Trung Nhị Bệnh Cùng Người Yêu Của Hắn

Chương 3: Trung nhị bệnh cùng giấc mộng làm anh hùng




"Ngô..." Tiểu Hoàng mở mắt ra, cảnh tượng có chút mông lung.

Hắn đứng lên, "Nơi này... Nơi này là nơi nào?" Cảnh sắc hoang vu, đập vào mắt chỉ có cát vàng và núi xa xa, cùng với một ít thực vật khô héo.

Hắn nhìn cánh tay mình một chút, mảnh khảnh.

Chuyện gì đây? Hắn làm sao lại giống như trở về thời kỳ niên thiếu?

A Tráng, A Tráng đâu?

"A Tráng!!" Tiểu Hoàng hô to.

"Tiểu Hoàng!!!"

Từ phương xa, một tráng hán cao lớn hướng Tiểu Hoàng chạy tới, càng đến gần mới phát hiện, tráng hán thế nhưng lại mặc một bộ áo váy công chúa thấp ngực, trên đầu còn ghim một cái nơ bướm nho nhỏ.

Tiểu Hoàng hai mắt bắt đầu sáng lên, a... A Tráng như vậy thật là đáng yêu!

"Tiểu... Tiểu Hoàng... Đây là đâu... Đều không có người nào... Thực là đáng sợ..." A Tráng ôm lấy Tiểu Hoàng, dáng vẻ tựa hồ rất sợ hãi.

"A Tráng, đừng sợ," Tiểu Hoàng ôm A Tráng trầm ổn nói, sờ đầu y an ủi.

A! Loại cảm giác này thiệt là tốt!

A Tráng từ trước tới nay chưa bao giờ có thời điểm dựa dẫm vào mình như thế này a! Bởi vì A Tráng vẫn luôn rất lợi hại, cho nên Tiểu Hoàng đến bây giờ vẫn chưa từng lĩnh hội qua cảm giác được A Tráng rúc vào trong lồng ngực run lẩy bẩy. Hiện tại lại có khả năng thể hội cảm giác này thật là không tệ. Bất quá, xảy ra chuyện gì, nơi đây là đâu?

Khóe mắt liếc thấy một thanh kiếm cũ kĩ trên đất, bất kể như thế nào, bây giờ đúng là thời cơ để mình bảo vệ A Tráng!

Tiểu Hoàng đột nhiên cảm giác bản thân trở lại thời kỳ thiếu niên bệnh trung nhị nghiêm trọng, nhất thời cảm thấy toàn thân nhiệt huyết sôi trào.

A Tráng dán vào sau lưng Tiểu Hoàng, "Tiểu Hoàng, chúng ta bây giờ muốn đi nơi nào..." A Tráng thanh âm mềm nhũn.

"Đừng sợ, đi theo ta," Tiểu Hoàng cầm kiếm, dựa theo loại mô típ của sách võ thuật này, tiếp đến mình nhất định phải đánh quái thăng cấp, cuối cùng đánh bại Ma Vương tàn ác đi!

Như Tiểu Hoàng suy đoán, liên tiếp có tiểu quái tới cửa đưa kinh nghiệm.

A Tráng, nhìn ta lợi hại không này!

Hành trình mỗi lúc tiến lên được một đoạn, sẽ có tiểu Boss.

"Tiểu Hoàng, ta sợ..."

"Không sao đâu, A Tráng," Tiểu Hoàng thở hổn hển, cầm kiếm ngăn ở trước người A Tráng. Tên tiểu Boss này hơi mạnh, Tiểu Hoàng đánh hôi đầu thổ kiểm, đến quần áo cũng rách rưới. Hắn cảm thấy bản thân đã có chút không chịu nỗi, chỉ là vì ở trước mặt A Tráng mà ra vẻ ta đây, nên hắn cường lực chống đỡ, không chút nào hiển lộ mệt mỏi.

Tiểu Boss phái một ít tiểu quái tiến lên đánh đổ Tiểu Hoàng cùng A Tráng.

"A... A... Các ngươi đang làm gì vậy... Tiểu Hoàng cứu ta..." Tiểu quái lôi xé áo váy công chúa trên người A Tráng, lồng ngực đã hoàn toàn lộ ra, trông thấy A Tráng biểu tình xấu hổ, giống như là đang bị lăng nhục.

Tiểu Hoàng không thể nhịn được nữa, "Chúng mày buông A Tráng ra! Không được khi dễ ảnh!"

Nghe tiếng kêu của Tiểu Hoàng, nhóm tiểu quái liền rối rít xông về phía Tiểu Hoàng.

"Đáng ghét... Bỏ ra!" Tiểu Hoàng vung kiếm, đánh đuổi tiểu quái trên người mình.

A Tráng vốn đương che ngực mềm nhũn ngồi dưới đất, giờ phút này lại đứng lên, biểu tình có chút âm trầm, "Các ngươi... Các ngươi đang đối với Tiểu Hoàng..." Đột nhiên, y đem quả đấm đập về phía mặt đất, mấy đạo kẻ hở sâu hoắm từ dưới đất lan tràn ra, "Làm cái gì!!!" Thanh âm vốn yếu ớt bỗng trở nên vô cùng tục tằng, chấn động đến mây trời tất cả đều giải tán.

"Ngô a!" "Y nha!" Nhóm tiểu quái rối rít ngẹo lưỡi ngã xuống đất.

"Tiểu Hoàng... Tiểu Hoàng... Em không sao chứ..." A Tráng tiến đến trước mặt Tiểu Hoàng, kiểm tra thương thế của Tiểu Hoàng, biểu tình cùng âm thanh cũng đã khôi phục lại trạng thái mềm nhũn.

"..." Tiểu Hoàng qua thật lâu mới nói, "Không sao cả..."

Quả nhiên, cho dù là ở trong mơ, A Tráng vẫn cứ lợi hại như vậy a...

Ân? Mơ?

"Hê hê hê!" Tiểu Boss lanh tay lẹ mắt bắt được A Tráng, giống hệt như trong tất cả các pha hành động đầy nhiệt huyết, Boss sẽ bắt lấy nữ nhân vật chính, tay nâng cằm A Tráng, lè lưỡi muốn liếm gò má của A Tráng, chẳng qua là phát hiện chiều cao của mình quá lùn với không tới, liền hậm hực thu hồi đầu lưỡi, liếm môi mình một chút, như không có chuyện gì xảy ra nói, "Môi ta có chút khô."

"..."

"Y bây giờ ở trong tay ta, muốn thì tới a, ha ha ha ha!" Liếm không được, vậy thì đổi phương thức bỉ ổi khác, liền lấy tay nhéo cơ ngực lớn của A Tráng một phát.

"Nha ー" A Tráng nhắm mắt kêu thét lên một tiếng, quả đấm duỗi ra một cái, tiểu Boss liền va vào tảng đá nằm ở bên ngoài mười mấy thước, miệng sùi bọt mép.

"Tiểu Hoàng~~~" A Tráng chạy đến bên người Tiểu Hoàng, "Mới vừa nãy thật là đáng sợ!" Vùi ở trong ngực Tiểu Hoàng khóc kể.

"Không... Không sao..." Tiểu Hoàng vuốt ve A Tráng, tay có chút cứng ngắc.

(Won: Tự dưng có chút muốn mặc niệm thay cho bạn công =)))))))))))

Cuối cùng đã tới thời điểm đánh Boss cuối, Tiểu Hoàng đã luyện đến lv. 99, đã muốn phi thăng, đã muốn độ kiếp, vào thời khắc này, Tiểu Hoàng ý chí chiến đấu tràn đầy.

Hỏa diễm mãnh liệt đốt cháy cả một vùng đất đai, khắp nơi đều là biển lửa, tựa như địa ngục, trước mắt có một cánh cửa to lớn, màu máu đỏ tươi.

"Ha ha ha ha ha!" Tiếng cười liều lĩnh, đúng như dự đoán, cùng với các tiểu Boss trước rất theo mô típ, cười xong sau liền cướp đi A Tráng.

"A Tráng!!!"

"Tiểu Hoàng!!!"

Loại tình cảnh sinh ly tử biệt này cũng diễn ra một lần lại một lần.

Nắm đấm duỗi một cái, chẳng qua là lần này, Boss lại bất vi sở động.

A Tráng lãnh mặt xuống, quả nhiên đây chính là thực lực của Boss cuối cùng sao...

Vì vậy, Tiểu Hoàng trơ mắt nhìn A Tráng cùng Boss cuối ở nơi thiên cùng địa tận này, mở ra trận quyết đấu cuối cùng.

"Răn rắc răn rắc răn rắc!" Hai người một quyền lại một quyền, như muốn tan xương nát thịt.

Chẳng qua là... Thật giống như có cái gì đó không đúng a, không phải mình mới là người quyết đấu cùng Boss cuối sao...

"A!!!" Tiểu Hoàng đột nhiên ngồi dậy, cả kinh đến mồ hôi đầy đầu.

Hắn lau đi mồ hồi trên trán, phát hiện mình đang ở trên giường, nguyên lai... Nguyên lai là mơ a...

"Khò..." Tiếng ngáy quen thuộc vang lên, A Tráng đang nằm ở bên cạnh hắn khò khò ngủ.

Tiểu Hoàng nghiêng đầu nhìn A Tráng, sờ đầu A Tráng.

Cho dù là ở trong mơ, anh vẫn là mạnh như thế a... Lại không thể cho ta cưng chiều anh nhiều thêm một ít sao...

Tiểu Hoàng cúi người, hôn lên gò má của A Tráng một cái.

- ------

Lời của editor:

Nhanh thôi Hoàng đệ, chương sau liền có thể cứu mỹ- lộn, tráng nhân!