Xe chạy chưa tới một tiếng, đã cách xa thành phố, hai bên đường bắt đầu vắng tanh.
Công ty xuất nhập khẩu của Tiếu thiếu ở ngoại ô thành phố, ban đầu khi cha của Tiếu thiếu mua đất ở thành phố S thì giá đất còn rẻ, nên mua một mảnh đất lớn, hiện tại Tiếu thiếu đã xây dựng một kho hàng to giống như nhà máy lên, bên cạnh lại xây tòa nhà nhỏ, làm văn phòng của nhân viên.
Hai chiếc xe đậu ở bãi đậu xe bên ngoài kho hàng, Cố Ninh xuống xe, nhìn lướt qua kho hàng và tòa nhà nhỏ. Theo như ý kiến của Baidu, thì nằm hướng về trời, trước có soi, sau có tựa [1], trái phải giúp đỡ phù trợ, phong thủy không tệ.
[1] Trước có soi, sau có tựa (前有照, 后有靠): có nghĩa là trước nhà có nước, sau nhà có núi.
Cố Ninh hỏi Tiếu thiếu, “Ban đầu lúc chọn nơi xây nhà, có mời người xem phong thủy không?”
Cố Ninh liếc mắt một cái liền nhìn ra, Tiếu thiếu có chút ngại ngùng, “Đúng vậy, ban đầu chúng tôi đã mời Kiền Long Đường tới tư vấn bố trí phong thủy.”
Kiền Long Đường là công ty phong thủy siêu huyền học nổi tiếng nhất ở thành phố S, hoạt động kinh doanh vô cùng lớn. Những năm gần đây càng ngày càng có nhiều người Trung Quốc đầu tư bất động sản ở thành phố S, trước khi thiết kế bất động sản mới thì gần như đều phải tìm bọn họ xem một chút, tránh phạm vào kiêng kỵ của người Trung Quốc, vì vậy kiếm được đầy túi.
Cố Ninh mỉm cười, “Mặc dù Kiền Long Đường bọn họ đã xem qua, nhưng gần đây lại liên tục xảy ra không ít chuyện kỳ lạ, phải không?”
Tiếu thiếu không nghĩ tới sẽ bị một câu nói của Cố Ninh hạ gục, khiếp sợ nhìn Cố Ninh.
Trên mảnh đất này của Tiếu thiếu, có yêu tà khí màu đen mờ mờ ảo ảo, yêu khí còn mới, có lẽ là mới vừa tụ tập không lâu.
“Kiền Long Đường thu tiền của anh giúp anh bố trí phong thủy, nhưng bây giờ xảy ra chuyện, chẳng lẽ buông tay mặc kệ? Gần đây anh có đi tìm bọn họ hay không?” Tiếu Sơn hỏi.
“Tìm rồi, vô dụng.” Tiếu thiếu thành thật trả lời.
Mấy ngày trước, Tiếu thiếu vất vả lắm mới hẹn được người của Kiền Long Đường, kết quả người tới lại là một người ăn mặc kiểu đi chào hàng, cả người âu phục phẳng phiu, tóc và giày da đều bóng loáng, mang theo cuốn catalog đẹp đẽ, trên đó đều là những linh vật trừ tà, mỗi món đều không hề rẻ.
Người kia hoàn toàn không nhìn gì cả, chỉ một lòng rao hàng.
“Thiết kế bố trí phong thủy của Kiền Long Đường chúng tôi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Hay là anh Tiếu xem qua các sản phẩm mới của chúng tôi một chút đi, mỗi món đều được đại sư tự tay ban phước, chúng tôi sẽ giúp anh xem nơi đặt, để cho anh tốt càng thêm tốt.”
Tốt cái đầu anh tốt.
Tiếu thiếu phiền não đã mấy ngày nay, tối hôm qua đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, thấy Cố Ninh xem phong thủy chuyên nghiệp như vậy đáng tin như vậy, không bằng tìm Cố Ninh thử xem.
“Thật sự có yêu quái sao?” Tiểu Sơn nói nhỏ với Cố Ninh.
Cố Ninh gật đầu.
Tiểu Sơn quay sang Tiếu thiếu, “Bắt yêu trừ tà không thể so với xem phong thủy, phí tâm phí sức, dùng tuyệt học gia truyền của cô Cố chúng tôi, nên giá tiền có thể sẽ không rẻ một chút.”
Tiếu thiếu chân thành nói, “Nếu cô Cố thật sự có thể giúp đỡ, thì giá cả dễ thương lượng.”
Ba người đi vào tòa nhà văn phòng nhỏ cạnh nhà kho trước. Chỗ này rộng rãi, lầu một là quầy lễ tân, lúc này không có ai, phía sau quầy lễ tân là phòng họp vách kính.
Tiếu thiếu dẫn Cố Ninh và Tiểu Sơn đi thang máy lên tầng hai, “Tầng hai chính là văn phòng của chúng tôi. Từ hôm nay, tôi đã cho tất cả nhân viên ở đây nghỉ, chỉ có văn phòng ở trung tâm thành phố vẫn đi làm bình thường.” Tiếu thiếu giới thiệu.
Cửa thang máy mở ra, trước mặt là khu vực văn phòng rộng lớn không bị chia tách, để đầy bàn làm việc theo từng ô, trên bàn cũng có máy tính, cây xanh, tài liệu chất thành núi, không có gì khác với những công ty khác.
Khu văn phòng bên này đang yên tĩnh như thế, thì đột nhiên thang máy đinh một tiếng, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía bên kia.
Cố Ninh mỉm cười vẫy tay chào, “Hi!”
Điệu bộ ngôi sao rất nổi tiếng chào đón người hâm mộ.
Yêu khắp phòng:???
Tiểu Sơn nhìn Cố Ninh, rồi lại nhìn khu văn phòng không một bóng người, hạ thấp giọng nói: “Cố Ninh cậu thật sự hù chết tôi, đừng đùa như vậy.”
Hù cái gì chứ, thật ra thì có hơi dễ thương.
Cố Ninh nhìn con yêu quái trong phòng, tai dài, đuôi dài, cánh dài, suy xét đến cảm xúc của những người không thể nhìn thấy chúng như đám Tiểu Sơn, cô không nói gì, nắm tay, bắn ra.
Trên bức tường trắng hiện ra một cánh cửa nhỏ. Cánh cửa là hư ảnh, trông như đồng đúc, trông đã vài năm, cũ kỹ loang lổ, khung cửa khắc hoa văn và phù văn cổ xưa mộc mạc, tỏa ra tia sáng mờ nhạt.
Bản thân cánh cửa đồng phát sáng này đã cực kỳ có sức hấp dẫn với đám yêu quái, lũ yêu quái nhỏ ngoan ngoãn lần lượt vào cửa.
Một thứ nửa người nửa thú lông vàng trong số đó đi đến cửa, thì đột nhiên dùng hai chân chạy quay lại, cầm chiếc iphone Xs đời mới lên, gật đầu chào Cố Ninh, mỉm cười nói bằng giọng chỉ có Cố Ninh có thể nghe được, “Điện thoại của tôi rớt, xin lỗi, xin lỗi. Sau khi đến đây, đã quen cầm điện thoại, không lướt thì cả người đều khó chịu.” Nhanh chóng ba bước vào cánh cửa đồng.
Cố Ninh im lặng một lúc: Ngươi cũng đã bị bắt rồi mà còn chơi trên điện thoại, nghiện đến mức thế à? Vả lại bên Bắc Câu Lô Châu [2] có tín hiệu điện thoại sao?
[2] Bắc Câu Lô Châu (北俱芦洲): hay Uttarakuru là tên một trong bốn đại châu ở quanh núi Tu Di, thuộc vùng biển nước mặn ở phía Bắc Tu Di, trong thần thoại Hindu và Phật giáo cổ đại cũng như vũ trụ học Jain. Đất nước Uttarakuru hay Vương quốc Uttara Kuru và người dân của nó đôi khi được mô tả là thuộc về thế giới thực, trong khi những lúc khác họ là những sinh vật thần thoại hoặc tâm linh ở thế giới khác.
Lúc này khu vực văn phòng mới thực sự trống trải.
Tiểu Sơn lanh mắt, nhìn thấy động tác nhỏ trên không trung của Cố Ninh, thấp giọng hỏi: “Cố Ninh, cậu thật sự có thể nhìn thấy yêu sao?”
Cố Ninh thầm nghĩ, nói nhảm, cô là người bắt yêu, không nhìn thấy thì chơi thế nào?
Cố Ninh quay sang Tiếu thiếu, “Anh cứ nói là xảy ra chuyện, nhưng chưa nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“À.” Tiếu thiếu tỉnh táo lại, “Ban đầu, là công nhân trong kho hàng, ba người vô duyên vô cớ té gãy chân, có một người bị thùng hàng rơi đè, bây giờ vẫn đang hôn mê, chưa tỉnh, sau đó bên văn phòng này cũng bắt đầu xảy ra chuyện, một nữ nhân viên đang mang thai của chúng tôi đột nhiên bị chảy máu khi đang làm việc, vất vả lắm mới ổn, tiếp đó có hai vụ tai nạn xe cộ trên đường tan ca.”
Cố Ninh nghĩ trong đầu, khu vực văn phòng của anh ta náo nhiệt thành như vậy, nếu như nhân viên đều không sao, thì mới kỳ quái.
Có nhiều yêu quái, thì khó tránh khỏi có nghịch ngợm phá phách, thời vận không đủ thì dễ gặp chuyện xui xẻo. Chẳng qua là có nhiều yêu quái tụ tập cùng một chỗ như vậy, Cố Ninh chưa bao giờ gặp phải loại chuyện này trước đây.
Xảy ra chuyện bắt đầu từ kho hàng, Cố Ninh hỏi: “Tôi có thể xem nhà kho của anh được không?”
Cửa nhà kho bị khóa, Tiếu thiếu mở ra, không gian bên trong rất lớn, tòa nhà có hai tầng cao, những kệ hàng khổng lồ chất đầy đủ loại thùng hàng. Chỉ có chỗ gần mái nhà là có một hàng cửa sổ chật hẹp, phải dựa vào hàng đèn huỳnh quang trắng chiếu sáng trên mái nhà.
Nhà kho rất hỗn loạn, so với khu văn phòng thì còn náo nhiệt hơn.
“Hai người đợi ở bên ngoài chờ tôi trước,” Cố Ninh đẩy Tiếu thiếu và Tiểu Sơn ra ngoài, “Tôi … ừm … phải làm pháp, không thể cho người khác nhìn thấy.”
Cố Ninh đóng kỹ cửa lại, làm theo từng bước, trước tiên mở cánh cửa đồng cũ kỹ trên tường ra. Nhìn thấy cánh cửa đồng, lũ tiểu yêu quái đều rối rít đi vào cửa.
Cố Ninh thuận tay ngăn một cô gái có đôi tai khá nhọn lại, dùng yêu ngữ hỏi, “Ta có chút chuyện muốn hỏi …”
Cô gái kia bị dọa sợ rùng mình, lập tức thanh minh, “Lần trước cái thùng kia rơi xuống, thật sự không phải là ta cố ý hại người, đều do hắn,” chỉ vào một người đàn ông có đuôi dài đang vào cửa, “Đuổi theo phía sau ta, ta không để ý, đụng trúng cái thùng rơi xuống!”
Người đàn ông kia nghe vậy, thì lầm bầm quay đầu lại, lỗ tai to cụp ra sau, lộ ra răng nanh nhọn, “Nếu như ngươi không cướp hút tinh khí của người kia với ta, thì ta sẽ đuổi theo ngươi sao? Ngươi cho rằng ngươi là tiểu hoa nổi tiếng sao?”
“Chúng ta bỏ qua chuyện cái thùng trước kia đi,” Cố Ninh trấn an cô gái, “Tại sao các ngươi đều tụ tập ở đây?”
“Có đồ ăn ngon thôi, ta vốn đi một mình, ngửi mùi thì tới.” Cô gái uất tức, “Vừa tới thì mùi thơm biến mất, ngay cả một miếng cũng không kiếm được.”
“Có gì ngon?”
Một ông già bay đến bên cạnh, không biết là gì, trên thân hình mũm mĩm mọc một đôi cánh nhỏ, “Không biết. Mùi cực kỳ ngon, từ xa cũng có thể ngửi được, chúng ta đã tìm khắp, lật tung cả kho hàng này mà cũng không tìm được món nào ngon.”
Cố Ninh nghĩ một chút, “Mùi thơm biến mất khi nào?”
“Ngày hôm qua. Ta chợp mắt một chút thì đã biến mất.” Ông già tiếc nuối.
“Ta biết. Ta nói thì có tính là lập công không?” Một bà lão mặt mèo có đôi mắt sáng ngời bên cạnh nói.
Khóe miệng Cố Ninh giật giật, “Tính.”
“Hôm qua có một chiếc ô tô tới, kéo mấy cái thùng lớn, mùi thơm cũng biến mất. Nhưng mà ta cũng chui vào xem mấy cái thùng kia rồi, bên trong ngoại trừ vải thì chính là gậy, không có gì để ăn.”
Ông già luống cuống, “Cái ánh mắt đó của bà, thì có thể tìm thấy gì chứ? Bà nói cho mọi người biết, cùng nhau lục mấy cái thùng đó thì tốt biết bao.”
Bà cụ giễu cợt, “Nói cho mấy người, thì còn có phần của ta sao?”
Cố Ninh bị bọn họ tranh cãi đến nhức đầu, “Được rồi được rồi, ta đã hỏi xong, các ngươi mau đi đi.”
Mấy con quỷ tiếp tục cãi nhau mà đi qua. Bên kia cánh cửa đồng chính là Bắc Câu Lô Châu của yêu giới, mấy con yêu quái lén đi từ bên kia qua, hấp thụ tinh khí của bên này thành tinh yêu, đều phải đưa về đó, thì trật tự trần gian mới có thể như thường.
Dựa theo quy tắc xưa từ đời ông nội Cố Ninh, trước khi đưa qua, thì trên người mỗi con yêu quái đều phải quấn sợi dây đỏ, rồi dán bùa giữ bình an. Mấy năm trở lại đây quy tắc này đã bị bãi bỏ dưới sự kháng nghị của đám yêu quái, nói là quá gượng gạo, xỉ nhục đám yêu quái.
Cánh cửa đồng nhanh chóng đóng lại, biến mất, cả kho hàng yên tĩnh trở lại.
Đây chỉ là những con tiểu yêu lang thang rải rác khắp trần gian, không quá tà khí, chẳng qua là bị cái gì đó hấp dẫn đến mà thôi, không biết chỗ Tiếu thiếu có thể có cái gì chứ?
Cố Ninh mở cửa nhà kho ra, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào.
“Cậu làm pháp xong chưa?” Vẻ mặt Tiểu Sơn rất phấn khởi, nháy mắt với Cố Ninh.
Cố Ninh nhìn vẻ mặt của cậu ta, cũng biết cậu vừa thương lượng giá cả với Tiếu thiếu ở bên ngoài xong. Cậu ta đang cố gắng kiếm tiền lương cho Nguyên Nguyên của cậu ta.
“Đều ổn, về sau chắc sẽ không sao nữa. Anh có thể thông báo cho nhân viên bắt đầu làm việc từ ngày mai.”
Cố Ninh còn chưa nói hết lời, thì ba tấm biển nhắc nhở an toàn treo trên tường bên ngoài nhà kho đột nhiên động đậy, rồi rơi xuống đất từng cái một.
Lại là thứ kỳ quái cứ đi theo đó.
Vừa mới nói không sao thì yêu quái lại quậy, làm gì có chuyện phá đám như vậy, lần này Cố Ninh thật sự nổi giận.
Tiểu Sơn quen Cố Ninh lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Ninh nổi giận.
Cố Ninh chống hai tay, hét lên một tiếng, “Ngươi bây giờ lập tức treo lại tấm biển cho ta. Nếu không ta mặc kệ ngươi là ai, nhất định sẽ làm cho ngươi băm thành nghìn mảnh mãi mãi không được siêu sinh!”
Tấm biển trên mặt đất di chuyển, một giây sau, lại chần chừ động đậy, rồi thật sự treo trở lại tường.