Mà lúc này, trong nhà ông cụ Quách, Quách Thiên Vũ đang ngồi
cùng một người trung niên sắc mặt có chút tái nhợt uống trà và trò
chuyện.
Quách Thiên Vũ hiện giờ đã tiếp nhận công tác kinh doanh
của Tập đoàn vận tải biển Quách Thị được nhiều năm, mặc dù Chủ tịch Hội
đồng quản trị Tập đoàn vận tải biển Quách Thị vẫn là ông cụ Quách, nhưng ai cũng không thể phủ nhận, Quách Thiên Vũ đã trưởng thành lên, ông cụ
Quách mặc dù là đã hoàn toàn rút ra khỏi Tập đoàn vận tải biển Quách Thị để an nhàn dưỡng già, vận hành kinh doanh của Tập đoàn vận tải biển
Quách Thị cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.
Hơn nữa, Tập đoàn vận tải biển Quách Thị mấy năm qua, gặt hái được rất nhiều tiến bộ, chẳng
những liên tiếp thu mua hơn mười con tàu chở hàng, thuyền chở dầu các
chủng loại, mở rộng hợp tác trên nhiều phương diện với Phương gia. Nhất
là Tập đoàn vận tải biển Quách Thị và nền kinh tế nội địa có sự lui tới
vô cùng chặt chẽ, cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á lần này tuy
rằng rất oanh liệt, ảnh hưởng rất lớn đến nền kinh tế Hongkong và Đông
Nam Á, nhưng đối với Tập đoàn vận tải biển Quách Thị đã đem đại bộ phận
nghiệp vụ chuyển dời đến thị trường nội địa mà nói, là không bị ảnh
hưởng gì nghiêm trọng! Ngược lại bởi vì các công ty vận tải đường thuỷ
của các quốc gia khác bị tổn thương nguyên khí bởi trận sóng thần lần
này, cho nên Tập đoàn vận tải biển Quách Thị càng được cơ hội khuyeeesch trương!
Chỉ trong nửa năm qua, Tập đoàn vận tải biển Quách Thị
đã thâu tóm ba công ty vận tải biển loại nhỏ ở Thái Lan và Malaysia, mở
rộng thêm không ít nghiệp vụ của mình ở hai nước này!
Thành tích như vậy, khiến rất nhiều người Hongkong đều phải hâm mộ.
Quách Thiên Vũ nhìn người trung niên ngồi đối diện mình, trong lòng cũng
không khỏi có chút thổn thức. Không lâu trước đó, người trung niên này,
vẫn là con dê đầu đàn trong giới chứng khoán Hongkong! Chưa đến mười
năm, ở trong tay hắn, Công ty đầu tư Bách Phú Thắng, từ nguồn vốn bốn
trăm triệu đô la Hồng Kông phát triển lên tới hiện tại, Bách Phú Thắng
chẳng những đã trở thành công ty chủ tọa phát hành cổ phiếu b, mà còn
trở thành ông trùm của các công ty chứng khoán Hongkong, trở thành công
ty đầu tư lớn nhất địa khu bên cạnh các công ty Nhật Bản và Mỹ!
Bách Phú Thắng lúc ấy thiết lập quan hệ với mười bảy quốc gia và khu vực
trên toàn cầu, kim ngạch năm trước đạt hơn một trăm tám mươi tỷ đô la
Hồng Kông, khiến cho Bách Phú Thắng lúc ấy trở thành ngân hàng đầu tư
lớn nhất châu Á Châu. Cũng tại lúc ấy duy cũng chỉ có thể cùng Phố Wall
phân cao thấp chính là nó.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, một cơn
khủng hoảng tài chính Á Châu càn quét, đã khiến Bách Phú Thắng trong
thời gian ngắn lâm vào phá sản! Trong chớp mắt rơi từ Thiên đường xuống
Địa ngục!
Lang Bá Đào tuy rằng cùng Quách Thiên Vũ trò chuyện,
nhưng trong lòng lại lạnh ngắt. Công ty đầu tư Bách Phú Thắng là do hắn
một tay gây dựng, trải qua gần mười năm dốc sức, mới đi tới ngày hôm
nay. Lang Bá Đào đối với công ty đương nhiên là có cảm tình thâm hậu!
Đầu năm 1997, hắn vẫn đang hăng hái hưởng thụ tiền lãi của cổ phiếu Hồng
Trù lên sàn, thật không ngờ, cơn khủng hoảng tài chính Á Châu cứ như vậy thình lình xảy ra rồi giáng xuống đầu mình.
Lang Bá Đào kỳ thật
trước kia chỉ biết, Bách Phú Thắng tài chính nghiệp vụ khuếch trương rất nhanh, nhất là đại quy mô tham gia vào giao dịch tài chính, đối với tài vụ của công ty sẽ tạo thành một tai họa nhất định, một khi phát sinh
đột biến, công ty có thể gặp phải sự cố không quay vòng vốn được, dẫn
đến phá sản! Nhưng Lang Bá Đào cho rằng, hiện giờ là thời điểm mà công
ty phát triển tốt nhất, bỏ lỡ thời kì này, muốn phát triển cao như vậy
sẽ rất khó, cho nên hắn không dừng lại tiến độ khuếch trương, chỉnh đốn
trật tự tài vụ công ty, muốn đợi thời kỳ này qua đi, rồi mới hạ quyết
tâm chỉnh đốn công ty.
Chỉ có điều hắn thật không ngờ, ông trời
lại không cho hắn có cơ hội này! Thình lình xảy ra cuộc khủng hoảng
tài chính Đông Nam Á, đánh cho bốn chú hổ châu Á tan tác như đánh chó! Bách Phú Thắng vốn cho một công ty taxi Indonesia vay một số tiền là ba trăm triệu đô la Mỹ, bởi vì tỉ suất hối đoái của đồng Rupiah Indonesia
sụt giảm không thể thu hồi, khiến Bách Phú Thắng không thể đúng hạn trả
nợ.
Để vượt qua cửa ải khó khăn này, Lang Bá Đào không thể không
bán ra cổ phần của công ty, gom góp tài chính vượt qua khó khăn! Hắn
liên hệ với không ít phú hào Hongkong, trong đó có nhiều người rất nổi
tiếng, nhưng những người này đều tỏ vẻ không muốn thu mua cổ phần của
Bách Phú Thắng. Rơi vào đường cùng, Lang Bá Đào chỉ có thể cầu trợ cơ
quan tài chính ngoại quốc. Cuối năm 1997 đạt thành hiệp nghị với tập
đoàn đầu tư Zurich Thụy Sĩ, bước đầu thu mua một phần cổ phần của Bách
Phú Thắng với giá trị lên đến 200 triệu đô la Mỹ.
Lang Bá Đào lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, có 200 triệu đô la Mỹ này, cũng đủ để khiến
công ty vượt qua cửa ải khó khăn. Dù sao Công ty đầu tư Bách Phú Thắng
chỉnh thể kinh doanh trật tự vẫn rất tốt, chỉ có điều tạm thời tài chính không thể quay vòng mà thôi. Vốn cho rằng vận rủi của mình đến đây chấm dứt, mặc dù công ty cũng gặp phải một ít tổn thất, tập đoàn đầu tư
Zurich Thụy Sĩ thu mua cổ phần, cũng sẽ mang đến một ít tác dụng tiêu
cực, nhưng cuối cùng vẫn là để bảo vệ công ty!
Thật không ngờ,
qua tân niên, ngay khi hắn cùng với tập doàn đầu tư Zurich tốt tiến thêm một bước trong việc bàn bạc, từ Indonesia truyền đến tin tức, từ năm
1908, tình hình tài chính Indonesia chuyển biến xấu, đồng Rupiah của
Indonesia lại một lần nữa sụt giảm mạnh!
Trước khi cuộc khủng
hoảng tài chính Đông Nam Á vừa mới bùng nổ, đồng Rupiah của Indonesia và đồng đô la Mỹ tỉ suất hối đoái duy trì ở mức hơn 2500 một đô la Mỹ,
sau đó bởi cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á bùng nổ mà rớt
xuống. Sau đó được quỹ tiền tệ quốc tế viện trợ, tỉ suất hối đoái đồng
Rupiah một lần nữa ổn định ở mức 4000 một đô la Mỹ.
Nhưng, ngày
14 tháng 01 năm 1998, từ các quốc gia Âu Mĩ truyền đến tin tức, hai cơ
quan xếp hạng là Moody và Standard&Poor đã lần lượt xếp hạng tín
dụng của Indonesia ở hàng "Rác rưởi"!
Mặc dù các cấp bậc do các
cơ quan xếp hạng xếp là không đồng nhất, phương pháp đánh giá cũng khác
nhau, nhưng nói chung, đều là căn cứ vào ghi chép của các quốc gia mượn
tiền có kịp trả hay không, các nghiệp vụ, dự án đang phát triển, đi thẩm tra đánh giá và bình xét cấp bậc. Một quốc gia muốn vay tiền các nước
khác, nếu không đủ năng lực trả nợ, bên cho vay sẽ yêu cầu càng báo, mới đồng ý cho vay tiền. Bởi vậy, tín dụng được xếp ở cấp bậc thấp, phí tổn cho vay sẽ càng nhiều; ngược lại, tín dụng được xếp ở cấp bậc càng cao, phí tổn cho vay sẽ càng ít.
Mà xếp ở hạng "Rác rưởi" thì có
nghĩa là, ở trong mắt hai cơ quan xếp hạng này, công trái do chính phủ
Indonesia phát hành ra đã không còn đầu tư được, mà chỉ có thể đầu cơ!
Cũng có nghĩa là trong mắt quảng đại nhà đầu tư trên thế giới, tương lai phát triển kinh tế Indonesia làm người ta vô cùng lo sợ!
Tin tức một khi truyền ra, đồng Rupiah của Indonesia liền lập tức tụt mạnh, đạt mốc kỉ lục năm nghìn một đô la Mỹ!
Lang Bá Đào, không khỏi căng thẳng, trong tay Công ty đầu tư Bách Phú Thắng, ngoại trừ cho công ty tắc xi của Indonesia vay ba trăm triệu đô la Mỹ,
còn có chưa đến bốn trăm triệu đô la Mỹ công trái! Đồng Rupiah Indonesia nếu còn tiếp tục rớt giá như vậy, thì những công trái này rồi sẽ trở
thành giấy lộn! Mà Công ty đầu tư Bách Phú Thắng thực tế tài sản cũng sẽ bị thu hẹp!
Từ lúc tin tức này truyền ra, Tập đoàn đầu tư Zurich Thụy Sĩ lập tức đưa ra điều kiện càng hà khắc hơn, tức là mỗi cổ phiếu
sẽ phải giảm năm phẩy năm đô la Hồng Kông. Việc này không nghi ngờ gì
vẫn là 200 triệu đô la Mỹ tiền đầu tư, nhưng Tập đoàn đầu tư Zurich Thụy Sĩ sẽ được nắm giữ hơn một phần ba số cổ phần!
Lang Bá Đào lúc
này tuy rằng đang ngồi ở đây, nhưng trong lòng thì đang nóng như lửa
đốt! Nếu như trong hai ngày này, hắn vẫn không thể tìm được người nào
nguyện ý thu mua cổ phần của Bách Phú Thắng với giá cả thích hợp, thì
hắn không thể không cắn răng mà chấp nhận sự chào giá của Tập đoàn đầu
tư Zurich Thụy Sĩ! Bằng không thì Công ty đầu tư Bách Phú Thắng sẽ gặp
phải phá sản!
Nhưng, hôm nay đột nhiên Quách gia cho gọi, Lang Bá Đào cũng không nên không đến —— kỳ thật hắn trong lòng cũng ôm một tia
hy vọng, ông cụ Quách hiện giờ là gia chủ phú hào ở Hongkong, Tập đoàn
vận tải biển Quách Thị trong cuộc khủng hoảng tài chính vừa rồi cũng
không bị hao tổn nhiều, kể cả đầu tư hai ba trăm triệu đô la Mỹ, đối với Quách gia mà nói, cũng chẳng phải cái gì to tát! Nếu ông cụ Quách
nguyện ý đầu tư, thì so với Tập đoàn đầu tư Zurich Thụy Sĩ càng làm Lang Bá Đào dễ dàng chấp nhận!
Hơn nữa Quách gia cho tới nay luôn có
uy tín tốt đẹp, chẳng những có thể giúp Lang Bá Đào an tâm, cũng có thể
khiến khách hàng của Công ty đầu tư Bách Phú Thắng an tâm!
Nhưng
sau khi đến Quách gia, Quách Thiên Vũ lại ra tiếp đãi mình, mà không nói dụng ý gọi mình đến đây làm gì, khiến Lang Bá Đào trong lòng ủ rột.
Nhìn từng giây từng phút trôi qua, Lang Bá Đào có long muốn đi, tiếp tục tìm kiếm nhà đầu tư của mình, nhưng lại lo lắng làm như vậy sẽ đắc tội
với Quách gia và ông cụ Quách. Hơn nữa hắn trong lòng, cũng đang không
ngừng nhắc nhở chính mình, có phải là ông cụ Quách đang muốn thử mình
hay không?
Quách Thiên Vũ nhìn Lang Bá Đào đang phải chật vật kìm nén nỗi lo âu trong lòng, liền miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng không có
ông cụ Quách gật đầu, hắn cũng không thể nói thêm gì khác với Lang Bá
Đào. Tuy nhiên, theo tin tức vừa nhận được, Phương Minh Viễn đã đi gặp
ông cụ Quách rồi, tin rằng chỉ trong chốc lát, hai người sẽ đi đến kết
luận cuối cùng.
Hắn biết rằng, ông cụ Quách hiển nhiên là muốn
kéo Công ty đầu tư Bách Phú Thắng về phía mình, không hy vọng ông trùm
của chứng khoán Hongkong bị xuống dốc hoặc rơi vào tay người ngoại quốc, nhưng trong lòng cũng không dám nắm chắc, mới gọi Phương Minh Viễn đến.
Quách Thiên Vũ không khỏi thở dài trong lòng, quả là yêu nghiệt! Mình cũng là người tốt nghiệp một trường đại học nổi danh thế giới, vậy sao lúc
trước lại không nhìn ra, nguy cơ của cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á?