Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 552: Thần tốc




Cả Joseph và Agatha đều rất thích điện ảnh, đối với một bộ phim đang đứng trên đỉnh chót vót như Kẻ hủy diệt 2 thì tất nhiên là không thể bỏ qua được rồi. Họ đến Nhật Bản để xem phim cũng là một trong những lý do quan trọng. Vì vậy lúc họ nhìn thấy Cameron đeo kính đen thì trong lòng ngạc nhiên không thể tả được.

Có điều bọn họ cũng hiểu, người Nhật Bản bây giờ bái phục Camron có thể nói là sát đất nên đây không phải là nơi nói chuyện thích hợp.

-Phương, các cậu sống ở đâu?

Joseph nhỏ giọng hỏi.

-Khách sạn hồ Ashi.

Phương Minh Viễn nói với anh ta số phòng của mình.

-Được, tôi sẽ đến tìm cậu, lúc đó cậu phải giúp tôi có được một chứ ký của đạo diễn Cameron đấy.

Joseph nói thầm.

-Vậy anh nhất định phải đem Joma Ollila tới trước mặt tôi, tôi đảm bảo sẽ cho anh trọn bộ chữ ký của Cameron, Arnold, Lynda và tiểu Edward.

Phương Minh Viễn không chút do dự nói.

-Hai trang, tôi và Agatha mỗi người một phần.

Joseph lập tức nói.

-Ok.

Phương Minh Viễn gật đầu nói.

Không ai biết giao dịch nho nhỏ này của hai người đã mang lại cho nghành thông tin sau này của thế giới biết bao nhiêu là thay đổi, càng không có người biết từ thời khắc này trở đi tập đoàn Nokia sẽ bước trên một con đường còn huy hoàng hơn cả lịch sử trước đây của chính mình.

Joma Ollila lúc này đang ở trước tháp Tokyo, từ ban công của khách sạn nhìn lên tòa tháp cao nhất thế giới. Trước khi tháp Tokyo được xây dựng, tòa tháp cao nhất thế giới chính là tháp Eiffel của Pháp, nhưng tháp Tokyo cao 333m hơn nó đúng 13m. Số vật liệu để tạo nên nó chỉ bằng một nửa so với tháp Eiffel, thời gian xây dựng là một năm rưỡi còn chưa bằng 1/3 thời gian xây dựng tháp Eiffel. Xây dựng với một thời gian ngắn và số vật liệu ít như vậy, giữa vùng đất phẳng xây lên một tháp cao thẳng đứng có thể chống được động đất như thế này thật sự là làm chấn động cả thế giới.

-Tháp Tokyo, hì hì, tháp Tokyo.

Joma Ollila cảm thán nói.

Lần này Joma Ollila đến Tokyo là nhận lời mời của nghành viễn thông Nhật Bản, đến giao lưu với kỹ thuật tiên tiến PDC của nghành viễn thông Nhật. Cùng đến Nhật lần này còn có mấy doanh nghiệp điện tín lớn của thế giới, ví dụ như Motorola của Mỹ.

Nhưng Joma Ollila mặc dù ở Tokyo nhưng tâm tư thì lại đang ở công ty Nokia. Hiện giờ báo cáo tình hình tài chính nửa đầu năm của tập đoàn đã có bước đầu, thua lỗ của công ty đã được xác định. Ông ta tuy rằng chỉ là giám đốc điều hành của công ty điện thoại của Nokia nhưng những khó khăn mà tổng công ty đang phải đối mặt cũng làm ông ta lo lắng không ngừng.

Từ lúc nhận chức giám đốc điều hành công ty di động Nokia đến giờ, thành tích của công ty trong tay Joma Ollila có tiến bộ rõ rệt. Nhưng Joma Ollila rất lo lắng, tình hình tài chính của tổng công ty nếu như cứ trên đà đi xuống như thế này sẽ ảnh hưởng đến nghành viễn thông của công ty.

Tập đoàn Nokia tuy rằng chỉ là một công ty của một đất nước Phần Lan nhỏ bé, nhưng nó lại là tiên phong trong nghành viễn thông của thế giới.

Từ thập niên sáu mươi, nghành viễn thông của công ty đã có cơ sở, đến những năm bảy mươi sự phát triển của nghành điện tử đã thu nhận cả trăm người, tạo nên kim ngạch chiếm 3% tổng kim nghạch của cả tập đoàn. Hơn nữa công ty Nokia cũng là công ty đầu tiên đưa ra một loại thiết bị truyền tiến hiệu PCM phù hợp với tiêu chuẩn của ủy ban viễn thông quốc gia, Nokia đã lựa chọn chọn cho mình một con đường đi đúng đắn trước khi tiến vào thời đại công nghệ số. Lần lượt có rất nhiều các phương tiện kỹ thuật viễn thông đều được phát minh đểđáp ứng nhu cầu của trong nước và quốc tế.

Tơi cuối những năm tám mươi, cùng với sự thống nhất của thị trường châu Âu, ủy ban bưu điện, điện thoại, điện báo châu Âu quyết định thống nhất tiêu chuẩn trong việc chế tạo nghành điện thoại di động và phát triển công nghệ số. Từ đó Nokia là công ty chủ yếu phát triển kỹ thuật viễn thông của thế giới.

Joma Ollila cho rằng, thời đại phát triển của nghành điện thoại di động sẽ đến trong vòng không đến mười năm nữa, cũng có nghĩa là trong những năm gần đây, ai phát triển tốt nhất thì người đó có thể trở thành công ty sản xuất điện thoại di động số một thế giới. Nhưng ở trong thời khắc then chốt này, tổng công ty lại đưa ra những quyết sách then chốt sai lầm gây ra những tổn thất tài chính, điều này làm cho Joma Ollila cảm thấy bất an. Ông ta lo lắng, tình hình không tốt này của tổng công ty sẽ tiếp tục diễn ra rất có thể sẽ có những ảnh hưởng không tốt đến công ty di động Nokia. Nhưng ông ta lại không biết phải làm cách nào để làm thay đổi cục diện này.

-Reng…

Tiếng chuông điện thoại vang lên làm ngắt mạch suy nghĩ của ông ta.

Joma Ollila nhíu mày bước vào phòng cầm điện thoại lên.

-Alo?

-Joma chúc buổi chiều tốt lành.

Trong điện thoại truyền đến một giọng nói quen thuộc, chính là người đồng nghiệp cũng là bạn học của ông ta Joseph. Sắc mặt của Joma Ollila dịu xuống, ông ta cười nói:

-Uhm, Joseph, cần gặp tôi gấp đến vậy sao? hai người không phải đang ở Ha…..kone đúng Hakone tắm suối nước nóng sao?

-Joma Ollila, nói cho anh biết một tin tốt lành, chính là người thiếu niên thần kỳ người Hoa Hạ mà lần trước em đã nói với anh ấy, cậu ta cũng đang ở Nhật bản, cũng đang ở Hakone, cậu ta rất muốn gặp anh. Hơn nữa anh biết đi cùng cậu ta là ai không?

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói phấn khích của Joseph.

Joma Ollila nghĩ một chút mới có phản ứng, người thanh niên thần kỳ mà Joseph nói là ai. Không sai, lúc đó ông ta đã rất có hứng thú với người thiếu niên đó, ông ta rất hiếu kỳ một người thiếu niên Hoa Hạ vì sao lại có thể khẳng định sau này điện thoại di động sẽ là một thứ mà con người không thể thiếu và còn to gan dám khuyến cáo công ty Nokia phải đem tất cả tiềm lực tập trung vào việc sản xuất điện thoại di động. Nhưng hiếu kỳ thì hiếu kỳ ông ta cũng không có dự định vì thế mà chạy từ Tokyo tới Hanoke gặp mặt người thiếu niên đó. Tuy rằng ông ta cũng đã từng nghe Joseph nói qua người thiếu niên đó là người thừa kế của đại cổ đông của một chuỗi siêu thị bán lẻ của Hoa Hạ.

Đương nhiên, nếu như hắn chủ động đến gặp ông ta, thì còn có thể suy nghĩ.

Nhưng Joseph lại rất có cảm tình với người thiếu niên đó, Joma Ollila cũng phải nghĩ đến thể diện của người em cùng trường này, ông ta trong lòng tính toán phải cự tuyệt như thế nào, ông ta bây giờ căn bản là không có bụng dạ nào mà cũng không có thời gian.

-Nghe này, Joma Ollila, cậu ta đi cùng với đại diễn James Cameron, là đạo diễn của phim Kẻ hủy diệt 2.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói vô cùng kích động của Joseph.

Joma Ollila lúc này cũng có chút biến đổi, tuy rằng ông ta đối với điện ảnh cũng không phấn khích lắm, nhưng hiện giờ tin tức về kẻ hủy diệt 2 đã có thể nói là không chỗ nào không xuất hiện, mọi nơi đều có thể nghe thấy và nhìn thấy những tin tức về nó, vì thế Joma Ollila cũng không lạ gì nó. Còn James. Cameron thì lúc này lại càng là nhân vật đang ở trên đỉnh cao vinh quang. Người thiếu niên Hoa Hạ kia sao lại có thể đi cùng với ông ta, nếu là như vậy thì năng lực của cậu thanh niên này phải xem xét lại rồi.

-Joma Ollila, em xin anh, mấy ngày này có thể bớt chút thời gian đến gặp cậu ta một chút không. Nếu được như vậy em và Agatha có thể có được một trang đầy đủ chữ ký của James. Cameron, Anord, Lynda và Eward.

Yêu cầu của Joseph làm Joma Ollila dở khóc dở cười. Người em cùng trường này của ông ta sao lại có thể đam mê điện ảnh đến thế chứ.

-Joseph, cậu để tôi nghĩ xem đã…

Joma Ollila ngồi lên ghế sô pha, nếu như có thêm một James. Cameron, vậy thì ông ta cũng sẽ không ngại mà đến đó làm quen. Tuy rằng một người là làm trong lĩnh vực điện ảnh một người là viễn thông, nghe ra không có gì là liên quan đến nhau, nhưng đạo lý “thêm một người bạn là thêm một con đường” không phải là người Phần Lan không hiểu. Biết đâu trong số những người bạn của James. Cameron lại có thể giúp được việc lớn của ông ta.

-Thôi được, cứ coi như sau này không thể giúp được việc gì lớn, nhưng có thể cầm về một chữ ký của ông ta ít nhất mấy người Anna cũng rất vui.

Joma Ollila tự thuyết phục bản thân. Ông ta tuy rằng không thích xem điện ảnh nhưng mấy đứa con của ông ta thì lại là những người ham mê điện ảnh. Tất nhiên Joma Ollila cũng không phủ nhận, ông ta đối với buổi giao lưu tại đây đã phát ngán, ở lại đây cũng chẳng đạt được điều gì có ích, ngược lại lại rước thêm bực vào người. Nếu đã như vậy chi bằng đi chơi hai ngày để giải sầu.

-Thôi được, không vấn đề gì. Joseph, lát nữa tôi sẽ đi Hakone, tôi nhớ là ở đó cách Tokyo không xa lắm đúng không. Đưa cho tôi địa chỉ khách sạn của cậu, rồi giúp tôi đặt phòng được không?

Đoàn người Phương Minh Viễn trở về khách sạn, việc đầu tiên là thay đồ, sau đó đi tắm một chút, tiếp theo đó không lâu là cùng nhau ăn cơm. Có điều mọi người đều đang rất nóng lòng, vì ăn cơm xong là thời gian ngâm mình trong nước nóng.

Khách sạn hồ Ashi còn có dịch vụ phục vụ ăn uống, hơn nữa khách còn có thể lựa chọn hoặc là ăn ở dưới sảnh lớn của khách sạn hoặc là phục vụ sẽ mang lên tận phòng. Để Vũ Điền Quang Ly và Cameron có thể thoải mái tất nhiên mấy người Phương Minh Viễn sẽ chọn việc ăn ở trên phòng.

Trước khi ăn cơm Trần Trung vẫn như thói quen đi kiểm tra xung quanh một lần, anh ta nhận thấy mấy người gặp hồi chiều ở trên tàu mà hình như là xã hội đen Nhật Bản cũng ở trong khách sạn này.

Có điều Trần Trung cũng không quá để ý đến điều này, dù sao đây cũng là khách sạn lại không cách hồ Ashi xa lắm, bọn họ xuất hiện ở đây cũng không có gì là lạ.

Trần Trung về tới phòng lại ngạc nhiên khi phát hiện ra ở trong phòng có thêm ba người, ngoài Joseph và Agatha gặp ban chiều ra lại còn có thêm một người đàn ông da trắng.

Người mới đó tất nhiên là Joma Ollila rồi. Ông ta vốn cũng không có gì nhiều đồ đạc cần thu dọn, cũng mất không bao lâu thời gian đã đến được Hakone, Joseph và Agatha đến bến xe đón ông ta rồi lập tức chạy đến khách sạn hồ Ashi, đúng lúc mấy người Phương Minh Viễn đang ăn cơm.

Sự xuất hiện của mấy người Joma Ollila người kích động nhất tất nhiên là Phương Minh Viễn rồi, hắn thật không ngờ Joseph lại có thể tích cực như vậy, nhanh như vậy mà đã có thể lôi Joma Ollila đến trước mặt hắn rồi, thật đúng là quá tích cực.