuyện đến nước này còn viết gì nữa mà viết? Bỏ đi. Về nhà ngủ đi.”
“Em thấy chuyện này rất kỳ lạ.” Tóc Xoăn cố chấp nói: “Với trực giác của một nhà báo, em tin rằng Cố Tương là người trong sạch.”
“Cậu có ngu không đấy hả?”
“Em không ngu.”
Tổng biên tập ném cây bút máy , di3nd@nlqd hai tay khoanh lại, nói một câu bất ngờ: “Vậy cậu đi đi.”
Một bụng đầy kịch bản nhiệt huyết của Tóc Xoăn bỗng nhiên không có chỗ dùng, lập tức ngu người đứng bất động.
“What?”
“Tôi nói cậu đi!” Tổng biên tập trợn mắt: “Không đi tôi đổi ý đấy!”
“Đi đi đi, em đi liền!” Tóc Xoăn rút một cây kẹp giấy trong ống bút trên bàn Tổng biên tập kẹp lại mấy cọng tóc phủ tán loạn trên trán mình lên, “Vèo” một phát chạy biến ra cửa. Cậu ta hưng phấn nhắn tin cho đại thần: “Đại thần, em muốn viết bài, anh có hứng thú thì làm với em nào nào nào nào nào ︿( ̄︶ ̄)︿ ”
Bút tích của đại thần, vừa ra quân là gió tanh mưa máu, vào có thể tẩy trắng hạt mè, lui có thể tô đen sen trắng, đến mức gió thổi mây bay, dẫn anh ta đi làm nhiệm vụ thì đưa anh ta nước lã, anh ta có thể vã nên hồ.
Nhưng hôm nay đại thần không chiều theo ý nguyện của Tóc Xoăn, anh ta nói: “Không được, tôi có một đề tài nên đang bận.”
“┭┮﹏┭┮ thôi được, hẹn lần sau.” Mặt Tóc Xoăn lập tức ỉu xìu, hai giây sau lại tự an ủi mình, đeo túi xách ra cửa. Trạm đầu tiên, bệnh viện!
Ở đầu dây điện thoại bên kia, người nọ vừa để điện thoại di động xuống, nhìn hộp thư của mình, một video mới đã đến.
Đường Duệ đang nói chuyện điện thoại quốc tế với Triển Dương: “Này, ông nghĩ sao mà chỉ đăng có một video lên vậy? Làm gì cũng phải hoành tráng chút chứ. 18 chiêu theo đuổi con gái tôi dạy ông đâu rồi?”
“Cái đơn giản nhất là cái hiệu quả nhất.” Chuyện Triển Dương nói với anh ta không phải là chuyện này, anh đang đánh giá video trong tay.
Anh chỉ mới xem mười lần, nhưng chắc sẽ hấp dẫn với đại đa số người khác.
Anh gửi một tin nhắn đến một số.
“Đăng đi.”