Ngày 7 tháng 11, Philip lại liên hệ với công ty khai thác mỏ Hoa Tân,
yêu cầu được hội kiến với Phương Minh Viễn, được đối phương báo cho
biết, Phương Minh Viễn đã không còn ở Hongkong, nếu như phải gặp mặt,
thì nhất định phải hẹn thời gian. Philip hỏi có thể sắp xếp thời gian
gần nhất là lúc nào, liền được trả lời là ít nhất một tuần sau! Philip
tức giận đến mức suýt nữa đập cả điện thoại vào tường. Trong lòng thầm
chửi cả tổ tiên mấy đời nhà Phương Minh Viễn!
Xem ra, đây nhất
định là Phương Minh Viễn cố ý làm khó những người này, ý đồ bức bọn họ
thấy khó mà lui! Kỳ thật lúc này đây Philip thầm trách Phương Minh Viễn, Phương Minh Viễn thật sự không ở Hongkong, hắn lúc này đây đã tự mình
đi tới Hàn Quốc, tự đi để thể nghiệm sự càn quét của cuộc khủng hoảng
tài chính ở Hàn Quốc!
Cùng với sự ổn định trở lại của tài chính
Hongkong, bởi vì đại lục không chuẩn bị trước cho vụ công kích, mà đồng
tiền Đài cũng đã mất giá, nhóm đầu cơ quốc tế chỉ có thể nhanh chóng di
chuyển mục tiêu sang Hàn Quốc! Từ tháng 11, thị trường tài chính Hàn
Quốc cũng trở nên rung chuyển bất an! Nhóm đầu cơ tài chính quốc lại
diễn lại trò cũ, giở trò với đồng Won Hàn!
Chuyện này khiến các
quốc gia trên thế giới đều hết sức căng thẳng, Hàn Quốc là một trong bốn con rồng châu Á, kinh tế của nó so với Thái Lan, Indonesia, Malaysia
cộng lại còn lớn hơn nhiều lần! Nếu như Thái Lan và các quốc gia Đông
Nam Á phát sinh cuộc khủng hoảng tài chính, đối với kinh tế thế giới chỉ có chút ảnh hưởng, thì một khi Hàn Quốc lâm vào khốn cảnh, cũng lan đến gần Nhật Bản, như vậy cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đã thăng
cấp trở thành cuộc khủng hoảng tài chính Á Châu, và khả năng sẽ tiến
thêm một bước mà lan ra toàn thế giới!
Lúc này Hàn Quốc, mặc dù
trình độ kinh tế phát triển không tệ, nhưng đồng thời, trong quốc nội
cũng nguy cơ trùng trùng. Cùng với phí tổn mua sức lao động tăng cao,
lấy xuất khẩu làm khuynh hướng phát triển, mà xuất khẩu thì đang không
ngừng sụt giảm. Hàn Quốc không thể có sự điều chỉnh giữa phương thức
tăng trưởng kinh tế và tiếnh hành kết cấu kinh tế, tạo thành sức cạnh
tranh của các sản phẩm trong nước giảm xuống, đối với việc xuất khẩu
tăng trưởng quá chậm, thường xuyên thiếu hụt các hạng mục. Năm 1996, sự
thiếu hụt về thu chi trong các dự án của Hàn Quốc là hai mươi bốn tỷ đô
la Mỹ! Mà nợ ngoài lại cao tới hơn một trăm năm mươi tỷ đô la Mỹ! Trong
đó đại đa số vẫn là các hạng mục ngắn hạn!
Hơn nữa năng lực của
các ngân hàng Hàn Quốc tương đối kém. Bình thường lợi ích của cổ đông
các ngân hàng thương mại không đến 6%, chỉ bằng một nửa các ngân hàng
thương mại nước Mĩ. Đây đối với việc các ngân hàng Hàn Quốc chống đỡ
cuộc khủng hoảng tài chính cũng đã tạo thành ảnh hưởng tiêu cực nghiêm
trọng.
-Từ ngày 2 tháng 11, thị trường ngoại hối Hàn Quốc bắt đầu có người bán tháo đồng Won, tới ngày 16 tháng 11, tỉ suất hối đoái của
đồng Won đổi sang đô la Mỹ đã ngã xuống một phần trăm, chính phủ Hàn
Quốc bắt đầu can thiệp, sử dụng ngoại hối dự trữ mua vào đồng Won, nhưng nói thật, mặc dù là chúng ta bây giờ còn chưa phát động, tôi cũng không thích chính phủ Hàn Quốc!
Ma Sinh Hương Nguyệt mang đến một ly cà phê, đưa tới trước mặt Phương Minh Viễn, rồi thuận thế ngồi vào lòng Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, ghé sát bên tai nàng, hít
hà thật sâu, tựa đầu vào bờ vai nàng, có chút mơ hồ mà nói:
-Nợ
của Hàn Quốc quá cao, ngoại hối dự trữ lại quá thấp, người Mỹ lại muốn
mượn cơ hội này mở lối vào thị trường Hàn Quốc, chẳng những không giúp
người Hàn Quốc chống đỡ những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế, mà ngược lại
còn ngầm cho người quấy rối người Hàn Quốc, người Hàn Quốc nếu trong cục diện bất lợi như vậy, còn có thể đánh bại nhóm đầu cơ tài chính quốc
tế, anh hoài nghi nơi này chỉ có thể là Hàn Quốc!
-Vì sao? Điều đó là không thể!
Ma Sinh Hương Nguyệt giật mình nhìn Phương Minh Viễn nói. Hàn Quốc là một
trong những đồng minh lớn của người Mỹ ở châu Á, cũng là đồng minh quân
sự một thời của Mỹ, mãi cho tới nay, người Mỹ vẫn đang đóng quân ở Hàn
Quốc, người Mỹ sao có thể ngồi xem mặc kệ Hàn Quốc gặp phải nguy cơ này? Kinh tế Hàn Quốc suy sụp rồi, đối với người Mỹ mà nói, có điểm gì tốt?
-Vì sao không thể?
Phương Minh Viễn hỏi ngược lại:
-Chiến tranh lạnh đã kết thúc. Mà Trung Quốc, so với Liên Xô, về thực lực quân sự, cũng không đáng ngại bằng, cho nên người Mỹ cho rằng Hàn Quốc người đồng minh này, đối với bọn hắn mà nói, đã không còn quan trọng. Nếu đã
không có giá trị quân sự, người Mỹ đương nhiên sẽ không khách sáo! Nếu
em không tin, đợi sau khi quỹ tiền tệ quốc tế ra điều kiện viện trợ cho
Hàn Quốc, em sẽ hiểu!
-Người Mỹ có thể không chút nể tình như vậy sao?
Ma Sinh Hương Nguyệt vẫn cảm thấy có chút khó tin:
-Bọn họ chưa từng xem xét hậu quả của việc này sao?
Phương Minh Viễn nhún nhún vai, hai tay khoanh lại nói:
-Người Mỹ cũng không phải không có xem xét qua, mà là bọn họ cho rằng, người
Hàn Quốc mặc dù là phẫn nộ đến mức nào, cũng không có đường khác mà đi!
Ha ha, người Mỹ hiện giờ có thể nói là tràn đầy tin tưởng!
Mặc dù lúc cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á phát sinh, tin tức này ngoại
trừ những nhân vật cao tầng, thì người thường cũng không ai biết. Nhưng
sau khi phát sinh ra rồi, đúng là thời đại internet tốc độ cao, vô số bí mật, tin tức đều bị người ta tung lên mạng internet!
Lúc ấy Hàn
Quốc bị cuốn vào cuộc khủng hoảng tài chính, thỉnh cầu viện trợ từ Mĩ,
đối với yêu cầu của người Hàn Quốc, chính phủ nước Mĩ lúc ấy đối với
việc này đã xảy ra xung đột kịch liệt, ngay lúc đó ý kiến của ngoại
trưởng Mỹ là nên đưa tay ra giúp đỡ người bạn đồng minh này một phen, dù sao Hàn Quốc cũng là đối tác mậu dịch quan trọng của nước Mĩ và đồng
minh quân sự kiên định. Nhưng ý kiến của đại đa số các viên chức khác
lại là kiên quyết phản đối!
Đối với nước Mỹ, cuộc khủng hoảng tài chính bùng nổ đúng là thời cơ tốt cho tư bản Mĩ tiến vào Hàn Quốc!
Người Hàn Quốc mặc dù là đồng minh quân sự kiên định của nước Mĩ, nhưng
về kinh tế, người Hàn Quốc đối với việc tư bản Mĩ tiến vào cũng đặt ra
rất nhiều trở ngại. Nói thí dụ như, người Hàn Quốc không cho phép nước
Mĩ thành lập ngân hàng ở cảnh nội Hàn Quốc, mà các công ty ngoại quốc
tiến vào Hàn Quốc nhiều nhất chỉ có thể có được 25% cổ phần của công ty
chứng khoán, điều này khiến tư bản Mĩ rất không hài lòng. Mà hiện giờ,
người Hàn Quốc có việc cầu thỉnh, bọn họ sao có thể bỏ qua cơ hội này?
Vì thế, Bộ trưởng bộ Tài chính Mỹ ngay lúc đó đã tỏ thái độ cực kỳ cứng
rắn, mạnh mẽ, thậm chí còn ngay trước mặt Tổng Thống Mỹ Bill Clinton,
trách cứ ngoại trưởng Mỹ không hiểu kinh tế học!
Cuối cùng, dưới áp lực của tư bản Mĩ, Tổng Thống Mĩ Bill Clinton đã nghe theo bộ trưởng bộ Tài chính!
Có sự cho phép chính thức của Tổng Thống, Bộ trưởng bộ Tài chính Rubin lập tức hạ lệnh cho quỹ tiền tệ quốc tế lấy điều kiện hà khắc hơn so với
trước mà đối đãi người Hàn Quốc, dưới áp lực của người Mĩ, quỹ tiền tệ
quốc tế không thể không đối với đề xuất viện trợ của Hàn Quốc đưa ra
điều kiện hà khắc, trong đó bao gồm việc chính phủ Hàn Quốc nhất định
phải tạo điều kiện cho chính phủ Mĩ trong việc giải quyết những tranh
chấp mậu dịch giữa Hàn Quốc và Mĩ, bằng không, sẽ từ chối yêu cầu viện
trợ của Hàn Quốc!
Điều kiện của quỹ tiền tệ quốc tế khiến cho
người Hàn Quốc tức giận chỉ trích —— quỹ tiền tệ quốc tế rốt cuộc là vì
nước Mĩ phục vụ!
Rồi sau đó, chủ tịch ngân hàng thế giới, từng
đảm nhiệm cố vấn kinh tế cho Tổng Thống Mĩ Bill Clinton từng công khai
phát biểu ngôn luận, cho rằng Hàn Quốc sở dĩ lâm vào khủng hoảng tài
chính khó có thể tự kềm chế, rất có thể là vì bộ Tài chính nước Mĩ trước nguy cơ phát sinh trong vài năm đã đem hết toàn lực bức bách Hàn Quốc
tiến hành mở rộng thị trường tư bản tài chính! Mà đối với ích lợi của
nước Mĩ hoàn toàn không có trợ giúp gì, chỉ biết là có lợi cho tư bản
Mĩ. Mà khi Hàn Quốc lâm vào khủng hoảng tài chính, những điều kiện hà
khắc của nước Mĩ đúng là đã đẩy Hàn Quốc vào hố lửa!
-Nhưng... Hàn Quốc còn có thể cầu viện Nhật Bản!
Ma Sinh Hương Nguyệt chần chừ một chút nói. Mặc dù Nhật Bản hiện giờ tình
hình tài chính cũng không tốt lắm, nhưng con lạc đà ốm chết vẫn lớn hơn
ngựa, luôn có thể vực Hàn Quốc lên. Hơn nữa, một khi thị trường tài
chính Hàn Quốc sụp đổ, như vậy tất sẽ lan đến Nhật Bản, giữa hai bên,
hoàn toàn là mối quan hệ môi hở răng lạnh.
Hơn nữa, trước đó
không lâu, chính phủ Nhật Bản đưa ra kiến nghị phải thành lập một quỹ
châu Á lên đến một trăm tỷ đô la Mỹ, hy vọng sau này khi lại bùng bùng
nổ khủng hoảng tài chính, có thể kịp thời duy trì đồng tiền khu vực ổn
định, làm chậm lại sự khuếch tán của cuộc khủng hoảng tài chính, giảm
bớt sự ỷ lại của các quốc gia trong vùng với quỹ tiền tệ quốc tế.
Phương Minh Viễn hơi hơi lắc đầu nói:
-Không cần đem hy vọng ký thác vào quỹ tiền tệ Châu Á, người Mỹ tuyệt đối sẽ không cho phép người Nhật bắt đầu từ số không!
Quỹ tiền tệ quốc tế, nói là tổ chức quốc tế, nhưng thực tế lãnh đạo vẫn
luôn là các quốc gia Âu Mĩ, nhất là nước Mỹ, luôn dực vào đó mà chèn ép
các quốc gia đang phát triển. Người Mỹ sao có thể cho phép người Nhật ở
châu Á xây dựng một quỹ tiền tệ Châu Á? Hơn nữa người Mỹ đối với Nhật
Bản cũng là vừa giúp đỡ vừa chèn ép, vừa muốn nó chống cự Liên Xô, bây
giờ lại đang từng giây từng phút cảnh giác người Nhật Bản sẽ làm phản.
Nhật Bản đề xuất thành lập "quỹ tiền tệ Á Châu", đương nhiên là có thể duy
trì đồng tiền khu vực ổn định, nhưng không phải là không mô phỏng theo
quỹ tiền tệ quốc tế, để có thể chính mình nắm giữ quyền lực tài chính ở
khu vực Châu Á?
Người Mỹ sao có thể đồng ý!
Ma Sinh Hương
Nguyệt há hốc mồm, mặc dù muốn đề xuất ý kiến phản bác, nhưng cô cũng
hiểu được, Phương Minh Viễn nói được rất có thể trở thành sự thật.
-Đúng rồi, Hương Nguyệt, anh bảo em sắp xếp phóng viên năm tới đi Indonesia phỏng vấn, em sắp xếp tới đâu rồi?
Phương Minh Viễn vỗ vỗ đôi chân của Ma Sinh Hương Nguyệt, mềm mại nhỏ nhắn, sờ thật sướng tay!
-Em đã đàm phán với hai công ty truyền thông của Nga, đến lúc đó bọn họ sẽ
phái ra một nhóm phóng viên đi tới Indonesia. Về phần giới truyền thông
Nhật Bản, em nghĩ hay là đợi anh và Lâm Liên đến đây, tự đi hỏi cô ấy
đi!