Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 15: Phải đối đầu với cưỡng chế ra sao?




Đến chập tối thì Sài Tĩnh Dục với Triệu Nhã, Phùng Thiện đói bụng nên phải đi xuống nhà ăn, khi đi ra thì đụng cánh Phương Minh Viễn và Mai Nguyên Vũ đang đứng ở bản đồ số 8 vui vẻ chỉ trỏ cái đó đó.

Tuy là Mai Nguyên Vũ vẫn thấy việc đầu tư vào tứ hợp viện và quán nét có chút không hợp lý, nhưng Phương Minh Viễn đã nói rất rõ chỉ cần Mai Nguyên Vũ đồng ý làm thì họ Phương sẽ đầu tư vào hai hạng mục này, điều này rõ ràng đã xóa tan sự do dự của Mai Nguyên Vũ. Đương nhiên gã cũng không ngu đến mức đi hỏi vì sao họ Phương lại không tự mình đứng ra làm mà lại muốn gã làm, mà xem chừng còn muốn núp sau lưng gã.

Bản thân là con cháu nhà họ Mai, bây giờ lại thi đỗ đại học, tự nhiên gã hiểu rõ đạo lý, hiện tại họ Phương đang làm mưa làm gió khắp nơi.Một dự án nhà máy thép khiến cho các vị lãnh đạo cao cấp bỏ lệnh cấm với công nghệ sắt thép trước thời hạn bao nhiêu năm, ai mà nói rõ được, với tình hình Hoa Hạ bây giờ, cho dù các vị lãnh đạo có đi đến thống nhất tư tưởng được chăng nữa, thì việc áp dụng rộng rãi toàn quốc, mất một hai tháng cũng có, mà mất đến 7,8 năm cũng chẳng phải là chuyện lạ.

Xóa bỏ lệnh cấm sắt thép, trở ngại lớn nhất của nhà máy sắt thép nhà họ Phương không còn nữa, đã trở thành doanh nghiệp tư nhân đầu tiên trong lĩnh vực công nghiệp sắt thép.Cũng không biết đã khiến cho biết bao người phải đố kỵ, ngưỡng mộ thậm chí thù hận. Vào thời điểm này nếu như họ Phương lại bỏ vốn đầu tư vào tứ hợp viện và xây dựng các quán inte thì sẽ càng thu hút sự chú ý của mọi người.Những người vốn bất mãn với họ Phương nhất định sẽ tìm cách phá hoại chuyện này.

Hơn nữa Mai Nguyên Vũ nghĩ đến việc họ Phương đầu tư hơn 3 tỷ xây dựng nhà máy thép ở tỉnh Liêu Ninh, với lượng vốn đầu tư lớn như thế chắc hẳn cũng gây áp lực không nhỏ cho nhà họ Phương, hiện tại đang cần một nguồn tiền mặt lớn, mà trong thời gian ngắn không thu được lợi nhuận từ việc kinh doanh tứ hợp viện thì việc điều lệ vốn của họ Phương sẽ gặp khó khăn. Mặc dù nói kinh tế nhà họ Phương hùng hậu, nhưng có hùng hậu đến đâu đi chăng nữa thì phải đầu tư đến cả tỷ đồng vào công trình này, đương nhiên sẽ khiến nguồn tài chính gặp khó khăn.

Nếu Phương Minh Viễn đã tin tưởng vào công trình tứ hợp viện và quán nét đến thế, Mai Nguyên Vũ cũng tin vào tài nắm bắt sự việc của hắn, như năm ấy chẳng ai có thể ngờ đến đề xuất của Phương Minh Viễn, một công ty chuyên kinh doanh thực phẩm chỉ trong vòng vài năm đã thu về hơn 1 tỷ lợi nhuận mỗi năm.

- Nguyên Vũ, chỗ này, chỗ này và cả chỗ này đều rất thích hợp đặt tứ hợp việc, nên cân nhắc ưu tiên mua trước, đương nhiên là có một vấn đề rất quan trọng trước khi tiến hành thu mua ấy là các anh phải suy tính kĩđến lúc các địa điểm này bị liệt vào danh sách những khu phố cũ cần phải giải phóng mặt bằng thì phải làm sao?

Phương Minh Viễn dùng tay chỉ chỉ trên bản đồ nói.

Mai Nguyên Phương cau mày suy nghĩ rồi nhẹ giọng nói:

- Tranh thủ đưa hết vào danh sách các đơn vị di sản cần được bảo hộ thì sao?

Phương Minh Viễn khẽ gật đầu, không thể nói ý tưởng của Mai Nguyên Vũ là sai, nhưng cách làm này ở kiếp sau đã được chứng minh là không hiệu quả lắm. Đừng nói những khu tứ hợp viện này là di sản từ thời nhà Thanh, đến cả những cổ vật từ thời nhà Tống đội giải phóng mặt bằng cũng chẳng ngần ngại dẹp bỏ. Đôi khi vì những nguồn lợi trước mắt người ta có thể sẵn sàng gây ra những chuyện không thể tưởng tượng nổi.

- Anh đã nghĩ đến việc dù có đem những khu này liệt vào danh sách các di sản cần được bảo vệ, nhưng vẫn bị những người cưỡng chế phá dỡ thì anh làm gì được bọn họ? Pháp luật quốc gia đã quy định rõ, chẳng có điều khoản nào thật sự bảo vệ quyền lợi của anh được cả.

Phương Minh Viễn nói.

Mai Nguyên Vũ khẽ lắc đầu khi nghe Phương Minh Viễn nói, gã không rành lắm trong vấn đề cưỡng chế giải phóng mặt bằng, những gì Phương Minh Viễn nói gã cũng chưa gặp phải bao giờ. Nhưng gã vẫn đang suy nghĩ, một công ty giải phòng mặt bằng có thể giải phóng mặt bằng ở vành đai hai Bắc Kinh nếu không phải là cơ sở quốc doanh thì cũng là doanh nghiệp tầm cỡ, nếu tứ hợp viện mà gã mua lại bị cưỡng chế phá dỡ, chỉ cần đối phương đưa ra mức bồi thường hợp lý thì quả thật gã không có cách nào để gây khó dễ cho bên phá dỡ khiến bọn họ không quấy rầy gã nữa cả.

- Minh Viễn, ý của anh là chúng ta phải lôi kéo thêm người vào dự án lần này. Nếu như khu tứ hợp viện này thuộc về một vị quan chức nào đó ở thủ đô thì tôi tin rằng chỉ cần mượn danh nghĩa của vị đó là bên phá dỡ không dám lấn tới nữa.

Sau một hồi suy nghĩ Mai Nguyên Vũ bèn nói.

Lúc này Phương Minh Viễn mới nở nụ cười, tuy rằng hắn cũng không vừa ý với cách này lắm, nhưng với tình hình Hoa Hạ hiện nay thì có lẽ đó là cách tốt nhất. Muốn bảo vệ mấy khu di tích tứ hợp viện ở ngõ nhỏ này thì đôi lúc cũng phải làm những việc mà bản thân mình cũng không muốn thế.

- Đầu tiên anh phải cài được người vào sở quy hoạch kiến thiết thành phố, để tiện việc tìm hiểu tình hình cải tạo phá dỡ các khu thành cổ, đến lúc bọn họ muốn đưa những khu này vào phạm vi quy hoạch thì chúng ta cũng có đủ lực lượng để ứng phó, cho dù có không ngăn chặn được thì cũng kéo dài thời gian cho chúng ta nghĩ ra cách đối phó.

Thứ hai là như lời anh nói, xem trong bạn bè chúng ta ở thủ đô có ai thấy hứng thú với việc này, mà lại muốn kiếm tiền một cách danh chính ngôn thuận thì lôi kéo bọn họ vào, có như vậy thì cho dù sau này bất kì ai đứng ra lo việc cải tạo thành cổ thì cũng phải đắn đo cân nhắc kĩ.

Thứ ba là sau khi mua lại các khu tứ hợp viện này phải lập tức tiến hành cải tạo và hoàn thiện, chúng ta không bán đi nhưng cũng có thể cho người khác thuê. Tôi tin là chỉ cần giá cả hợp lý, lại có tiếng nói của một vài vị có tầm ảnh hưởng lớn thì những người tổ chức công cuộc giải phóng mặt bằng cũng bị tạo áp lực lớn. Ví dụ như đến lúc đó có thể mời vợ chồng Sài Tĩnh Dục đến ở, hoặc là mời chú của anh đến ở cũng là một ý hay.

- Ý kiến hay!

Mai Nguyên Vũ đập bàn hứng khởi nói.

Được sự nhắc nhở của Phương Minh Viễn, Mai Nguyên Vũ đã nghĩ thông được các điểm mấu chốt quan trọng, những dòng họ như họ Mai, họ Sài ở thủ đô này không thiếu, mặc dù quốc gia đã cung cấp đầy đủ chỗ ăn ngủ cho bọn họ, nhưng kiểu gì chẳng có người muốn được tự do, không muốn ngày ngày phải nhìn mặt bố mẹ. Cho nên sẽ có không ít người mua thêm nhà ở thủ đô. Nhưng phải nói thật là với những người trưởng thành ở tứ hợp viện mà nói thì nhà cao tầng sao thoải mái được bằng nhà trệt.

Nếu như gã có thể thỏa mãn được nhu cầu của những người đó thì tin rằng số người muốn ở tứ hợp viện sẽ tăng vọt.