Trọng Sinh Vi Quan

Chương 453: Gây sự




Hứa Lập khá yên tâm nên không khẩn trương. Hắn ngồi đó quan sát tình hình. Dù sao Hứa Lập cũng không biết Tằng Ích đồng ý hay phản đối đề nghị tăng thêm phó cục trưởng cho hai cục kia. Bây giờ chỉ cần nghe thái độ của Hải Đức là rõ, Hải Đức có ý kiến gì, mình đưa ý kiến ngược lại là được.

Hải Đức hắng giọng mở miệng nói, nhưng y vừa mở miệng lại làm Hứa Lập giật mình.

- Về vấn đề tăng thêm một phó cục trưởng của cục Tài chính, Nhân sự, tôi đề nghị tạm hoãn một chút. Lúc này còn có một vấn đề càng khẩn cấp hơn phải nghiên cứu. Sáng nay Ủy ban kỷ luật tỉnh gọi điện tới cho tôi nói có người tố cáo có một số cán bộ lãnh đạo chủ yếu ở Vọng Giang vi phạm nông thôn chức trách của mình, tiến hành cản trở việc kinh doanh bình thường của doanh nghiệp trên địa bàn. Ở tình huống công nhân bất mãn không ngờ huy động cảnh sát bắt hơn trăm người. bí thư Hứa, tôi nghĩ chuyện này anh hiểu rõ nhất.

Đối với Hải Đức đột nhiên làm khó dễ, không chỉ có ngoài dự liệu của Hứa Lập, ngay cả các vị thường vụ còn lại đều giật mình. Tằng Ích và Hải Đức tranh luận về vấn đề bổ nhiệm nhân sự đã làm người ta đau đầu. Hai người đứng đầu đảng ủy, chính quyền Tùng Giang; tuy nói Tằng Ích là bí thư thị ủy, có quan hệ mật thiết với các vị ngồi đây, bên trên còn có phó bí thư tỉnh ủy Văn Thiên ủng hộ; nhưng Hải Đức lại là người từ tỉnh xuống cũng không tiện đắc tội. Mọi người còn đang nghĩ nên ủng hộ ai hay là làm thế nào để không ủng hộ cũng không đắc tội ai. Nhưng bây giờ Hải Đức đột nhiên chỉ súng vào Hứa Lập càng làm mọi người khó hiểu.

Hứa Lập mặc dù lên chức thành phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy Tùng Giang, bí thư thị ủy Vọng Giang chưa đầy hai tháng nhưng Hứa Lập là người Tùng Giang, hắn từng nhận chức ở thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang; hắn khá quen thuộc với các lãnh đạo Tùng Giang. Lại nói Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa là người yêu là điều ai ngồi đây cũng rõ bởi Phạm Ngọc Hoa là con gái nguyên phó thị trưởng thường trực Tùng Giang – Phạm Kiệt. Hơn nữa Cát Binh, Tằng Ích cũng hết sức xem trọng Hứa Lập, Hứa Lập còn được phó bí thư tỉnh ủy Văn Thiên thưởng thức. Tất cả mọi người cho rằng tiền đồ của Hứa Lập rất sáng. Không cần biết Hứa Lập thuộc phái nào cũng không ai muốn đắc tội với hắn.

Mà Hứa Lập sau khi lên làm phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy Tùng Giang lại ít khi xuất hiện trước công chúng, khi gặp các vị thường vụ khác đều chào hỏi từ xa, đều tỏ vẻ khiêm tốn vì thế mọi người cũng có quan hệ khá phù hợp với Hứa Lập.

Nhưng hôm nay Hải Đức đột nhiên nhằm thẳng vào Hứa Lập làm mọi người không thể hiểu nổi, chẳng lẽ Hải Đức muốn khai đao với Hứa Lập?

Bị Hải Đức hỏi, Hứa Lập mặc dù có chút giật mình nhưng không tỏ vẻ bất an.

Chẳng qua trong đầu hắn đang suy nghĩ rất nhanh, hắn tự hỏi Hải Đức vào lúc này đưa ra vấn đề là có ý gì? Muốn trở mặt với mình hay là chỉ vì do hôm qua mình không nể mặt với y nên y tức mình? Vậy mình nên trả lời câu hỏi của Hải Đức như thế nào?

Không đợi Hứa Lập mở miệng, Hải Đức nói tiếp.

- Bí thư Hứa, tôi hy vọng anh có thể nói rõ việc mình niêm phong công ty giấy Phong Hoa ra cho các vị thường vụ ngồi đây nghe rõ, cũng phải có câu trả lời thuyết phục với Ủy ban kỷ luật tỉnh cùng với các nhân viên công ty giấy Phong Hoa.

Hải Đức ép người như vậy, Hứa Lập không giận còn cười nói:

- Thị trưởng Hứa, xin hỏi anh có biết giám đốc công ty giấy Phong Hoa - Tề Phong bây giờ đang ở đâu không? Tôi hy vọng có thể gặp trực tiếp y nói chuyện.

- Tề Phong và bí thư Hứa sợ là không có chuyện gì cần nói chuyện.

Hải Đức cười lạnh nói.

- Nói như vậy là thị trưởng Hải biết Tề Phong đang ở đâu?

Hứa Lập hỏi tiếp.

- Tôi hình như không cần phải trả lời vấn đề này của anh. Tôi hy vọng anh có thể nói rõ việc niêm phong công ty giấy Phong Hoa. Ủy ban kỷ luật tỉnh đang chờ câu trả lời đó.

Hứa Lập nghe xong nhưng cũng không có trả lời mà quay đầu hỏi Trương Quý Tường:

- Cục trưởng trương, sáng nay Cục công an Vọng Giang gửi công văn truy nã chắc ngài đã nhận được?

Trương Quý Tường nghiêm túc gật đầu nói:

- Đã nhận được, chúng tôi đã phái một bộ phận đồng chí cảnh sát lập điểm kiểm tra tại các cửa khẩu chủ yếu, hy vọng có thể nhanh chóng bắt được Tề Phong.

- Cái gì? Truy nã Tề Phong?

Hải Đức kêu lên.

Hứa Lập gật đầu cười nói.

- Không sai, tối qua chúng tôi đã tiến hành thẩm vấn một bộ phận nhân viên công ty giấy Phong Hoa, bọn họ thừa nhận chuyện chống người thi hành công vụ sáng ngày hôm qua là do Tề Phong xúi giục. Vì nhanh chóng bắt phần tử phạm pháp ra công lý, Cục công an Vọng Giang đã tiến hành phát lệnh truy nã Tề Phong, sáng nay đã gửi lệnh tới các đơn vị lân cận nhờ giúp đỡ.

- Anh, anh đây là lạm dụng chức quyền. Ủy ban kỷ luật tỉnh vốn định hôm nay sẽ phái tổ điều tra xuống điều tra về việc thị xã Vọng Giang tự ý can thiệp vào hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp, niêm phong doanh nghiệp một cách trái phép, nhưng do tôi khuyên nên bọn họ không xuống, nếu không bọn họ bây giờ sợ là đã mời anh đi uống trà hỗ trợ điều tra rồi. Không ngờ anh còn không biết hối cải, còn lợi dụng cơ quan công an đả kích, trả thù.

- Trà của Ủy ban kỷ luật tỉnh rất ngon, tôi đã uống vài lần rồi.

Hứa Lập cười nói.

- Cảm ơn thị trưởng Hải đã giúp tôi, chẳng qua ý tốt của lãnh đạo tôi xin ghi nhận. Có một số việc tôi đề nghị mọi người phải tra rõ rồi hãy nói sẽ tốt hơn, miễn bị người ta nói mình thiếu hiểu biết, bị người lừa. Thị trưởng Hải là thị trưởng Tùng Giang, nếu biết Tề Phong ở đâu chắc không thể không báo cho cơ quan công an được.

Nghe Hứa Lập trêu Hải Đức, hầu hết thường vụ đang ngồi đều nhịn cười, bọn họ vội vàng lấy gì đó che mặt mình đi. Trương Quý Tường càng cầm cốc nước che nửa khuôn mặt nhưng ai cũng thấy cốc nước không ngừng ru run, từ đó là biết tâm trạng Trương Quý Tường lúc này.

Tằng Ích lại thầm than Hải Đức không biết lượng sức, muốn lấy Hải Đức lập uy. Không nói tới quan hệ của Hứa Lập ở trên tỉnh, chỉ riêng tại đất Tùng Giang này nếu như không phải Hứa Lập đưa tới tập đoàn Huệ Tân đầu tư thì trong các vị thường vụ ngồi đây có mấy ai được yên thân? Mọi người đều thông minh nên đương nhiên nhớ việc Hứa Lập giúp mình. Càng huống chi Hứa Lập có rất nhiều thủ đoạn, tới bây giờ người đối đầu với Hứa Lập có ai có kết quả tốt chứ? Chẳng qua Tằng Ích không vội vàng mở miệng nói, đối với Hải Đức thì người ghét y nhất có lẽ là mình. Cũng vì sự xuất hiện của Hải Đức nên mình mới không thể thực hiện nguyện vọng, không thể áp suy nghĩ vào mọi công việc tại Tùng Giang. Nếu như có một bộ phận thường vụ bị Hải Đức lôi kéo tới lúc đó sợ rằng không cần bí thư Văn Thiên trách, mình đã không còn mặt mũi ngồi ở vị trí này nữa.

Mặc dù hầu hết thường vụ ngồi xem náo nhiệt nhưng trưởng ban tổ chức cán bộ Quách Hiểu Nam lại không thể. Dù sao y lúc ở trên tỉnh khá quen với Hải Đức. Y sau khi được điều tới Tùng Giang một thời gian nhưng tiếng nói vẫn không có trọng lượng gì ở đây cả. Không cần nói chuyện khác ở Tùng Giang, ngay cả một ít quyết định trong vấn đề nhân sự, mình cũng không có cách nào xen miệng vào. Cứ tiếp tục như vậy thì ai còn coi mình ra gì nữa chứ.