Thủ đô của Trung Quốc tháng sáu thời tiết đã vào mùa hè nóng bức, mặt trời đỏ rực tỏa ra tứ phía, đã khiến người dân thủ đô đổi sang quần áo mùa hè đơn giản rồi.
Nhưng mỗi người bước vào Bộ năng lượng đều cảm thấy sự mát mẻ ở đây, không chỉ vì thiết kế kiến trúc dày dặn cao ráo ngăn được ánh nắng mặt trời, cũng không phải bởi vì điều hòa trung ương rất mạnh, mà bởi vì mỗi người đều phát hiện ra những nhân viên thuộc Bộ năng lượng đều thiếu đi nụ cười, nếu có cười cũng chỉ là lấy lệ.
Thật ra không chỉ có Bộ năng lượng, các bộ ngành TW mà hiện nay hầu hết các bộ ngành đều như vậy. Bước vào tháng 6, phía bắc của song Nin, lưu vực sông Tùng Hoa, lưu vực sông Trường Giang ở trung bộ, lưu vực sông Chu Giang ở phía Nam liên tiếp xuất hiện những trận mưa lớn, gây nên mực nước tăng vọt. Trong lúc này, chống lũ, giải nguy, cứu tế trở thành công việc chính của TW.
Bộ năng lượng, là bộ phận cao nhất phụ trách nguồn điều tiết nguồn năng lượng trong chính phủ Trung quốc, trong thời gian này cũng bị quấy nhiễu đến đầu óc quay cuồng. Mưa lớn, không chỉ gây ra sạt lở núi, đất bị sụt lở từ đó ảnh hưởng đến khai thác than đá, dầu mỏ, khí thiên nhiên, cũng ảnh hưởng đến quá trình vận chuyển. Từ khi vùng Đông Bắc bắt đầu mưa lớn, sản xuất của giếng dầu An Đạt đã chịu những ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa do đường ống dẫn nhiều lần bị hư hỏng, không chỉ gây ra tổn thật kinh té, ô nhiễm môi trường mà còn ảnh hưởng đến việc cung cấp dầu cho không ít khu vực.
Hơn nữa bởi vì mưa lớn, mạnh nên diện tích ảnh hưởng lại rất lớn, các khu vực toàn quốc bị ảnh hưởng, đối với yêu cầu về năng lượng càng thịnh vượng hơn, nhưng do nước lũ làm đứt đường giao thông, việc sản xuất than đá, thành phẩm dầu thậm chí là điện lực phải vận chuyển đến những vùng bị hại đều tiêu tốn rất nhiều tiền của. Làm thế nào để đảm bảo cung cấp năng lượng cho những vùng bị nạn đặc biệt là những vùng kinh tế phát triển, bảo đảm vận chuyển kinh tế bình thường trong khu vực, bảo đảm năng lượng chống lũ đều trở thành công việc trọng tâm trong những ngày này của Bộ năng lượng.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là Bộ năng lượng không có công việc khác. Ví dụ như việc đàm phán về dự án xây dựng đường ống dẫn dầu Trung Quốc- Nga cũng là một công việc quan trọng của Bộ năng lượng. Chính phủ Trung Quốc và chính phủ Nga vào đầu năm 1999 đã có một lần gặp gỡ cấp cao tại Mát-xơ-cơ-va, lãnh đạo TW hy vọng có thể trong lần gặp gỡ cấp cao này có thể chính thức kí kết dự án lắp đặt đường ống dẫn dầu.
Dù sao hạng mục này bên công ty dầu Youke Chomsky Nga đã đưa ra từ năm 1994, năm 1996 đầu não chính phủ hai bên lại công khai kí kết hiệp nghị tăng cường hợp tác năng lượng. Vậy mà đến bây giờ, năm 1999, hai bên ngay cả phương hướng đường ống dẫn dầu cũng không quyết định được, hiệu quả công việc như vậy thật khiến người ta buồn rầu.
Hơn nữa từ giữa năm 1998, sau khi Indonesia xảy ra bạo loạn, các lãnh đạo TW rất coi trọng vấn đề an toàn đường ống dẫn năng lượng của Trung Quốc. Không chỉ một lần tại văn phòng đã tư vấn Bộ năng lượng về đường ống dẫn dầu Trung Quốc- Nga, điều này cho thấy sự xem trọng vấn đề này của lãnh đạo TW.
Cũng chính bởi vậy, lần hội đàm này của hai bên, Bộ năng lượng mới phái Phó bộ trưởng Đinh Nghi đích thân dẫn đoàn. Cũng hy vọng lần hội đàm này có thể đạt được đột phá quan trọng.
Nhưng điều làm Bộ năng lượng không ngờ đến chính là hôm qua Đinh Nghi đã thông qua điện báo của Sứ quán, gửi về một báo cáo, trong báo cáo, Đinh Nghi nói đến nội dung cuộc đàm thoại của ông ta cùng Phương Minh Viễn ở Mát-xơ-cơ-va, cũng biểu thị sự lo lắng của bản thân về sự xét duyệt của chính phủ Nga liệu có thông qua phương án xây dựng đường ống. Hơn nữa trong báo cáo, ông ta còn nói đến, Chủ tịch công ty đường ống vận chuyển Nga, công ty duy nhất trong nước có thể lắp đường ống dẫn dầu, hai ngày trước đã công khai biểu đạt rõ ràng phát triển kinh tế phải được thực hiện trước tiên về việc bảo vệ môi trường sinh thái của Nga, đã qua thời của cách nghĩ cứ gây ôm nhiễm trước rồi xử lý sau rồi. Tuyệt đối không thể áp dụng! Bất cứ phương án lắp đặt đường ống dẫn dầu nào làm ô nhiễm môi trường sinh thái thì đều không được công ty đường ống vận chuyển Nga chấp nhận,
Mặc dù, Vladislav Bromwich không chỉ đích danh tên tuổi nhưng nghĩ đến việc mấy năm gần đây công ty đường ống vận chuyển Nga không có hạng mục mới nào, chỉ có sửa chữa đường ống cũ của Nga thì đều không khó để đoán lời nói của ông ta ám chỉ ai.
- Vladislav Bromwich, từ trước thời Liên Xô thì đã là Phó chủ tịch công ty đường ống vận chuyển Liên Xô, khi đó, Chủ tịch của công ty đường ống vận chuyển Liên Xô là Kazakhstan. Cho nên, trong lĩnh vực đường ống vận chuyển của Nga, ông ta có tiếng nói và uy tín. Hơn nữa công ty đường ống vận chuyển Nga là công ty duy nhất có thể trải đường ống dẫn dầu. Ý kiến của ông ta về cơ bản có thể đại diện cho ý kiến của công ty đường ống vận chuyển Nga. Mà công ty này không đồng ý thì khải năng nhận được phê chuẩn của chính phủ Nga đối với phương án này là rất ít.
Phó bộ trường Vũ Hưng Hán chau mày nói.
- Sự lo lắng của Đinh Nghi cũng không phải không có căn cứ.
Mà người ngồi trước mặt ông ta, một vị Phó bộ trưởng khác của Bộ năng lượng Quyền Vệ Đông lại chau mày nói:
- Ông Vũ này, lời của ông có vẻ hơi quá. Vladislav Bromwich quả thực là một người có tiếng trong ngành đường ống vận chuyển thời Liên Xô cũ nhưng công ty đường ống vận chuyển Nga bây giờ đã mấy năm rồi không nhận được hợp đồng mới nào, mặc dù chư đến mức nhu cầu cấp bách nhưng nhu cầu về hợp đồng mới thì lại như ván đã đóng rồi. Tôi không tin hợp đồng xây dựng đường ống hàng nghìn km của chúng ta lại không khiến ông ta đỏ mắt.
- Theo hướng Đông cũng là đường ống hàng nghìn km, theo hướng Nam cũng là đường ống hàng nghìn km, dù sao cũng chỉ có thể xây dựng một đường, ông ta có sự lựa chọn sao?
Vũ Hưng Hán thản nhiên nói:
- Chẳng thà chờ chính phủ Nga mấy năm mới phê chuẩn phương án của chúng ta, chi bằng đồng ý với phương án đường phí Nam, ít nhất về phương hướng, trên đường không có công viên của nước nào, càng không có hồ Baikal. Nếu như thuận lợi thì ngày này năm sau có thể chính thức khởi công rồi.
Quyền Vệ Đông bị lời nói của Vũ Hưng Hán chẹn họng, Vũ Hưng Hán nói không sai, cho dù ủng hộ ai, không ủng hộ ai, chi bằng đợi mấy năm sau mới khởi công chẳng thà ủng hộ tuyến An Tần.
- Đều là do tên khốn Phương Minh Viễn.
Trong lòng Quyền Vệ Đông mắng thầm.
Phương Minh Viễn đột nhiên xuất hiện tại Mát-xơ-cơ-va, còn thuyết phục được Đinh Nghi, nếu không Đinh Nghi sẽ không gửi báo cáo này về, đúng thật là nằm ngoài dự liệu của ông ta.
-Tôi cho rằng Phó bộ trưởng Đinh nói không phải không có đạo lí nhưng tôi vẫn kiên quyết ủng hộ chọn tuyến An An.
Người nói là Tổng giám độc dầu mỏ Trung Quốc Giang Thi Vân, là một vị mới qua tứ tuần nhưng vẫn mang phong thái thùy mị thướt tha của phụ nữ trung niên.
-Nếu chúng ta đồng ý với phương án tuyến An Tần, điều đó có nghĩa là khu vực dầu thô Siberia của Nga sẽ là một dòng chảy ổn định của khu vực tây bắc nước ta, đã được thăm dò trữ lượng của khu vực Siberia của Nga, cũng như nhìn từ việc khai thác, nếu tuyến An Tần công suất thiết kế hơn 40 triệu tấn hàng năm, thì có nghĩa là, trong một thời gian khá dài, sẽ không có một đường ống dẫn thứ hai vào Trung Quốc, chỉ dựa vào một mình năng lực vận chuyển của tuyến đường sắt Tây Siberian thì lượng dầu thô vận chuyển vào Trung Quốc không thể vượt qua 15 triệu tấn một năm. Qua một vài năm nữa có thể phải đối mặt với khu vực nhà máy lọc dầu phải cắt bớt sản xuất, có nghĩa quy mô công suất lọc dầu bị hạn chế.
Giang Thi Vân nhìn mọi người xung quanh và nói.
-Đây là một sự lãng phí đáng xấu hổ đối với tài sản quốc giá. Hơn nữa vận chuyển nhiều dầu như thế đến tỉnh Tần Tây để làm gì? Ở đó căn bản không đủ năng lực luyện dầu. Nói không chừng chỗ dầu đó lại được cho lên xe, vận chuyển qua đường sắt lại thành phố An Đạt, tôi rất nghi ngờ Bộ đường sắt của chúng ta có đủ năng lực vận chuyển không hay chúng ta lại phải xây dựng một đường ống dẫn dầu khác?
-Khụ, Giang Tổng, hôm qua trong bộ đã nhận được văn kiện chính thức của chính phủ tỉnh ủy tỉnh Tần Tây, chính phủ tỉnh ủy tỉnh Tần Tây chính thức xin phép xây dựng một khu sản xuất sản phầm dầu mới trong nội tỉnh. Để thỏa mãn yêu cầu năng lượng trong tương lai của khu vực Tây Bắc, Tây Nam.
Vũ Hưng Hán ho một tiếng, cắt đứt lời của Giang Thi Vân.
Giang Thi Vân ngơ ngác một lúc rồi lập tức phản ứng lại, xem ra đây là một chiêu bài khác của nhà họ Phương. Giang Thi Vân đột nhiên ý thức được vì sao chính phủ tỉnh Tần Tây là có diện tích đất như vậy. Nhà họ Phương có thể là vẫn đang chuẩn bị xây dựng nhà máy luyện dầu thứ hai, chỉ là nghe nói vẫn đều là đang chọn địa điểm. Xem ra, tỉnh ủy tỉnh Tần Tây muốn đặt nhà máy luyện dầu này trong khu vực tỉnh.
Đừng nói một nhà máy luyện dầu quy mô lớn đặt tại tỉnh Tần Tây, lợi ích kinh tế hậu hĩnh và cơ hội xây dựng sự nghiệp to lớn từ khoản đầu tư cự lớn mà nơi này có thể đem đến có thể thỏa mãn cho yêu cầu hạng mục này, đối với việc lúc đầu bị hoang mang sứt đầu mẻ trán thì việc này lãnh đạo tỉnh Tần Tây không thể bỏ qua được.
-Hơn nữa, lãnh đạo tỉnh Tần Tây đã đề cập đến, khu vực sản xuất sản phẩm dầu đối với sự phát triển kinh tế trong vận mệnh cải cách của nước ta có một vai trò quan trọng không thể thay thế. Cho nên hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng phê chuẩn, người dân ở đó đã phải khổ sở rất lâu rồi.
Vũ Hưng Hán nói đầy ẩn ý.
Sắc mặt Giang Thi Vân không khỏi trắng vài phần, chiêu này của tỉnh Tần Tây thật thâm độc, dám lôi cả thánh địa cách mạng ra. Nếu như biết bây giờ trong nước vẫn còn có những đồng chí cũ từ thời thánh địa cách mạng thì bản thân đã không có lí gì mà phản đối, nếu không nhắc đến phương án này thì sẽ đắc tội với người rồi. Đừng tưởng rằng những đồng chí này đã nghỉ hưu lâu năm nhưng tuyệt đối không thể coi thường họ.
-Cái này rắc rối rồi.
Giang Thi Vân nhất thời không biết phải nói gì.