Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 625: Giá sắt vụn




Hơn nữa, nếu nói bản thân giúp chính phủ Nga vượt qua cửa ai khó khăn, mặc dù nói Phương Minh Viễn cho rằng khả năng của việc này là rất nhỏ, thế nhưng cẩn tắc vô áy náy, nếu đồng Rúp vì vậy mà không bị giảm giá trị thì bản thân chẳng phải là tự đem đá đập chân mình sao, số tiền lợi nhuận lớn trong dự tính đành như nước trôi đi sao?

- Belevski tiên sinh, ngài đang nói đùa đấy à?

Phương Minh Viễn cười nói :

-Nếu tôi thực sự có số tiền ấy, thì việc gì phải rút tiền từ ngân hàng của quý quốc để mua đồ cơ chứ? Huống chi, không phải tôi nói ngoa, mặc dù là chính phủ quý quốc đưa ra lãi suất cao nhất, cũng không bù lại được tổn thất thực tế của tôi! Tôi tại sao lại phải chịu khoản lỗ này?

Belevski không hề cảm thấy kinh ngạc trước lời từ chối của Phương Minh Viễn, những ngày gần đây, chính phủ Nga không biết đã bao nhiều lần từ chối các ngân hàng ngoại quốc và các tổ chức tiền tệ thế giới rồi!

Hơn nữa, những gì Phương Minh Viễn nói cũng có lý, sự phát triển của Phương gia những năm gần đây đã hoàn toàn chứng minh được tài năng của Phương gia trên thương trường, nếu một khoản vốn trong tay có thể mang lại lợi nhuận lớn hơn thì tất nhiên sẽ không muốn cho người khác vay, không những phải mạo hiểm chính trị mà còn tổn thất lợi nhuận, những chuyện thế này đổi thành chính hắn cũng không vui!

-Phương tiên sinh, tôi không phủ nhận là mặc dù cho ngài mức lãi suất cao nhất, cũng chắc chắn đạt được số lợi nhuận mà Phương tiên sinh tự kiếm được! Thế nhưng, nếu Phương tiên sinh có thể mượn tiền, thì người được lợi sẽ là chính phủ Nga và tình hữu nghị của tổng thống! BeLevski trầm giọng nói. Phương Minh Viễn ngầm bĩu môi, tình hữu nghị của bọn tây? Bỏ đi cho rồi? Nếu thực sự tin điều này, chỉ sợ ngày nào đó bị chúng bán đứng rồi mà bản thân vẫn còn đang giúp chúng đếm tiền! Lịch sự sớm đã cho thấy sự thực, bài học từ máu nói cho ta biết, gấu bắc cực tham lam và tàn bạo cỡ nào!

Hơn nữa, chính phủ Nga mấy năm nay luôn không ổn định, chọn thủ tướng quả thực cũng như là đèn kéo quân vậy, thay đổi liên tục. Hơn nữa bản thân tổng thống, cũng vì lý do sức khỏe, không lâu sau đó, cũng nhường chức tổng thống cho thủ tướng hiện giờ Putin. Trong tình hình này, cái gọi là hữu nghị có được mấy phần là thật? Ông già nghĩ quá vẹn toàn. Miệng trống răng không mà còn muốn từ tay mình kiếm được một khoản tiền lớn, coi bản thân mình là kẻ ngốc sao?

-BeLevski tiên sinh, mặc dù tôi cũng rất muốn có được tình hữu nghị tốt đẹp với chính phủ Nga và tổng thống các hạ, nhưng số tiền trong tay tôi đã dùng toàn bộ vào việc mua dầu thô của quý quốc rồi. Nếu nói BeLevski tiên sinh vẫn luôn quan tâm thì hẳn phải biết, số tiền trước mắt mà tôi có trong tay, đến mua 20% cổ phần của công ty dầu mỏ Nga cũng phải cố hết sức!

Phương Minh Viễn nói với vẻ mặt tiếc nuối.

Levski tất nhiên không tin những lời này của Phương Minh Viễn, quan hệ của Phương Minh Viễn với hắn ta còn lâu mới tới mức trung thực được! Thương nhân nếu như nói rõ ràng rành mạch số vốn họ có thì đã chẳng còn là thương nhân rồi!

Thực ra BeLevski trong lòng cũng có chút vui mừng, Phương Minh Viễn cũng không nói rõ ràng dứt khoát là không cho mượn, mà ngược lại còn nhấn mạng là số tiền bản thân có hiện giờ không đủ, điều này nói lên điều gì? Không phải hắn ta không có tiền mà vì hắn ta căn bản không thích điều kiện mà hắn đưa ra! Mặc dù BeLevski cũng có chút buồn bực, Phương Minh Viễn sao có thể xem nhẹ tình hữu nghị của chính phủ Nga và tổng thống đến như thế? Nhưng hắn cũng hiểu rõ, chính như những gì Phương tài nói, họ không muốn mượn tiền từ mấy nhà phú hào như Haldore Khodorkovsky là vì có thể sẽ kéo theo một loạt điều kiện chính trị. Mà Phương Minh Viễn mặc dù không có điều kiện chính trị nào, nhưng cũng là không thích khoản thu nhập vì vậy mà thu được!

Phương Minh Viễn dựng thẳng bàn tay, ngăn lời BeLevski định nói tiếp, nghiêm mặt nói:

-BeLevski tiên sinh, tôi có thể nói rõ ràng với ngài, vay tiền cá nhân là không thể được! Các ngài là chình phủ Nga, còn tôi chỉ là một kẻ thương nhân người Hoa, điều này trước nhất là đã không bình đẳng. Sau này một khi có phát sinh vấn đề gì, tôi đến nơi khởi tố quý vị cũng không có! Thứ hai, đất nước tôi mặc dù không trực tiếp bị tác động gì từ cuộc khủng hoảng toài chính châu Á vừa rồi, nhưng vì lời hứa không để đồng nhân dân tệ bị giảm giá trị, nền kinh tế trong nước cũng đối mặt với việc vì không muốn suy thoái mà phải giảm tốc độ! Trung Quốc hiện giờ cũng đang thiếu đầu tư, nếu để chính phủ Trung Quốc và người dân biết được trong lúc này, số tiền trong tay tôi không phải dùng đề đầu tư mà để cho quý quốc vay…tin rằng với trí óc của ngài Levski, tất nhiên không khó lí giải tình cảnh của Phương gia chúng tôi hiện giờ! Thứ ba, Phương gia chúng tôi hiện giờ cũng không có hướng gì về tài chính!

Levski há hốc miệng, cuối cùng cũng thở dài trong thất vọng, không nói chút gì, mặc kệ Phương gia giờ đây rốt cuộc là có tiền hay không, nhưng có một điều Levski không thể bác bỏ, tiền vốn là không có tổ quốc, nhưng người có tiền thì lại có. Phương gia không muốn khoản tiền quý dùng để đầu tư cho đất nước mình để cho Nga vay, cũng là không có gì đáng trách.

Dù sao Trung Quốc mới là quê của Phương gia, mà Nga chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời họ, trừ phi Nga có bản lĩnh làm cho hắn ta đổi quốc tịch thành Nga!

-Tuy nhiên, tôi cũng thấy khá lạ! Cho dù là một năm nay, xuất khẩu dầu mỏ Nga bị nhục, chính phủ Nga chẳng nhẽ không có tư sản nào có thể bán hay cầm cố? Thế nên phải nhờ tổng thống ra tay?

Phương Minh Viễn hai tay nâng cằm với vẻ mặt tò mò nói :

-Tôi nhớ rất nhiều đồ vật ở nước các ngài đều bán rất chạy trên thị trường quốc tế mà?

-Ví dụ như?

Levski nhíu mày, cười như không cười mà nói.

-Ví dụ như tàu con thoi Bão tuyết, như kĩ thuật sản xuất động cơ của các vị hay ví dụ như, đạn đạo người Nga yêu nước của các vị…

Phương Minh Viễn nắm chặt lấy ngón tay nói năm sáu thứ, Levski nghe mà khóe mặt nháy nháy! Vị này thực sự là không khách khí, toàn chọn kĩ thuật tinh vi nhất của Nga.

Tàu con thoi Bão tuyết thì chẳng cần nói, trên thế giớ trừ tàu con thoi của Mĩ ra thì đây là con tàu không người lái duy nhất đầu tiên đã tiến hành bay ngoài không gian. Mặc dù nói lần bay đầu tiên của nó muộn hơn của Mĩ mấy năm, thế nhưng hàm lượng kĩ thuật trong đó, có rất nhiều chỗ tiên tiến hơn của Mĩ. Chỉ có điều sinh không gặp thời, sau lần bay đầu tiên, Liên Xô đã giải thể, không có đủ tiền. Phi thuyền nuốt vàng cung không còn có cơ hội được bay lượn nữa! Thế nhưng, đó vẫn là kết tinh của khoa học kỹ thuật cao của Nga

Kỹ thuật động cơ của Nga là kỹ thuật duy nhất trên thế giới hiện giờ có thể chống lại kĩ thuật động cơ của Mỹ. Phi cơ của Liên Xô có thể trong 10 năm đối đầu với Mỹ trên thế giới. Kĩ thuật động cơ tiên tiến cũng là một trong những ngành kĩ thuật quan trong. Mà kĩ thuật động cơ của Trung Quốc trong thập kỷ trước, do bắt đầu muộn, mãi đến khi bắt đầu thế kỷ này, so những nơi có kỹ thuật động cơ đỉnh cao là Mỹ và Nga thì còn khoảng cách rất lớn,. Điếu này dẫn tới việc máy bay chiến đấu mà Trung Quốc tự sản xuất, không tránh khỏi phải dùng động cơ của Nga! Điều này nếu thời bình thì không có gì, nhưng nếu lỡ một khi có xảy ra chiến tranh, Nga lại chặn đường xuất khẩu động cơ, Trung Quốc dù cho có sản xuất được máy bay chiến đấu, cũng không có động cơ thích hợp, nếu không bay lên được, thì thà cắt bỏ hết các chức năng! Chính phủ Trung Quốc cũng nhiều lần muốn nhập khẩu kĩ thuật sản xuất động cơ của Trung Quốc, thế nhưng chính phủ Nga vẫn luôn không nhả ra.

Mà đạn đạo Người yêu nước của Nga, còn gọi là hệ thống đạo đạn S300V, thực ra có thể coi là sớm, quân Liên Xô những năm 80 đã có thể làm ra được . Thế nhưng cũng chính là vì hệ thống đạn đạo người yêu nước của Mỹ được bắn trong chiến tranh vùng vịnh nên mới nhận được sự chú ý của mọi người, thực ra có thiết bị giống của Nga!

Những nước không thể có được hệ thống đạn đạo Người yêu nước của Mỹ kia liền chuyển hướng sang Nga! Trung Quốc cũng mua từ Nga không ít, thế nhưng việc mua bán loại vũ khí đạn dược này, không những giá thành cao, hơn nữa chức năng của những thiết bị mà hai Mỹ Nga bán đi tất nhiên sẽ phải thấp hơn của bản thân họ được trang bị rồi. Cho nên, Chính phủ Trung Quốc cũng vẫn luôn muốn mua kĩ thuật để tự mình sản xuất!

-Phương tiên sinh, ngài thế này là đang đại diện cho chính phủ Trung Quốc, quân đội Trung Quốc saoLevski hít một hơi dài nói.

-Không không không, Levski tiên sinh, nếu ngài nghĩ như vậy thì đã làm rồi!

Phương Minh Viễn lắc đầu nói:

-Tôi chỉ cảm thấy nếu quý quốc chịu bán ra ngoài những kỹ thuật này, thì tôi nghĩ chắc chắn sẽ có quốc gia ra mặt đặt mua, tôi chỉ là một thương nhân, làm sao có thể đại diện cho chính phủ được! Đương nhiên rồi, nếu quý quốc còn có ý đó, lại không tiện thông qua còn đường chính thức thì tôi có thể truyền tải giúp ngài!

Levski lòng đầy bất đắc dĩ, tên tiểu tử này làm gì giống một tên thanh niên mới ngoài 20 tuổi, rõ ràng là giống một tên cáo già bốn mươi, năm mươi tuổi, những lời này quá cẩn thận, không cho mình một khe hở nào để lợi dụng!

-Thế nhưng, tôi có một chút ý kiến của cá nhân, Levski tiên sinh có thể nghi và đánh giá một chút,!

Phương Minh Viễn lại cười nói :

-Kĩ thuật động cơ và hệ thống phản đạo của quý quốc, nói cho cùng thuộc vào trang bị quân sự, chính phủ các ngài còn rất nhiều e dè, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Thế nhưng, tàu con thoi Bão tuyết kia, nếu quý quốc còn có ý định phát triển tiếp, thì hay là chuyển ra nước ngoài! Nếu không thì chỉ sợ qua vài năm nữa, các ngài chỉ có thể bán ra một đống sắt vụn!

Levski không khỏi mở to hai mắt! Phế…phế..tiền sắt vụn? Đùa kiểu gì vậy! Dự án tàu con thoi Bão tuyết, toàn bộ chi tiêu còn hơn 20 tỷ Rúp, đây còn là giá đồng Rúp trước khi Liên Xô giải thể! Thời đó, tỷ giá đồng đô la với đồng Rúp là một chọi 09! Cũng có nghĩa là, tàu tổng chi tiều của toàn bộ dự án tàu con thoi Bão tuyết là khoảng 22 -23 tỷ đô của thời thập niên 80.

22 – 23 tỷ đô la, các quốc gia thời bấy giờ, tổng số tiền mà nhân dân làm ra được cũng không nhiều như vậy!!!!