Triệu Đường Kiệt đại biểu tỉnh ủy, ủy ban nhân dân tỉnh hy vọng huyện ủy, chính quyền huyện và toàn bộ phòng công an Giang Ninhn tổng kết kinh nghiệm phát triển thành tích, tiến thêm một bước nâng cao năng lực và trình độ: một không sợ khổ, hai không sợ mệt, vì giữ gìn trật tự xã hội toàn bộ huyện ổn định, xúc tiến xã hội phát triển hài hòa phải làm ra cống hiến lớn hơn nữa.
Cuối cùng chủ tịch huyện Trần Cảnh Sơn phụ trách chủ trì hội nghị nhấn mạnh lại nội dung bài phát biểu của Triệu Đường Kiệt, yêu cầu các ngành sau đại hội lần này phải học tập tinh thần của các vị lãnh đạo, làm tốt công việc, toàn bộ huyện phải nhấc lên phong trào học tập các thành viên được khen thưởng lần này, nhất định phải xây dựng huyện Giang Ninh ngày càng tốt đẹp.
Đại hội biểu dương kết thúc, Hứa Lập nhận được điện thoại từ văn phòng huyện ủy, báo Hứa Lập sáng mai chín giờ đến văn phòng huyện ủy gặp bí thư Triệu có chuyện muốn hỏi.
Nói chuyện gì không cần hỏi Hứa Lập cũng biết, nhất định là việc lên chức của mình. Hôm sau Hứa Lập đến văn phòng huyện ủy sớm ngồi chờ vừa hay gặp bạn học của bố - Mã Kiện. Mã Kiện đương nhiên biết bí thư Triệu muốn gặp Hứa Lập nói chuyện gì nhưng thấy còn sớm nên nói:
- Tiểu Hứa, hôm nay bí thư Triệu không gặp riêng cháu, còn có người Phó Đắc Bưu, Từ Đắc Hậu xã Nhị Đạo, nói chuyện trong chốc lát cũng không xong. Cháu đến văn phòng chú ngồi chờ, hai chú cháu chúng ta nói chuyện một lúc.
Hứa Lập gật đầu đi theo tới văn phòng Mã Kiện.
Vừa vào văn phòng của Mã Kiện. Hứa Lập lấy làm kinh hãi, chỉ thấy văn phòng Mã Kiện đã dọn sạch sẽ, lẽ ra Mã Kiện là phó chánh văn phòng huyện ủy, cái gì không có chứ tối thiểu phải có văn bản chất đống lớn chờ phê duyệt chứ. Nhưng lúc này đây văn phòng Mã Kiện ngoài một cái bàn làm việc, một bộ bàn ghế thì ngay cả một cái bút cũng không có chứ không nói đến văn bản.
Mã Kiện thấy Hứa Lập hoài nghi liền nói:
- Chú làm ở đây nhiều năm lên công việc cuối cùng đã được điều động. Chú cũng mới dọn xong để dành nơi này cho người khác tới.
Thấy Mã Kiện không chủ động lên tiếng về việc điều đi đâu nên Hứa Lập cũng không tiện hỏi mà chỉ gật đầu. Mã Kiện mời Hứa Lập ngồi xuống rồi nói:
- Không nghĩ bố cháu già vậy rồi có thể làm giáo viên chủ nhiệm, đây là phúc của bố cháu. Bố cháu có người con giỏi như cháu đúng là đáng để tự hào, thật khiến bạn học cũ như chú hâm mộ. Sau này cháu phải cố gắng hơn, cháu thi công chức chú cũng không giúp được gì, cháu đừng trách chú, thật sự là vì năng lực của chú có hạn.
Đối với bạn học của cha Hứa Lập chỉ có thể xưng là vãn bối. Hắn nói:
- Mã thúc thúc khách khí rồi, dù thế nào cũng phải cám ơn Mã thúc còn nhớ tới cháu.
Hai người nói chuyện một lúc thì người ở phòng thư ký - văn phòng huyện ủy tới gọi Hứa Lập nói bí thư Triệu tìn hắn. Mã Kiện vừa nghe vậy nói:
- Tốt lắm, bí thư Triệu tìm, cháu đi nhanh đi, sau này chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội nói chuyện phiếm.
Tới văn phòng Triệu Bảo Cương, nội dung nói chuyện quả nhiên như Hứa Lập dự liệu, đúng là muốn bổ nhiệm Hứa Lập làm phó chủ tịch xã Nhị Đạo, hi vọng hắn có tư tưởng chuẩn bị, sau này trên cương vị công việc mới cần tiếp tục cố gắng cống hiến vì sự phát triển của xã Nhị Đạo. Cuối cùng Triệu Bảo Cương còn nhờ Hứa Lập chuyển lời của mình tới Phạm Kiệt, nói thời gian tới sẽ đi gặp lãnh đạo Phạm Kiệt.
Ngày thứ ba, huyện ủy, chính quyền huyện chính thức thống báo quyết định điều động nhân sự đến các phòng ban của huyện: Phó Đắc Bưu đến phòng Dân chính làm bí thư đảng ủy, trưởng phòng. Từ Đắc Hậu lên chức làm bí thư đảng ủy xã Nhị Đạo, Triệu Quốc Khánh lên làm phó trưởng phòng công an huyện kiêm đội trưởng đội hình sự. Điền Lương lên làm phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự kiêm tổ trưởng tổ cảnh sát hình sự số một. Phác Chính Lâm làm đội trưởng đội giám sát công an huyện, Tiết Đại Sơn làm phó đội trưởng đội cảnh sát giao thông. Mặc dù cấp bậc tương đương với lúc Tiết Đại Sơn làm trưởng đồn công an xã Nhị Đạo nhưng quyền lực trong tay đã khác hẳn.
Kế Xuân Mai không biết bằng cách nào, đi cửa nào mà lại điều đến làm phó trưởng phòng Nhân sự huyện. Hứa Lập thì danh chính ngôn thuận tiếp nhận chức phó chủ tịch xã của Kế Xuân Mai, phụ trách mấy công tác như giáo dục, y tế thu hút công việc đầu tư vào xã. Nhưng Hứa Lập ngạc nhiên nhất là tân chủ tịch xã được bổ nhiệm là bạn học của cha mình nguyên là phó chánh văn phòng huyện ủy Mã Kiện.
Tuy nói Mã Kiện vốn chỉ là cấp phó trưởng phòng, lần này điều tới xã Nhị Đạo làm chủ tịch cũng thành cấp trưởng phòng nhưng là tốt hay xấu cũng không ai biết. Dù sao văn phòng huyện ủy cũng coi là cơ quan lớn, ở gần lãnh đạo chủ yếu, nếu làm việc tốt có khi được cân nhắc đến làm phó trưởng phòng phụ trách một ngành lớn nào đó ở huyện. Nhưng việc phái xuống xã làm việc không phải chưa từng có tiền lệ, chẳng qua những người đó đều là ít tuổi, tại xã mấy năm đều trở về huyện làm trưởng phòng nào đó
Mã Kiện năm nay cũng bốn mươi sáu, một khi xuống xã sợ rằng khó trở về huyện, cả đời này e là dưỡng lão tại xã Nhị Đạo.
Chẳng qua Hứa Lập thấy rất vui với chuyện Mã Kiện điều tới xã Nhị Đạo. Mã Kiện là bạn học của cha, mình ở xã Nhị Đạo có thể phát huy hết năng lực bản thân.
Ngày thứ hai sau khi có thông báo chính thức, trưởng ban tổ chức cán bộ huyện ủy Ngô Thừa Trạch tự mình đưa Mã Kiện tới xã Nhị Đạo nhận chức. Đối với Mã Kiện, lãnh đạo xã Nhị Đạo không còn xa lạ, dù sao hắn cũng làm ở văn phòng huyện ủy bẩy tám năm, lãnh đạo các xã, thị trấn và các phòng ban của huyện đều nhận ra hắn. Buổi trưa văn phòng xã Nhị Đạo tổ chức tiệc rượu đón tiếp Mã Kiện, đồng thời cũng chúc mừng Từ Đắc Hậu, Hứa Lập lên chức.
Hứa Lập nhìn ra được Mã Kiệntuy bị điều tới xã Nhị Đạo nhưng không có gì bất mãn. Dù sao làm tại văn phòng huyện ủy nhiều năm, làm việc gì cũng phải cẩn thận, sợ nói sai một câu, đọc văn bản không rõ ràng là mọi trách nhiệm đều là do mình gánh chịu. Hôm nay tuổi đã lớn, gia cảnh không có, Mã Kiện không muốn chịu vất vả nữa. Xã Nhị Đạo tuy có hơi xa nhưng trời cao hoàng đế ở xa, tại Nhị Đạo ngoài Từ Đắc Hậu thì chính là mình, dưới một người, trên vạn người, có gì không hài lòng.
Cho nên bữa rượu này có thể nói là mọi người đều vui vẻ, đến tận giữa chiều mới tan. Trưởng ban tổ chức cán bộ huyện ủy Ngô Thừa Trạch lên xe quay về huyện, Mã Kiện ở lại xã Nhị Đạo để nhanh quen với hoàn cảnh, nhanh chóng triển khai công việc.
Vì Kế Xuân Mai điều đến phòng Nhân sự nhưng vẫn không lộ diện bàn giao công việc với Hứa Lập, nên mọi việc Hứa Lập phải tự thích ứng.
Vì triển khai công việc được tốt, tiến thêm một bước nắm rõ tình hình giáo dục, y tế trong xã. Hứa Lập liên tiếp trong ba ngày tới từng thôn, từng trường học cùng phòng khám để hiểu rõ tình hình. Sau khi trở về Hứa Lập thấy trách nhiệm của mình rất trọng đại, nhiệm vụ rất gian nan.