Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 95: Chương 95






Hợp đồng con rối quả thực rất hữu ích.

Sau khi ký tên, Bernaco không kéo dài thời gian nữa, nhanh chóng xử lý vết thương trên đầu, liền dẫn theo vài người đi tới nơi đậu phi thuyền.

Đúng vậy, phi thuyền, Khương Khả cũng là đến nơi mới biết được, em gái của Kỳ Thần bị bắt cóc giấu ở hành tinh này, mà là ở Thực Dân Tinh có tên là Manya, ở gần Hải Vực Hỗn Loạn.

Nhìn thấy phi thuyền cách đó không xa, Bernaco hít một hơi khí lạnh, lập tức phục hồi lại tinh thần.

Không đúng.

Rõ ràng lúc trước hắn không muốn mang bọn họ đến nơi này mà.

Dù là lúc ký hợp đồng hứa mang bọn họ đi cứu người cũng chỉ là để trấn an mà thôi, chẳng lẽ hắn điên rồi mới thực sự mang những người này về thực dân tinh.

"Chờ một chút," mắt thấy bọn họ chuẩn bị lên phi thuyền, Bernaco vội vàng mở miệng nói, "Hồi nãy tôi chỉ nói dối thôi, người mà các người muốn cứu không ở Thực Dân Tinh, mà ở một nơi khác.

Chỗ đó căn bản không cần đi phi thuyền, để tôi mang các người đến đó.

"
“Anh chắc chứ?” Khương Khả dừng lại, quay đầu nhìn hắn.

Bernaco liền mờ mịt, vừa định thần lại thì đã nghe thấy mình nói: "Không, không chắc nữa, nhưng câu nói vừa rồi là giả, kỳ thật tôi đã đặt sẵn bẫy ở đó, chỉ cần vừa tới nơi đó, tao và người của tao sẽ đem các người một lưới bắt hết."
Dù sao phụ cần đây là lãnh thổ của bộ tộc Taling, Bernaco dám trực tiếp mang người tới, đương nhiên không có khả năng chừa đường lui, thậm chí trước khi tới hắn đã tính kỹ, nếu Kỳ Thần tạm thời bội ước tìm tộc nhân khác tới giúp đỡ, hắn liền giả vờ đầu hàng, dẫn đối phương đến địa điểm đã định sẵn, một lưới bắt hết bọn họ.

Cho dù người Taling có thể biến hình thì bản chất chúng vẫn là linh sủng, chỉ cần có lượng lớn quặng Hilan thì dị năng của chúng sẽ bị hạn chế, một khi không có dị năng thì liền dễ đối phó rồi.

Nhưng không đúng, Bernaco cau mày, tự hỏi không biết có chuyện gì xảy ra với mình không, tại sao lại trực tiếp tiết lộ thông tin quan trọng như vậy cho người trước mặt.

"Thật sự rất khó cho ngươi," Vu Ninh hừ lạnh.

"Ở Hải Vực Hỗn Loạn không có nhiều quặng Hilan lắm, để có thể tìm được số lượng nhiều như vậy, lại còn phí tâm tư lập bẫy rập, hẳn là rất phiền toái đi."
“Không sao đâu,” Bernaco muốn im lặng nhưng không thể kiểm soát được giọng nói của mình.


“Bây giờ các thành viên cấp cao của Á Trùng tộc đã chán những con linh sủng bình thường, bây giờ họ đều yêu thích tộc Taling có thể tự do biến hóa thành hình người....!Có lẽ mày không biết, loại linh sủng có cấp độ dị năng cao, lại lớn lên xinh đẹp như mày, nếu bán trong chợ đen rất có giá.

"
"Ngươi..." Hai mắt Vu Ninh đỏ bừng tức giận, trực tiếp rút dao găm trong tay ra.

“Đừng, hiện tại chúng ta không thể giết hắn, chúng ta vẫn cần người này để dẫn đường.” Kỳ Thần vội vàng tiến lên ngăn lại.

"Anh tránh ra, tại sao không thể giết hắn? Anh không nghe thấy người này vừa nói gì sao? Hắn dám so sánh chúng ta với linh sủng có thể nuôi cho vui, còn định bán chúng ta vào chợ đen để kiếm tiền...!giết hắn, chúng ta có thể tìm một người dẫn đường khác.” Từ trước tới nay Vu Ninh chưa bao giờ bị xúc phạm như thế, cho nên khi nghe lời này Vu Ninh gần như phát điên.

Kỳ Thần bị nghẹn một chút, không khỏi nhìn Bernaco với vẻ mặt phức tạp, đặc biệt muốn hỏi hắn xem những người Á Trùng Tộc khác đều không sợ chết như hắn sao, rõ ràng đã rơi vào tay bọn họ rồi, nhưng có thể không hề nao núng nói những lời như vậy, là ngại mình sống quá lâu sao.

Bernaco...!Bernaco lúc này cũng đang rất suy sụp, hắn không phải đồ ngốc, làm sao có thể không biết tình trạng hiện tại của mình rất không ổn.

Đúng rồi, Bernaco đột ngột phản ứng lại, là do bản hợp đồng đó.

“Hợp đồng mà mày cho tao ký có vấn đề đúng không?” Sau khi tìm ra nguyên nhân, Bernaco lập tức hướng ánh mắt tức giận về phía Khương Khả.

"Đúng," Khương Khả rất bình tĩnh gật đầu, "Hợp đồng đó quả thực có vấn đề.

Bằng không, tôi để anh ký hợp đồng đó làm gì?"
Đồng dạng cũng có chút kinh ngạc trước câu trả lời của Khương Khả, là Vu Ninh đang nhíu mày, tạm thời để dao găm trong tay xuống.

"Cho nên, những gì mà hắn vừa nói không phải cố ý chọc tức tôi, đúng không?"
“Đúng, đó là tác dụng của hợp đồng, bây giờ bất cứ câu hỏi nào anh ta cũng chỉ có thể trả lời những suy nghĩ chân thật nhất của mình, cái này khá giống thuốc nói sự thật.” Khương Khả nói.

Tất nhiên, tác dụng của hợp đồng con rối không chỉ có như vậy.

Vu Ninh gật đầu, tuy rằng trong lòng vẫn còn có chút tức giận, nhưng vẫn là cất dao găm trong tay đi.

"Được rồi, đừng tiếp tục lãng phí thời gian nữa," Khương Khả nói với Bernaco, "Bây giờ hãy đưa chúng tôi đến phi thuyền, rồi nói phương thức khởi động cho chúng tôi."
Biểu cảm của Bernaco méo mó trong giây lát, cố gắng im lặng trong tuyệt vọng, cuối cùng anh không thể không nói: "Chìa khóa nằm trong nút không gian của tôi.


Để khởi động cần một giọt máu của tôi và khẩu lệnh.

Phi thuyền đã được cài đặt tự động, đích đến là thực dân tinh Manya.

Không thể thay đổi nó, nếu không nó sẽ trực tiếp kích hoạt thiết bị tự hủy trên phi thuyền.

"
Thiết bị tự hủy?
Khương Khả quay lại nhìn Trạch Duy Á.

Trạch Duy Á suy nghĩ một chút rồi nói: "Vấn đề này không lớn, hình thức tự động điều khiển có thể sửa đổi thành bán tự động, tại thời điểm mấu chốt có thể điều khiển bằng tay, như vậy có thể tận lực giúp tránh bị người khác phát hiện.

"
“Vậy thì tốt.” Khương Khả gật đầu.


Nếu xác định phi thuyền không có vấn đề, Vu Ninh chỉ chọn ba người trong lạc Taring có dị năng đặc biệt để cùng nhau lên phi thuyền, còn những người khác thì ở lại để canh giữ những người đã bị bắt.

Dù sao thì lần này bọn họ ở đây để bí mật cứu người, quá nhiều người dễ gặp vấn đề hơn.

Mất khoảng một ngày để đến được Thực dân tinh Manya, sau khi hệ thống giúp Trạch Duy Á sửa đổi chế độ lái của phi thuyền, Khương Khả liền hoàn toàn rảnh rỗi.

Vốn dĩ cậu muốn bắt đầu phát sóng trực tiếp để kiếm một chút điểm, nhưng sau khi Khương Khả mở hệ thống phát sóng trực tiếp, nhìn thấy số lượng người xem hiển thị ở góc dưới bên phải, lập tức liền chán nản không muốn làm gì nữa.

Chín người.

Số lượng người xem thậm chí còn không đạt tới hai con số, thậm chí tỷ lệ quy đổi điểm yêu thích bây giờ là một ăn một, nhưng với số lượng người xem thực sự là ít đến đáng thương.

“Làm sao vậy?” Nhìn thấy Khương Khả đứng ngồi không yên, Trạch Duy Á vừa mới điều chỉnh hệ thống phi thuyền, liền bước tới hỏi.


“Không có chuyện gì, chỉ là phòng phát sóng quá ít người xem.” Vẻ mặt Khương Khả chán nản, biết Trạch Duy Á không thể nhìn thấy bảng hệ thống trong tay, nên chỉ có thể giải thích ngắn gọn chuyện vừa xảy ra.

“Uhm, vì thức ăn thiếu thốn, hơn nữa do đặc điểm chủng tộc, cho nên người Á Trùng Tộc không quá chú trọng đến việc ăn uống.” Trạch Duy Á suy nghĩ một lúc rồi nói.

Không quan tâm đến đồ ăn?
Khương Khả bỗng nhiên trầm mặc hơn, cậu không quá quan tâm đến chuyện người xem có thích cậu hay không, nhưng thực sự là số điểm trong tay hiện tại rõ ràng không đủ dùng, cậu cần nhanh chóng tìm cách để hút fans, nếu không về sau rất khó kiếm điểm từ phát sóng trực tiếp.

“Nếu như không để ý tới đồ ăn, vậy thường ngày bọn họ thích xem thứ gì?” Khương Khả hỏi.

“Anh cũng không rõ,” Trạch Duy Á cau mày suy nghĩ “Có thể là gameshow liên quan đến tình cảm, hoặc là huấn luyện cơ giáp, hay chiến đấu cơ giáp gì đó.”
Tất nhiên, đây cũng chỉ là một trong những kết luận mà Trạch Duy Á rút ra dựa trên số lượng nhỏ những người Á Trùng tộc mà anh từng tiếp xúc, cũng không thể nói là hoàn toàn chính xác được.

Khương Khả vẻ mặt buồn, đặc biệt muốn nói hai cái khác nhau quá nhiều rồi.

Chắc chắn là không có cách nào để làm gameshow tình cảm, cho nên chỉ có thể thử chiến đấu cơ giáp.

"Em nhớ trên phi thuyền có phòng huấn luyện cơ giáp đi, chờ tí nữa thử một chút, xem người xem có tăng lên hay không." Khương Khả nói.

Trạch Duy Á nghĩ về điều gì đó: "Có thể, nhưng có một vấn đề.

Cấp bậc cơ giáp trên phi thuyền không cao, nếu anh dùng thì cõ lẽ sẽ không tồn tại lâu được."
“Không thành vấn đề, có thể duy trì một khoảng thời gian là được.” Khương Khả nói.

“Được.” Trạch Duy Á gật đầu, sau đó bất động, bình tĩnh nhìn chằm chằm Khương Khả.

Khương Khả đợi một lúc, phát hiện đối phương vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ có thể đỏ mặt, nhẹ nhàng hôn lên mặt anh.

“Đi thôi.” Cuối cùng thì Trạch Duy Á cũng hài lòng nói.

Khương Khả: "..." Đột nhiên thấy hối hận khi cho Nguyên Soái xem hướng dẫn yêu đương.


Sự thật chứng minh rằng Trạch Duy Á đã đúng.

Ngay sau khi Khương Khả thay đổi tên phòng từ mỹ thực sang chiến đấu cơ giáp, số lượng người xem ngay lập tức tăng từ một chữ số lên ba chữ số.

Bởi vì phi thuyền không quá lớn, hơn nữa cơ giáp trong phòng hầu như không thể sử dụng được.


Ngoại trừ cơ giáp C3 bị hỏng, chỉ còn lại hai cơ giáp D5, so với cơ giáp mà lần đầu tiên Khương Khả sử dụng ở chỗ quân đội viễn chinh thì đây là cơ giáp thấp nhất.

"Do nhiều năm phải đối đầu với Trùng tộc tiêu tốn quá nhiều tài nguyên nên giờ rất khó để tìm được một phòng thí nghiệm cơ giáp tử tế ở Á Trùng tộc.

Hầu hết các cơ giáp sử dụng hàng ngày đều được nhập lậu từ bên ngoài, vì vậy cấp độ thường không cao.” Trạch Duy Á giải thích.

"Như vậy," Khương Khả gật đầu, nhân tiện kiểm tra hai máy có giáp trước mặt.

"Đúng rồi, hai cơ giáp đều là loại hình thích khách, có thể dùng để đối chiến sao."
Cơ giáp thích khách cũng giống như cơ giáp tốc độ, nhấn mạnh tính linh hoạt và sức mạnh bùng nổ tức thì, sức phòng thủ thấp, đều có công năng ẩn thân.

Tuy nhiên, nếu hai cơ giáp cùng nhau ẩn thân, không ai nhìn thấy ai đến lúc đó không biết sẽ xấu hổ đến cỡ nào.

“Không thành vấn đề, anh không cần sử dụng chức năng tàng hình,chỉ có mình em sử dụng, hẳn sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả chiến đấu.” Trạch Duy Á đề nghị.

.

||||| Truyện đề cử: Vợ Câm, Đừng Bỏ Rơi Anh! |||||
“Được, vậy tí nữa anh nhớ không được sử dụng chức năng ẩn hình.” Khương Khả gật đầu, nhanh chóng leo lên cơ giáp, không chút khách khí nói.

[Nhiệm vụ khẩn cấp: đối chiến cơ giáp.】
[Lưu ý: Nguyên Soái đế quốc vừa gửi yêu cầu chiến đấu cơ giáp tới bạn.

Chế độ chiến đấu bình thường.

Cả hai bên đều sử dụng cơ giáp D5.

Trong vòng 10 phút, không được phép sử dụng vũ khí nhiệt và lá chắn bảo vệ.


[Nội dung nhiệm vụ: Đánh bại cơ giáp do Trạch Duy Á điều khiển.


Ngay khi vừa bước vào buồng lái, cậu đã nghe thấy tiếng bíp của hệ thống trước khi ngồi xuống.

Khương Khả: "..." Cầu đừng nháo..