Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 380: Muốn làm được việc lớn phải có người quyền lực




Lý Tường Hòa đoán không sai một chút nào, ngày thứ hai, La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh liền ngồi trong phòng đẹp nhất của nhà khách, đại diện cho thành ủy, ủy ban nhân dân thành phố và nhân dân thành phố Nhai Châu, mặt mày hớn hở với sự hiện diện của Vu Thu Hạ, thể hiện sự đón tiếp nhiệt liệt nhất.

Đối với hai người mà nói, nhà họ Quách- gia tộc giàu sang quyền quý, gần như nắm giữ ngành vận tải đường biển ở Hồng Kông, đương nhiên phải có sức tác động hơn nhiều so với sự có mặt của nhà họ Phương ở tỉnh Tần Tây mà bọn họ mới được nghe nói đến.

Công ty tập đoàn vận tải đường thủy Quách thị, đúng là ở vùng biển này, trong ngành vận tải đường biển không hổ danh là người quyền lực, ở Hồng Kông cũng là nhà quyền quý có sức ảnh hưởng lớn lao, phương hướng đầu tư của bọn họ sẽ thu hút sự chú ý của vô số thương nhân Hồng Kông, Phụng Nguyên của tỉnh Tần Tây cũng từng vì thế mà được hưởng không ít lợi lộc. Bây giờ cờ đến tay, việc tốt lành này sắp đến Nhai Châu bọn họ rồi. Hơn nữa, nếu như có thể có được sự đầu tư quy mô lớn của nhà họ Quách thì hoàn toàn phù hợp với tinh thần ổn định kinh tế Hồng Kông của trung ương.

Nếu như trước kia, hai người còn suy xét có cần nghĩ cách đứng giữa hòa giải, để kế hoạch đầu tư của Phương Minh Viễn và Lý Thuận Tru có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng, hai bên cùng tới đầu tư ở Nhai Châu thì lúc này, hai người đã quên sạch dự án đầu tư của Lý Thuận Tru.

- Quách phu nhân, việc phu nhân đến đây chúng tôi không được biết trước, điều kiện nhà khách này thật không tương xứng với địa vị của cô, cũng thể hiện thành phố chậm đón khách quý từ Hồng Kông, chúng tôi cũng rất khó ăn nói với lãnh đạo cấp trên. Như thế này vậy, ở gần vịnh Á Long của thành phố, còn có một vài biệt thự để các vị lãnh đạo đến thị sát và nghỉ phép, chúng tôi cũng đã sắp xếp nhân viên tới đó dọn dẹp. Quách phu nhân, thời gian này cô nghỉ tại Nhai Châu có thể tạm thời ở đó.

La Hiển Lập lễ độ nói.

Vu Thu Hạ cười tươi nói:

- Vậy là làm phiền bí thư La và chủ tịch Vu rồi.

Điều kiện của nhà khách này, quả thật khiến cô cảm thấy rất không hài lòng. Hơn nữa, nếu như mình kiên quyết ở chỗ này, e rằng La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh trong lòng cũng không an tâm. Chi bằng cứ đồng ý với sự sắp xếp của bọn họ.

- Đây sao có thể gọi là làm phiền, Quách phu nhân là khách quý thường ngày chúng tôi có mời cũng không mời được, đây cũng là việc người chủ nhà như chúng tôi nên làm. Quách phu nhân, nếu có yêu cầu gì xin cứ nói với nhân viên của chúng tôi, chúng tôi chắc chắn sẽ dốc hết sức để khiến Quách phu nhân hài lòng.

La Hiển Lập cười đến híp cả mắt. Có mối quan hệ tốt với nhà họ Quách, không chỉ có ý nghĩa cực kì quan trọng với sự phát triển kinh tế của Nhai Châu, đối với con đường làm quan của hắn cũng có tác dụng thúc đẩy không thể xem thường.

- Yêu cầu ư, thực ra cũng chẳng có gì cả.

Vu Thu Hạ dùng ngón tay vuốt sợi tóc mai, cười nói.

- Chỉ hy vọng thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố Nhai Châu nhanh chóng phê duyệt kế hoạch đầu tư đó. Tôi và Minh Viễn có một kế hoạch, dự định trong thời gian sắp tới, mời một vài người bạn trong giới kinh doanh tới tham quan nghỉ ngơi, đến khi đó, e rằng còn phải nhờ hai vị giải quyết vấn đề chỗ ở.

Đương nhiên, ý của cô đã rất rõ ràng, nếu như điều này La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh cũng không hiểu thì đi khỏi vịnh Á Long cho rồi.

Mắt hai người lập tức sáng lên, bạn bè trong giới kinh doanh, những người có thể được thiếu phu nhân nhà họ Quách gọi là bạn bè trong giới kinh doanh,chắc chắn không thể là những người tầm thường, như thế thì không xứng với địa vị của người ta. Một đoàn người có tiền có địa vị có thế lực, tề tựu tại vịnh Á Long, thăm quan phong cảnh Nhai Châu, vậy tiếp theo,không biết những người này có thể giống như nhà họ Phương và nhà họ Quách, sẽ quyết định suy xét đầu tư ở nơi này không nhỉ?

Chỉ nghĩ đến đây, La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh xúc động đến mức đến ngón tay cũng hơi run rẩy. Đây quả thực là một chuỗi phúc lộc trời ban.

Nhìn bộ dạng xúc động của hai người, trong lòng Vu Thu Hạ lại cười thầm. Tên Phương Minh Viễn này, vẫn là đứa hay nôn nóng, lại muốn trước khi rời Quỳnh Hải, phải làm cho xong những việc này. Còn bản thân cô, nghĩ đến quyết định này cũng thấy có chút buồn cười. Dự án đầu tư của nhà họ Quách và nhà họ Vu, bất kể là ở ngành nghề nào, chưa một lần nào không phải trải qua thời quan dài khảo sát, nghe ý kiến của các chuyên gia, cân nhắc trước sau mới quyết định. Nhưng đến chỗ Phương Minh Viễn, tất cả đều thay đổi.

Kế hoạch đầu tư này, nói trắng ra chính là một đại cương sơ lược, những khảo sát chứng minh, dự tính doanh thu triển vọng, dự đoán tính khả thi của phát triển trong tương lai, tất cả đều không có, thứ duy nhất có thể coi là dùng để tham khảo đầu tư, e rằng chính là những cảnh đẹp ở vịnh Á Long và vịnh Hải Đường mà cô đã tham quan, ngay cả đối với con mắt đã lướt qua khắp các miền đất du lịch nổi tiếng trên toàn thế giới của Vu Thu Hạ, cũng là vô cùng tuyệt mỹ. Ngoài ra, những tài liệu cần có, tất cả đều là một trang giấy trắng, còn cần dựa vào những người cô đưa đi cùng làm đánh giá thực địa. Nhưng Phương Minh Viễn vừa mở miệng, cô liền không chút do dự mà đồng ý, trong dự án này, Vu Thu Hạ sẽ đầu tư với danh nghĩa cá nhân, chiếm hai mươi phần trăm tổng cổ phần, trừ đi hai mươi phần trăm dành cho Tề Yên và bọn, Phương Minh Viễn sau này sẽ nắm giữ sáu mươi phần trăm cổ phần.

Nếu như những chuyện này đến tai các bạn bè của cô ở Hồng Kông, chắc chắn sẽ có người cười cô là nhất thời nóng vội, bị người ta gạt mà vội vàng bỏ ra một khoản đầu tư cực lớn. Khoản đầu tư hai mươi triệu đô la Mỹ, đối với những gia tộc giàu sang quyền quý như nhà họ Quách mà nói, quả thực chẳng là gì, nhưng đó cũng là hai mươi triệu đô la, đâu phải hai mươi triệu tiền Việt Nam. Hơn mười phần trăm công ty ở Hồng Kông có tổng mức kinh doanh chưa tới mức đó cũng coi như là đầu tư mà không có lãi, cũng không đùa như vậy được.

Đặc biệt là Vu Thu Hạ rất có lòng tin với ngành du lịch Nhai Châu trong tương lai, nên nói là cô rất có lòng tin với khả năng phán đoán đầu tư của Phương Minh Viễn. Lúc trước đầu tư dầu mỏ giao hàng theo kỳ hạn, Phương Minh Viễn đến nhà họ Quách vay tiền, ai có thể ngờ, nửa năm sau, giá dầu thế giới lại chấn động mạnh như vậy? Mà cô khi đó, phần nhiều là dựa vào tình cảm giữa hai bên mới đưa tiền riêng của mình cho Phương Minh Viễn, nhưng sau cùng, lại khiến tất cả mọi người trong nhà họ Quách sững sờ. Công ty tập đoàn vận tải đường thủy Quách thị thời gian gần đây có thể mua sắm tàu thuyền mới với quy mô lớn, khẳng định hơn nữa vị trí dẫn đầu của công ty tập đoàn vận tải đường thủy Quách thị ở ngành vận tải biển Hồng Kông, không phải là nhờ hơn mười tỷ đô la Mỹ do Phương Minh Viễn kiếm được từ thị trường dầu mỏ thế giới sao.

Cho nên bây giờ Vu Thu Hạ cực kì tin tưởng Phương Minh Viễn, nếu Phương Minh Viễn đã chọn nơi này, cho rằng nơi này có giá trị khai thác thì Vu Thu Hạ liền không hề chần chừ đồng ý tham gia đầu tư.

- Quách phu nhân, việc này hoàn toàn không có vấn đề gì, chúng tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị tốt mọi mặt, đón tiếp những vị khách quý. Về kế hoạch đầu tư của cậu Phương gửi lên, chúng tôi đã báo lên tỉnh, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả. Thành ủy ủy ban nhân dân thành phố Nhai Châu chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần tỉnh phê duyệt, lập tức tiến hành giải phóng mặt bằng ở những nơi nằm trong kế hoạch, tất cả những bộ ngành liên quan đều phối hợp với quý công ty với hiệu quả cao nhất, đảm bảo làm đúng theo yêu cầu của bên cô, hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.

La Hiển Lập thiếu chút nữa thì vỗ ngực cam đoan.

Vu Lâm Sinh cũng ở bên cạnh liên tục phối hợp, chứng tỏ những bộ ngành liên quan của ủy ban nhân dân thành phố chắc chắn sẽ dốc toàn lực phối hợp, nếu có ai dám bằng mặt mà không bằng lòng, tuyệt đối nghiêm khắc trừng trị. Việc này liên quan đến tương lai của Nhai Châu, càng liên quan tới con đường làm quan của hai người, ai dám giở trò thì phải đối diện với cơn giận dữ của hai người.

Hai người cho đến khi ra khỏi nhà khách, cảm thấy từng luồng gió biển thổi qua, lúc này trí óc hừng hực mới xem như bình tĩnh được.

- Anh Vu, chúng ta đã hứa trước mặt Quách phu nhân rồi, việc này, một chút cũng không thể kéo dài. Tối nay, tôi sẽ đích thân lên tỉnh, tìm lãnh đạo, cố gắng hết sức rút ngắn thời gian phê duyệt của tỉnh, tăng cường tốc độ thẩm tra. Công việc ở thành phố Nhai Châu đành giao cả cho anh.

La Hiển Lập kéo Vu Lâm Sinh, chưa lên xe, mà lại thuận theo con đường trước cửa nhà khách, đi theo hướng bãi biển.

Vu Lâm Sinh cắn răng, trong lòng than thở không ngớt. Tuy rằng nói, việc khai thác vịnh Á Long này, thành phố đã chắc chắn giao cho nhà họ Phương thực hiện, nhưng Thác Điền Ta Tá và Lý Thuận Tru vẫn phải đi thuyết phục một phen, không thể để người nước ngoài có bất cứ điều gì không vừa ý với công tác của thành ủy và ủy ban thành phố Nhai Châu, ảnh hưởng đến hình ảnh Hoa Hạ trong mắt bạn bè nước ngoài. Nhưng nói thì dễ, nhưng thực sự có thể làm cho Thác Điền Ta Tá và Lý Thuận Tru vừa lòng, thật không phải chuyện dễ.

Cũng may tài nguyên vịnh biển của Nhai Châu phong phú, ngoài vịnh Á Long và vịnh Hải Đường ra, còn có vịnh Nhai Châu, vịnh Đại Đông, vịnh Nguyệt Lượng…, Vu Lâm Sinh tính toán để có thể dành cho bọn họ chính sách ưu đãi hơn nữa, khuyên bọn họ đầu tư vào nơi khác ở Nhai Châu. Tuy rằng, so với kế hoạch đầu tư một trăm triệu đô la Mỹ này của nhà họ Phương, mức đầu tư mười triệu nhân dân tệ của bọn Lý Thuận Tru có vẻ bé nhỏ không đáng kể, nhưng đối với Nhai Châu mà nói, thế nào cũng là đầu tư, huống hồ mức đầu tư của dự án này cũng không hề nhỏ.

Việc này tuy khó nhưng hắn cũng hiểu, lên tỉnh thúc giục những ban ngành cổ lỗ đó đẩy nhanh tốc độ phê duyệt tuyệt đối không phải là việc dễ, để La Hiển Lập đi quả thực thích hợp hơn.

- Còn có một việc, anh nhớ rằng sau khi về cần bắt đầu những bước thực hiện. Ừ, trước tiên phải thành lập một nhóm khai thác hai vịnh, tôi là tổ trưởng, anh là tổ phó, điều động những người tải giỏi từ những cơ quan bộ ngành có liên quan, từ bây giờ liền bắt đầu chuẩn bị, những việc có thể làm trước ngay bây giờ có thể bắt tay vào làm được rồi, đợi đến khi có tin tức từ tỉnh sẽ lập tức triển khai công việc, phải hoàn thành công việc với tốc độ nhanh nhất.

La Hiển Lập dặn dò.

Vu Lâm Sinh hiểu ý mà gật đầu, tuy rằng nói trong tỉnh vẫn chưa có ý kiến phúc đáp chính thức, ở đây liền bắt đầu tiến hành, có phần không đi đúng trình tự, nhưng hai người đều hiểu, dự án lớn như vậy ở Nhai Châu, ở Quỳnh Hải, chỉ cần các lãnh đạo đầu óc còn bình thường thì đã không thể từ chối.