Người Hàn Quốc cả đời không cách nào tránh khỏi ba việc: chết, thu thuế và Samsung.
Thật ra không phải chỉ có người Hàn Quốc mà người ngoại quốc tới Hàn Quốc
đều cảm thấy như vậy. Vào khách sạn Silla khách sạn xa hoa nhất Hàn Quốc thì Phương Minh Viễn lại có cảm giác như vậy, là một khu nhà thuộc đoạn đường hoàng kim của thành thị Hàn Quốc, khoảng cách tới khu mua sắm và
buôn bán chủ yếu cuae Seoul rất gần, là khách sạn có vị trí địa lí vô
cùng tốt, không chỉ nhiều lần được bầu là khách sạn năm sao tốt nhất
Seoul và Hàn Quốc, cũng là khsch sạn đuyợc thế giới công nhận là xa hoa
nhất, là một thành viên của “tổ chức khách sạn hạng nhất thế giới”.
Là thương hiệu khách sạn đại diện cho Hàn Quốc, nơi này phục vụ rất chu
đáo, nhà ăn tập trung những cao lương mỹ vị của thế giới, các loại phòng khách thoải mái thanh lịch, cùng với hàng triệu sản phẩm có thương hiệu trên thế giới được bán miễn thuế. Hơn nữa khách sạn Silla là khách sạn
nổi tiếng thế giới, là khách sạn duy nhất của Hàn Quốc làm nên năm khách sạn lớn nhất được các người đầu não xử lí chuyện quốc gia tìm tới ngủ
khi tới Hàn Quốc, hơn nữa nơi này lại là nơi hội tụ và sự lựa chọn đầu
tiên của những người nổi bật và thanh công về chính trị, ngoại giao,
kinh tế, văn hóa, thể dục…của các nước trên thế giới khi tới Hàn Quốc.
Cho nên khi Phương Minh Viễn quyết định đến Hàn Quốc, người phụ trách
việc sắp xếp hành trình liền không do dự mà chọn luôn nơi này.
Nhưng khách sạn này cũng là một phần của tập đoàn Samsung.
Điều này khiến cho Phương Minh Viễn không khỏi cảm thấy có chút buồn cười,
mình là người đến mượn gió bẻ măng tập đoàn Samsung, không thể là người
dùng những tiện nghi của tập đoàn Samsung, như vậy là là góp phần làm
tăng sản lượng tiêu thụ của tập đoàn Samsung.
Phương Minh Viễn ở
đây rất giống với phòng của hoàng gia, mà trong khách sạn Silla, phòng
xa hoa còn lại là phòng cho tổng thống.
Ngược lại không phải là
Phương Minh Viễn sợ đắt, mà là phòng cho tổng thống ở khách sạn Silla là phòng chuyên dùng cho những người thủ lĩnh của đất nước cùng với những
người quốc tế phụ trách tìm hiểu về Hàn Quốc. Hiện giờ đại biểu của quỹ
tiền tệ quốc tế và chính phủ Hàn Quốc đang đàm phán ở đâu, Phương Minh
Viễn cũng chỉ có thể lùi mà tìm cách.
-Này, Minh Viễn, ngươi cũng ngồi đi.
Dựa người vào ghế salon Ma Sinh Hương Nguyệt ngồi phía trước cửa sổ thản
nhiên nhìn Phương Minh Viễn, không kìm nổi nói. Bây giờ đã là ngày hôm
sau rồi, nhưng sao tập đoàn Samsung vẫn chưa có tin gì.
Phương Minh Viễn đưa quyển sách trên tay lên, quay đầu về phía Ma Sinh Hương Nguyệt nói:
-Thế nào, có phiền muộn gì ah?
-Tôi chỉ không hiểu, bao nhiêu tập đoàn và xí nghiệp của Nga và Nhật Bản
ngươi không thu mua, lại cố gắng lo lắng thu mua một tập đoàn Samsung.
Hơn nữa, nhìn bộ dạng Lý Giản Hy, mặc dù là đồng ý cho ngươi nhập cổ
phiếu, cũng tuyệt đối không đem cổ phiếu của tập đoàn Samsung ra giao
đâu. Mà một khi xí nghiệp không có cổ phần, lại phải mạo hiểm tổn thất
tài chính lớn đi nhập cổ phiếu. Điều này thật sự là không phù hợp với
phong cách của ngươi!
Ma Sinh Hương Nguyệt có chút không hiểu
hỏi. Theo cô, Phương Minh Viễn lựa chọn tập đoàn Samsung là có chút mạo
hiểm. Cho dù hắn không muốn lựa chọn công ty Nga và Nhật Bản, ngoại trừ
tập đoàn Samsung, còn có hơn mười tập đoàn lớn như vậy có thể thu mua
được.
Phương Minh Viễn cười mà không nói. Tự nhiên hắn không thể
giải thích cho Ma Sinh Hương Nguyệt, trong trận khủng hoảng tài chính
này quét qua Châu Á tập đoàn Samsung là tập đoàn duy nhất còn sống
sót,và con số này dẫn đầu trên các phương tiện thông tin đại chúng và
internet, trong ngành điện tử, tài chính, phục vụ tương đối ổn định và
chuyên chú, khiến Samsung trở thành một trong số ít những công ty có thể tiếp tục phát triển trong khủng hoảng ở Hàn Quốc, trong vòng một hai
năm nữa Samsung sẽ tiếp tục tỏa sáng, trở thành tập đoàn lớn nhất Hàn
Quốc.
Và trong tương lai, thế phát triển của tập đoàn Samsung như hải triều không thể ngăn cản. chẳng những vị trí ở Hàn Quốc ngày càng
quan trọng, tập đoàn Samsung cảm mạo, Hàn Quốc cũng hắt xì, lời này
không một chút khoa trương. Cùng lúc đó, địa vị của Samsung trên trường
quốc tế cũng không ngừng nâng cao.
Tương lai Samsung là một trong những tập đoàn sản xuất di động lớn nhât thế giới, mặc dù Phương Minh
Viễn không nhớ là cuối cùng nó đẩy lùi Nokia như thế nào.
Tương
lai Samsung là công ty sản xuất màn hình tinh thể lỏng lớn nhất thế
giới. Về tính năng vẫn chiếm được cảm tình của người tiêu thụ. Máy ảnh
kĩ thuật số của nó, camera chữ số, mp3, sản phẩm ở rạp chiếu phim và gia đình đều có vị trí quan trọng.
Tương lai Samsung vẫn sản xuất
những sản phẩm quan trọng của thế giới, bởi vì màn hình tinh thể lỏng mà họ nắm giữ được người dùng ưa chuộng.
Sau khi tiến vào năm
2000. Tập đoàn Samsung vượt qua đối thủ cũ là Sony, trở thành doanh
nghiệp điện tử lớn nhất Châu Á. Cũng nhanh chóng bước vào hàng ngũ tập
đoàn trăm tỷ Usd, thương hiệu Samsung này, giá trị vượt qua 15 tỷ Usd.
Nếu như lúc này có thể nhập cổ phiếu tập đoàn Samsung thành công, cho dù như thế nào, trong vòng mười năm, tài sản tăng gấp năm lần.
Mà
Phương Minh Viễn coi trọng chính là nhân viên nghiên cứu phát triển và
kĩ thuật của tập đoàn Samsung. Đây chính là tương lai của tập đoàn.
Phương Minh Viễn vốn không nghĩ là sẽ lấy cổ phần khống chế của tập đoàn
Samsung, và lấy cổ phần khống chế này cố sức để kinh doanh, còn không
bằng đem tập đoàn Samsung cho nhà họ Lý, mà chính mình lại bị chía sẻ
thành quả của tập đoàn Samsung. Đương nhiên, dự án của tập đoàn Samsung
này Phương Minh Viễn tuyệt đối không buông tha.
Cũng may Ma Sinh
Hương Nguyệt cũng chỉ nói thôi, cũng không phản đối. từ lâu, việc buôn
bán của Phương Minh Viễn thành công khiến càng ngày càng ít người nghi
ngờ vào quyết định của hắn, tuy Phương Minh Viễn không muốn vậy nhưng
không còn cách nào khác.
-A! Đúng rồi, Rodman bên kia, ngươi định làm thế nào, thật sự bán cho bọn chúng sao?
Ma Sinh Hương Nguyệt đứng dậy, đi tới phía sau Phương Minh Viễn, dựa vào hắn, nhẹ nhàng hỏi:
-Ngươi nói qua một chút đi?
-Bán ah, vì sao không bán?
Phương Minh Viễn cười nói
-Bán à? Không phải ngươi tính mấy năm gần đây đất hiếm nổi lên, không gia nhập thị trường sao?
Ma Sinh Hương Nguyệt kinh ngạc nói.
-Nếu như công ty xuất nhập khẩu Safari có ý, giá cả gấp 5 lần so với giá thị trường hiện tai, đương nhiên tôi có thể bán cho hắn một phần. Vừa giúp
cac anhem khác nâng cao giá cả.
Phương Minh Viễn hả hê nói.
-Ngươi ngĩ thật là hay!
Ma Sinh Hương Nguyệt lấy tay chỉ vào trán Phương Minh Viễn nói:
-Công ty xuất nhập khẩu Safari có ý đưa ra giá, vì trong mỏ khai thác dât
hiếm Hoa Tân nhất định là có đất hiếm có đặc tính gì đó mà nơi khác
không có, bọn họ cũng sẽ không vì cái gì mà ra giá cao như vậy.
Phương Minh Viễn mỉm cười nói:
-Thật thật giả giả, công ty xuất nhập khẩu Safari biết nguyên nhân, có thể
những người khác không thể biết. Hơn nữa ngươi nghĩ công ty xuất nhập
khẩu Safaricủa Anh Quốc sẽ có lòng tốt chia sẻ toong tin cho bọn họ sao? Nếu như chung ta không ai nói, mà những người khác lại không biết, kết
quả sẽ như thế nào?
Ma Sinh Hương Nguyệt trầm ngâm một lát, theo
như lời nói của Phương Minh Viễn, khả năng này rất có thể phat sinh,
công ty xuất nhập khẩu Safari không phải là nhà từ thiện, tự nhiên sẽ
khong vô duyên vô cớ công bố giá cả như vậy. Mà đất nước này công ty sản xuất dất hiếm, công ty xuất nhập khẩu Safari thậm chí còn thu mua khai
thác mỏ Hoa Tân với giá gấp năm lần giá thi trường, chỉ sợ sau này cũng
mượn cơ hội này nâng giá.
Mặc dù công ty xuất nhập khẩu Safari
không có khả năng đạt tới biên độ tăng như Khai thác mỏ Hoa Tân, nhưng
nhất định sẽ xoay lại xu thế hiện nay. Mà mặc dù là những công ty nước
ngoài từ chối nâng giá, bọn họ cũng vì kiếm chác lợi nhuận mà đem sản
phẩm bán cho khai thác mỏ Hoa Tân. Cứ như vậy, bất kể là kết quả như thé nào, đều đạt đến mục đích bán đất hiếm của Phương Minh Viễn.
-Nhưng công ty xuất nhập khẩu Safari của Anh có đáp ứng không?
Ma Sinh Hương Nguyệt nói.
-Bọn họ đáp ứng rồi,vậy cũng rất tốt. Bọn họ không đáp ứng, đối với chúng ta cũng không thiệt hại gì, chẳng qua là đang tiến hành bước đầu của kế
hoạch thôi.
Phương Minh Viễn buông tay nói:
-Bất luận như thế nào, đối với chúng ta đều không có vấn đề gì.
Phương Minh viễn bên này là Lã Vọng buông cần, bất kể là công ty xuất nhập khẩu Safari Phản ứng như thế nào, đều không sao cả.
Philip hai ngày này thực ra sứt đầu mẻ trán, Phương Minh Viễn rất giữ chữ tín, ngày thứ ba cùng hắn gặp mặt ở quán cà phê Starbucks, nhưng đối với
Philip kí hợp đồng nhập khẩu đất hiếm cũng là một chuyện, cũng là luôn
từ chối, cuối cùng thoạt nhìn Philip tới, có thể trực tiếp đưa ra hợp
đồng mới có thể kí, khai thác mỏ Hoa Tân nâng giá rồi, Công ty xuất nhập khẩu Safari mới có thể đưa ra giá bán.
Bảng giá lúc này làm
Philip choáng váng đầu óc, mặc dù trước khi ở Hàn Quôc, Philip đã nghĩ
qua, thông qua phương án nâng giá để đả động tới Phương Minh Viễn, nhưng phương an kia, thì ra là nâng 50%. Thật không ngờ, Phương Minh Viễn là
một con sư tử, trực tiếp nâng giá lên mười phần. Giá cả đã nâng cao lớn
như vậy, Philip không đủ khả năng quyết định, cho nên Philip cần phải
báo cáo với tổng bộ, chờ chỉ thị của tổng bộ.
Hai ngày sau đó
công ty xuất nhập khẩu Safari đem ý kiến của ban giám đốc trở về, bất kể như thế nào, cắn chặt răng cũng phải mua. Hơn nữa là số lượng vô hạn.
viện nghiên cứu và công tác phát triển kĩ thuật Anh quốc đang trong thời kì quan trọng, vào lúc này, chính phủ Anh quốc không thể dễ dàng tha
thứ vì không có nguyên liệu làm cho công tác nghiên cứu tạm dừng.
Chính phủ Anh quốc không phải là không nghĩ tới, thông qua cách ngoại giao,
tạo áp lực cho chính phủ Hoa Hạ, yêu cầu khai thác mỏ Hoa Tân tiếp tục
khai thác đât hiếm, nhưng vừa tiếp xúc với Hoa Hạ, đã bị đối phương trả
về. lí do từ chối không quang minh chính đại, chính phủ không dễ làm
hành vi tư hữu doanh nghiệp. Làm cho đại biểu nước Anh vô cùng tức giận. Mặc dù nói trong lòng không tin, nhưng đại biểu của chính phủ Anh cũng
không phản bác được, những nước phát triển thường chê thị trường Hoa Hạ
đục, chính phủ can thiệp quá nhiều vào những việc làm của công ty.