Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 485: Sắp thăng quan rồi




-Hương Nguyệt, chị Liên, mấy tổ chức tài chính này, nhất định phải chú ý chặt chẽ!

Phương Min Viễn lấy ra mấy trang trong tài liệu, đạt lên trên mặt bàn nói.

-Nếu nguy cơ tài chính Đông Nam Á một khi bùng phát, ảnh hưởng của nó sẽ lien tục mở rộng, tất yếu sẽ ảnh hưởng đến mấy nước trong khu vực Đông Nam Á. Nhật Bản là quốc gia phát triển nhất trong khu vực Đông Nam Á, rất có khả năng sẽ bị những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế làm đối tượng công kích. Hơn nữa, cho dù những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế này không công kích Nhật Bản, sự hỗn loạn của thị trường các nước Đông Nam Á, cả việc giảm giá trị hang hóa tiền tệ trên diện rộng của các nước sẽ tạo nên ảnh hưởng nghiêm trọng đối với việc xuất khảu của Nhật Bản. Tôi cho rằng những mấy công ty rất có khả năng sẽ chống đỡ không nổi trong trận nguy cơ tài chính này, nếu nói là có khả năng, tôi hi vọng sau này có thể thu mua chúng với giá cả hợp lý!

Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên cầm lên nhìn mấy cái, trên mặt cùng lộ ra vẻ kinh ngạc, trong này có mấy công ty ngành tài chính Nhật Bản cũng xem như những công ty có tiếng, nếu thật sự như những gì Phương Minh Viễn đã nói, sức công kích vào ngành tài chính Nhật Bản, e rằng không thua gì nguy cơ tài chính Nhật năm 95!

-Chị Liên, những khoản tiền chị đã nhận được ở Đông Phong, trong thời gian tiếp theo, Hương Nguyệt tập trung tinh lực trả về Nhật, các người phải kề vai sát cánh, cố gắng hết sức, thu mấy tổ chức tài chính vào trong túi chúng ta. Hơn nữa, tôi hi vọng có thể nâng mức cổ phần dưới tên tôi trong các công ty nhân Bản trong thời gian thích hợp!

Một cơ hội khó có được như vậy, đúng lúc có thể dùng đến Phương Minh Viễn mở rộng cổ phần trong công ty cổ phần Sega và công ty Gamestation.

Sau nguy cơ tài chính Đông Nam Á, trong công nghiệp của Nhật Bản trước tiên hồi phục nguyên khí, ngành làm phim hoạt hình và công nghiệp trò chơi khẳng định chiếm một vị trí trong đó, đây có thể lafbaos in ấn của Phương Minh Viễn, tuyệt đối không thể buông tay! Công ty TNHH Enic tuy luôn có sự hợp tác rất tốt với Phương Minh Viễn, mấy năm gần đây, cổ phần của Phương Minh Viễn trong công ty luôn được tăng lên, nhưng đến bây giờ, nếu nói công ty Gamestation vẫn bị công ty TNHH Enic không chế cổ phần, cũng rõ ràng một điều rằng Phương Minh Viễn rất vô dụng rồi!

Cũng may ở Russia và Nhật Bản không cùn phạm tội trong nguy cơ tài chính Đông Nam Á, mà đến lúc đó, vốn dĩ nguồn vốn đầu tư vào các nước Đông Nam Á cũng từng bước được thu về, đến lúc đó có thể lại thuận lợi để mua một loạt các công ty, doanh nghiệp ở Russia. Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên gật gật đầu. Nếu nói ngành tài chính Nhật Bản thật sự những những gì Phương Minh Viễn đoán trước như vậy, dưới sự công kích của nguy cơ tài chính ở Đông Nam Á sẽ đánh ngã mấy công ty lớn. Nếu Phương Minh Viễn nâng muốn cao cổ phần trong công ty cổ phần Sega và công ty Gamestation, điều này thật sự quá đơn giản!

-Aizz, chị Liên, chính quyền tỉnh ủy tỉnh Tần Tây đã làm xong xuôi việc cho Nhật Bản vay khoản rồi chứ?

Phương Minh Viễn lại nghĩ đến một chuyện, thì liền hỏi.

Sau khi nguy cơ tài chính Đông Nam Á bùng phát, tiền Nhật đổi sang đô lô Mỹ luôn bị trượt giá, đến năm 1998, thậm chí còn rớt giá đến mức 145 Yên Nhật được một đô la Mỹ! Nếu chính quyền tỉnh ủy tỉnh Tần Tây có thể mượn vào tiền Nhật trước khi nguy cơ tài chính Đông Nam Á bùng phát năm 97, hoàn trả trước năm 2000, sự biến đổi của tỉ suất hối đoái hoàn toàn có thể triệt tiêu lãi xuất ba năm, thậm chí còn có thể sẽ có chút lợi nhuận! Nếu Phương Minh Viễn có thể thuyết phục chính quyền Trung ương, hắn nhất định phải ra mặt với chính quyền, đặc biết mượn người Nhật! Đợi đến khi cầm được tiền của người Nhật, sử dụng miễn phí ba năm!

-Ba ngày trước, kí hợp động chính thức, tổng giá trị là một tỷ Usd, dùng vào việc xây dựng, cải tạo hai con đường cao tốc sáu làn đường với tổng chiều dài vượt quá 250km!

Lâm Liên nói. Khoản tiền mượn này, có thể nói là tự tay cô ta lo liệu! Một tỷ Usd! Với Phương Minh Viễn vẫn thiếu một ít, nhưng hắn cũng hiểu rõ, đối với tỉnh Tần Tây mà nói, khoản tiền vay này lúc này đã là một thành tích rất khó đạt được rồi!

Hơn nữa đường cao tốc này, càng sớm xây dựng phí tổn cần bỏ ra càng ít, năm 97, trong nước xây dựng đường cao tốc bốn làn đường bình thường mỗi km là khoảng 30 triệu RMB, mà đến năm 2006, mỗi km giá cao đến 90 triệu RMB, còn đến trước khi Phương Minh Viễn rời khỏi trần thế, giá của mỗi km đường cao tốc đã tới gần 200 triệu tệ một km! Có thể nói, đường cao tốc này thực sự là đẩy lên theo Nhân dân tệ!

Những cũng không thể phủ nhận, sự tồn tại của đường cao tốc có tác dụng thúc đẩy quan trọng đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh Tần Tây, vấn đề căng thẳng về việc giảm vận lực đường sắt đã trở thành sức thúc đẩy quan trọng của Tỉnh Tần Tây năm ngoái GDP lên tới 13%! Nếu muốn giàu, thì phải nghĩ đến làm đường, câu này thật sự nói vẫn rất đúng!

Sau khi Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên rời khỏi không lâu, Tô Ái Quân đã đến nhà cụ Quách dưới sự dẫn dắt của nhân viên phòng đại diện của chính quyền Trung Quốc đóng tại Hồng Kông, anh ta là đại biểu của tỉnh Tần Tây, đến Hồng Kông tham gia nghi lễ Hồng Kông sát nhập về Trung Quốc.

Tô Á Quân rất phấn chấn, không chỉ là vì có thể tận mắt chứng kiến sự hạ cờ của nước Anh ở hiện trường, quốc kỳ Trung Quốc từ từ dâng cao ngọn cờ, cũng là vì, ông cụ đó sẽ tham dự nghi thức này! Vì vấn đề về sức khỏe, hiện giờ các cán bộ trong nước muốn gặp ông cụ, cũng có thể nói là đã khó càng thêm khó! Hơn nữa, điều này cũng có nghĩa là, sau khi Tô Ái Quân trở về nước, sẽ chính thức trở thành Phó chủ tịch chính quyền tỉnh ủy tỉnh Tần Tây.

Tô Ái Quân đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Giáo dục tỉnh Tần Tây đã không ít năm, và cũng đã lập được nhiều chiến tích lớn lao. Trong tỉnh từ lâu đã truyền tin, khoản vay lần này của tỉnh Tần Tây và Nhật Bản, tuy không chính thức tham gia vào, nhưng lại đàm phán theo nhóm nhỏ trong nhà họ Phương đã cung cấp rất nhiều thông tin hữu dụng, để khoản vay một tỷ Usd thuận lợi đạt thành hiệp nghị, đã đổ bao mồ hôi công sức.

Trong một tuần trước khi anh ta đến Hồng Kông, ban tổ chức trung ương đã truyền đến tin tức, sẽ chính thức đề bạt anh ta làm Phó chủ tịch tỉnh Tần Tây vào tháng 7.

Tuy không treo tiêu đề Uỷ viên thường vụ, nhưng ai cũng đều hiểu, đó chẳng qua là một vấn đề thời gian mà thôi! Có thể trở thành một Phó chủ tịch tỉnh, cũng có nghĩa là quyền phát ngôn của Tô Ái Quân đạt được lên một mức nữa, đồng thời, địa vị của nhà họ Phương cũng sẽ càng được củng cổ thêm.

Trước tiên Tô Ái Quân bái kiến ông cụ Quách, sau đó mới đến chổ Phương Minh Viễn.

-Minh Viễn, tiểu tử này thật sự là rất có phúc à!

Tô Ái Quân vừa gặp mặt, thì hung hăng ôm Phương Minh Viễn một cái, trong một năm, có được hai lần gọi gặp của ông cụ, hơn nữa đều nói chuyện rất lâu, trong thế hệ nhỏ này, e rằng ngoài con cháu dòng dõi của ông cụ ra, trong nước Trung Quốc, chưa có ai có thể có vinh hạnh đạc biết này!

Mà ông cụ lại nhìn Phương Minh Viễn với con mắt quý trọng, từ phương diện khác cũng sản sinh rất nhiều ảnh hưởng vô cùng lớn với Tô Ái Quân, đã có không ít quan lớn trong nước bắt tay thân mật với Tô Ái Quân, vì thế trong nước hô hào Tô Hoán Đông nhận chức Thủ tướng nhiệm kỳ tiếp theo cũng dâng cao lên mấy phần!

Điều này làm sao có thể khiến Tô Ái Quân rất phấn chấn!