Tru Tiên

Chương 118: Thiên Thủy Trại




   

Phải chăng vào mùa này, bầu trời phía nam có phải lúc nào cũng phủ một lớp bụi mờ mờ?, Từ sau ngọn đồi nhỏ, theo hướng Tiểu Bạch chỉ dẫn, có bóng hai người và một chú khỉ nhỏ đi về phía Tây của Phần Hương Cốc

Cái đêm từ Huyền Hỏa Đàm bên trên Phần Hương Cốc phun lửa, trời đất biến đổi, uy lực vô cùng, tác động đến cả trăm dặm chung quanh, sau ngày đó, bầu trời Nam cương mây mù ảm đạm, dòng nham thạch nóng ngút trời hủy đất đã khoét một cái động lớn ở trong không lộ ra ngoài, chỉ thấy bầu trời bên trên Phần Hương Cốc xuất hiện đám mây lớn màu đỏ vàng chói thật kỳ lạ

Từ khi đất trời xảy cơn đột biến, nơi này trước vốn vẫn là nơi trăm mắt nhìn vào, nay lại xảy ra nhiều điều thần bí bên trong, Phần Hương Cốc vốn có địa vị cao trong chánh đạo nên càng làm cho nhiều người nhòm ngó

Hiện nay thiên hạ đang xôn xao bàn tán, tất cả đều là phỏng đoán về những chuyện xảy ra bên trong Phần Hương Cốc

Trong những ngày này, ranh giới Nam cương trước đây vốn hoang sơ không người lai vãng, nay bắt đầu tụ tập nhiều khuôn mặt khả nghi, số công khai, số ẩn nấp, đông không đếm xuể, đều ngấm ngầm tìm hiểu xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì

Chuyện này làm cho người của Phần Hương Cốc chẳng vui vẻ gì, ngược lại, những nguồn tin bí mật cho hay, cả phái Phần Hương Cốc đối với chuyện này vô cùng tức giận

Một mặt, vẫn giữ thái độ nhã nhặn vui vẻ đối với nhóm đệ tử do các đại phái chính đạo như Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự cử tới, rồi nói lấp liếm cho qua chuyện. Mặt khác, đối với ma giáo tam đại phái bí mật nhòm ngó, bên trong phạm vi thế lực của mình tuyệt không nương tay, nhất thời cả vùng Nam Cương rộng lớn đều lấy Phần Hương Cốc làm trung tâm, đao kiếm nhân ảnh cứ chốc chốc lại loé chớp di động

Chỉ là bất luận người của chánh đạo hay ma giáo, tất cả đều cảm nhận được không khí thần thần bí bí vây quanh Phần Hương cốc, dần dần lộ rõ điểm bất bình thường. Lần này Phần Hương cốc dường như cũng muôn phần kích động, đệ tử trong cốc hầu hết đều trong tư thế sẵn sàng hành động, không kể ngày đêm không ngừng truy xét khắp nơi biên giới phía nam, như muốn tìm kiếm người nào vậy, mà cứ úp úp mở mở, không hề thông báo

Vài ngày nay, bầu trời Nam cương trở nên vô cùng náo nhiệt, thường thấy xuất hiện những tia sáng rực rỡ tuyệt đẹp lóe sáng trên bầu trời, tất cả các đệ tử xuất sắc của phần hương cốc như đang truy tìm điều gì

Lời đồn đãi từ đó tiếp nối nhau nổi lên

Dị thú gì xuất thế?, hoặc là thần bí kỳ bảo từ miệng núi lửa vọt thẳng lên trời, biết bao lời phỏng đoán, nhiều không kể xiết

Lạ hơn nữa là có người đích thực nghe được có chuyện nội loạn xảy ra tại Phần hương cốc, đệ tử phản loạn đã sát hại cốc chủ Vân Dịch Lam. Quả là trùng hợp, Phần hương cốc chủ Vân dịch Lam quả nhiên những ngày này không thấy xuất hiện. Đến cuối cùng chuyện đồn đãi ngày càng thậm tệ, đến nỗi trong mấy ngày nay kinh động đến cả Đạo huyền chân nhân của Thanh vân môn và Phổ Hoằng đại sư của Thiên Âm Tự, hai vị đồng thời phái đệ tử đến Phần Hương Cốc dò hỏi, Phần Hương Cốc dở khóc dở mếu, chỉ biết giải thích rằng là cốc chủ hiện đang bế quan, không thể xuất hiện

Tin tức xác đáng truyền về, Thanh Vân Môn và Thiên Âm Tự an tâm phần nào, chỉ là hai vị chưởng môn đại phái chẳng phải tầm thường, có lẽ đoán biết bên trong tất có điều không ổn, liền mật thám cho các đệ tử đừng vội về núi, bí mật ở lại điều tra

Ngày nay thiên hạ phân loạn, quần ma lộng hành, Phần Hương cốc trước giờ vẫn thần bí ám muội, trong trận chiến tại Thanh vân môn cũng không tham dự càng khiến cho người ta suy diễn này nọ. Lần này Quỷ Lệ vì giải thoát phong bế đã 300 kềm hãm Cửu Vĩ Thiên Hồ, mà gây nên một tràng sóng gió bão bùng ập đến, Nam Cương chính là nơi phong vân tụ hội

Hiện nay Phần Hương Cốc đang phái vô số đệ tử lai vãng try tìm hành tung, quỷ lệ và tiểu bạch với đạo hạnh tu hành của mình, tự nhiên không để đám đệ tử này trong mắt, tuy nhiên nếu để lộ hành tung, tất không tránh khỏi vô số phiền phức, hơn nữa còn kinh động đến các đại nhân vật Phần hương cốc dẫn người truy đuổi, chỉ sợ khó chống cự, dù sao Phần Hương cốc cũng là thiên niên đại phái, tiềm lực khó đoán

Quỷ lệ nghĩ lần này đại sự hàng đầu là truy tìm tung tích Hắc Vu Tộc để cứu chữa cho Bích Dao

Do đó, sau khi xuống núi, theo ý kiến của Tiểu Bạch, Quỷ Lệ bèn tìm một thôn làng hẻo lánh, mua lấy hai bộ y phục địa phương, một nam một nữ cùng với Tiểu Bạch mặc để cải trang

Biên giới Nam cương xa xôi quan ngoại, phong tục tự nhiên cũng khác hẳn Trung Thổ. So với Trung Thổ thì y bào của dân địa phương quả có phong cách khác biệt.

Bởi vì y phục được mua ở Thiên Tích thôn, họa tiết trên y phục được làm thủ công nên khác biệt rất lớn với ở trung thổ. Ngoài khác biệt về kiểu cách, màu sắc cũng khá là tươi tắn. Y phục của nam nhân thì thường xanh xẫm ở phía dưới, còn của nữ tử thì màu sắc rất phức tạp, đẹp một cách rực rỡ.

Để tránh tai mắt của Phần Hương Cốc, Quỷ Lệ không ngự pháp bảo, nhưng trong long nôn nóng, cũng nhờ Tiểu Bạch thuyết phục nhiều lần: ngươi không thể để 10 năm chờ đợi lãng phí được, dù có thể những những thời khắc cuối phải chờ đợi thêm vài ngày? Nhược bằng nhất thời không kiên nhẫn, mà để Phần Hương Cốc truy đuổi, chỉ sợ cục diện hỗn loạn, cũng chẳng biết được khi nào phải đợi cho đến lúc có thể đi được.

Quỷ Lệ mặc dù không đủ kiên nhẫn, nhưng cũng không thể phủ nhận lời khuyên có lý của Tiểu Bạch, hai người chậm rãi bước đi.

Họ mặc những bộ quần áo của vùng nam cương, nên mặc dù trên đường đi có gặp vài nhóm đệ tử của Phần Hương Cốc đuổi theo, nhưng cũng không nhận ra được. Chỉ là Tiểu Hôi hình dạng đặc biệt, nhìn kỹ là nhận ra ngay.

Chỗ quan trọng nhất chính là tối hôm đó, Quỷ lệ cùng Tiểu hôi vẫn chưa bại lộ thân tính, vì thế người của Phần Hương Cốc không biết diện mạo mấy người họ ra sao, chỉ thường xuyên tra hỏi hành tung những nhân vật bất thường nên không để ý gì đến họ

Thời khắc này, Quỷ lệ và Tiểu Bạch đã đi khỏi Phần Hương cốc ngoài 300 dặm trên đường cổ đạo, chính là nơi hoang vu hẻo lánh, đồng không mông quạnh không người hẻo lánh. Chỉ vừa nửa canh giờ trước, mấy người họ mới vừa nghênh ngang đi ra từ một nhóm đệ tử Phần Hương Cốc.

Bầu trời sẫm lại, mây đen vần chuyển, quỷ lệ khẽ nhíu mày, bước lên trước. Tương phản với hắn, nụ cười lúc nào cũng hé nở trên khuôn mặt Tiểu Bạch, tinh thần phấn kích, khi nhìn đông lúc nhìn tây, thả mắt về nam cương phong quang xa xa, dù chỉ là con đường đồi hoang sơ cũ kỹ, trong mắt nàng tựa như khung cảnh mỹ lệ nhất vậy

Quỷ lệ khẽ nghiêng người liếc một mắt nhìn qua thấy con khỉ Tiểu Hôi đang chễm trệ trên vai Tiểu Bạch, có vẻ an nhiên tự tại lắm. Không biết có phải vì cả hai cùng là linh vật thế gian hãn hữu nên Tiểu Hôi đối với Cửu Vĩ Thiên Hồ thân thiết vô cùng nên mấy ngày gần đã đeo dính không rời Tiểu Bạch

Nhìn Tiểu Hôi cùng Tiểu bạch chốc chốc vui đùa, râm ran mấy tiếng "Chi chi" có vẻ hoan hỉ lắm, Quỷ Lệ hốt nhiên chợt nghĩ nếu cựu bằng hữu Tăng Thư Thư núi Thanh Vân mà thấy được bộ dạng này, chắc là ngưỡng mộ lắm lắm

Tiểu Bạch mặc lên y phục của nữ tử nam cương bản địa, kiểu cách không có gì khác lạ, chỉ là một bộ y phục tầm thường, nhờ dung mạo tuyệt thế, bấy giờ như hào quang toả sáng, càng hiển hiện ra một phong thái diễm lệ vô song, dường như nữ tiên tử này phải mặc những loại áo này mới xứng, có thể biểu lộ hoàn toàn từng nét đẹp riêng biệt của Nam Cương nữ nhân

Tiểu bạch ngấm ngầm theo dõi mục quang của Quỷ Lệ, ánh mắt khẽ chuyển động chúm chím cười hỏi "Thế nào, ngươi thấy ta mặc bộ y phục này có đẹp không?"

Quỷ Lệ khẽ cười, bằng vào tính của hắn không dễ gì trả lời những câu hỏi vu vơ thế này, bèn chuyển sang chuyện khác hỏi " ta nghĩ tiền bối đối với phong tục hoàn cảnh Nam cương địa phương chắc là rất thông thuộc, không cần phải nói, chỉ một thôn xóm nhỏ sâu trong vùng núi hẻo lánh gần Phần Hương Cốc tiền bối cũng tìm thấy, có khi nào đã từng qua đây?

Tiểu Bạch khẽ hé môi, ánh mắt hướng về phía trước chỉ thấy xa xa thế núi liền mạch, vô cùng vô tận, đích thị Nam cương địa thế đặc biệt. Trước mắt là một con đường cổ đạo, uốn lượn kéo dài về phía trước, hai bên không xa không gần, đều có những kỳ sơn quái thạch cao chót vót

Nàng chậm chạp từng bước, hồi lâu khẽ thở dài, giọng nói xa xăm u hoài, "Ta đã đến nơi này"

Quỷ lệ hơi cả kinh, hỏi "Thật vậy sao? "

Tiểu Bạch thở một hơi trầm nhẹ, mỉm cười dịu dàng lắc đầu như muốn xua đi quá khứ xa xưa tâm sự " Ngươi không biết sao, Hồ yêu tộc của chúng ta phát nguyên tại nam cương này, ta đã lớn lên ở vùng núi non cằn cỗi cùng sông suối hoang dã quanh đây"

Quỷ lệ hơi sửng sốt nói: "thì ra một ngàn năm nay trở lại đây, những chuyện truyền thuyết dân gian tại Trung thổ đều có dính dáng đến tộc hồ của tiền bối sao?"

Tiểu Bạch thong thả nói " Đó là vì khoảng một ngàn năm trước đây, ta dẫn dắt hồ yêu tộc môn ly khai nơi này vãng lai Trung Thổ, cuối cùng mới định cư tại Tây Nam Hồ kỳ Sơn"

Quỷ Lệ thập phần kinh ngạc, nhất thời không thốt nên lời, lát sau mới thốt lên được vài tiếng "chính là... tiền bối? "

Tiểu Bạch liếc nhìn hắn có vẻ thích thú, chớm cười ánh mắt dịu dàng long lanh tựa như mơ hồ tựa như sâu thẳm: " Ngươi tưởng rằng chỉ có tổng đường hiện tại của quỷ vương tông nhà ngươi là ở đó thôi sao?

Khởi nguồn của danh tự Hồ Kỳ San đa phần là do Hồ yêu tộc môn của ta mà ra cả "

Quỷ lệ im lặng hồi lâu, chậm rãi đáp:"Vậy thì tộc môn của tiền bối có khả năng cùng với tổ tiên Quỷ Vương... "

Tiểu Bạch không chờ hắn dứt câu, lắc đầu cương quyết trả lời "ngươi có thể yên tâm, Hồ yêu tộc của ta cùng với Quỷ vương tông mấy trăm năm nay là lân bang hàng xóm, sinh sống hòa bình, không những thế, trải qua mấy trăm năm nay lại còn xảy ra nhiều chuyện tình luyến ái giữa người và yêu. Cho nên mới nói, không những báo đáp ơn ngươi đã cứu ta ra khỏi huyền hỏa đàm, chỉ biết ngươi là đệ tử Quỷ Vương Tông đó là 1 trong những nguyên nhân ta giúp ngươi.

Quỷ lệ đã cảm thấy yên tâm, suy ngẫm về chuyện Tiểu Bạch kể hỏi "Sau chuyện xảy ra ở đây, ắt tiền bối phải trở về với hồ tộc Núi kỳ San để gặp lại đồng tộc? "

"Đồng tộc? " thần sắc Tiểu bạch nhuốm vẻ quan hoài ảm đạm, ngước đầu vọng thiên, mãi một lúc sau mới âm thầm đáp: " Đồng tộc của ta đã bị ta hại chết rồi "

Quỷ lệ giật mình thất kinh, tiểu bạch cười khổ một tiếng, thần sắc vô cùng thê lương, nhất thời không muốn nhắc đến chuyện đau lòng xưa

Quỷ lệ trầm mặc một hồi, bèn nói sang chuyện khác "Chúng ta đã đi được 3 ngày đường, từ đây đến "Thất lý đồng " mà tiền bối nói còn bao xa nữa?"

Tiểu Bạch hướng mắt về phía gã, làn thu ba lướt qua mặt hắn, nói: " Thất Lý Đồng tại Nam Cương, là nơi Miêu tộc tập trung đông nhất, theo phỏng đoán của ta, từ đây đi tiếp 20 dặm chính là nơi các tộc tụ tập sống chung rất náo nhiệt gọi là "Thiên Thủy Trại" theo hướng Nam đi tiếp theo một đường mòn hiểm ác sẽ dẫn tới Thất Lý Đồng của người Miêu " Nói xong, nàng từ tốn gượng cười tiếp: " Chỉ là ta không biết được trong 300 năm nay, Nam cương phong thổ, địa hình ruốc cục biến đổi nhiều ít ra sao"

Quỷ lệ cúi đầu trầm ngâm, vô tình gia tăng cước bộ

Tiểu Bạch đi theo sau hắn, mắt nhìn sang mấy lần rồi lại nhìn ra phía trước, dãy núi đổ liền một dải nguy nga hùng vĩ trông giống như một người khổng lồ ngước nhìn lên trời xanh, trên đường cổ đạo chỉ có vài bóng người nho nhỏ

Trong vòng 10 năm trở lại đây, Quỷ lệ đã vì Bích Dao mà nhiều lần du Nam cương, đối với phong thổ dân tình nơi này cũng thông hiểu ít nhiều

Vùng đất Nam Cương bao la, rộng lớn, dân cư thưa thớt, ngọai trừ man hoang di tộc sinh sống nơi thập vạn đại san kéo dài dằng dặc vạn dặm ở phần đất cực Nam, phương cách sinh họat tại Nam Cương biên thùy, dân chúng đời đời sinh họat tại Nam cương biên thùy, tựu chung có năm bộ tộc chủ yếu có thể phân biệt là: Miêu, thổ, Tráng, Lê, Cao sơn Ngụ tộc

Căn cứ theo nhân khẩu nhiều ít mà nói, hầu hết nhân số tộc Tráng đông nhất, chiếm có đến 40% tổng số nhân khẩu vùng nam cương, dựa và địa hình mà phán đoán, có thể nói thế lực Miêu tộc là mạnh nhất, chiếm cứa phần lớn đất đai phì nhiêu màu mỡ ; luận về dân phong, Cao sơn tộc ít người nhất nhưng rất nhanh nhẹn và thiện chiến

Ngũ đại bộ tộc này đã sinh sống đời đời kiếp kiếp tại Nam cương biên thùy. Ngũ tộc đều có ngôn ngữ riêng, nhưng mà đại thể, phần lớn thời gian sử dụng cho việc trao đổi với với người trung thổ ở lân cận là ngôn ngữ phổ thông, chỉ là có không ít đặc điểm của dân tộc địa phương

Qua nhiều năm, tựu chung việc giao tiếp với nhau cũng trở nên tự nhiên, qua lại thân mật, hòa hõan, nhưng cũng không phải không có lòng phòng hờ nhau, đấu tranh mâu thuẫn. Năm dài tháng rộng trôi qua, đã hình thành trục diện ngũ đại bộ tộc hùng cứ mỗi phương, nhưng cục diện lãnh thổ người và ta đan xen chồng tréo, rắc rối

Mà tại chổ tiếp giáp lãnh địa, dân các tộc gần nhau thường hay sống gần nhau trong những thôn lạc đông vui, thậm chí có khi người của cả năm bộ tộc cùng sống tại một nơi; người, ta tạp cư

Còn Thiên Thủy Trại mà Tiểu Bạch nói đến thuộc xứ người Miêu, Tráng tộc, thổ tộc cùng với san tộc bốn phía vây quanh, quả thật nam cương biên thùy này có rất nhiều khu vực náo nhiệt nổi tiếng

Sắc trời từ từ sẩm tối, hoàng hôn sắp buông xuống, Quỷ lê, Tiểu bạch cùng Tiểu hôi hai người một khỉ cuối cùng đã đi đến Thiên Thủy Trại

Tuy rằng tên địa phương danh tự có chữ trại, nhưng mà căn bản với kiến trúc Nam cương bình thương Sơn trại xây trên đỉnh núi có chỗ bất đồng, thiên thủy trại dựng tại một phiến đất rộng rãi, đông nam tây bắc đều có đường bộ dẫn ra ngoài, như tiểu Bạch giải thích trên đường, nguyên thủy vùng này là do thổ tộc xây dựng, địa danh nguyên bản cũng không phải ở đây mà là ở vùng núi phía tây không xa lắm, bởi vì có một dòng suối trên đỉnh núi cho nên mới gọi là Thiên thủy Trại

Chỉ là về sau bốn tộc tiếp giáp nhau, dân cư ngày càng đông đúc, nơi này bỗng nhiên trở thành nơi nhiều sắc dân sống tạp cư

Tuy thương lữ vãng lai ngày càng đông, việc ở lại trên đỉnh núi, trước là địa phương nhỏ hẹp, cư trụ bất tiện, sau là giao tiếp khá khó khăn, tuy rằng bách tính vùng Nam cương đa phần khỏe mạnh tráng kiện nhưng cũng không mấy người tự nguyện leo núi hàng ngày để rèn luyện thân thể

Vì vậy, dần dà có nhiều người đến chân núi cư ngụ, tích tiểu thành đa, ngày qua ngày, cả một làng trên vùng núi đều lần lượt hạ cư xuống, cùng với việc tứ tộc mua bán sầm uất, thương lữ vãng lai cũng trở nên phồn thịnh, quy mô ngày càng khuếch đại. Đến nỗi cái sơn trại trên núi dần dần hoang phế, chỉ còn cái tên thiên thuỷ trại, là một mực bảo tồn đến nay

Thời khắc này trời đã sẩm tối, vẫn còn nhiều khách bộ hành đi lại trên đường, đến đến đi đi, ồn ào chu vi một vùng, các tộc ngữ đôi khi vang lên cùng lúc, so với chỉ một lúc trước trên con đường cổ yên vắng tịch mịch thật là đối nghịch. Ngồi chễm trệ trên vai Tiểu Bạch, Tiểu Hôi phấn kích vô cùng, đầu khỉ quay qua quay lại, nhòm ngó bốn phía, cứ "chi chi khẹc khẹc" mãi không ngừng

Tam nhãn hầu tử tất nhiên là không bình thường nên chẳng mấy chốc đã làm khách bộ hành chú ý, lại có mấy tiểu hài phục sức vùng Nam cương cười giỡn sau lưng hai người làm mặt hề chọc ghẹo Tiểu Hôi

Bản tính Tiểu hôi lúc nào cũng thích chơi đùa, nhất thời hưng phấn lắm, vẫy vẫy đuôi, đòi nhảy xuống chơi, Quỷ Lệ lắc đầu hừm một tiếng, lắc đầu, nhanh tay kéo nó lại. Tiểu hôi bất lực, biết là không thể chạy thóat bèn leo lên vai Quỷ lệ, quay đầu nhìn mấy tiểu hài "chi chi" lọan cả lên, rồi làm mặt khỉ trêu lại, mấy đứa bé vui vẻ lắm, miệng cứ líu lo ríu rít không thành câu, ha ha cười nói, nửa muốn đi theo như là có vẻ hứng thú lắm

Quỷ lệ nhăn mày, trong lòng có vẻ không vui, chẳng phải vì không muốn Tiểu Hôi chơi đùa, nhưng trong lòng quả có mối lo xa không thể nói ra

Hắn quay đầu nhìn hai bên, chỉ thấy khóe miệng Tiểu Bạch tươi cười, thần sắc bộc lộ vẻ thích thú nhìn mấy đứa trẻ và Tiểu hôi đùa giỡn, y phục thô vụng không sao che được cốt cách vẻ đẹp nhu mì mỹ lệ

Tại vùng Nam cương biên thùy phong sương khắc khổ này, không phải nói cũng biết đa số nữ tử tướng mạo tầm thường, da dẻ thô rám, từ khi đi đến Trung thổ, Tiểu bạch đã dùng đạo hạnh trăm năm tu hành hóa tác nhân hình tạo thành dung mạo tú mỹ thanh lịch, phong tư yểu điệu, nhu mì, nụ cười ánh mắt đều làm thiên hạ mê say

Quả nhiên, trong đám âm thanh ồn áo la hét đùa giỡn của mấy tiểu hài, càng lúc càng đông người tụ đến ngắm nhìn, ánh mắt của những người này rất tự nhiên và thần tốc, chuyển từ con khỉ sang thân hình nữ nhân mà lớp áo thô ráp cũng kô che lấp được thân hìh mỹ lệ của nữ tử

Trong chốc lát, dường như có tiếng xì xầm lan rộng từ đám đông, chúng nhân trố mắt kinh ngạc ngắm nhìn, dưới vô số ánh mắt ngắm nhình, nữ tử không hề tỏ vẻ e thẹn, nhìn bộ dạng tươi cười của nàng, dường như cảm thấy vô cùng hoan hỷ

Quỷ lệ cảm thấy đau đầu, làm cho thiên hạ chú ý thế này thật chẳng phải bổn ý của hắn, ngần ngại không biết có nên nhắc nhở Tiểu Bạch không nên gây sự chú ý, nhanh chóng tìm một chỗ trú chân, ngày mai sẽ khởi hành sớm đến Thất Lý Đồng làm việc chính cho xong

Chỉ là, có thể chủ định của hắn sẽ không cách chi mà thực hiện nổi. Vì trong vô số truyền thuyết thế gian lưu truyền, đến lúc này nhất định sẽ xuất hiện một loại nhân vật mà hiện tại cũng đã xuất đầu

Mấy tên lưu manh tựa như trong truyền thuyết, là người dân tộc thiểu số vốn sinh sống tại vùng nam cương biên thùy, quả thật đang ở ngay đây

Trong đám đông bỗng bước ra ba nam nhân, dáng vẻ đúng là mấy nam tử cao lớn, thô lỗ, ăn nói cộc cằn, giọng nói pha tạp nhạp thứ tiếng đặc biệt địa phương với ngôn ngữ thông dụng, bắt đầu trêu ghẹo Tiểu Bạch

Lưu manh thứ nhất nói: " ái dà, Hắc à, nữ nhân này thật là xinh đẹp à "

Tiểu bạch nhỏen miệng cười, đưa tay khẽ xoa mặt, tiếng nói mới nhu mì làm sao, thưa rằng "vậy sao? "

Nhất thời đám người xung quanh cùng cười ồ cả lên.

Ba tên lưu manh vui mừng, tên lưu manh thứ hai vạch ngực áo, lộ hình xăm bên trong:" Tiểu muội muội à, đi cùng ta! Ta sẽ cho nàng ăn ngon... mặc đẹp!"

Đám người xung quanh đứng nhìn lại cười ồ, Tiểu Bạch liếc mắt nhìn Quỷ Lệ đang đứng bên cạnh một cái, trên mặt hiện lên một nụ cười ẩn ý.

Tên lưu manh Bính Trào cười tên Ất Đạo nói:" Ngươi biết thế nào là ăn ngon mặc đẹp không!" nói rồi quay sang Tiểu Bạch nói:" Tiểu muội muội, nhà ta có ruộng tốt vạn mẫu, nàng theo ta, (ta) bảo bọc nàng... " (***)

Lời hắn vừa nói được một nửa, nhất thời không nói thêm được gi nữa, chỉ thấy trên khuôn mặt của Tiểu Bạch nụ cười càng nồng, dường như mĩ ý từ trong lòng phát ra, mắt long lanh như nước, như muốn hớp lấy hồn hắn.

Nàng lùi lại một bước, đứng nấp đằng sau Quỷ Lệ, cười e thẹn nói:" Nhưng thiếp là người đã có tướng công"

Đám nguời xung quanh lại cười rộ lên. Tiểu Hôi đang bám trên vai Quỷ lệ kêu lên mấy tiếng " Khẹc khẹc" rồi nhẩy xuống đất.

Qua một lúc, Tiểu Hôi đột nhiên quỳ dưới đất, tay chống đất nảy nhót linh tinh, miệng há ngoác cười to.

Quỷ Lệ mặt đanh lại, cảm nhận được 6 luồng hung hận mục quang của 3 tên lưu manh, tràn đấy ý niệm thù địch nhìn hắn.

Một lúc sau, bọn chúng xông lên, xem ra câu "đầu quyền xuất phu nhân" của vùng Nam Cương quả nhiên trăm ngàn năm nay thật ứng nghiêm, rất được đám dân vùng Nam Cương sử dụng.

"binh, binh, binh"

Ba tiếng vang lên, ba thân ảnh bị đánh văng lên không, rơi xuống đường trước bức tường tên nọ chồng lên người tên kia rên rỉ ầm ỹ

Chúng nhân xung quanh tròn mắt si ngốc, Quỷ Lệ lãnh đạm nói: "Chúng ta cần tìm một chỗ nghỉ ngơi, sáng sớm mai sẽ đi", nói rồi tiến lên phía trước. Tiểu Hôi nhảy nhót trên vai, miệng ngoác ra cười, ngó nghiêng đầu nhìn Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch cười khẽ, quay gót đến bên cạnh Quỷ Lệ, hốt nhiên nói nhỏ: "Ngươi xem, ta đã bế quan 300 năm, nguyên lai đâu tính đến tuổi tác?"

Quỷ Lệ không nói một lời, gia tăng cước bộ