Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 338: Bắt đầu phản kích (Phần 2)




Bọn Lô Quốc Kiệt do Phương Minh Viễn mời đến từ đài truyền hình Hoa Hạ thông qua công ty TNHH Tam Giang, đi cùng Triệu An đích thân trải nghiệm chuyến vận chuyển heo đầu tiên này.

Đối với hành vi bài trừ thịt heo chích nước khỏi siêu thị của siêu thị Carrefour, ba người nghe xong rất ủng hộ. Là ký giả đài truyền hình Hoa Hạ, họ đi đây đi đó nhiều, kiến thức sâu rộng tự nhiên hiểu rõ loại thịt heo chứa nước này như hiện nay đã trở thành vấn nạn khó loại trừ trên mành đất Hoa Hạ. Đồng thời sự nguy hại của thịt heo chứa nước này họ cũng rõ hơn người dân rất nhiều. Do đó siêu thị Carrefour có thể chủ động đề xuất ra hành động ngăn chặn thịt heo chứa nước từ quầy hàng của siêu thị lưu thông ra thị trường là được lòng dân hơn hết.

Nhưng ba người họ cũng không nghĩ đến hành động này của siêu thị Carrefour đã gây ảnh hưởng lớn như thế tại thành phố Phụng Nguyên, các lò mổ địa phương đã liên kết với nhau chống lại siêu thị Carrefour, đồng thời thủ đoạn chúng dùng rõ ràng như thế. Còn phản ứng của siêu thị Carrefour cũng cứng rắn ngoài dự đoán của chúng, dù là chịu thiệt cũng quyết không lùi bước, ở tại chỗ mua không được thì đến nơi khác, nơi khác không có đủ thì đến tỉnh khác, xem chừng siêu thị Carrefour lần này tính chiến đấu đến cùng đây.

Tuy lô heo 300 con này coi như an toàn đến Phụng Nguyên nhưng thời gian vận chuyển lâu như thế, chi phí vận chuyển lớn như vậy đã quyết định rồi. Nếu tình trạng này không thể thay đổi triệt để, kế hoạch thu mua heo này của siêu thị Carrefour có thể bị vỡ bất cứ lúc nào. Tóm lại siêu thị Carrefour không phải có nhiều tiền để đốt. Thu mua heo từ tỉnh Tấn Tây giá thành cao thế lỗ là cái chắc.

Ba người họ đi đường xa gió bụi đã mệt lắm rồi nhưng sự bất bình trong lòng lại khiến cho họ xúc động muốn viết ngay những gì mắt thấy tai nghe trên đường đi. Đặc biệt phía Phương Minh Viễn đưa cho họ một máy quay phim kiểu mới nhất của Nhật, cái này nhỏ gần một nửa so với máy thường. Trên đường đi họ quay được rất nhiều tư liệu đủ để hoàn thành chương trình hơn một tiếng đồng hồ cho một kỳ.

-Còn gì nữa, cách làm của chúng tôi đụng tới lợi ích một số người, bị chúng xem như gai trong mắt muốn xâu xé chúng tôi mới cam lòng. Họ muốn siêu thị chúng tôi bán càng nhiều thịt tươi thì càng lỗ, thậm chí là không có thịt bán nên mới dùng trăm phương ngàn kế ngăn cản heo sống tỉnh Tần Tây vào Phụng Nguyên.

Phương Nhai cười nhạt nói

-Vẫn phải cám ơn ba vị lần này theo xe phỏng vấn bí mật, ba ngày nay cũng mệt rồi. Chúng tôi đã sắp xếp xong nơi ở trong khách sạn. Ba vị nên đi nghĩ ngơi trước, sau đó chúng ta lại thương lượng một chút chi tiết báo cáo.

Lô Quốc Kiệt không khỏi có chút thất vọng trong lòng nhưng anh ta cũng hiểu siêu thị Carrefour làm vậy cũng là bất đắc dĩ, họ cũng đã phải nghĩ đến một khi sự việc bại lộ có thể mang những phiền phức đến cho chính quyền tỉnh Tần Tây và Tấn Tây, có thể cuối cùng họ lại giận cá chém thớt sang siêu thị Carrefour cho nên cần cân nhắc nắm chắc trong tay. Số người của mình đến trước không những được tin tức mà còn được lấy phí phỏng vấn của siêu thị Carrefour, đưa bản tin có chừng mực lẽ nhiên phải nghĩ đến yêu cầu của đối phương một chút.

Bọn Triệu An và Lô Quốc Kiệt sau khi đã rời phòng họp, trên mặt Lâm Liên và Phương Nhai lộ rõ nụ cười vui sướng, có băng ghi hình này công việc tiếp theo sẽ dễ làm thôi.

Sau một ngày làm việc vất vả, Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa ngồi cùng nhau ở nhà Mã Vĩnh Phúc vừa ăn vừa xem tin tức hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi sau một ngày vất vả.

Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa vẫn luôn theo sát cuộc chiến thịt heo chứa nước này, họ cũng từng muốn dùng sức ảnh hưởng của mình trong quan trường tại Phụng Nguyên để phất cờ kêu gọi vì Phương Minh Viễn nhưng lại bị Phương Minh Viễn từ chối cách làm này của họ, chỉ muốn họ án binh bất động.

-Ông Dương, ông nói xem cậu Phương muốn làm gì? Tại sao không đánh mạnh tay vào những tên đồ tể không biết trời cao đất rộng này.

Mã Vĩnh Phúc hỏi với vẻ khó hiểu. Theo ông ta, với thực lực của Phương Minh Viễn muốn đánh gục sự liên kết của các chủ lò mổ quả là dễ như trở bàn tay. Siêu thị Carrefour là xí nghiệp siêu thị lớn nhất trong lãnh vực thương nghiệp ở tỉnh Tần Tây thậm chí ở thành phố Phụng Nguyên, bảy siêu thị Carrefour trải rộng trong thành phố, tiền nộp thuế mỗi năm là một số tiền lớn tính triệu tệ, đồng thời còn tạo công ăn việc làm cho hơn trăm người dân Phụng Nguyên. Đối với xí nghiệp đẳng cấp như thế, lãnh đạo chính quyền đương nhiên phải chú ý tới nhu cầu của họ. Đồng thời Phương Minh Viễn còn có nơi dựa vững chắc là công ty tập đoàn vận tải Quách Thị HongKong và Bộ trưởng Bộ đường sắt Tô Hoán Đông, miễn là ông ta đề xuất yêu cầu với lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh, vuốt mặt phải nể mũi lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh làm gì cũng phải bày tỏ sự ủng hộ họ Phương. Mà lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đã tỏ thái độ rồi thì các bộ phận bên dưới, và bọn bại hoại cá mè một lứa với bọn chủ lò mổ Phụng Nguyên sẽ kiềm chế rất nhiều. Nếu không còn bọn bại hoại này trong chính phủ ngầm trợ giúp thì bọn chủ lò mổ còn có thể gây sóng gió gì nữa?

Dương Quân Nghĩa uống một ngụm rượu và gắp lấy cái đùi gà gặm hai miếng rồi nói

-Theo tôi, anh đúng là lo dùm cho thiên hạ. Cậu Phương là người thế nào, muốn thế lực có thế lực, muốn tiền tài có tiền tài, cậu ấy đã muốn đùa chơi với những người này thì họ còn có thể quay đầu được à? Tôi cảm thấy mục đích của cậu Phương có thể không chỉ là thịt heo chứa nước, có lẽ đây chỉ mới bắt đầu thôi. Nếu với một chút khó khăn mà còn kinh động đến mấy vị tỉnh ủy chính phủ tỉnh thì việc sau này còn làm được gì? Cậu Phương đã không nhờ chúng ta giúp đỡ thế thì chúng ta cứ ngồi yên mà xem thôi.

-Nhưng vụ việc này bây giờ càng làm càng không ra làm sao cả, ông biết mà Phía họ Phương bây giờ đã mua không được đủ số heo ở địa phương, còn heo vận chuyển từ Tần Tây nghe nói trên đường đi bị làm khó dễ vô số lần, lẽ ra không tới một ngày đường cuối cùng đi mất gần ba ngày trời còn tốn không ít tiền, giá thành cao thế làm sao cạnh tranh nổi với những lò mổ khác?

Mã Vĩnh Phúc lo lắng nói

-Ngay khi mới bắt đầu đã không đơn giản chỉ là cạnh tranh trong buôn bán.

Dương Quân Nghĩa gật gật đầu không nói gì, hành động đả kích siêu thị Carrefour các bộ phận liên quan có quan hệ với kiểm dịch thịt tươi tại Phụng Nguyên đều âm thầm tiến hành. Các trưởng lò mổ, chủ lò mổ có quan hệ dây mơ rễ má với bọn họ thậm chí có một số lò mổ chính là các thành viên bộ phận chính phủ hoặc bà con thân thích của lãnh đạo mở. Siêu thị Carrefour chủ động giương cờ nhắm vào thịt heo chứa nước không khác gì cản đường kiếm tiền của họ thì làm sao không gây phản bác từ họ. Tuy rằng Dương Quân Nghĩa cũng biết lực lượng của thế lực này rất lớn không xem thường được. Nếu như không phải siêu thị Carrefour can dự vào thì Dương Quân Nghĩa tuy bực tức đối với hành động của chúng nhưng sẽ tuyệt đối không nhúng tay vào.

Nhưng bây giờ lại là siêu thị Carrefour dưới danh nghĩa của Phương Minh Viễn, chủ động khiêu chiến trên thương trường. Là người hưởng lợi trong quá trình phát triễn lớn mạnh của siêu thị Carrefour và Phương Minh Viễn, Dương Quân Nghĩa không thể khoanh tay đứng nhìn. Nếu không sau này làm gì còn mặt mũi nào mà nhìn Phương Minh viễn. Trong lòng hai người đều hiểu rõ trong vụ này cho dù siêu thị Carrefour có thất bại đi chăng nữa cũng không làm tổn hại gì đến Phương Minh Viễn. Con đường tiến thân sau này còn cần đến người này ở bên cạnh giúp đỡ, đặc biệt là Phương Minh Viễn năm nay mới mười mấy tuổi những ngày sau còn dài, chỉ có trời mới biết anh ta cuối cùng phát triễn đến mức nào, tới khi đó dù bản thân không cần vẫn còn có đám con của mình chứ? Nên hai người sớm đã có quyết định nhất định phải theo sát bên Phương Minh Viễn.

-Tôi đã đánh tiếng với bên Phụng Nguyên rồi, có mấy tiểu đội phụ trách phạm tội kinh tế đã âm thầm ra quân đang thu thập tình hình các chủ lò mổ đó để dùng sau này. Hơn nữa tôi nghĩ muốn đánh mạnh tay những người này mấu chốt vẫn là để những quan chức này từ trên xuống dưới ở Phụng Nguyên thật sự thấy được nguy hại của thịt heo chứa nước, cách chúng chẳng xa xôi gì thậm chí có thể hại đến người thân mà họ quan tâm. Cứ thế từ trên tới dưới giới quan chức các ban ngành đều không khoan nhượng với thịt heo chứa nước như thế xử lý bọn chúng cũng như nước chảy thành sông.

Dương Quân Nghĩa cười lạnh nói

-Chốc nữa tôi tính âm thầm mang thịt trong căn tin sở và cục cảnh sát thành phố Phụng Nguyên mua đến trung tâm chất lượng siêu thị Carrefour xét nghiệm một tý, nếu vẫn là thịt heo chứa nước, hừ hừ…

Mã Vĩnh Phúc cũng không khỏi mắt sáng lên phương pháp này của Dương Quân Nghĩa tốt,

bản thân cũng có thể dựa vào đó tiến hành xét nghiệm cùng loại với căn tin của chính quyền khu vực của các khu vực Phụng Nguyên và chính quyền thành phố. Là bí thư trưởng chính quyền thành phố việc này cũng xem như là trong phạm vi quyền hạn của mình. Nếu lại phát hiện thịt heo chứa nước đến lúc đó những người phụ trách của các bộ phận liên quan có thể nói rồi.

Hai người đều trầm ngâm không nói đang suy nghĩ làm thế nào trong phạm vi chức trách của mình, làm sao cho sự việc này càng lớn khiến cho càng nhiều người chú trọng đến sự nguy hại của thịt heo chứa nước.

Ngay lúc này, trong truyền hình phát ra giọng nói của người dẫn chương trình

-Tiếp theo chúng ta sẽ mời viện sĩ Trương Diệc Trung, viện sĩ viện khoa học nước ta, sở trưởng sở nghiên cứu chăn nuôi đại học nông nghiệp tỉnh Tần Tây, giải thích cho chúng ta một chút về tác hại của thịt heo chứa nước. Viện sĩ Trương, những ngày qua trên thị trường thịt tươi của thành phố chúng ta xảy ra một việc thế này, siêu thị Carrefour xí nghiệp siêu thị liên kết lớn nhất thành phố chúng ta…

Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa lập tức ngồi ngay ngắn, tập trung tinh thần xem truyền hình, không hẹn mà gặp cả hai cùng có một ý nghĩ ___ Đây là đòn phản kích từ siêu thị Carrefour.