Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 344: Phải đi từng bước một




Bắt đầu từ Thành ủy Phụng Nguyên và Ủy ban nhân dân thành phố, trận nhằm tấn công vào thị trường thịt tươi thành phố Phụng Nguyên đang tràn đầy thịt chích nước, nguy hại nghiêm trọng đến sức khỏe nhân dân thành phố, nhiễu loạn trật tự kinh doanh bình thường, đã kéo dài ba ngày. Rất nhiều nhân viên các bộ môn chính phủ làm việc, bao gồm một vài cán bộ lãnh đạo, một loạt các lò giết mổ, chủ các lò, bị mời tới cục cảnh sát “uống trà”. Đương nhiên, trong đó đại bộ phận người, chẳng qua là ghi tội, hoặc là nộp phạt, chỉnh đốn ngừng kinh doanh, nhưng cũng có một số người bị trừng trị theo pháp luật.

Theo tình hình kiểm tra đạt được, nghề giết mổ thành phố Phụng Nguyện, thịt lợn chích nước đã bị tất cả các ngành sản xuất khác thừa nhận quy tắc ngầm, sở dĩ xét xử các lò giết mổ này, vì 90% trở lên, đều nhiều ít xuất hiện thịt lợn chích nước. Khi đến xem hiện trường, có thể nói những người nhìn thấy đều thấy ghê người.

Theo giải thích của công nhân viên chức trong các lò giết mổ, bọn họ thu mua lợn hơi bình thường đều đã ngâm nước, mỗi đầu heo lâu thì hai mươi cân, chậm thì hơn mười cân, như vậy mỗi đầu heo sẽ có khoảng 10% nước so với thịt, tới thị trường thương gia còn có thể đưa giá cacao hơn cho người dân, những người này đương nhiên làm không biết mệt. Bình thường thể trọng nước từ hai đến bốn lần, sau khi tưới bốn lần, lợn đã biến hình nghiêm trọng, thậm chí có thể tử vong tại chỗ. Giữa các lần tưới phải có khoảng cách, hơi nước có thể hấp thu không khác nhau lắm. Quán bán thịt tiêu thụ rất tốt, bởi vì máu không thả ra ngoài, màu thịt trông càng đỏ tươi.

Các quán nước bình thường gần đây đều tùy ý mang nước. Trừ lần đó ra, còn có người ở trong tăng thêm sắc tố trong nước với kẹo cao su. Tăng thêm sắc tố nước sẽ làm màu da càng sáng rõ. Tăng thêm kẹo cao su có thể đưa nước vào lâu dài mà bảo tồn thịt lâu. Nhưng ăn loại thịt này đúng là tổn hại đến thân thể. Bởi vì lượng nước hấp thu trong thịt, sẽ lưu lại trong dạ dày làm ảnh hưởng tới hấp thu chất khác.

Ở trong một số lò giết mổ, nhân viên kiểm tra còn phát hiện các bình phun thuốc sâu cũ được dùng để trữ nước, điều này lại làm người ta cảm thấy ghê sợ. Bình thường người ta phun thuốc sâu trong nông nghiệp đều lưu lại một phần ở góc, người ăn phải thịt chích nước bình thường không trúng độc ngay, cho nên thường xem nhẹ. Nhưng thuốc sâu suy giảm thời gian dài, ăn lâu dài thịt chích nước đựng trong bình thuốc sâu, sẽ lưu lại thuốc trừ sâu trên cơ thể người, sẽ làm đột biến gen, nghiêm trọng sẽ ảnh hưởng đến trí não, phụ nữ có thai sẽ bị dị dạng và nhiều hậu quả khác.

Nhưng tâm đen tối của các chủ lò giết mổ chỉ mong kiếm được tiền, chẳng những đưa thịt này vào thị trường thành phố Phụng Nguyên, thậm chí còn đưa vào nhà trường, nhà trẻ, căn tin để đẩy nhanh tiêu thụ.

Tình huống này, kéo đến Thành ủy, cục công an, cục tư pháp và thành viên bộ môn chính phủ khác, nhìn về phía cục chất giam chủ quản sinh sản và tiêu thụ thịt tươi, cục vệ sinh và ánh mắt các bộ môn của đồng nghiệp, có vài người thậm chí còn hỏi bọn họ ngay tại chỗ, hàng năm trả cho bọn họ tiền lương và công tác phí, có phải tất cả đều là chó hay không, nếu không phải có lãnh đạo Thành ủy và bộ công an ở đây, chỉ sợ tại chỗ đã xảy ra đánh nhau.

-Lâm Dật Hải không ngờ rất quyết đoán.

Phương Minh Viễn lười biếng ngồi trên cửa sổ, lật xem tờ báo Lâm Liên đưa cho hắn, tờ mặt đưa tin mấy ngày qua Ủy ban nhân dân thành phố lôi đình vạn quân càn quét thị trường thịt tươi và lợn hơi ở thành phố Phụng Nguyên, tuy rằng nói trước sau như một mà ở giữa đưa tin “Một số lò giết mổ” các loại, lấy tên vài lò giết mổ lớn, nhưng theo Phương Minh Viễn xem được trên tin tức, Lâm Dật Hải lúc này đây thật sự hành động.

Lâm Liên bưng tới một ly trà cho hắn, che miệng cười nói:

-Người ta chung quy là Chủ tịch thành phố một tỉnh lị, cán bộ chính phủ cao cấp, điểm này là tạo uy phong với ông ta là gì?

Phương Minh Viễn duỗi cái lưng lười nói

-Ông ta hiểu biết khá tốt, bằng không tôi còn tính dùng phi cơ vận chuyển một đám lợn hơi tới thủ đô cho ông ta thật sự áp lực.

Vận chuyển lợn hơi bằng máy bay, Lâm Liên giật mình mở to hai mắt, đây là điều chưa bao giờ nghe thấy ở Hoa Hạ, nếu thực sự khiến Phương Minh Viễn làm như vậy, chỉ sợ thị trường lợn hơi thành phố Phụng Nguyên sẽ hỗn loạn, lập tức nổi danh cả nước.

Phương Minh Viễn cười gượng hai tiếng, nhìn đến bộ dáng giật mình của Lâm Liên, hắn đã nghĩ đến điều này, nếu thực sự chơi như vậy, lại sẽ gây ra nhiều chấn động trong phạm vi cả nước. Cũng may Lâm Dật Hải sau khi thấy một phần băng ghi hình, liền nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán mà lập tức chỉnh đốn mạnh mẽ trật tự tiêu thụ thịt tươi và sản xuất lợn hơi thành phố Phụng Nguyên, chứ ông ấy bày ra từng bước cũng không có tác dụng gì.

-Minh Viễn à, phó tổng Giám đốc siêu thị Carrefour Lý Kiến Quân từ Long Thành báo tin về, Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy đã biết mấy người Triệu An vận chuyển lợn hơi dọc theo đường đi bị làm khó dễ, lập tức đứng ra xử lý, cho xử phạt nghiêm khắc, và cho Lý Kiến Quân mang đi năm vạn, xem như bù lại tổn thất của siêu thị Carrefour. Phó chủ tịch tỉnh Tấn Tây Quan Gia Tĩnh, hy vọng chúng ta có thể đàm phán lại, không vì việc này mà ảnh hưởng đến việc đầu tư của siêu thị Carrefour vào Long Thành. Và cam đoan siêu thị Carrefour sau này sẽ không gặp phải việc như thế nữa. Bác Tôn đã bảo phó tổng Lý đem năm vạn quyên tặng cho trường học Long Thành và đàm phán lại

Lâm Liên nói bác Tôn chính là tổng Giám đốc siêu thị Carrefour Tôn Chiếu Luân.

Phương Minh Viễn gật gật đầu, thị trường Long Thành và tỉnh Tấn Tây, hắn đương nhiên cũng không bỏ qua như vây, Lý Kiến Quân đình chỉ đàm phán, cũng chính là tạo một chút áp lực lên tỉnh Tấn Tây, hiện giờ đã đạt được, đương nhiên sẽ không giằng co việc này nữa. Tôn Chiếu Luân quyết định như vậy cũng rất đúng đắn.

-Chỉ có điều cậu lúc này đây vận chuyển về hơn một ngàn sáu trăm đầu lợn, nhưng cho dù đoàn lữ hành dài bọn họ làm việc liên tục, chỉ cần tìm địa phương bố trí chỗ lợn hơi này xuống đó, cũng đã mất không ít công sức.

Lâm Liên tưởng tượng và miêu tả những người làm công sinh động như thật, trường hợp vận chuyển hàng ngàn lợn chạy phi nhanh, liền không kìm nổi mỉm cười. Lúc này đây vận chuyển lợn thật là có chút dễ dàng hơn, với quy mô hai lò giết mổ trước mắt, mỗi ngày các đồ tể giết trên dưới một trăm đầu heo, không khác biệt lắm với giới hạn cao nhất, lúc này đây Triệu An mang về một đống lợn hơi, gần hai ngàn đầu, đủ cho họ làm cả mười ngày.

Cũng may trong mấy ngày này, rất nhiều lò giết mổ đều bị cưỡng chế chỉnh đốn, mà dân chúng thành phố Phụng Nguyên rất lo lắng ăn thịt chích nước nguy hại đến thân thể khỏe mạnh, quầy thịt tươi trước cửa siêu thị Carrefour, bình thường đếm trên đầu người, buổi tối tới, lại đông nghìn nghịt. Đương nhiên, may mà bây giờ là mùa đông, nhiệt độ không khí bên ngoài thấp rất tốt cho việc bảo quản thịt tươi, so sánh nếu vào mùa hè, tủ lạnh là cái hiếm hoi vào những năm 95, cảnh tượng thành phố chỉ sợ sẽ đồ sộ hơn.

Mà siêu thị ở nơi đó, lại sắp xếp một hàng dài, làm cho người ta nhìn vào quáng mắt vì siêu thị cam đoan mua bán trật tư, nhân viên công tác siêu thị Carrefour mấy ngày qua không được xin nghỉ phép mà tăng ca thêm giờ. Đương nhiên tiền công cũng sẽ nhiều lên, theo công tác thống kê, mấy chi nhánh siêu thị Carrefour ở Phụng Nguyên này, doanh thu so với trước đó vài ngày tăng 20% đến 40%, rõ ràng rất cao, hàng hóa bị mất và số lượng tổn hao cũng bị nâng cao.

Phương Minh Viễn cũng không cấm mỉm cười, kỳ thật có thể nói kế hoạch này đã mang lại kết quả, nguyên là nếu lên thành thị không bị chính quyền địa phương làm khó dễ, khẳng định lượng lợn hơi này đó sẽ thay nhau vận chuyển về hơn nửa, kết quả một mặt không ngừng thu mua lợn hơi, mặt khác lại không vận chuyển ra ngoài, kết quả thành ra như vậy

-Chị Liên, quay lại chỗ đồng chí vận chuyển hàng hóa nhà ga, đưa một số người đi an ủi, tỏ vẻ một chút, chúng ta là người có tình cảm.

Trong cuộc sống tiếp theo, theo tin tức Ủy ban nhân dân thành phố truyền đến, Lâm Dật Hải cố sức kiên trì xuống, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đề cập đúng tới vài lãnh đạo cục, căn cứ tình hình điều tra ra, xử phạt nặng nhẹ khác nhau, trong đó cục trưởng cục chăn nuôi bị bãi chức thẳng thừng, tuy rằng vẫn còn ở trong quan trường, nhưng mọi người trong lòng đều hiểu được, nếu lời nói không có kỳ tích gì, đắc tội với đồng nghiệp trên con đường làm quan từ nay về sau cũng có thể bị đánh dấu đỏ. Tốt nhất tình huống này là giải quyết triệt để, giáng chức xuống, sau một ít thời gian, bị điều đến chỗ không có cập bậc, không có quyền hành với cương vị như là đi dưỡng lão.

Mà trong các cục và hàng loạt lò giết mổ, ông chủ bị liên lụy, quản lý chặt chẽ hơn các nhân viên, xử phạt nghiêm khắc hơn một chút, trong đó có bảy người bị viện kiểm sát đưa ra truy tố.

Đối với hàng loạt lò giết mổ và các ông chủ, xử phạt là nghiêm khắc nhất, hành vi này thật khinh bỉ, cũng vài cái bị ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, phạt tiền lớn và xử phạt, một số người bị lao ngục. Trong đó có mấy lò giết mổ tư nhân, còn bị thu về và hủy tư cách đồ tể, thậm chí cưỡng chế rời khỏi thành phố Phụng Nguyên, rời bỏ nghề đồ tể ở tỉnh Tần Tây. Đối với kết quả này, mặc cho yêu đảng và người chính vui sướng quá đỗi, bọn họ đầu tư cho siêu thị Carrefour, vừa lúc giá thấp đem lấy toàn bộ những lò giết mổ này. Những lò giết mổ này đều là các xí nghiệp tư nhân thành lập vài năm, chẳng những thiết bị tốt hơn nhiều so với các lò quốc doanh, nhân viên bố trí hợp lý hơn. Không có gánh nặng chăm sóc người già.

Đối với kết quả như vậy, Phương Minh Viễn tuy rằng cảm thấy rất khinh thường các nhân viên bộ môn chính phủ và xử trí của lãnh đạo, nhưng cũng là tình hình chung của Hoa Hạ, dân chúng trộm một trăm tám mươi ngàn có thể bị tử hình, bọn quan viên tham ô mấy trăm ngàn, cũng chỉ tù mấy năm. Giống kiếp trước của hắn, cán bộ thủ quỹ chủ quản thành phố, tham ô sổ hưu xã hội hàng trăm triệu, gây tổn thất kinh tế thật lớn, tuy nhiên chẳng sao cả. Có thể thấy kết quả như vậy, bây giờ có kết quả như vậy cũng là không tồi. Chính mình cũng không thể hy vong xa vời có thể làm bọn họ không ăn bám, nếu dùng quyền mưu cầu tư lợi thì bị xử lý nghiêm khắc.

-Cơm phải ăn từng ngụm, đi phải từng bước một.

Phương Minh Viễn tự nhủ trong lòng.