Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 324: Tôi có chuyện muốn nhờ




Mấy người Phương Minh Viễn dừng lại ở nước cộng hòa Yakutsk bốn ngày, sau khi cùng đi với Mikhail thăm trường đại học và một vài viện nghiên cứu khoa học ở Yakutsk liền nhân tiện đi đến Moscow, cùng đi còn có phó tổng giám đốc công ty Arolsa Nicholas Laski, xe việt dã của bọn họ được chuyên chở bằng một máy bay khác, trước đó mấy giờ đã đến Moscow.

- Báo cho mọi người một tin tốt lành, nhiệt độ ở Moscow hiện nay là âm bốn độ, chúng ta phải đi đến khu nhiệt đới!

Viên phi công hưng phấn nhô đầu ra khỏi khoang điều khiển hét lớn khiến mọi người trong máy bay cười vang. Quả thật, so với nhiệt độ buổi tối âm bốn mươi tám độ, ban ngày nhiệt độ cao nhất là âm hai mươi độ ở thành phố Yakutsk, thời tiết ở Moscow như thế quả thật là rất đẹp.

Phương Minh Viễn khẽ nhếch miệng nhưng hắn không cười. Thật ra, hắn hơi chột dạ. Lần đầu tiên hắn bay bằng TU -154. Hắn không xa lạ gì với đại danh TU -154, trong kiếp trước, vợ chồng tổng thống Ba Lan đáng thương không phải rủi ro chết khi đi máy bay này sao? So với Boeing và Airbus cùng loại, TU -154 sản xuất không ít hơn nhưng kỷ lục an toàn lại nghèo nàn hơn.

TU -154 là một thiết kế thí nghiệm của Liên Xô trước đây chế tạo máy bay ba động cơ tầm trung chở hành khách. Năm đó, trong bộ luật Tổ chức hiệp ước Bắc Đại Tây Dương được gọi là hiệu ứng, tương ứng với Boeing 727 của Mỹ, máy bay Trident của Anh. Cục thiết kế thực nghiệm mang tên thượng tướng Andre Nicolaievich nổi tiếng Liên Xô, tổng bộ ở Moscow của Nga, là ban ngành chuyên thiết kế máy bay ném bom và vận tải cho Liên Xô. Trong giới quân sự trên thế giới, máy bay ném bom TU -160 đại danh đỉnh đỉnh, còn được gọi là máy bay có cánh biến đổi hình học, ném bom siêu âm hạng nặng, NATO gọi nó là Blackjack, chính là thiết kế của phòng thí nghiệm của Andre.

Tập đoàn NEG lừng lẫy trong kiếp trước của Phương Minh Viễn đã dùng năm trăm toa xe chứa hàng trị giá bốn trăm triệu nhân dân tệ đổi lấy một máy bay do Liên Xô chế tạo, chính là máy bay loại này.

Tuy Phương Minh Viễn cũng hiểu, nguyên nhân chủ yếu của tai nạn là do thời tiết Liên Xô khắc nghiệt kéo dài, các chuyến bay thường xuyên, duy tu bảo dưỡng kém và sai lầm của con người, rất ít thiết kế có lỗi. Nhưng chung quy con người chỉ có một mạng, nếu…

“Bậy bậy bậy…”

Phương Minh Viễn thầm nghĩ.

“Lời con nít không linh.”

Máy bay ổn định rất nhanh, mọi người đều tháo dây an toàn, trong lúc máy bay hoạt động thì các tiếp viên hàng không cũng bắt đầu cung cấp trà bánh cho hành khách. Vì hành khách trên máy bay không nhiều, chỉ ngồi hơn nửa số ghế nên mọi người ăn uống dư dả.

Phương Minh Viễn cầm một tách cà phê nóng, vừa hưởng thụ khí nóng truyền đến vừa đánh giá bên trong máy bay. Không thể không nói, máy bay do Liên Xô chế tạo, độ thoải mái so với Boeing, Airbus và khoảng không hành khách còn kém rất xa. Cabin có vẻ hẹp, cửa khoang cũng nhỏ, hơn nữa nơi để hành lý trong khoang cũng có giới hạn, làm cho người ta cảm thấy bị dồn nén, ngoài ra, tạp âm trong cabin cũng lớn hơn.

Nhưng máy bay do Liên Xô chế tạo rẻ hơn từ 30 đến 40%, số này tương đối lớn, nên một bộ phận công ty hàng không Hoa Hạ sử dụng mấy bay của Liên Xô. Nhưng sau khi Liên Xô giải thể, theo những gì mà Phương Minh Viễn biết từ kiếp trước, vì thiếu thốn tài chính và nhân viên thiết kế ra nước ngoài, trung tâm thực nghiệp Andre gần mười năm không sản xuất được gì.

Mua máy bay hành khách của Liên Xô tuy có rẻ nhưng độ an toàn và thoải mái không cao, nhưng Phương Minh Viễn tán thành mua máy bay vận tải của Liên Xô. Như máy bay Liên Xô AN -124, là máy bay vận tải chiến lược hạng nặng trên thế giới ở niên đại 80, phá vỡ kỷ lục máy bay vận tải C -5 của Mỹ vể tải trọng trên cao. Ngoài ra, AN -125 cũng có hơn hai mươi kỷ lục được công nhận bởi Liên đoàn quốc tế FIA. Tải trọng của nó có thể lên đến 150 tấn.

Phương Minh Viễn ngồi cạnh cửa sổ, nhìn tầng mây nghĩ ngợi mông lung.

Nicholas Laski ngồi phía sau hắn không xa, cũng nhìn những tần mây ngoài cửa sổ. Nicholas Laski cũng đang cân nhắc kế hoạch tiếp theo của y. Tin tức mới nhất là Phương Minh Viễn dự định thu mua quặng thô của công ty Arolsa với giá phân nửa, trước khi lên máy bay y đã thông báo với tổng bộ công ty Arolsa chiết khấu 40%, cơ bản đã được Qiepu Chuge Fu và Ram Blas tán thành, nhưng chiết khấu 50%, e rằng bọn họ cũng thấy khó chịu. Nhưng Nicholas Laski đã ám chỉ với bọn họ, Phương Minh Viễn tình nguyện bồi thường trên phương diện khác. Không chừng những người ở tổng bộ công ty đang rất đau đầu.

Nhưng Nicholas Laski cũng không lo lắng gì, chỉ cần khi bọn họ nghe được Phương Minh Viễn tình nguyện chi ra 5% tiền hoa hồng thì những khó khăn sẽ tan thành mây khói. Các lão cáo già tham lam này, không thể không hiểu rõ, thu nhập của bọn họ không liên quan gì đến tổn thất của công ty Arolsa, dù sao cũng là tiền nhà nước mà.

Có số tiền này, lãnh đạo công ty Arolsa đương nhiên tạo áp lực cho Wald Zeff, y dẫn vợ con đến xin lỗi, đối phương xem như phải miễn cưỡng chấp nhận. Mấy người lạ theo dõi nhà y cũng đã biến mất, dường như tất cả đều trở về bình thường.

Nhưng trong lòng y hiểu rất rõ, chuyện này không chấm dứt đơn giản như vậy. Có lẽ không lâu sau khi số tiền này giải quyết xong, Wald Zeff sẽ lại nhe nanh. Wald Zeff vốn nhỏ mọn, nhất định sẽ trả thù, điều này không phải bí mật gì ở Moscow. Trừ phi y có thể tìm được chỗ dựa vững chắc hơn gã, hoặc là giam mình vào ngục sẽ khiến cho gã thêm nhiều phiền toái, nếu không sớm muộn gì gã cũng ra tay…

Nhưng giờ không có vấn đề gì, đến khi gã xuống tay, mình có thể đã đến bên kia bán cầu. Bộ nội vụ liên bang Nga tuy mạnh nhưng cũng không thể đuổi theo mình đến Mỹ.

Nicholas Laski đang miên man suy nghĩ, bên cạnh có người đi tới, Phương Minh Viễn vỗ vai y nói:

- Tôi nghe nói Liên Xô các anh có kho bảo vật, ngay trong điện Kremlin, bên trong cất giữ vô số ngọc ngà châu báu của nhiều đời Sa Hoàng, có thể giúp tôi mở rộng tầm mắt không?