Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 296: Thuyết khách




Đám người Lục Thiên Hữu bị bắt giam, không hề ảnh hưởng đến việc Phương Minh Viễn bọn họ du lịch ở Endinburgh.

Mà so với những khu du lịch nườm nượp người trong nước, ở Scotland, du lịch càng là một kiểu hưởng thụ về tâm linh.

Phương Minh Viễn bọn họ mấy ngày này du ngoạn công viên San Luther của Endinburgh, nhà thờ lớn, cung điện Holyhoodhouse, và cách Endinburgh 300 dặm anh, là khu nghỉ mát và đánh bắt cá Danba nổi tiếng nhất bờ biển Đông nước Anh, chỉ có điều mùa đông không phải mùa tốt để du lịch Scotland, trong mấy ngày, hai phần ba trong ngày, Endinburgh không phải ngày âm u, thì cũng là thời tiết mưa có tuyết. Tuy nhiên, như vậy vẫn thỏa mãn Phương Minh Viễn bọn họ thưởng thức hương vị phong tình của nó.

Trong những ngày ở Danba, nơi bọn họ đã ở là biệt thự của một vị Giám đốc công ty xăng dầu nước Anh đã cung cấp tên là Ludepu. Mặc dù nói, Phương Minh Viễn không hề thiếu, nhưng vị cổ đông của công ty xăng dầu nước Anh chủ động đề xuất, lại bày tỏ rất có thành ý--------bay từ London trở lại Scotland, lại đích thân đến Danba thông qua đường của Endinburgh đón đoàn người Phương Minh Viễn. Phương Minh Viễn tất nhiên cũng không dễ từ dối ý tốt của đối phương.

Bên ngoài biệt thự tuyết bay phất phới. Trang phục mùa đông của những mảnh đồi bên ngoài là những sắc trắng trên mặt đất còn chưa rút đi, thì lại bao trùm lên một tầng mới.

Mà trong biệt thự lại ấm áp như mùa xuân, đâu đâu cũng tràn ngập hơi thở của mùa xuân.

-Anh Phương thân mến, anh đến đây thật sự không đúng lúc, nếu là tháng 5, tháng 6, Endinburgh thời gian này có lúc mưa nhiều, nhưng khí hậu rất hợp lòng người, nhiệt độ bình quân giữa 16-20°c, là mùa dễ chịu nhất cả năm. Hơn nữa đó là thời gian đẹp nhất trong một năm ở Endinburgh, trăm hoa đua nở trên khắp các đồi núi, đẹp không tả xiết. Có thể nói, bất luận trong nhà, ngoài nhà đều có thể đem lại cảm nhận thoải mái thư giãn cho khách du lịch.

Gíam đốc Ludeepvừa nói, vừa cầm một điếu xì gà đưa cho Phương Minh Viễn.

Phương Minh Viễn cười xua xua tay, trước giờ, đối với loại xì gà này, hắn trước giờ vẫn không thể quen mùi vị của nó.

Sau khi Ludeeptự mình châm thuốc, lập tức một hương thơm nồng tỏa ra khắp căn phòng.

-Nếu anh đến vào tháng 7, tháng 8, cũng không tồi, bởi vì trong một năm của Endinburgh hai tháng này là tốt nhất, ban ngày dài, trời nắng nhiều, nhiệt độ bình quân giữa 25-30°c. Mặc dù thời tiết nóng một chút, nhưng lại rất ít có mưa, vô cùng thích hợp đi du lịch. Hơn nữa tháng 8 có lễ hội nghệ thuật quốc tế Endinburgh, đến lúc đó ở đây có rất nhiều khách du lịch đến từ tất cả các nước trên thế giới, mùa đông thì…

Ludeepnhíu nhíu mày, không nói nữa.

-Giám đốc Ludepu, nếu muốn nhìn người, tôi nghĩ ở trong nước đã nhìn đủ rồi!

Phương Minh Viễn thuận tay cầm lên một quả nho từ trên bàn, bóc vỏ bỏ vào miệng nói:

-Mặc dù nói Endinburgh hiện tại hơi lạnh một chút, nhưng cũng có cái đẹp kiểu khác của nó.

Ludeepngẩn người, lập tức lộ ra nụ cười chân thật nói:

-Anh Phương thân mến, nếu anh không có ý nịnh tôi, vậy thì vì câu này của anh, chúng ta nên cạn một ly!

Phương Minh Viễn không khỏi có chút kinh ngạc nhìn ông ta, Ludeepchợt cười nói:

-Tôi là một người Scotland, Endinburgh chính là quê hương của tôi! Phương Minh Viễn không khỏi tỉnh ngộ, bất cứ ai khi đang nghe đến người nước khác ca ngợi vẻ đẹp quê hương mình, đều sẽ cảm thấy vui mừng từ đáy lòng, Ludeep tuy là cổ đông của công ty xăng dầu nước Anh, nhưng ông ta cũng là một con người, cũng không thể có ngoại lệ.

Phương Minh Viễn nhìn trên bàn, ngoài hồng trà và cà phê ra, dường như không có đồ gì thích hợp để cạn ly. Không xa ở đó là một quầy rượu, bên trên là chữ Whisky Scotland, nhưng Phương Minh Viễn lại không có hứng thú đi thử.

Phương Minh Viễn giơ tay cầm lấy ly trà, ra hiệu với Ludepu, Ludeepkhông nhịn nổi cười lên nói:

-Phương, anh luôn có khả năng đi trước một bước!

So với trà, hương vị của cà phê tuy không đậm, nhưng lại không thích hợp uống một hơi cạn sạch. Phương Minh Viễn cười nhưng tiếp lời, chỉ có điều uống cạn trà trong ly, Ludeepcũng đành phải bưng cà phê trên bàn lên, ngửa cổ uống.

-Phương, lần này tôi đặc biệt đến tìm anh trước, chính là muốn thỉnh giáo anh một vấn đề!

Ludeepbỏ ly cà phê xuống, nói.

-Mời nói!

Phương Minh Viễn nói, yêu cầu này của Ludeepkhông phải ngoài dự liệu của hắn, nếu không có duyên cớ gì, Ludeeplàm sao có thể vì người nước ngoài không quen với mình, mà hết lòng từ London bay đến.

-Rượu Whisky Scotland ở Hoa Hạ tương lai có thị trường không? Nếu có thị trường, thì sẽ là bao nhiều?

Phương Minh Viễn ngẩn người một lát, mới đáp:

-Ông Ludeep, đối với vấn đề của ông, tôi chỉ có thể nói, trước mắt mà nói, vẫn không phải tất cả Whisky Scotland đều có cơ hội tốt nhập vào thị trường của Hoa Hạ.

Có lẽ qua tám năm, mười năm, tôi nghĩ lúc đó, rượu Whisky Scotland được nhập vào thị trường Hoa Hạ với quy mô lớn, càng thích hợp hơn. Ha ha, đối với hầu hết người Hoa Hạ mà nói, giá cả của rượu Whisky các ông thực sự là hơi đắt!

LudeepLudeep bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:

-Phương, tôi muốn anh biết, vấn đề hối đoái này chủ yếu là giữa tiền của quý quốc và bảng Anh, còn là kết quả của việc quý quốc nâng cao thuế nhập khẩu.

Cá nhân tôi cho rằng, rượu Whisky Scotland trong thị trường rượu thế giới, không phải rượu sang nhất.

Phương Minh Viễn nghe không có ý kiến gì, Ludeep vì sao triển vọng của rượu Whisky Scotland ở Hoa Hạ, trong lý lẽ này, bởi vì Ludeep là ông chủ lớn của mấy nhà máy nấu rượu truyền thống! Hơn nữa nghe nói, ở Châu Âu, rượu Whisky của ông ta cũng tương đối dễ bán. Hàng năm có thể nhận thấy nó mang lại cho ông ta lợi nhuận dầy cộm.

-Phương thân mến, nếu tôi mời anh làm đại lý tiêu thụ nhãn hiệu rượu Whisky của những công ty của tôi trên thị trường Hoa Hạ, không biết anh có đồng ý không?

Ludeep đột nhiên nói.

-hả?

Phương Minh Viễn thả trái cây trong tay xuống, cười hỏi:

-Ludeep, sao ông lại có ý nghĩ mời tôi đại lý cho nhãn hiệu rượu của ông? Theo tôi được biết, rượu Whisky dưới danh nghĩa của ông ở Châu Âu luôn là cung không đủ cầu!

.

Ludeep xua xua tay, cười như không cười nói:

-Cái gì mà cung không đủ cầu, hò hét người ngoài thôi! Thị trường rượu Whisky của Châu Âu hiện giờ đã ngày càng bão hòa, nếu không thể nhanh chóng mở thị trường mới, có lẽ mười năm sau, việc tiêu thụ rượu Whisky sẽ bị đình trệ.

Đến lúc đó, lại bắt tay mở rộng thị trường mới, vậy thì muộn rồi! còn vì sao chọn anh, bản thân anh chẳng lẽ còn không rõ sao?

Tập đoàn Carrefour hiện giờ đã là doanh nghiệp chuỗi các siêu thị lớn nhất Hoa Hạ, các cửa hàng đã được trải rộng trên thành phố hạng hai khắp toàn quốc. Mặc dù nói, Tập đoàn Wal-Mart của Mỹ và caneloun của Châu Âu đều đã tiến vào thị trường Hoa Hạ, nhưng nhìn trước mắt, chúng còn xa không thể tạo thành địa vị thực chất uy hiếp đến các doanh nghiệp chuỗi các siêu thị của Tập đoàn Carrefour ở Hoa Hạ! Hơn nữa, Tập đoàn Carrefour hiện giờ trong tầm ngắm của người dân Hoa Hạ, luôn tuân thủ mô hình của các doanh nghiệp địa phương. Độ yên tâm tương đối cao với chất lượng sản phẩm trong siêu thị, nếu rượu Whisky của Ludeep có thể đưa vào các quầy hàng của siêu thị Carrefour, điều này chính là thể hiện cho sự công nhận về chất lượng đối với Tập đoàn Carrefour, cũng càng dễ dàng đạt được sự công nhận của người tiêu dùng Hoa Hạ.

Phương Minh Viễn cười cười nói:

-Ông Ludeep, ông sẽ để cho tôi một mảng lợi nhuận rất lớn sao?

Mặc dù nói, lượng tiêu dùng rượu Whisky Scotland hàng năm hiện tại không lớn, nhưng theo sự phát triển kinh tế, thu nhập bình quân trong nước không ngừng nâng cao, cùng với chi tiêu công quỹ tăng lên khủng khiếp, lượng tiêu thụ rượu Whisky Scotland hàng năm ở Hoa Hạ vẫn là rất khả quan. Dù sao tổng số nhân khẩu của Hoa Hạ đã vượt quá cả Châu Âu, cho dù chỉ có 1% nhân khẩu tiêu dùng, tổng sản lượng đó cũng đã vượt qua Châu Âu rồi. Mà Tập đoàn Carrefour với tư cách là tổng đại lý thị trường ở Hoa Hạ, tất nhiên có thể cầm được số tiền lợi nhuận khả quan nhất.

-Tôi rất tán thưởng một câu nói của người Hoa Hạ, hai bên cùng có lợi mới có thể hợp tác lâu dài!

Ludeep cười ha ha nói:

-Nói như vậy, Phương anh đồng ý rồi?

-Gíam đốc Ludeep đưa ra một điều kiện hậu đãi như vậy, tôi tất nhiên cũng cung kính không bằng tuân lệnh!

Phương Minh Viễn và Ludeep bắt tay cười nói:

-Ha ha, có thể có được một lời hứa của Phương anh, cũng sẽ không uổng tôi bay từ London đến!

Khuôn mặt tròn của Ludeep cười giống như tượng phật Di Lặc đang ngồi trong miếu thờ, đúng là người da trắng.

-Kỳ thực lần này vội trở lại, không chỉ là vì việc quyền đại lý của rượu Whisky ở Hoa Hạ, tôi cũng là có người nhờ vả, làm một người giới thiệu, muốn giới thiệu một người bạn cho Phương.

-Hả?

Hai hàng lông mày của Phương Minh Viễn hơi nhích lên, cười hỏi:

-Không biết ông Ludeep muốn giới thiệu ai cho tôi?

Ludeep lấy di động ra, bấm số, đơn giản rõ ràng nói hai tiếng, thì lại gác máy:

-Phương, Philip là bạn của tôi, trước đây tôi nợ anh ta một ân tình, bất đắc dĩ mới làm người giới thiệu lần này. Cho dù anh và anh ta gặp mặt, kết quả cuối cùng thế nào, tôi hi vọng không ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa chúng ta!

Phương Minh Viễn cười không có ý kiến gì.

Cửa được mở ra một cách im lặng, dưới sự dẫn đường của người hầu Ludeep, một người trung niên tóc hơi bạc đi vào.

-Phương, để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là Philip, Phó tổng giám đốc công ty xuất nhập khẩu Safurui nước Anh. Ông Philip, vị này chính là Phương Minh Viễn người mà anh muốn tìm.

Ludeep đứng dậy, giới thiệu hai bên.

Philip mỉm cười giơ tay ra nói:

-Ông Phương, rất vui mừng có thể kết bạn với ông!

Phương Minh Viễn cũng thản nhiên đưa tay ra bắt tay anh ta nói:

-Ông Philip, hi vọng những gì ông đem đến cho tôi là tin tốt, tôi không hi vọng tâm trạng của tôi hiện giờ tốt, bởi vì việc gì không vui mà trở nên phiền phức.

Sắc mặt Philip tuy không có thay đổi gì, nhưng Phương Minh Viễn lại chú ý đến sự hoảng sợ trong ánh mắt của ông ta, rõ ràng, ông ta không ngờ, cho dù là có sự giới thiệu của Ludeep, thái độ Phương Minh Viễn vẫn lãnh đạm như vậy!