Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Quyển 4 - Chương 13




Tránh được bão cát vũ trụ không thua gì ác mộng đáng sợ, đối với Lăng Vệ hạm mà nói, tựa hồ còn có một ý nghĩa khác.

Ít nhất sau khi phát sinh bão cát, trải qua lần Lăng Vệ chuẩn xác nắm bắt cơ hội tuyên bố huấn lệnh nghiêm cấm nhiễu loạn quân tâm, thái độ của cấp dưới dành cho hạm trưởng đã chấn chỉnh không ít.

Lăng Vệ dần quen thuộc với chiến hạm, việc chỉ huy cũng thuận buồm xuôi gió hơn.

Dù sao đi nữa, yêu cầu trước mắt đối với Lăng Vệ hạm, cũng chỉ là thí nghiệm công năng và chấp hành những nhiệm vụ không quá khó khăn.

Sau lưng Lăng Vệ bận bịu, hai anh em sinh đôi tiếp tục bí mật công tác điều tra.

“Thật sự cứ như vậy đưa hồ sơ trí nhớ cho Bội Đường sao?” Vội vã chạy đến phòng nghỉ dành cho Lăng Hàm, Lăng Khiêm sau khi xác định đã khóa mật mã kỹ càng, xoay người lại, một bên cấp tốc thiết lập đường dây trò chuyện từ xa, một bên đặt câu hỏi với Lăng Hàm.

“Anh còn suy tính gì khác?”

“Không, đương nhiên là đổi nó lấy hồ sơ của Bội Đường để điều tra cho rõ chuyện của anh rất quan trọng. Bất quá, tôi thấy việc Bội Đường bị xóa trí nhớ cứ kì bí làm sao ấy, nhất định có uẩn khúc gì đây. Lão cáo già nhà Tu La đời nào để con lão bị tẩy não.”

“Muốn tôi cấy trí nhớ của Bội Đường vào đầu anh, cho anh nhìn xem đến tột cùng là có chuyện gì không?” Đề nghị của Lăng Hàm đương nhiên chỉ là lời nói đùa.

Bộ nghiên cứu khoa học đã có rất nhiều ví dụ thực tế chứng minh, cấy trí nhớ của người này vào não người khác, sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Nếu không, đã có thể dùng phương pháp này trực tiếp tẩy trí nhớ trong đầu phạm nhân, dễ dàng đọc được mọi nội tình, và khoa thẩm vấn cũng chẳng phải cực nhọc đi thẩm vấn lấy lời khai như thế.

“Xin miễn cho tôi bất tài.” Lăng Khiêm nhún vai “Tôi không muốn bị loạn thần kinh.”

Kết nối chống nghe lén thiết lập thành công, hắn ấn nút trò chuyện.

Loa truyền ra tiếng rè rè ngắn ngủi, ngay sau đó tín hiệu trở nên ổn định, một gương mặt tuấn mỹ thần thái sáng láng hiển thị trên màn hình.

“Lấy được hồ sơ chưa?” Câu đầu tiên của Bội Đường trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Lăng Khiêm nghiêng đầu đưa mắt nhìn Lăng Hàm mặt mày lạnh nhạt một cái, sau đó quay về bàn điều khiển nhập chỉ lệnh xác định gửi hồ sơ.

Trò chuyện từ xa bí mật, tất cả mọi người đều không muốn nhiều lời vô nghĩa.

“Ừm, đúng là XN485972.” Bội Đường nhanh chóng dùng phần mềm quân dụng đã chuẩn bị trước đối chiếu kiểm tra một lượt, ngẩng lên hỏi “Mật khẩu là gì?”

“Trước giao thứ bọn tôi muốn đã.”

“Về Vệ Đình và Linh tộc sao?”

“Chứ còn gì nữa, đây là điều kiện diễn ra cuộc đàm phán này đấy.”

“Được rồi.” Bội Đường am hiểu quy tắc trao đổi công bằng, không giao lợi thế của mình ra, đừng hòng đối phương tiết lộ mật mã cho mình “Sự tồn tại của Linh tộc, là tôi ngẫu nhiên phát hiện trong một phần văn kiện tuyệt mật. Không phải là văn kiện điện tử, mà là văn kiện viết tay hiếm thấy. Bất quá, có lẽ vì duyên cớ đó, cho nên mới may mắn còn sót lại, bằng không được lưu trong cơ sở dữ liệu, hẳn đã bị xóa sạch sẽ không còn tăm hơi.”

“Nội dung cụ thể là gì?”

“Văn kiện tuyệt mật do các chuyên gia nghiên cứu hàng đầu của Bộ sinh vật bí mật Quân bộ tự tay viết lại, trong đó ghi chép kết quả các loại thí nghiệm thực hiện trên nhân bản của Vệ Đình. Tất nhiên, các cậu cũng sớm biết, thí nghiệm của Quân bộ trên những phục chế đó đều thất bại cả, các tài liệu để lại cũng chẳng tác dụng gì. Nhưng điều khiến tôi chú ý, chính là trong mục thí nghiệm Quyết sách lực, bên cạnh mở ngoặc ra ghi chú rõ ràng – Tính chất đặc biệt của Linh tộc. Thoạt nhìn, Quân bộ có vẻ rất quan tâm đến năng lực trực giác của phục chế nhân, không tiếc tiền của lặp đi lặp lại thí nghiệm tương tự. Đáng tiếc thay, đọc trong văn kiện thì thấy, mấy nhân bản mà họ bồi dưỡng không có một cái nào khiến bọn họ vừa lòng, chuyện này khiến Quân bộ cực kỳ thất vọng.”

“Văn kiện có trực tiếp nhắc tới quan hệ giữa Vệ Đình và Linh tộc không?”

“Một tờ cuối cùng có đề cập đến, các cậu nhận lấy rồi tự mình chậm rãi nghiên cứu. Tôi đã chuyển toàn bộ nội dung thành văn kiện quang hạt, bất cứ lúc nào cũng có thể gửi qua cho các cậu, đương nhiên, cũng có mật mã cấp lũy thừa, cho nên.” Bội Đường bình thản ung dung mà nói “Mọi người thẳng thắn một chút, trao đổi mật mã đi.”

“Đồng ý.” Lăng Hàm gật đầu.

Không chút chần chừ do dự.

Đối với những người xuất thân từ trường quân đội Chinh Thế mà nói, cho dù có là cạnh tranh gia tộc hay quân quyền đi nữa, trong những trường hợp cần thiết, hai bên đối địch vẫn có thể hợp tác với nhau, nhận được những gì mình cần.

Rất nhanh, song phương liền sở hữu mật mã mở hồ sơ mà bọn họ cấp thiết muốn biết.

“Hợp tác vui vẻ, hẹn gặp lại.”

Sau khi hình ảnh Bội Đường biến mất khỏi màn ảnh, cặp sinh đôi cũng không chịu chậm trễ một giây mà mở hồ sơ, xem xét kỹ càng từng trang một.

Mới đọc được vài tờ, sắc mặt Lăng Khiêm và Lăng Hàm đồng thời âm trầm hẳn xuống.

Tàn ác quá mức!

Bởi là một nhân bản thất bại, giá trị lợi dụng không cao, Bộ sinh vật bí mật Quân bộ đối đãi với những mẫu đó không khác nào chuột bạch thí nghiệm, tiến hành đủ loại thực nghiệm kinh hoàng phẫn nộ trên người bọn họ.

Trong đó, thí nghiệm Quyết sách lực chiếm số lượng trọng yếu nhất hung độc không kém.

Nhóm nhà nghiên cứu đặt ra các phân đoạn thực nghiệm khắc nghiệt, bức bách các nhân bản tiến hành phán đoán lựa chọn cách giải quyết trong mọi loại tình huống không đủ điều kiện để nhận định. Trong mười đáp án, chỉ có một đáp án chính xác, nếu không đưa ra được lựa chọn đúng đắn, sẽ lọt vào trừng phạt dã man tàn bạo.

Từng ở trong môi trường Quân bộ hỗn loạn rèn luyện khả năng chịu đựng tâm lý mạnh mẽ, nhưng khi nghĩ đến những nhân bản bị người tùy ý lăng nhục này, có cùng gương mặt và hình dáng giống anh hai…

Còn có, nếu năm đó anh không được đưa về Lăng gia, mà bị đưa đến Bộ sinh vật bí mật Quân bộ…

Vô luận là Lăng Khiêm hay Lăng Hàm, đều cảm thấy trái tim băng giá.

Đồng thời, cũng theo tiềm thức mà lệnh cho chính mình phải bảo trì bình tĩnh, tiếp tục đọc hồ sơ.

“Bội Đường nói không sai, tính chất đặc biệt của Linh tộc, hay còn gọi là Quyết sách lực, rõ ràng là điểm mấu chốt trong các thí nghiệm của Bộ sinh vật.”

“Khả năng đưa ra quyết sách trong trường hợp không đủ điều kiện nhận định.” Lăng Hàm dời tầm mắt khỏi văn kiện, trầm ngâm “Lăng Khiêm, điều này làm cho tôi nghĩ ngay tới…”

“Quyết định cự tuyệt yêu cầu trợ giúp của anh hai.” Trước khi Lăng Hàm nói ra, Lăng Khiêm trầm giọng tiếp lời.

Đúng thế!

Tránh được bão cát vũ trụ, chuyện này vốn chỉ có thể đưa về may mắn ngẫu nhiên!

“Có nghĩa là, anh có được Quyết sách lực mà Quân bộ hằng mơ ước?”

“Có thể lắm.” Đầu ngón tay thuôn mảnh của Lăng Hàm nhẹ nhàng trượt trên màn ảnh, làm cho hồ sơ dừng lại ở một trang kia, chỉ vào dòng chú “Môi trường tiến hành thí nghiệm Quyết sách lực, nhất thiết phải có bọc lồng sóng từ trường.”

Lăng Khiêm tường tỏ em trai mình lo lắng chuyện gì.

Bởi vì cùng lúc, hắn cũng lập tức nghĩ ngay đến những thay đổi từ sau khi anh hai đăng hạm.

Anh trai bình thường luôn bảo thủ rất khó thay đổi, làm việc luôn nhìn trước nhìn sau, vậy mà cư nhiên dựa vào xúc động nhất thời chưa nghe bất cứ ý kiến cố vấn nào đã kiên quyết hạ quyết định, làm kẻ khác chẳng tài nào lý giải được.

Điều này và việc Lăng Vệ hạm thoát ly khỏi từ trường trái đất có quan hệ với nhau như thế nào?

“Chà, không ngờ Vệ Đình thoạt nhìn là công dân bình thường lại có lai lịch thần bí như vậy.” Thật vất vả mới xem xong hết tờ cuối cùng, Lăng Khiêm thở hắt ra một hơi, cảm khái mà lên tiếng.

Lăng Hàm điềm tĩnh hơn, hạ giọng nói “Vệ Đình sở hữu Quyết sách lực trân quý là người thuộc Linh tộc, thì anh cũng được xem là hậu duệ của chủng tộc này. Hơn nữa, còn là nhân bản của Vệ Đình, là người sống sót duy nhất kế thừa huyết thống Linh tộc.”

Phần cuối cùng của hồ sơ, độ dài khoảng chừng mười hai trang, trình bày nghiên cứu về phán đoán của Vệ Đình.

Lúc ban đầu, Quân bộ cũng không hề coi trọng gì Vệ Đình, đối đãi hệt như những quan quân cấp thấp khác, chỉ cảm thấy anh ta có vận khí hơn người một chút.

Khi Vệ Đình bộc lộ tài năng, hơn nữa không ngừng mở rộng uy danh trong nhóm quân nhân, anh ta mới khiến Quân bộ chú ý và kiêng kỵ. Nhưng lúc này, bởi lực ảnh hưởng của Vệ Đình đã bành trướng khắp Liên Bang, Quân bộ không thể tùy tiện xử trí anh ta, lại càng không thể vô duyên vô cớ bắt bớ tiến hành thí nghiệm.

Vì thế, ngay lúc ba vị Tướng quân trực tiếp trao quyền, Bộ sinh vật lập thành một tổ chuyên án, tiến hành nghiên cứu bí mật riêng biệt nhằm mang tính khách quan, vô cùng khiếp sợ phát hiện, Vệ Đình ở vô số cuộc chiến đấu trong vũ trụ dẫn dắt đồng nghiệp tránh thoát uy hiếp tử vong không thể biết trước, lập thành vô số chiến công hiển hách.

Chính vì nguyên nhân đó, anh ta mới được mọi người gần như điên cuồng sùng bái.

Cuối cùng, nhóm chuyên gia đưa ra kết quả nhất trí tương đồng, đó là, Vệ Đình mang trong mình Quyết sách lực thần thánh đã đột nhiên biến mất khỏi thế gian từ nhiều năm xa xôi về trước.

Thời điểm đọc hồ sơ, hai anh em họ Lăng nhìn không chớp mắt tập trung chú ý vào một dòng văn tự — Tất cả tính chất đặc biệt trên người Vệ Đình hoàn toàn khớp với tư liệu liên quan đến Linh tộc ba vị Tướng quân nắm giữ. Kết luận, xác định Vệ Đình đến từ Linh tộc.

Ba vị Tướng quân sở hữu tư liệu về Linh tộc?

Khi Lăng Thừa Vân thuật lại chuyện xưa về Vệ Đình với hai anh em sinh đôi, về chuyện sự tồn tại của Linh tộc và Quyết sách lực, không hề đề cập đến nửa chữ.

“Xem ra… chúng ta phải nói chuyện với ba một lần.” Lăng Khiêm ý vị thâm trường nói một câu.

Lăng Hàm đưa mắt nhìn hắn, yên lặng gật đầu.

Bỗng nhiên, máy thông tín trên cổ tay Lăng Khiêm tích tích vang lên.

“A, anh tìm tôi.” Lăng Khiêm mở máy, giọng điệu thoắt cái đổi thành vui vẻ hoạt bát “Anh, anh nhớ em hả?”

Thanh âm rõ ràng mà nghiêm túc của Lăng Vệ truyền tới “Lăng Khiêm,hiện tại đang là thời gian làm việc, cậu là quan điều khiển sao có thể rời bỏ vị trí công tác của mình như thế? Tôi cho cậu một phút, lập tức lên khoang chính trình diện!”

Lăng Khiêm le lưỡi vào máy thông tín “Tuân mệnh, quan trên! Tôi lập tức trở về.” Sau khi ngắt thông tín, chạy nhanh đến ghế dựa quơ áo khoác vắt lên cánh tay, trừng mắt liếc Lăng Hàm một cái “Aishi~, đúng là sức mạnh của quyền lực, cũng đang trong thời gian làm việc, cớ sao không hỏi tới trưởng quan cậu mà cứ mắng tôi. Tôi nhất định phải mau chóng thăng chức mới được, nếu cấp bậc cao hơn anh, tôi có thể ngắm khuôn mặt đẹp trai của anh khi cúi chào tôi, gọi tôi quan trên. Hừ, đợi đến lúc đó, tôi sẽ ra lệnh cho anh chủ động cởi sạch sẽ quần áo dùng tư thế cưỡi ngựa điên cuồng làm tình!”

Lăng Khiêm như phát rồ mà tuyên ngôn xanh rờn, bừng bừng ý chí chiến đấu nhanh chóng ly khai.

……………

Thấy Lăng Khiêm từ cầu thang xoay tròn đi đến khoang chính, Lăng Vệ cau mày khảo vấn “Cậu đi đâu vậy?”

“Xin thứ lỗi, quan trên. Tôi bị đau bụng.”

“Thấy không khỏe à?” Vẻ mặt lạnh lùng lập tức khẽ biến hóa “Bây giờ đã khá hơn chưa? Nếu nghiêm trọng phải xin nghỉ đi gặp quan y tế.”

“Không cần đâu, cám ơn ngài đã quan tâm, tôi đỡ hơn nhiều rồi.” Được anh hai hỏi han, Lăng Khiêm thấy ngọt ngào ơi là ngọt ngào, cố ý dùng ngữ điệu cung kính bày trò trước mặt đồng nghiệp.

“Thật chứ?”

“Thưa vâng.”

“Thế thì tốt.” Lăng Vệ yên tâm, tiếp theo, quắc mắt nhìn hắn “Tuy rằng có thể bỏ qua, nhưng lần sau không được chưa báo tiếng nào đã tự ý rời bỏ cương vị. Để cảnh cáo, hôm nay cậu tăng ca thêm hai giờ nữa.”

“Cái gì???” Lăng Khiêm ré lên “Nhưng mà anh…”

Tức chết mất! Lại ra vẻ hạm trưởng kiêu ngạo!

Nhưng mà, anh uy nghiêm nhìn mê người quá đi, đè giọng nói chuyện làm yết hầu trượt lên trượt xuống cũng gợi cảm bỏ bu.

Giờ anh cứ lên mặt đi, chờ nào hết giờ, về phòng rồi, nhất định sẽ giáo huấn anh một bài ra trò. Cho mông anh ăn đạo cụ vừa thô vừa to nào là hay nhất nhỉ?

Nhét bi tròn rung chấn, tiếp theo cắm thêm một dương vật giả cứng rắn xâm phạm, một ý tưởng quá xá tuyệt vời.

À chưa hết, đai trói buộc mua lúc trước cũng phải dùng tới!

Hung hăng dạy dỗ lỗ nhỏ giữa mông, đùa đến khi nào anh vặn vẹo eo khóc nấc lên, chủ động nài nỉ cho mình bắn tinh mới thôi. Nhất định sẽ rất phấn khích đây!

Không xong, mới nghĩ thôi đã ngỏng dậy rồi…

“Được rồi, tiếp tục công tác đi. Nhớ lần sau không được tái phạm.” Thấy em trai im lặng không tiếp tục phản bác nữa, Lăng Vệ còn cho rằng hắn ta đã tự kiểm điểm mà lấy làm vui mừng.

Căn bản chẳng thể nào đoán được giờ phút này trong đầu Lăng Khiêm đang nổi lên ý niệm dâm tà đến cỡ nào.

Lăng Hàm đợi Lăng Khiêm trở về cương vị xong, mới không nhanh không chậm xuất hiện ở khoang hạm.

“Ngài trở lại rồi?” Đối đãi hoàn toàn tương phản với Lăng Khiêm, Lăng Vệ không có quyền tra hỏi Lăng Hàm.

Hơn nữa, Lăng Hàm cũng không phải loại người nhàn hạ.

Trong suy đoán của Lăng Vệ, Lăng Hàm hẳn là vừa thiết lập kết nối từ xa xử lý công vụ của mình ở Quân bộ.

“Vất vả rồi, hạm trưởng Lăng Vệ. Tất cả vẫn thuận lợi chứ?” Lăng Hàm lấy giọng điệu thong dong của quan trên chào hỏi Lăng Vệ.

“Vâng, đều ổn cả.”

Mỗi ngày đều ở trong phòng nghỉ điên cuồng làm tình, vì thế phòng nghỉ dường như trở thành nơi trình diễn màn kịch dâm loạn, thậm chí ở những khoang công tác khác, chỉ cần khóa cửa, ngắt thiết bị giám thị, là y như rằng cùng Lăng Khiêm nửa dụ dỗ nửa cưỡng bức, đẩy nam vật kiêu ngạo hùng dũng vào trong cơ thể anh trai.

Tựa như điều kiện trao đổi, đáp ứng anh trai đáng yêu luôn xấu hổ khi ở trên hạm sẽ bảo trì thái độ trên dưới rạch ròi.

Dục vọng thâm tàng bất lộ của Lăng Hàm, chỉ khi ánh mắt ngẫu nhiên tiếp xúc với nhau mới vi diệu hé lộ.

“Trưởng quan.” Giữa đường đi, quan điều khiển Sally đứng lên, đi tới bàn làm việc của Lăng Vệ báo cáo “Đây là lộ tuyến được thiết lập lại, xin ngài xem xét.”

Lăng Vệ hơi cúi đầu, quan sát lộ tuyến dự tính trên màn ảnh nhỏ.

“Băng qua Vân Tinh sẽ bắt đầu liên tục nhảy quãng ngắn sao?”

“Vâng, đây là lộ tuyến mới mà thuộc hạ tính toán mấy ngày qua. Nếu đi theo con đường này, sẽ nhanh hơn lộ tuyến mà Lăng Khiêm đệ trình một đến hai ngày.”

Lăng Khiêm hừ mũi khinh thường.

Thấy Sally trình lộ tuyến mới, hắn lập tức chạy qua xem. Tuy rằng rất không ưa, nhưng nhất thời chẳng thể tìm ra khuyết điểm nào để bắt bẻ Sally cả.

Bực bội hà! Nếu anh có ý chấp nhận lộ tuyến đó, hắn tuyệt đối phải vạch một con đường khác nhanh hơn của Sally!

Nói gì thì nói, không thể để cho đứa con gái nhà Lawson đắc ý được!

“Nếu di chuyển theo lộ tuyến này, sẽ không thể dừng chân ở tinh cầu nhân tạo Baita đúng không?” Lăng Vệ bỗng đặt vấn đề khiến kẻ khác trở tay không kịp.

“Quả là như thế.” Sally sửng sốt một chút mới trả lời, nghi hoặc hỏi “Nhưng, theo quy tắc của Lăng Vệ hạm, tinh cầu nhân tạo Baita không phải là trạm dừng chỉ định.”

“Ừm, đúng vậy, không phải là trạm dừng chỉ định, nhưng tôi hy vọng trước khi Lăng Vệ hạm tiến hành nhảy quãng ngắn, sẽ đến tinh cầu này bổ sung năng lượng ion dương. So với lộ tuyến trước, lộ tuyến này không có điểm ấy.”

Lộ tuyến đang sử dụng hiện tại, đúng là lộ tuyến mà vài ngày trước Lăng Khiêm trình lên.

“Xin thứ lỗi, trưởng quan, thuộc hạ không thể lý giải.”

“Ừm?”

“Vì sao phải bổ sung năng lượng ion dương, thuộc hạ không rõ.” Sally khó hiểu mà lớn mật đưa ra ý kiến “Không gian thứ năm xảy ra bão cát vũ trụ, trong thời gian tới không ắt phải thực hiện nhảy đường dài, lúc này tiếp thêm năng lượng ion căn bản cũng không dùng tới. Cho dù có phải bổ sung, cũng có thể lấy từ bên nguồn năng lượng nhảy quãng ngắn. Xin hãy cho thuộc hạ một lý do minh xác, trưởng quan.”

Lý do sao?

Lăng Vệ thoáng chần chờ.

Cân nhắc kỹ lưỡng, đúng như lời Sally nói, quân hạm bây giờ tạm thời chưa cần quá nhiều năng lượng ion dương, song, nếu bổ sung, trực giác sẽ cảm thấy yên tâm hơn.

Nếu đem hai chữ trực giác này ra làm câu trả lời bác bỏ phương án của một quan lái cấp một xuất sắc, chắc chắn nghe không lọt tai.

Mà cấp dưới khi có nghi vấn không được thảo luận sau lưng, phải trực tiếp bày tỏ thẳng thắn với quan trên, là huấn lệnh cường điệu chính mình vừa tuyên bố cách đây không bao lâu…

“Tôi đã xem báo cáo mới nhất, nguồn năng lượng ion dương trên hạm không còn nhiều lắm, tuy rằng nguồn sinh lực này hiện tại không nhất thiết cần tới, nhưng nếu bổ sung đầy đủ sẽ tốt hơn, đề phòng trước tai họa khó lường.”

Nói thật, nguyên nhân Lăng Vệ đưa ra đúng là có phần miễn cưỡng.

“Tôi hoàn toàn tán thành cái nhìn của ngài, quan trên.” Lăng Khiêm không chút do dự tỏ thái độ.

Vừa là vì anh hai kiên quyết chọn phương án của mình, lòng tự trọng được thỏa mãn thỏa thuê, còn phương diện trọng yếu hơn… Hắn nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Lăng Hàm.

“Trưởng quan, tôi cảm thấy…”

“Ta thấy cô nên nghe theo chỉ huy của hạm trưởng, quan điều khiển Sally.” Lăng Hàm quyết đoán đánh gãy lời Sally, lãnh liệt quét mắt nhìn cô “Hạm trưởng Lăng Vệ đã thực khoan dung giải thích hợp lý vấn đề của cô, còn tiếp tục không biết tốt xấu, ta sẽ báo cáo hành vi không tôn trọng thượng cấp này lên Quân bộ.”

Sally dùng đôi mắt xinh đẹp nén giận nhìn Lăng Hàm “Chuẩn tướng Lăng Hàm, xử lý như vậy, có được xem là công bằng không?”

Lăng Khiêm bĩu môi “Muốn có công bằng? Đợi cô lên làm hạm trưởng hay Chuẩn tướng đi rồi hẵng nói.”

“Lăng Khiêm.” Lăng Vệ lừ mắt cảnh cáo thái độ kiêu ngạo của Lăng Khiêm, chuyển hướng sang nữ quan quân mạnh mẽ dũng cảm nhà Lawson, ánh mắt ôn hòa “Quan điều khiển Sally, lộ tuyến của cô quả thật có thể tiết kiệm được hai ngày đi đường, nhưng nhiệm vụ trước mắt của Lăng Vệ hạm không phải là giành giật từng giây để chấp hành thí nghiệm. So ra mà nói, tôi càng chú trọng hơn đến tình trạng nguồn năng lượng dự trữ của hạm. Đây là quyết định của tôi, cô hiểu chứ?”

Sally đành tiếp nhận mệnh lệnh “Tuân mệnh, quan trên.”

“Ừm, cô trở về công tác đi.”

Không cần bản lĩnh cao siêu, cũng có thể thấy quan điều khiển Sally chỉ là bất đắc dĩ chấp hành mệnh lệnh.

Lăng Vệ sau khi bảo cô quay trở lại cương vị, xem xét hai lộ tuyến được hai quan lái đệ trình, rất nhanh, cũng cảm thấy khó có thể tự biện minh.

Vì sao phải bổ sung nguồn năng lượng không nhất thiết dùng tới?

Đúng như lời Sally nói, không có lý do gì cần đi tới tinh cầu nhân tạo Baita.

Hình như gần đây mình luôn đưa ra những quyết định vô căn cứ mà ngay cả bản thân cũng không thể lý giải.

Vừa lên làm hạm trưởng vài ngày đã tỏ vẻ ta đây, sẽ không thể thu phục lòng người, về lâu dài sẽ thất bại ê chề.