Cát Binh nói chuyện với Hứa Lập vài câu rồi quay sang nói với Tôn Tiết Lễ.
- Tiết Lễ, lát nữa anh tổ chức hội nghị của văn phòng giới thiệu qua Hứa Lập với mọi người, miễn cho sau này mọi người nhìn thấy Hứa Lập lại không nhận ra.
- Vâng, ngài ngồi nói chuyện, tôi ra thông báo với mọi người.
Nói xong Tôn Tiết Lễ nhìn đồng hồ rồi nói:
- Vậy 9h30 hội nghị sẽ diễn ra ở phòng họp số 2.
Tôn Tiết Lễ cáo từ rời đi, trong phòng còn lại Cát Binh và Hứa Lập.
Không còn người ngoài Cát Binh mới nói:
- Tiểu Hứa, lần này cậu lên Bắc Kinh nhận chức nhất định phải cẩn thận. Tôi nghĩ cậu đã nghe qua xung đột trên hội nghị thường vụ tỉnh ủy rồi đó. Lần này vì cậu mà làm đám người bí thư Mã Tuấn Tùng mất mặt, mặc dù cậu bây giờ là phó chánh văn phòng ủy ban tỉnh, không thuộc quản lý của tỉnh ủy nhưng đám người Mã Tuấn Tùng đang chờ bắt được nhược điểm của cậu để báo thù chúng ta.
Hứa Lập gật đầu nói:
- Tôi sẽ cẩn thận tranh thủ triển khai công việc ở văn phòng Bắc Kinh, để bọn họ không tìm ra sơ hở gì.
Cát Binh thấy Hứa Lập có chút khẩn trương, cười nói:
- Cậu cũng không cần khẩn trương quá. Bởi vì cậu mà thường vụ tỉnh ủy đã chia phe cánh rõ ràng, chúng ta còn chiếm đa số. Chủ tịch tỉnh Văn Thiên và chúng tôi cũng không chỉ ngồi bên nhìn, công việc cần làm thì cậu cứ mạnh dạn làm. Văn phòng Bắc Kinh khác các nơi khác, ở đó nửa quan, nửa thương, nhiệm vụ chủ yếu của cậu cũng chính là quan hệ tốt với các bộ ngành trung ương và đón tiếp lãnh đạo tỉnh lên Bắc Kinh làm việc. Quan hệ tốt như thế nào? Còn không phải là ăn uống, tặng quà ư? Hiện nay văn phòng Bắc Kinh đang đặt ở một tòa nhà, cấp bậc không quá cao mỗi năm ngoài tiếp đón lãnh đạo tỉnh ra thì đồng thời cũng kinh doanh với bên ngoài, thu hàng năm mặc dù chỉ có 300, 400 ngàn nhưng một bộ phận tiền hoàn toàn do văn phòng Bắc Kinh tự mình chi phối. Nếu như lúc đón tiếp lãnh đạo mà tài chính không đủ cũng có thể báo cáo với tỉnh, tôi nhất định sẽ duyệt.
- Cảm ơn chủ tịch.
Nghe Cát Binh dặn dò, Hứa Lập cũng thấy ấm lòng.
Cát Binh nói tiếp.
- Cậu đến văn phòng Bắc Kinh cũng phải cẩn thận vài người, một là phó chủ nhiệm Anh PHàm, một là phó chủ nhiệm kiêm giám đốc khách sạn Phó Nguyệt. Anh Phàm này đã công tác ở văn phòng Bắc Kinh hơn chục năm, kinh nghiệm công tác phong phú, có quan hệ khá tốt với các ban ngành trung ương, bây giờ ngay cả người nhà cũng chuyển lên Bắc Kinh xem ra là muốn mọc rễ ở Bắc Kinh, người này ngoài mặt khiêm tốn nhưng cũng lén làm không ít chuyện. Nguyên chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh một phương diện là tới tuổi, phương diện khác là do bị Anh Phàm làm mất quyền lực, mất thế nên mới vội vàng về hưu. Cậu lần này tới làm chủ nhiệm có thể nói là đoạt cơ hội của Anh Phàm, trước đó có thể nói chức chủ nhiệm này là vật trong túi Anh Phàm. Vì thế cậu nhất định phải cẩn thận tên Anh Phàm này gây khó dễ.
- Mà Phó Nguyệt mặc dù là nữ đồng chí nhưng cũng không thể coi thường. Cô ta có xuất phát điểm là một nhân viên phục vụ bình thường ở khách sạn mà đi được tới ngày hôm nay tự nhiên cũng có chút thủ đoạn. Nghe nói cô ta còn có chút quan hệ mập mời với lãnh đạo nào đó ở tỉnh ta, cũng có không ít bạn tại ban ngành trung ương. Làm việc với cô ta nhất định phải cẩn thận và đừng phạm sai lầm mang tính nguyên tắc nếu không Tiểu Hoa không tha cho cậu đâu.
- Vậy hai người Anh Phàm, Phó Nguyệt có quan hệ như thế nào?
- Tôi nghe nói quan hệ của bọn họ rất bình thường, có lẽ vì cả hai đều có dã tâm nên không hợp nhau. Đây cũng là cơ hội để cậu đả kích, lôi kéo, tôi nghĩ cậu sẽ nhanh chóng thích nghi với vị trí mới này.
Lúc này Tôn Tiết Lễ gõ cửa tiến vào, nói:
- Chủ tịch tỉnh Cát, người đã đến đông đủ chỉ còn thiếu nhân vật chính.
Cát Binh vung tay lên cười nói:
- Được rồi, mọi người họp đi, trưa tôi mời khách coi như chào mừng đồng chí mới tới văn phòng.
Hứa Lập đi theo Tôn Tiết Lễ lên phòng họp chính của ủy ban tỉnh tại tầng 20. Hắn vừa vào đã thấy bên trong ngồi đầy người. Tôn Tiết Lễ dẫn Hứa Lập trực tiếp đi tới đài chủ tịch bên trên. Lúc này trên đài đã có năm người ngồi nhưng Hứa Lập không quá quen, hắn chỉ nhận ra một hai người trong đó, đây đều là phó chánh văn phòng ủy ban tỉnh. Vị trí của Hứa Lập là ngoài cùng bên trái, Tôn Tiết Lễ ngồi chính giữa.
Tôn Tiết Lễ lên tiếng đầu tiên.
- Hôm nay chúng ta tổ chức hội nghị có một nội dung là hoan nghênh phó chánh văn phòng Hứa Lập đến nhận chức. Tôi cũng không nói nhiều, sau đây mời đồng chí Hứa Lập phát biểu.
Hứa Lập tuy không có chuẩn bị gì nhưng hắn biết hôm nay sẽ có cuộc gặp mặt giữa mình và nhân viên văn phòng ủy ban tỉnh giúp mọi người biết mình và mình cũng có ấn tượng với mọi người đang ngồi đây để tránh sau này ra ngoài có xung đột sẽ không hay. Hứa Lập nói vài phút là khiến các đồng chí bên dưới vỗ tay khá vang dội.
Cuộc họp chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy 20 phút đã kết thúc. Sau khi tan họp Tôn Tiết Lễ dẫn Hứa Lập về văn phòng mình, mấy vị phó chánh văn phòng khác cũng đi theo. Vừa nãy chỉ chào xã giao chứ không giới thiệu cụ thể, sau này mọi người coi như là chiến hữu nên cũng cần giới thiệu chi tiết. Càng quan trọng hơn là Hứa Lập mặc dù cũng là phó chánh văn phòng nhưng hắn sẽ lên văn phòng Bắc Kinh nhận chức, hắn không có mâu thuẫn xung đột gì với mọi người. Mọi người cũng biết bối cảnh của Hứa Lập nên ai cũng muốn kết giao với hắn. Theo xu thế phát triển của Hứa Lập thì không chừng ngày nào đó sẽ thành phó chủ tịch tỉnh, thấp nhất cũng thành chánh văn phòng, không ai muốn đắc tội hắn một cách không đáng có.
Trong văn phòng Tôn Tiết Lễ, các vị phó chánh văn phòng giới thiệu qua về mình rồi nói chuyện vài câu sau đó cáo từ rời đi. Tôn Tiết Lễ lại dẫn Hứa Lập đến các phòng thuộc văn phòng để Hứa Lập làm quen một chút. Tối thiểu hắn cũng kiêm nhiệm chức phó chánh văn phòng ủy ban tỉnh, đừng có mà không biết văn phòng ủy ban tỉnh có những phòng nào.
Trong văn phòng có tổng cộng 17 phòng bao gồm từ phòng tổng hợp 1 đến 8, chức trách chủ yếu là an bài hoạt động và soạn thảo văn bản cho các vị lãnh đạo liên quan. Phòng hội nghị phụ trách các công tác hội nghị của ủy ban tỉnh; phòng tin tức phụ trách báo cáo tin tức chính vụ lên Quốc vụ viện; phòng cơ yếu phụ trách các văn bản đến đi ….