Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 470: Ý tưởng của Vũ Điền Trọng




Quay lại khoảng một tiếng trước, Vũ Điền Trọng đi đi lại lại trong phòng làm việc, không có chủ ý nhất định nào.

Vũ Điền Quang Ly ngồi một chỗ bĩu môi, nói nhẹ nhàng:

- Bác đừng đi đi lại lại trong phòng nữa, làm cháu chóng hết cả mặt. Chuyện này, theo cháu thì bác hỏi Phương Minh Viễn một chút, ít nhất cậu ta có một nửa gia sản, nếu Phương Minh Viễn đồng ý, thì chuyện thuyết phục đạo diễn Cameron và công ty điện ảnh Jade Bird không có nhiều khó khăn, cháu ở Nhật Bản cũng không ít ngày rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy đạo diễn Cameron đã tuyển xong diễn viên rồi.

Sự việc được nói tới từ mấy hôm trước, bởi vì sự trở về của Vũ Điền Quang Ly, càng sùng bái sự liên thủ của Cameron và Phương Minh Viễn để làm ra “Kẻ hủy diệt”, làm cho Vũ Điền Trọng đột nhiên có một ý tưởng. Công ty cổ phần Thế Gia có thể mượn cơ hội này làm một cuộc xúc tiến tiêu thụ lớn hay không, phần thưởng chính là vé xem phim “Kẻ hủy diệt” ở Nhật Bản, chẳng những trước tiên có thể được xem bộ phim mới nhất, còn có thể chứng kiến tận mắt diễn viên, nếu vận may tốt, còn có thể chụp ảnh lưu niệm chung với họ.

Đương nhiên, hoạt động tương tự, ở Nhật Bản cũng không phải chuyện lạ. Đừng nói là diên viên điện ảnh , kể cả một người cũng có thể làm một hoạt động công chiếu phim mới, còn có không ít fan.

Hơn nữa, bất kể là Cameron hay Phương Minh Viễn, ở Nhật Bản đều có sức ảnh hưởng tương đối lớn, “Kẻ hủy diệt”, “First Blood”, “Dị hình” của Cameron ở các phòng bán vé của Nhật Bản đều đạt được thành tựu khá tốt. Về phần Phương Minh Viễn càng không cần phải nói, ngay cả một bộ truyện tranh liên quan đến cờ vây, được bán chạy ở Nhật Bản như hôm nay, đã chiếm vị trí hàng đầu trong truyện tranh Nhật Bản, làm mọi người mở rộng tầm mắt. Mà hiện giờ con số người yêu thích truyện tranh, hoạt hình, game của cậu ta thật làm người khác kinh ngạc.

Nhưng Phương Minh Viễn lại vô cùng khiêm tốn, ở Nhật Bản, hầu như không có bức ảnh nào có sự xuất hiện của Phương Minh Viễn, tác giả truyện tranh xuất thân từ Hoa Hạ rốt cuộc như thế nào chính là điều mà người Nhật Bản vô cùng quan tâm.

Mà “Kẻ hủy diệt” từ lúc khởi quay, bởi vì nó là bộ phim đầu tiên được đầu tư 100 triệu đô la Mỹ trong lịch sử điện ảnh thế giơi mà chiếm được toàn bộ sự chú ý của những người yêu thích điện ảnh trên thế giới. Chắc chắn có rất nhiều người, sẽ cảm thấy hứng thú với hoạt động này. Nếu có thể thuyết phục được công ty điện ảnh Jade Bird và Cameron, hai bên đạt được một thỏa thuận, đem một phần vé xem phim chính thức của “Kẻ hủy diệt” ở Nhật Bản ra ngoài, đối với việc thúc đẩy tiêu thụ MD của công ty cổ phần Thế Gia quả thật có lợi vô cùng.

Nhưng, Vũ Điền Trọng cũng hiểu được, ý tưởng này mặc dù tốt, quan hệ giữa Cameron và công ty cổ phần Thế Gia cũng khá tốt, nhưng có thể thuyết phục được công ty điện ảnh Jade Bird và Cameron hay không thì khó nói. Bởi vì vé vào cửa chắc chắn là khan hiếm, những quan lớn ở Nhật Bản, còn có các nhà phê bình điện ảnh, các nhân vật xã hội nổi tiếng, đối với một bộ phim được đầu tư 100 triệu đô la trong lịch sử điện ảnh thế giới, chắc chắn rất tò mò, cho nên có được một vé rất khó, ở trường hợp như vậy, khiến cho công ty điện ảnh Jade Bird phải đáp ứng đủ một lượng vé, điều đó không phải là chuyện dễ. Tuy công ty điện ảnh muốn kiếm tiền, nhưng ảnh hưởng xã hội cũng phải cân nhắc.

Cho nên làm sao để thuyết phục công ty điện ảnh Jade Bird đạt được thỏa thuận, đó là việc làm mấy ngày nay Vũ Điền Trọng đau đầu.

Vũ Điền Quang Ly biết chuyện này xong liền đưa ra một chủ ý cho ông ta, trước hết thuyết phục Phương Minh Viễn, sau đó thông qua Phương Minh Viễn, tiếp tục thuyết phục công ty điện ảnh Jade Bird và Cameron.

- Quang Ly, cháu thấy như vậy có được không?

Vũ Điền Trọng còn có chút không chắc với chủ ý này

- Phương Minh Viễn cậu ta có thể đồng ý không?

- Cậu ta có không tham dự hay không rất khó nói, nhưng là vì công việc hợp tác của công ty cổ phần Thế Gia, cháu nghĩ vấn đề không lớn, hiện giờ cậu ta là một trong những cổ đông của công ty cổ phần Thế Gia, vì lợi ích, cậu ta cũng không tiện từ chối? Nếu cậu ta từ chối, cháu nghĩ bác cũng không cần phải hỏi công ty điện ảnh Jade Bird, nếu bên kia biết được cậu ta từ chối, chắc chắn cũng từ chối.

Vũ Điền Quang Ly nhìn mông lung nói.

-Vì sao?

Vũ Điền Trọng có chút kinh ngạc.

- Nguyên nhân rất đơn giản, công ty điện ảnh Jade Bird lại mới hợp tác với cậu ta, tôi không phải đã nói rồi sao, đạo diễn Cameron muốn quay phim mới. Bác nói, vào lúc này, công ty điện ảnh Jade Bird và cậu ta có thể đối chọi nhau sao?

Vũ Điền Quang Ly suy nghĩ, bộ dạng như người bị thua trận nói.

- Bộ phim mới của công ty điện ảnh Jade Bird lại hợp tác với cậu ta?

Vũ Điền Trọng không khỏi vui mừng lẫn lộn

- Lại là cậu ta biên kịch?

- Cũng không phải, nghe nói dựa vào tiểu thuyết bán chạy của một nhà tiểu thuyết người Mĩ để cải biên lại.

Vũ Điền Quang Ly cũng không biết rõ ràng sự tình, tự nhiên không rõ ảnh hưởng của Phương Minh Viễn tại đây.

- Hả? Cải biên từ một cuốn tiểu thuyết bán chạy của một tiểu thuyết gia người Mỹ, làm sao cậu ta lấy được quyền cải biên a?

Vũ Điền Trọng lập tức nhận ra chỗ không bình thường. Nếu là cải biên từ một cuốn tiểu thuyết bán chạy của một tiểu thuyết gia người Mỹ, thì công ty điện ảnh Jade Bird với tư cách công ty của nước Mỹ, tự nhiên là gần quan được hưởng lộc, làm sao nghe Vũ Điền Quang Ly nói thì chính Phương Minh Viễn mới giành được trước.

Vũ Điền Quang Ly hơi rùng mình, nhún nhún vai nói:

- Cháu cũng không biết, cháu cũng biết đến việc này qua người khác nói, vậy chỉ có thể hỏi Cameron hoặc Phương Minh Viễn.

- Phương Minh Viễn này thật đúng là nhìn không thấu…

Vũ Điền Trọng không khỏi thở dài nói. Càng hiểu Phương Minh Viễn nhiều, lại càng làm người ta cảm thấy thất vọng. Một cậu bé ở cái tuổi vẫn chưa trưởng thành, không ngờ từ hai bàn tay trắng dựng sự nghiệp có quy mô như vậy, làm sao không làm cho nam sĩ Nhật Bản bốn mươi tuổi thành công cảm thấy xấu hổ.

Xấu hổ rất nhiều, Vũ Điền Trọng sớm đã có ý niệm trong đầu không tự chủ lại bốc lên, đối với người có tài như vậy, nếu không thể chèn ép được, vậy thì tốt nhất nên hợp tác thành đồng minh, dựa vào thực lực của họ. Ông nhìn cháu gái, tiếc là, tuổi của Phương Minh Viễn quá nhỏ, kém Vũ Điền Quang Ly gần mười tuổi, không thì, hai nhà có thể kết thông gia, đối với sự phát triển của gia tộc Vũ Điền, chắc chắn có tác dụng to lớn.

Thật là đáng tiếc, nhà họ Phương cũng không dễ dàng chấp nhận một cô gái lớn hơn Phương Minh Viễn gần mười tuổi làm vợ cậu ta, với lại người có chút đầu óc cũng có thể nghĩ đến, với tuổi của Phương Minh Viễn, mặc dù là sau mười năm nữa kết hôn, cũng vẫn bình thường, mà tới lúc đó, nhà họ Phương và Phương Minh Viễn phát triển đến như thế nào, ai có thể đoán trước được chứ?

Vũ Điền Trọng tiếc nuối cầm lấy điện thoại….