Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 705: Cái tên này đến cùng là quái vật gì a!




Tuy nhiên,

Không đợi hai người cao hứng.

Ầm ầm!

Toàn bộ đại diện rung động một trận, cảnh tượng xung quanh bắt đầu dao động, lại lôi điện phong hỏa lưu chuyển bốn phía, còn có các loại huyễn tượng kinh khủng, tiếng quỷ khóc sói gào, thậm chí ngay cả không gian và thời gian ở xung quanh cũng bắt đầu trở nên thác loạn.

"Tứ Tượng đại trận! Huyễn Tâm Thiên Ma trận! Hư Không Vẫn Sát trận! Đây đều là đại trận tuyệt sát uy chấn thiên hạ a!"

Thanh La tiểu thư nghẹn ngào nói ra tên của từng cái trận pháp, trong giọng nói lộ ra vẻ kiêng kỵ và vô cùng hoảng sợ.

U Minh Viêm Xà ở bên cạnh cười nói:

"Không sai không sai! Tiểu nha đầu này ngược lại là kiến thức rộng rãi, vậy mà có thể nhận ra tam tuyệt sát trận này!"

Nói đến đây, U Minh Viêm Xà dừng lại một chút, nhìn về phía Diệp Trần ở bên cạnh, đắc ý nói:

"Tiểu tử nhân loại, đừng nói ta không giúp ngươi a, tam tuyệt đại trận trước mắt này là thử thách cuối cùng mà chủ nhân ta bày ra, trừ khi ngươi có thể xông qua cửa này mới có thể được sự tán thành của chủ nhân ta, trở thành người thừa kế, bằng không mà nói, ta cũng không giúp được ngươi! Hắc hắc!"

Diệp Trần còn chưa nói, Thanh La tiểu thư lập tức kinh hô lên, "Cái thử thách này cũng quá biến thái a? Tam đại tuyệt sát trận, một khi tập trung vào một chỗ, nếu như ở trên trận pháp không có trình độ cực cao thì coi như Hóa Thấn thiên quân tiến vào trong đó, chỉ sợ cũng có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ bằng hai chúng ta, làm sao có thể phá giải đúng không?"

Uy Minh Viêm Xà nghe được điều này lập tức càng tỏ ra đắc ý, nhún vai một cái nói:

"Nếu như các ngươi không có cách nào phá giải thì không cách nào đạt được truyền thừa của chủ nhân nha ta, cũng vô pháp đạt được Tạo Hóa tiên châu, vậy ta cũng không có bất kỳ biện pháp nào!"

"Nếu như các ngươi muốn rời khỏi, ta có thể lập tức mở thông đạo ra đưa các ngươi ra ngoài, như thế nào?"

Nói xong lời này, trên mặt U Minh Viêm Xà lộ ra vẻ trêu tức, nó là thật muốn sớm đưa tiễn tên ôn thần Diệp Trần này ra ngoài.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc nó đã phải thất vọng!

Diệp Trần không nói một lời, trực tiếp từ từ đi về phía trước, đồng thời nhàn nhạt mở miệng nói:

"Chỉ bằng mấy cái trận pháp cùi bắp này cũng muốn cản ta, ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ đi!"

Cùng lúc nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần nhẹ nhàng bước lên một bước, đã bước vào bên trong tầng thứ nhất của Tứ Tượng đại trận.

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần vừa mới tiến vào bên trong đại trận, những lôi điện phong hỏa du đãng ở xung quanh kia, thoáng một phát ngay lập tức tìm được mục tiêu công kích, tất cả đều hướng Diệp Trần hò hét mà đến, trong nháy mắt đã nuốt hoàn toàn cả người hắn.

"A!"

Thanh La tiểu thư ở đằng sau không thể không kinh hô một tiếng, không tự chủ được mà tiến lên hai bước, theo bản năng muốn nghĩ cách đi cứu viện, thế nhưng là lý trí cuối cũng vẫn chiếm cứ thượng phong, quả quyết lựa chọn từ bỏ.

Diệp Trần có thể phá giải Tứ Tượng đại trận hay không, nàng ta không rõ ràng, tuy nhiên nàng ta đối với thực lực của mình lại quá rõ ràng, nếu như nàng và Diệp Trần đổi chỗ mà nói, giờ phút này nói không chừng đã hóa thành tro bụi rồi.

Còn về phần U Minh Viêm Xà ở một bên thì nhìn chòng chọc vào thân ảnh bên trong đại trận kia, trên mặt đều là vẻ mong chờ, "Hừ, tiểu tử này thật đúng là không biết sống chết, Tứ Tượng đại trận này chính là chủ nhân nhà ta tự mình bố trí, nếu dựa theo quy luật Âm Dương Ngũ Hành mà xông trận thì còn có một chút hy vọng sống, giống như hắn mạnh mẽ lao tới như vậy, cho dù hắn có thực lực cảnh giới Hóa Thần thì chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!"

Thanh La tiểu thư nghe được điều này, đôi mắt đẹp lập tức trừng một cái, "Ngươi làm sao không nói sớm!"

U Minh Viêm Xà cười lạnh, "Tại sao ta phải nói cho hắn biết? Để hắn đạt được truyền thừa của chủ nhân nhà ta, sau đó trở thành chủ nhân mới của ta? Tiểu tử này trước đó làm nhục nhã ta như vậy thì chết mới tốt!"

Thân thể mềm mại của Thanh La tiểu thư lập tức khẽ run lên, vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi, tuy rằng nàng ta và Diệp Trần cũng không có giao tình gì, nhưng trước đó dù sao Diệp Trần cũng coi như giúp nàng, hơn nữa một khi Diệp Trần chết rồi, U Minh Viêm Xà này cũng không có người nào có thể khống chế, cái con nghiệt súc này sẽ đối với nàng ta làm cái gì, coi như khó mà nói.

Ngay tại lúc Thanh La tiểu thư đang suy nghĩ bay tán loạn, trong đại trận phía dưới đột nhiên vang lên một tiếng quát to:

"Phá cho ta!!"

Ầm ầm!

Theo giọng nói tràn ngập bá khí kia rơi xuống, Tứ Tượng đại trận vốn hoàn mỹ không một chút tì vết, vậy mà bắt đầu rung động kịch liệt! Mà những phù văn trận pháp kia cũng lại có khuynh hướng bị phá vỡ!

Bành bành bành!

Theo từng đạo phù văn trận pháp sụp đổ, Tứ Tượng đại trận đủ để cấu thành uy hiếp với Tạo Hóa thiên quân vậy mà không tồn tại nữa!

Đợi tất cả mọi thứ đều kết thúc, lôi điện phong hỏa trong hư không xung quanh, tất cả cũng đều biến mất không thấy gì nữa, đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu kia lại xuất hiện ở trước mắt.

Hai mắt U Minh Viêm Xà trợn lên thật lớn, một mặt vẻ khó tin, liều mạng lắc đầu, "Hắn thế mà phá được Tứ Tượng đại trận? Không có khả năng! Điều này không có khả năng?"

Vốn là, ở bên trong đại trận, Tạo Hóa thiên quân cố ý lưu lại một chút hy vọng sống, người vượt quan chỉ có tìm tới một đường sinh cơ kia mới có khả năng sống sót.

Mà U Minh Viêm Xà vì trả thù Diệp Trần cũng không có nói cho hắn biết manh mối đường sinh cơ kia, mục đích đúng là muốn đẩy hắn vào chỗ chết!

Thế nhưng là U Minh Viêm Xà tại sao không có nghĩ đến, Diệp Trần chẳng những không chết, thế mà còn phá hủy hoàn toàn tuyệt sát trận này!

Mà Diệp Trần cũng không biết, U Minh Viêm Xà lại đang chơi chính mình, sau khi phá vỡ tuyệt sát trận tầng thứ nhất, dưới chân bước chân không ngưng, lại trực tiếp bước vào bên trong tuyệt sát trận tầng thứ hai.

"Không được!"

Sau khi Thanh La tiểu thư phản ứng lại, lập tức muốn mở miệng ngăn cản, đáng tiếc vì lúc này đã chậm rồi.

U Minh Viêm Xà nhìn thấy Diệp Trần tiến vào bên trong tuyệt sát trận tầng thứ hai thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại dấy lên hy vọng, "Huyễn Tâm Thiên Ma trận ở tầng thứ hai này chính là lấy tâm ma sinh ra ảo giác, chỉ cần có tâm ma thì sẽ bị vây ở bên trong ảo cảnh mãi mãi, ta còn không tin, tuổi ngươi còn nhỏ, chẳng lẽ có được tâm chí kiên định như vậy?"

Oanh!

Diệp Trần bước vào bên trong Huyễn Tâm Thiên Ma trận, cảnh tượng xung quanh lập tức biến đổi, bỗng nhiên, Diệp Trần phát hiện chính mình đã trở về Trái Đất, về tới Vân Châu, về đến nhà...

Ngay sau đó, Tô Lam, Tô Mạn, mấy người Sở Phi Yên, từng người bắt đấu xuất hiện, các loại cảnh tượng rất giống với thật, quả thực giống như đây là thật sự, nhìn không ra một chút mánh khóe nào.

Nhưng nếu không có tám trăm năm ma luyện ở kiếp trước, Diệp Trần sợ rằng đã bị lạc trong hiện thực và ảo cảnh vào lúc này hoàn toàn sa vào trong đó.

Đáng tiếc, kiếp trước hắn vượt qua Tâm Ma kiếp quả thực nhiều vô số kể, cao cấp hơn, ảo ảnh giống y như thật cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần.

Những ảo cảnh trước mắt này, trong mắt hắn quả thực ngay cả trò trẻ con cũng không bằng!

"Phá vỡ đi!"

Hai mắt Diệp Trần bỗng nhiên trừng một cái, một đạo ánh sáng trắng phát ra từ bên trong hai con ngươi của hắn:

Ầm ầm!

Những ảo cảnh xung quanh kia trong nháy mắt giống như pha lê bị phá vỡ ra.

Sau đó, toàn bộ Huyễn Tâm Thiên Ma đại trân cũng hoàn toàn tiêu tán vô hình.

Mà U Minh Viêm Xà ở đằng sau mắt thấy cảnh này, cũng đã gần muốn sụp đổ, "Vậy mà phá Huyễn Tâm Thiên Ma trận nhanh như vậy? Chẳng lẽ hắn vậy mà không có bất kỳ tâm ma gì? Hoặc có thể nói là tâm chí của hắn đã đạt tới cảnh giới tâm như bàn thạch? Cái tên này đến cùng là quái vật gì a!"

P/S: Ta thích nào...chương 4....kim phiếu đi đạo hữu.