Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 147: Cơ hội hiếm có




Đồng ý, tôi đương nhiên là đồng ý!

Phương Minh Viễn gần như là ngay lập tức thốt ra.

Chỉ có thằng ngốc mới không đồng ý, chỉ cần là người Hoa Hạ có chút hiểu biết, cũng biết ngành ngân hàng Hoa Hạ, là một trong những ngành có lợi nhuận ổn định nhất.

Ở Hoa Hạ, lợi nhuận mà ngành ngân hàng mang lại, khác hẳn với lợi nhuận của ngân hàng các nước Âu – Mỹ. Nếu phải dùng một câu để tổng kết, thì lợi nhuận mà ngân hàng đem lại là một con số khủng bố, thậm chí còn có thể nói ngành ngân hàng là một ngành lũng đoạn kinh tế.

Có rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, ngành ngân hàng này, cũng không phải ngành gì mới, lịch sử phát triển của nó có thể nói bắt đầu từ rất lâu rồi, từ thời cổ đại. Hơn nữa cho dù là tại Hoa Hạ, ngân hàng lớn cũng có tới 10 tập đoàn, ngân hàng nhỏ thì phải hơn 100 công ty. Ngân hàng quy mô lớn trong nước ít nhất cũng phải 5 tập đoàn, vậy lợi nhuận khổng lồ này là từ đâu mà có?

Trên thực tế, lợi nhuận khổng lồ mà ngân hàng đem lại là do Chính phủ giao cho. Cách để ngân hàng kiếm tiền thường có hai cách, nhưng thường thấy nhất vẫn là lấy tiền của người gửi, cho bên ngoài vay lấy lãi, và các khoản thu phí dịch vụ khác. Mà bất kể là thu phí dịch vụ hay cho vay lấy lãi, đều phải thông qua quy định của pháp luật quốc gia.

Ngân hàng nước ngoài, chênh lệnh giữa lãi suất gửi vào và lãi suất cho vay bình thường luôn nằm trong mức từ 0,2% tới 0,5%, vượt qua 0,5%, sẽ là một lợi nhuận khổng lồ! Mà chênh lệch này ở ngân hàng ở Hoa Hạ có thể nói là cao nhất trên thế giới. Các ngân hàng lớn vốn dùng lãi suất 5-6% hấp dẫn người trong nước gửi tiền vào ngân hàng, nhưng tới sau năm 2000, lãi suất này giảm xuống chỉ còn 2-3%, mà ngân hàng cho vay, lại lấy lãi suất trên 10%, thậm chí là lên tới 15%. Như vậy, con số chênh lệch giữa lãi suất gửi vào và lãi suất cho vay là 7-8%, thậm chí là trên 10%! Hay nói cách khác, lợi nhuận ngân hàng Hoa Hạ thu được, có thể nói ít nhất là gấp 10 lần so với lợi nhuận các ngân hàng trên thế giới thu được.

Từng có một đoạn thời gian, các ngân hàng lớn đều quảng cáo rằng lãi suất gửi vào của ngân hàng mình là rất cao, nói là cao, nhưng thực ra cùng lắm cũng chỉ là 4-5%, con số này nếu so sánh với lãi suất cho vay của bọn họ là trên 10%, quả thực không đáng là gì. Phương Minh Viễn thậm chí còn cảm thấy nếu so sánh lãi suất ngân hàng Hoa Hạ đưa ra với lãi suất của các ngân hàng trên thế giới, thì đúng là chỉ có thể dùng từ “không biết xấu hổ” mà hình dung ngân hàng Hoa Hạ.

Lợi nhuận thu được từ chênh lệch lãi suất chiếm tới 70-80% tổng doanh thu của ngành ngân hàng Hoa hạ, chuyện này đã trở thành hiện tượng phổ biến. Thể chế hành chính bảo hộ quản chế lãi suất đã trở thành một trong những nguyên nhân căn bản khiến ngân hàng thu được siêu lợi nhuận. Mà con số chênh lệch này là do quốc gia quy định, các ngân hàng cho dù có lớn thế nào cũng không có quyền thay đổi! Cho nên, nếu thành thật mà nói, ngân hàng Hoa Hạ, muốn không kiếm tiền cũng khó, chỉ cần có người gửi tiền vào, là ngân hàng có thể ngay lập tức kiếm ra tiền.

Lại nói về vấn đề thu phí, tiêu chuẩn thu phí là do Ban Giám Sát Ngân hàng quy định, bởi cho dù là những người làm việc trong ngân hàng, cũng được mở tài khoản, công ty phát tiền lương cho họ qua tài khoản này, nên chuyện thu phí là không thể tránh được. Hơn nữa danh mục thu phí của ngân hàng Hoa Hạ có đủ chủng loại và số lượng, ít nhất theo như Phương Minh Viễn biết, tới năm 2007 hay năm 2008 gì đó, theo số liệu do chính ngành ngân hàng công bố, hạng mục ngân hàng thu phí lên tới hơn 800 hạng mục! Có đôi lúc, ngay cả chính nhân viên của ngân hàng, trong quá trình làm việc, cũng phải đi ra xem lại chồng tài liệu dài tới hơn 10 trang này.

Lấy một khoản thu phí nhỏ làm ví dụ, phí làm một chiếc thẻ tín dụng là vài tệ, nhưng hầu hết bất cứ ngân hàng nào, cũng phát hành ít nhất vài trăm triệu thẻ tín dụng, chỉ riêng khoản thu được từ hạng mục này thôi, ngân hàng đã kiếm tới mấy trăm triệu tệ, thậm chí vài tỷ tệ.

Càng phải nói thêm là, vô cùng nhiều ngành dịch vụ khác của Hoa Hạ đều có liên quan tới ngành ngân hàng, ví dụ như phí truyền hình cáp, cũng chỉ có thể trả qua ngân hàng nó chỉ định, hay tài xế nộp tiền phạt, cũng phải nộp vào tài khoản ngân hàng của bộ quản lý giao thông, mà ngân hàng được chỉ định không phải lúc nào cũng giống nhau, kết quả là người trong nước chỉ có thể đăng kí tài khoản nhiều ngân hàng, và bình thường chi phiếu cũng không được dùng mấy.

Đúng là bởi quốc gia giao cho ngân hàng lợi nhuận quá lớn, ngành ngân hàng Hoa Hạ, cũng lấy được rất nhiều thành tích tốt so với những ngân hàng quốc tế.

Nghe được câu trả lời của Phương Minh Viễn, dù đã dự đoán trước, nhưng Thu Hạ cũng nhịn không được thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, công ty vận tải đường thủy nhà họ Quách đột nhiên nhận được lời mời của hiệp hội liên hiệp công thương nghiệp cả nước Hoa Hạ, mời bọn họ gia nhập hàng ngũ những người khởi xướng ngân hàng kiểu mới, thật đúng là khiến cho bọn họ giật mình kinh hãi.

Mặc dù, sau khi mọi người nhà họ Quách trải qua một phen thảo luận, vẫn tạm thời cho rằng việc này rất có triển vọng! Những năm gần đây kinh tế Hoa Hạ có thể nói là phát triển không ngừng, tương lai ngành tài chính mười phần tươi sáng, nếu tập đoàn vận tải đường thủy nhà họ Quách nhập vào hàng ngũ thành lập ngân hàng, lợi ích không thể nào lường trước được. Hơn nữa, cũng nhờ chuyện này, sau này các vấn đề tài chính của tập đoàn vận tải đường thủy nhà họ Quách cũng được giải quyết thuận lợi hơn.

Thế nhưng mọi người nhà họ Quách, vẫn còn một chút băn khoăn, chủ yếu là lo lắng sau này Chính phủ Hoa Hạ lật lọng. Phải biết rằng, ông cụ Quách kia có thừa sợ hãi đối với việc hợp tác với Chính phủ Hoa Hạ năm đó! Mặc dù nhà họ Quách hiện tại, tài sản nhiều, đầu tư hơn một tỷ nhân dân tệ với bọn họ mà nói, cũng không phải số tiền mà bọn họ không thể chi ra, nhưng dù sao cũng là tiền mà người nhà họ Quách trải qua biết bao khó khăn gian khổ mới có thể kiếm được, nếu cứ mơ hồ mà mạo hiểm, bọn họ cũng rất đau lòng.

Cuối cùng, ông cụ Quách đành quyết định cho Thu Hạ đi hỏi về cách nhìn của Phương Minh Viễn đối với chuyện này, nếu Phương Minh Viễn xem trọng việc này, thì nhà họ Quách dứt khoát tham gia. Còn nếu Phương Minh Viễn không xem trọng chuyện này, vậy thì nhà họ Quách cũng không chen chân vào vũng nước đục này. Còn nếu Phương Minh Viễn cũng có ý tham gia, như vậy không còn gì tốt hơn!

Tuy Phương Minh Viễn đã bày tỏ thái độ rõ ràng, nhưng Thu Hạ vẫn có cảm giác Phương Minh Viễn căn bản không suy nghĩ cặn kẽ về chuyện này, trả lời cũng quá nhanh, nên cô không nhịn được nhắc nhở một chút:

- Minh Viễn, cậu cần phải suy nghĩ cho kỹ. Ngân hàng mới cho tới thời điểm này, người khởi xướng đã có 47 nhà, tổng số tiền đầu tư trước mắt đã là 3 tỷ 500 triệu. Chị biết, chút tiền ấy, cậu không để vào mắt, thế nhưng…

- Chị Thu Hạ, chị yên tâm đi, em đã suy nghĩ kỹ rồi. Không lừa chị, em đã sớm muốn thành lập ngân hàng ở Hoa Hạ! Chẳng qua là sợ Chính phủ không cho phép thôi!

Phương Minh Viễn chặn ngang lời cô, nói:

- Như vậy cũng tốt, cho dù là một trong hơn mười cổ đông, em nghĩ cũng không phải ai cũng thấy rõ được điều này.

Phương Minh Viễn rất rõ ràng, một ngân hàng vận chuyển, đối với sự phát triển mạnh mẽ của nhà họ Phương trong tương lai có tác dụng trọng yếu cỡ nào. Không chỉ bởi vì ngân hàng có lợi nhuận thu được không lồ, mà là nhờ có ngân hàng tồn tại, đối với nhà họ Phương mà nói, là một nơi cho vay vô cùng tốt. Điều này đối với sự phát triển của sản nghiệp nhà họ Phương trong tương lai, có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Vấn đề này, từ những tập đoàn nòng cốt có quy mô tài chính xí nghiệp lớn của các quốc gia Âu – Mỹ là có thể thấy được.

Càng không cần phải nói, trong vòng vài chục năm tới ở Hoa Hạ, số tiền ngành ngân hàng kiếm được có thể nói là đếm cũng mỏi tay.

Ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, đã từng có Chủ tịch một ngân hàng tư nhân công khai nói, có đôi lúc lợi nhuận thật sự quá cao, cao đến mức chính ông cũng ngại phải công bố!

Lợi nhuận cao tới mức bọn họ ngại phải công bố, từ điều này có thể thấy được, lợi nhuận ngành ngân hàng đem lại khổng lồ tới mức nào!

Ở kiếp trước trước khi quay về quá khứ, Phương Minh Viễn đã từng thấy một bài báo cáo nội bộ trong ngân hàng, năm 2009, 5 ngân hàng nhà nước lớn nhất Hoa Hạ, lợi nhuận chia đều hàng năm là 36%! Mà trong khoản lợi nhuận này, chưa tính đến khoản cho các xí nghiệp vay, hay tiền hối lộ các nhân viên ngân hàng theo quy tắc ngầm! Hơn nữa, cho dù lợi nhuận đã cao như vậy, trong 5 ngân hàng nhà nước lớn, biên chế thậm chỉ vượt mức, trong ngân hàng người nhiều hơn việc, chế độ cho vay không hợp quy định, không nghiêm khắc, số tiền cho vay vượt quá số tiền quy định định mức!

Nếu thay đổi thành những ngân hàng quốc tế nổi danh kia, chỉ sợ lợi nhuận hàng năm còn cao hơn gấp đôi, thậm chí nhiều hơn! Lợi nhuận khổng lồ như vậy, đủ khiến tất cả ngân hàng quốc tế nổi danh trên thế giới phải điên cuồng! Đây cũng là nguyên nhân vì sao các doanh nghiệp tài chính quốc gia Âu – Mỹ nóng lòng tới thị trường Hoa Hạ!

Mặc dù hiện tại nhà họ Phương và ngân hàng Giao Thông có quan hệ vô cùng tốt. Triển vọng phát triển của Cổ Vũ Thành cũng mười phần lạc quan, nhưng Phương Minh Viễn hiểu được, ngân hàng nhà nước giống ngân hàng Giao Thông, đã bị cán bộ Chính phủ ảnh hưởng quá lớn. Sau này nếu có cán bộ cấp cao cố ý chèn ép nhà họ Phương, tuy rằng có Cổ Vũ Thành, nhà họ Phương muốn vay ngân hàng Giao Thông, cũng khó như lên trời! Mà các tài sản khác khoảng Phương Minh Viễn, hắn lại không muốn cứ vậy lộ ra bên ngoài.

Cho nên, xuất phát từ ý tưởng “Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ”, nên Phương Minh Viễn mới cùng hai vị vương tử Các tiểu vương quốc Ả-rập thống nhất hùn vốn thành lập ngân hàng, hấp dẫn sự chú ý của các doanh nghiệp tài chính Hong Kong!

Hiện giờ, cơ hội chủ động nhảy tới trước mắt, Phương Minh Viễn sao có thể buông tha!

Ngân hàng tư bản có hình thức đầu tư cổ phần đầu tiên trong nước! Mặc dù còn bị ngân hàng nhân dân giám sát, nhưng tính tự do của nó, đã cao hơn rất nhiều so với những ngân hàng nhà nước kia rồi!

Chỉ cần có quyền tài sản rõ ràng, quyền lực và trách nhiệm rõ ràng, các cổ đông và Hội đồng quản trị, các giám sự sẽ phát huy đầy đủ tác dụng của mình. Phương Minh Viễn tin tưởng, trong tương lai ngân hàng tư nhân sẽ có sức sống vô cùng mãnh liệt. Mà hắn lại biết rõ tương lai, nên có thể vì ngân hàng mà cung cấp phương hướng phát triển chính xác nhất! Mặc dù cổ phần nhà họ Phương ban đầu có được chỉ ít đến mức đáng thương, nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng, trong vòng 10 năm, nhà họ Phương và nhà họ Quách sẽ là chủ nhân đích thực của ngân hàng tư nhân này.

- Chị Thu Hạ, cuộc họp người khởi xướng chính thức diễn ra ở đâu?

Phương Minh Viễn khẩn cấp hỏi.

Thu Hạ không khỏi có chút buồn cười, đã lâu lắm rồi cô không nghe thấy giọng điệu cấp bách như vậy của Phương Minh Viễn!

- Minh Viễn, hiện tại mới chỉ là ý tưởng mà thôi, thời gian và địa điểm cụ thể, chị cũng không biết, chuyện này phải đợi bọn chị chính thức trả lời hiệp hội liên hiệp công thương nghiệp Hoa Hạ thì mới biết được. Có điều, chị nghĩ chắc cũng không lâu nữa đâu.

Phương Minh Viễn thở phào một hơi, hắn cũng nhận ra mình cũng quá vội vàng. Một sự kiện lớn như vậy, hiển nhiên không thể chỉ mấy tháng đã sắp xếp rõ ràng.

- A, đúng rồi, chị nghe Phương Bân nói, sắp tới Spielberg, Cameron và Gaul sẽ đến Hoa Hạ gặp cậu, bao giờ thì họ tới vậy?