Edit: Hạnh Hạnh – Beta: Beo
Bây giờ Đỗ Tiêu Lê đã bình tĩnh hơn nhiều.
“Ngày mai cậu có phải học không? Hay là đừng về vội, bọn mình có thể nói chuyện với nhau.
” Đường Hạnh vẫn lo cô nàng sẽ nghĩ quẩn.
Đỗ Tiêu Lê gật đầu: “Sáng mai không có tiết, vậy mai tớ về cũng được.
”
“Giường ở ký túc xá nhỏ lắm, bọn mình ở khách sạn gần trường nhé?” Đường Hạnh cười nói.
Trình Liễm Nhất lên tiếng: “Tí nữa để anh đặt phòng, bây giờ bọn mình đi ăn đi, anh bao.
”
Đường Hạnh ôm tay Đỗ Tiêu Lê làm nũng: “Cạnh trường tớ có một quán rất ngon, đi ăn đi.
”
Đỗ Tiêu Lê mím môi: “Cảm ơn hai người nhé, vừa tốn sức vừa tốn tiền.
”
Đường Hạnh kéo cô nàng: “Cậu nói vớ vẩn gì đó, mau đi thôi.
”
Ăn trưa xong, Đường Hạnh và Đỗ Tiêu Lê đi dạo giải sầu.
Chạng vạng tối, Trình Liễm Nhất đặt phòng xong, chỉ chờ Đường Hạnh cầm quần áo để tắm.
Tới kí túc xá nữ, Đường Hạnh nói: “Hai người chờ một lát nhé, em thu dọn ít đồ rồi xuống ngay.
”
3 cô bạn đều ở trong phòng, bật mode hóng chuyện.
Đường Hạnh vừa sắp đồ vừa nói.
Điền Giai Lệ đập tay vào bàn, tức giận nói: “Loại tra nam này phải tìm người dạy dỗ cho anh ta một bài học mới được.
”
“Bạn cậu khí phách thật, không lưu luyến gì luôn:” Từ Viên Viên chen vào.
Đường Hạnh nhìn Ngô Mẫn Nhi: “Mẫn Nhi, cậu có thể đăng bài phốt Vu Nhiên sao?”
“Tất nhiên là được rồi, còn có thể thêm mắm thêm muối, đến lúc đó bọn mình sẽ đăng lên để cả trường biết cậu ta cặn bã thế nào.
” Ngô Mẫn Nhi kích động nói.
“OK, cứ làm thế đi.
” Ánh mắt Đường Hạnh dần trở nên kiên định.
Điền Giai Lệ trầm tư một lát, nói: “Cho tớ gửi lời hỏi thăm tới bạn cậu nhé.
”
Đường Hạnh gật đầu: “Okie, cảm ơn cậu nhá.
”
Đỗ Tiêu Lê nhìn Trình Liễm Nhất, do dự mãi vẫn mở miệng: “Vì Vu Nhiên mà giờ tôi không tin tên đàn ông con trai nào nữa, cậu sẽ mãi mãi thích Tiểu Hạnh Tử, sẽ đối xử với cậu ấy thật tốt chứ?”
Trình Liễm Nhất nghiêm túc gật đầu: “Có lẽ nếu tôi hứa bằng lời thì cậu không tin, vậy nên tôi sẽ dùng hành động để chứng minh.
”
“Cậu nói khác với Vu Nhiên thật đó, cậu ta sẽ vẽ cho tôi thấy mai sau thế nào, sau khi tốt nghiệp sẽ ra sao, trước mặt bản thân mình còn không lo được thì nói gì đến tương lai.
” Đỗ Tiêu Lê cười lạnh.
Trình Liễm Nhất thờ ơ nói: “Đường Hạnh là người cả đời này sẽ bên cạnh tôi, tôi không giống Vu Nhiên, cậu cứ yên tâm đi.
”
“Tôi nhớ dai lắm đấy, mai sau cậu mà đối xử không tốt với Tiểu Hạnh Tử, đừng trách tôi không khách khí.
” Đỗ Tiêu Lê thấp giọng uy hiếp.
Hai người còn đang nói chuyện thì Đường Hạnh đã khoác balo chạy tới: “Tớ xong rồi, bọn mình đi thôi.
”
Đỗ Tiêu Lê cười nhìn cô, “Ừ, đi nào.
”
***
Trình Liễm Nhất đặt một phòng đôi, đồ dùng cá nhân mọi thứ đều đủ cả, cũng rất sạch sẽ.
Đỗ Tiêu Lê mới bước vào đã chạy đến nằm liệt trên sô pha, đi đi lại lại cả một ngày, mệt gần chết luôn.
Đường Hạnh để balo xuống, tiễn Trình Liễm Nhất ra ngoài.
“Buổi tối nhớ phải khóa cửa, chặn sô pha ở trong, hai người là con gái, có lẽ sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm nhưng vẫn phải đề phòng, biết chưa.
” Trình Liễm Nhất dặn dò cô cẩn thận.
Đường Hạnh sà vào lòng anh: “Em biết rồi mà.
”
Cô có thể ngửi được mùi hương mát lạnh trên người Trình Liễm Nhất, Đường Hạnh ôm chặt anh chẳng muốn buông tay chút nào.
Hôm nay hai người không thể dính lấy nhau quá, Đường Hạnh sợ Đỗ Tiêu Lê sẽ nhớ lại quãng thời gian trước kia yêu đương với Vu Nhiên, sợ cô nàng càng buồn hơn.
Nhưng bây giờ sắp phải xa Trình Liễm Nhất rồi, cho dù chỉ là một buổi tối thôi nhưng Đường Hạnh vẫn lưu luyến không rời.
“Mai anh sẽ mang bữa sáng tới, em muốn ăn gì đây?” Trình Liễm Nhất ôm chặt cô vào lòng, nhỏ giọng hỏi.
Đường Hạnh nghĩ một lúc, nói: “Tiêu Lê thích ăn sủi cảo chiên và mì xào, em muốn ăn cả bánh bao nữa.
”
Trình Liễm Nhất cười khẽ một tiếng: “Đúng là bé tham ăn”
Đường Hạnh ngẩng đầu nhìn anh: “Sao vậy? Như thế không tốt sao?”
Trình Liễm Nhất cúi đầu hôn nhẹ vào môi cô, anh nói: “Không cần tiết kiệm tiền cho anh đâu, mai sau tiền của anh là của em, em tiêu gì mà chả được.
”
Mắt Đường Hạnh sáng lên long lanh như ẩn chứa những vì sao: “Tốt quá đi.
”
Thỉnh thoảng trên hành lang sẽ có vài người đi ngang qua, tuy Đường Hạnh vẫn muốn ở bên Trình Liễm Nhất nhưng mà bây giờ không thích hợp lắm.
“Nhất Nhất, anh về đi, em vào phòng đây.
” Đường Hạnh buông tay.
Trình Liễm Nhất thở dài: “Ừ, có chuyện gì thì nhớ phải gọi cho anh ngay nhé.
”
Đường Hạnh gật đầu, vẫy tay tạm biệt Trình Liễm Nhất, thấy anh rời đi cô mới đi vào phòng.
***
Đỗ Tiêu Lê đang tắm bên trong, Đường Hạnh lôi đồ dùng trong cặp sách ra.
Điện thoại của cô không ngừng vang lên âm thanh thông báo, đều là tin nhắn của mấy cô bạn cùng phòng.
Yêu đương làm người ta hói đầu: Bọn tớ viết một bài cảm động lòng người, cậu xem đi @Nam nhân đều là đại móng heo
Ước mơ có 3000 giai lệ: @Nam nhân đều là đại móng heo
Là Viên Viên nhưng không phải Viên Viên:@Nam nhân đều là đại móng heo
Nam nhân đều là đại móng heo: Đây đây, để tớ xem.
Đường Hạnh vội vàng mở ra xem, từng câu từng chữ đều chạm tới tim người khác, nếu cô là quần chúng ăn dưa nhất định sẽ đồng tình thương cảm Đỗ Tiêu Lê.
Điền Giai Lệ, Ngô Mẫn Nhi và Từ Viên Viên không viết tên thật của Đỗ Tiêu Lê mà dùng tên giả, nhưng tên Vu Nhiên lại sáng chói rõ ràng rành mạch như sợ người khác không biết, còn thêm một tí mắm muối cường điệu câu chuyện.
Đường Hạnh ghi mấy chi tiết tỉ mỉ cho 3 cô nàng.
Nam nhân đều là đại móng heo: Chuyện sáng nay là thế đấy, hiện trường có rất nhiều người, chắc chắn đều biết cả.
Yêu đương làm người ta hói đầu: [OK]
Một lát sau, Ngô Mẫn Nhi nhắn vào nhóm, đã tìm người đăng bài, quản trị viên cũng trực tiếp đính bài phốt ở ngay trang đầu.
Một lát sau, Ngô Mẫn Nhi đăng bài lên diễn đàn.
Như lời cô nàng nói, bài viết này được ghim đầu trang, mọi người vừa vào diễn đàn là có thể đọc được ngay, đến cả tiêu đề cũng cực kì thu hút người đọc nữa.
“Cận cảnh chuyện tra nam khoa Thể dục một chân đạp hai thuyền, bị vạch trần thẹn quá hóa giận muốn đánh người.
”
Đường Hạnh vào xem, mới đăng mà đã có rất nhiều người vào hóng drama rồi.
Đường Hạnh đọc bình luận dưới bài đăng, hầu như mọi người đều mắng Vu Nhiên làm cô rất vui vẻ.
Lầu 3: Tôi cũng ở đấy, bài viết này là thật đó, khẳng định 100% luôn, tên tra nam kia định đánh cô bạn gái nhưng bị người khác ngăn lại.
Lầu 6: Mọe nó, sinh viên khoa mình à? Mất mặt quá đi.
Lầu 7: Hai người đó yêu đương được 1 kì rồi mà bạn gái không biết, cao tay thật đấy.
Lầu 13: Tôi biết tên tra nam kia nè, lúc yêu đương còn chúc phúc nữa chứ, hóa ra là vụng trộm sau lưng bạn gái, ghê tởm quá.
Lầu 20: Ôi dồi ôi tôi cũng có mặt này, cô bạn gái khí phách lắm nhé, tặng cho tra nam một cái tát, còn đổ Coca lên người cậu ta nữa chứ!
Lầu 25: Tiểu tam thì sao? Tiểu tam cũng phải nhận quả báo mới được.
Lầu 30: Tôi học cùng bạn gái kia này, cô ấy cũng bị lừa, không biết Vu Nhiên đã có người yêu, bây giờ đã chia tay rồi, mọi người đừng mắng nhé!
Lầu 40: Phải tôi thì tôi sẽ đá một phát làm cậu ta đoạn tử tuyệt tôn không có con nối dõi luôn.
Lầu 45: Bạn lầu 40 ơi nói đúng ý tôi thế, đã nói đúng còn nói to.
Lầu 55: Nghe nói là bạn thân của bạn nữ kia chụp ảnh, hình như là khoa Báo chí, trâu bò quá hiuhiu mai sau không thể động tới người học khoa Báo chí được.
……
Đường Hạnh F5 lại bài viết, bình luận đều nghiêng về phía Đỗ Tiêu Lê, Vu Nhiên không dám cãi lại, mọi người đều mắng cậu ta là đồ tra nam đểu giả, sau vụ này chắc cậu ta sẽ được nổi tiếng toàn trường luôn.
***
Đường Hạnh không đọc nữa, cô nhắn tin vào nhóm chat.
Nam nhân đều là đại móng heo: Tớ thay bạn tớ cảm ơn các cậu rất nhiều nha!! [ moah moah ]
Yêu đương làm ta người hói đầu: Không cần cảm ơn đâu, cùng mắng tra nam mới đã làm sao ha ha ha ha
Ước mơ có 3000 giai lệ: +1, k1ch thích quá đi.
Là Viên Viên nhưng không phải Viên Viên: +1!
“Cậu đang xem gì mà cười vui thế?” Đỗ Tiêu Lê tắm xong thấy Đường Hạnh đang cười hi hi ha ha, tò mò hỏi.
Đường Hạnh mở trang diễn đàn trường, giơ điện thoại lên trước mặt Đỗ Tiêu Lê: “Đăng bài rồi này, giờ cả trường đều biết.
”
Đỗ Tiêu Lê cầm điện thoại đọc bình luận.
“Cậu cứ xem đi, tớ đi tắm đây.
”
Đường Hạnh tắm xong, Đỗ Tiêu Lên ngẩn người nằm trên giường nhìn trần nhà.
“Trước kia tớ không nghĩ sẽ lâm vào tình cảnh này, tớ cũng từng nghĩ tới chia tay nhưng không phải là cách này.
” Đỗ Tiêu Lê thở dài.
Đường Hạnh nằm xuống cạnh cô nàng, an ủi bạn mình: “Điều đó chứng tỏ cậu ta không xứng với cậu, sau này cậu sẽ gặp được người thực sự thích mình thôi.
”
Đỗ Tiêu Lê khịt mũi, “Tớ sẽ không sa ngã đâu, phải trở nên ưu tú hơn, phải sống thật tốt thì tên kia mới hối hận.
”
Đường Hạnh vui vẻ: “Vậy là được rồi”
“Kể cho cậu nghe nè, bị cắm sừng sẽ có linh cảm trước đấy, hồi trước tớ làm vỡ bình nước, vốn dĩ đã ưng cái bình mới màu hồng rồi tự nhiên không hiểu sao lại đi mua cái bình màu xanh lá cây.
” Đỗ Tiêu Lê nói.
Đường Hạnh dở khóc dở cười: “Ai nói cho cậu thế?”
“Trên mạng đó.
Rất nhiều người bị cắm sừng đều dùng đồ màu xanh.
” Đỗ Tiêu Lê cực kì tin tưởng không chút nghi ngờ.
“Chắc chỉ là trùng hợp thôi.
”
“Thật ra vì tớ quá tin tưởng Vu Nhiên, nếu lúc trước không nghe lời anh ta, tới Giang Thành sớm hơn, có lẽ sẽ không để lâu như vậy.
” Đỗ Tiêu Lê ủ rũ nói.
Đường Hạnh vỗ vai cô nàng: “Bây giờ kết thúc vẫn chưa muộn mà.
”
Đỗ Tiêu Lê thở dài: “Dù sao cũng hết rồi.
”
Một đêm này hai người hàn huyên rất lâu, từ chuyện cấp 2 tới cấp 3, cuối cùng mệt quá nên ngủ thiếp đi.
Đỗ Tiêu Lê đã xóa tất cả mọi thứ liên quan tới Vu Nhiên, coi như là lời tạm biệt quá khứ của bản thân.
.