Trọng Sinh Về Thời Niên Thiếu

Chương 2: 2: Người Bạn Mới Hoan Nghênh Cậu





Chuông điện thoại An Thiên vang lên:
"Chào bạn, tôi là Minh Nhật, tôi thấy bạn đang tìm người ở ghép cùng, không biết đã có ai cọc ở ghép với bạn chưa?"
An Thiên vốn đã chuẩn bị tâm lý một mình gồng gánh tiền phòng, bởi cậu biết học sinh cấp ba ít ai được ra ở riêng mà không có giám sát của gia đình, nên khi nhận cuộc gọi này, cậu như tìm thấy cơ hội giảm thiểu chi tiêu của mình và bật ngay chế độ thảo mai:
"Xin chào, mình là An Thiên, phòng mình có vài bạn hỏi nhưng chưa có ai cọc cả, cậu có thể đến xem phòng nếu được cọc lại ngày mai có thể dọn vào ở ngay.

", An Thiên vẫn giữ chút giá cho mình.

"Mừng quá, chiều nay mình có thể đến xem phòng được không, mình mới chuyển trường đến nhưng chi phí không nhiều nên muốn tìm phòng giá tốt, mình không đòi hỏi gì đâu, có chỗ ngủ, chỗ tắm là được rồi.

" người bạn phát ra mùi nghèo qua điện thoại.

An Thiên thầm nghĩ "Còn có người cùng cảnh ngộ với mình luôn cơ đấy.


" hai người trao đổi một chút thì đúng hai giờ người bạn đó kéo vali đến luôn trước phòng cậu, vừa mở cửa ra An Thiên đã hỏi:
"Bạn tìm ai, khu phòng cao cấp cậu đi thêm năm căn nữa rẽ phải là thấy dãy phòng đó á.

" An Thiên nhìn cậu bạn trước mắt khí ngạo toát lên mùi tiền, dáng người cao ráo, quần áo chỉnh chu, thương hiệu in trên vali cũng là một nhãn hàng nổi tiếng mà cậu vô tình xem quảng cáo khi chờ xe buýt, vừa nhìn đã biết so với cậu là cỏ cây và mây trời rồi.

Cậu bạn kia cũng chậm rãi nhìn lại địa chỉ trên điện thoại và đưa tay ra chào An Thiên:
"Tôi là Minh Nhật, người đã hẹn đến xem phòng.

"
Nụ cười công nghiệp lại nở trên môi, An Thiên giấu kinh ngạc vào trong mà xởi lởi dẫn người bạn sang trọng này vào phòng, "Dậy là đồng cảnh ngộ chưa, dậy là khó khăn mới chuyển trường gì chưa, trên người cậu ta toát lên mùi nhà giàu thì có.

" Anh Thiên vừa nghĩ vừa dẫn bạn tham quan, căn phòng trọ này cũng nhỏ nhưng hai người ở thì dư sức, có giường hai tầng, có nhà vệ sinh trong phòng, một bàn học được đặt kế giường, tổng quan tuy có đơn sơ nhưng sạch sẽ gọn gàng, cậu bạn đi qua chiếc bàn học có một máy tính xách tay đã rất lỗi thời, rồi nhìn cậu chủ phòng đang cười tươi tiếp đón.

"Ở đây là khu phòng giá rẽ có bốn phòng, diện tích có hơi nhỏ nhưng cũng thuận tiện trường mình học lắm, đi bộ xe đạp mười phút là tới rồi, có nhà xe miễn phí nữa đó, chú bảo vệ cũng rất tốt bụng, muốn đi về lúc nào cũng được, mình cũng rất dễ tính, có thể nhường bàn học cho bạn còn mình để trên giường mà học là được rồi.

" An Thiên cố gắng bài hết những điểm tốt của căn phòng trọ hai mươi mét vuông này của cậu với mong muốn vị khách này chốt đơn.

"Phòng này cũng tốt lắm rồi, cho mình thuê chung với bạn nhé, tiền phòng mình chia đôi.

" người bạn Minh Nhật cười tươi nói với cậu.

"Tốt quá, khi nào bạn vào ở được, tiền phòng mình đóng vào ngày năm hàng tháng á.

" An Thiên vui vẻ không thôi, mưu tính của cậu đã được một phần, giờ còn tìm một công việc có thu nhập tốt chút thì năm lớp mười hai cậu đỡ lo hơn rồi.


"Giờ mình vào ở luôn, đây là hành lý của mình, có gì thiếu chúng mình hùng lại mua thêm đồ sinh hoạt cho hai người nhé", người bạn trả lời làm cậu có hơi kinh ngạt nhưng vẫn cười mĩm mà nói: "Phòng này mình thuê cũng mới đây với một bạn nhưng bạn ấy muốn rộng rãi hơn nên đã ra ở riêng, mình cũng đơn giản lắm nên không cần nhiều đồ lắm đâu.

" như một lời từ chối khéo, đừng nhắc đến tiền hay chia tiền làm An Thiên tổn thương đó, cậu ấy làm gì có tiền mua sắm gì thêm chứ.

Hai người vui vẻ dọn dẹp một chút, bóc thâm vị trí giường ngủ, dọn dẹp xong chợt An Thiên lấy làm lạ, người bạn này sao đời trước mình không biết nhỉ, cốt truyện có phần không theo bản gốc như kiếp trước nhỉ, người bạn chung phòng với An Thiên ở kiếp trước chẳng phải là A Huy sao, vừa suy nghĩ thì ở cửa có tiếng gõ.

"Bạn ơi, cho mình hỏi phòng A.

C2 ở đâu vậy, các phòng mình không thấy để số.

", một cậu bạn với giọng nói và gương mặt quen thuộc hỏi làm An Thiên giật mình.

Chinh là cậu ấy, là A Huy, đúng là vừa nghĩ đã xuất hiện, người bạn tốt của tôi ơi nhưng mà sao số phòng lại là kế bên phòng mình ta, che đậy niềm vui, An Thiên chỉ tay và nói.

"Kế phòng mình luôn á, bác bảo vệ thấy số phòng bị mờ cả rồi nên đang sơn lại, cậu ở một mình à.


"
"Mình ở một mình, vậy sau này tụi mình là hàng xóm rồi, mong hai bạn chiếu cố.

" An Thiên có chút không cam tâm, tên nhóc này chẳng phải kiếp trước một hai năng nỉ mình ở chung, còn kì kèo tiền phòng với chủ dãy trọ sao mà bây giờ giàu thếnhỉ, còn cậu trọng sinh lại y như trước đã vậy còn cộng thêm một trái tim tan vỡ nữa chứ, vừa nghĩ lại vừa nhìn thực tế cậu mới cười ngại ngùng "Mình ở tận đáy quen rồi nên quên mất đây cũng là dãy phòng giá rẽ mà ta, không ai khó khăn hơn mày đâu Thiên à.

".

Cậu và Minh Nhật cùng cười tươi đáp ứng A Huy, cả ba giới thiệu cho nhau rồi cả cậu và Minh Nhật cùng qua phụ A Huy dọn phòng và sắp xếp lại đồ đạt.

Cứ thế cậu đã có thêm hai người bạn mới mà kể ra là một cũ một mới bởi kiếp trước A Huy dù gia cảnh không tốt nhưng đối đãi với cậu rất tốt, lúc cậu vì làm quá sức mà nhập viện cũng chỉ có A Huy đến chăm sóc cậu, bạn bè còn dậy mà nhắc đến người chồng Tề Nam của cậu thì lại là tiếng thở dài.

.