Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 543: Bao trùm phía trên các quốc gia




Vào lúc này, đã không chỉ Mỹ quốc, Hoa Hạ quốc và Đảo quốc đang mật thiết chú ý nhất cử nhất động của Diệp Trần, các quốc gia khác đều đang thi nhau điều động vệ tinh nhắm ngay vào căn cứ quân sự đơn vị thứ chín của Mỹ quốc.

"Hóa ra mục tiêu của Diệp Cuồng Tiên chính là Siêu Năng cục của Mỹ quốc!"

"Chính phủ Mỹ quốc lần này chắc chắn sẽ không thể ngồi ym mà không để ý tới đi a!"

"Trò hay cuối cùng cũng bắt đầu sao?

...

Ngoại trừ hai phe Hoa Hạ và Mỹ quốc, cao tầng của các quốc gia còn lại, hoàn toàn đều có tâm tình xem náo nhiệt.

Bởi vì cái gọi là hai hổ tranh chấp tất có một con bị thương, vô luận con nào bị thương đối với bọn hắn mà nói đều có thể coi là một chuyện tốt.

Đương nhiên, kết quả tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương, thậm chĩ Mỹ quốc và Hoa Hạ cũng bởi vậy mà khai chiến, vậy thì càng vô cùng tốt.

"Diệp Cuồng Tiên! Một năm qua này, mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục chúng ta gần như toàn bộ chết ở trong tay của ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?"

Sau khi Diệp Trần giết vào căn cứ quân sự, bỗng nhiên phía dưới truyền tới một tiếng quát lớn, bỗng nhiên tiếng quát đó là tới từ Cục trưởng Pol của Siêu Năng cục.

Diệp Trần cười lạnh,

"Đã lựa chọn trêu chọc ta, vậy thì phải làm chuẩn bị trả giá thật lớn!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại thuận tay chém ra một kiếm, mấy chục chiếc xe bọc thép tới đây tiếp viện lại bị một kiếm thuận tay này của Diệp Trần chắm đứt!

"Diệp Cuồng Tiên! Ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng nữa, đến đây thì dừng tay, sau này chúng ta không xâm phạm lẫn nhau, bằng không tự chịu hậu quả!"

Pol lại đưa ra một cảnh cáo nữa.

Diệp Trần lại không thèm để ý, trực tiếp rút kiếm giết về phóa Pol.

Pol thấy thế thì hai mắt không thể không ngưng tục cũng không tránh né hay lùi lại, trên mặt ngược lại lộ ra nụ cười kiên quyết, "Dùng tính mạng của ta, đổi lấy trăm năm bình yên cho Mỹ quốc, ta thấy cũng đã đủ!"

Cùng lúc nói xong lời này, Pol bỗng nhiên nhân trong tay một cái trang bị điều khiển từ xa.

"Ừm?"

Lúc này Diệp Trần cách Pol cũng chỉ còn khoảng cách trăm mét, thị lực của hắn kinh người, trong nháy mắt đã nhìn thấy được cử động này của Pol, hơn nữa, ngay sau đó cảm ứng dược một cỗ cảm giác nguy hiểm mà trước nay chưa từng có.

"Không tốt! Hóa ra đây là một cái cạm bẫy!"

Sau khi Diệp Trần kịp phản ứng thì nhanh chóng ngừng bước chân lại, rồi mới hướng phía sau nhanh chóng lùi lại.

Mà đúng vòa lúc này:

Bành!

Cả một vùng đất bỗng nhiên chấn động, giống như xảy ra động đất cấp mười!

Tiếp theo, Ầm ầm!!!

Một đám mây hình nấm to lớn phóng lên tận trời, ánh sáng rực rỡ sáng chói, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ phạm vi trăm dặm vào trong đó!

Thấy cảnh này, ngoại trừ Mỹ quốc trước đó đã có tâm lý để chuẩn bị, cao tầng các nước còn lại thì lập tức thi nhau từ chỗ ngồi đứng lên, hai mắt nhìn chòng chọc vào màn hình, mặt mũi tràn đầy tất cả đều là vẻ kinh hãi.

Diệp Thiên Ca càng là có vẻ mặt trắng bệch, không thể không liên tiếp lùi lại mấy bước, suýt chút nữa thì ngất đi.

"Bom nguyên tử! Ít nhất cũng phải là bom nguyên tử tính bằng trăm vạn tấn!"

Cao tầng các quốc gia khác thi nhau kinh hô lên.

Phải biết, năm đó Mỹ quốc ném hai quả bom nguyên tử kia lên Đảo quốc, cũng chẳng qua mới chỉ tương đương với hơn một vạn tấn thuốc nổ TNT thì đã phá hủy được hai thành phố của Đảo quốc.

Mà trước bom nguyên tử trước mắt này có thể tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ TNT, thì hơn năm đó tới trăm lần!

Loại bom nguyên tử cấp bậc này đủ để cho trong vòng phạm vi một trăm dặm, trong nháy mắt không còn một ngọn cỏ, hóa thành đất cằn sỏi đá, mà mức độ ô nhiễm phóng xạ càng có thể nói ảnh hướng tới mấy năm thậm chí là mấy chục năm sau này.

Mỹ quốc quả nhiên là rất quyết đoán! Vậy mà không tiếc bỏ qua Siêu Năng cục cũng phải đưa Diệp Cuồng Tiên vào chỗ chết!

"Lời này không thể nói như vậy, mục tiêu của Diệp Cuồng Tiên chính là Siêu Năng cục, đã biết rõ không đỡ nổi cho nên còn không bằng đồng quy vu tận!"

"Bom nguyên tử tính bằng trăm vạn tấn cũng đã sử dụng, Diệp Cuồng Tiên này dù sao cũng nên chết đi a?"

...

Cao tầng các quốc qua nhìn qua trên màn hình, đám mây hình nấm kinh thiên kia thật lâu không thôi, thi nhau bắt đầu nghị luận.

Qua một lúc lâu, đám mây hình nấm cuối cùng hóa thành bụi bặm, bắt đầm từ từ tiêu tán.

Chỉ thấy, lấy Siêu Năng cục làm trung tâm, xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, mà xung quanh trong phạm vi trăm dặm, sớm đã trở thành một vùng phế tích, bị một tầng bụi bặm thật dày bao bọc, căn bản không nhìn thấy bất kỳ khí tức của một sinh mạng sống nào.

"Lần này cái tên kia dù sao cũng nên chết đi a?"

"Ta nghĩ về Siêu Năng cục của Mỹ quốc chúng ta được thành lập từ một trận chiến đến nay đã tồn tại được hơn một trăm năm, vì quân sự của Mỹ quốc ta phát triển đã làm ra rất nhiều cống hiến quan trọng, bây giờ toàn bộ lại bị hủy chỉ trong chốc lát!"

"Tuy nhiên, hi sinh Siêu Năng cục có thể diệt trừ đi ác ma kia cũng là có lời!"

"Đây chính là kết quả đối nghịch với Mỹ quốc chúng ta!"

...

Các nghị viên quốc hội Mỹ quốc sau khi thổn thức cảm thán một lúc, trên mặt thi nhau hiện ra vẻ thoải mái và vui mừng.

"Ác ma này đã chết, Mỹ quốc chúng ta vẫn là cường quốc đệ nhất thế giới!"

"Còn về món nợ này, chúng ta tự nhiên phải đòi lại từ Hoa Hạ!"

"Tuy nhiên, lần này quân ta tổ thất nặng nề, trước mắt vẫn không thể hành động thiếu suy nghĩ, nhất định phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian mới được!"

...

Ngay tại các nghị viên quốc hội Mỹ quốc bắt đầu trao đổi về kế hoạch chiến lược thì bỗng nhiên có người chỉ vào màn hình lớn, hai mắt trợn lên thật lớn, trên mặt đầy vẻ không thể tin nổi.

"Nhanh nhìn! Đó...đó là cái gì!"

Mà cùng lúc đó, ngay tại lúc tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Cuồng Tiên đã chết ở dưới sự nổ tung của những quả bom nguyên tử được tính tổng bằng trăm vạn tấn thuốc nổ, thì sau đó lại thấy được cảnh tượng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Chỉ thấy, bên trong phế tích bị bom nguyên tử đánh nổ kia.

"Bành!"

Một đạo màu tím ánh vàng bỗng nhiên phóng lên tận trời!

Vào lúc này, giống như tính cả toàn bộ đại lục Bắc Mĩ đều hung hăng lắc lư một cái, tất cả mọi người xem đến trợn mắt há hốc mồm.

Mà đợi bụi bặm xung quanh tán đi, bên trong màu tím ánh vàng kia rõ ràng là một đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu, không phải là Diệp Trần thì còn có thể là ai?

"Quá tốt rồi! Tiểu Diệp tướng quân còn sống! Ngài ấy không chết!"

Một phương chúng tướng của Hoa Hạ nhìn thấy cảnh tượng làm phấn chấn lòng người này, tất cả mọi người gần như cao hứng mà nhảy dựng lên, mọi người một mặt vẻ kích động.

Không biết từ lúc nào, Diệp Trần đã sớm trở thành thần linh trong lòng bọn họ, trước đó tuy rằng nhìn thấy Diệp Trần bị chìm ngập vào trong phạm vi nổ của bom nguyên tử, tuy rằng lý trí nói cho bọn hắn biết, không có người nào có thể sống sót trong vụ nổ bom nguyên tử có thể tính bằng trăm vạn tất thuốc nổ, thế nhưng trong lòng nhiều hoặc ít còn có lấy một tia hy vọng.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Trần quả nhiên là còn sống, tâm tình kích động có thể tưởng tượng được!

Mà phản ứng ở bên quốc hội Mỹ quốc thì hoàn toàn tương phản, bọn họ hy sinh Siêu Năng cục, thậm chí toàn bộ khu căn cứ quân sự thứ chín, ở trên lãnh thổ sử dụng những quả bom nguyên tử có thể tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ, vậy mà vẫn vậy không thể giết chết tên ác ma này, quả thật giống như tự tay bóp dái, đau không thể tả!

"Chuyện này... Chuyện này không có khả năng!"

"Hắn làm sao mà vẫn chưa chết!"

"Ta không tin!"

...

Các nghị viên quốc hội ngày thường luôn cao cao tại thượng, bây giờ thì tất cả đều thất kinh, không cam lòng rống to.

Còn về phần cao tầng các nước khác, nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa này thì thi nhau rơi vào trong im lặng:

"Xem ra bom nguyên tử hoàn toàn chính xác đã không tạo thành uy hiếp đối với người này, chẳng lẽ hắn thật sự là thần linh hạ phàm hay sao?"

"Ngay cả bom nguyên tử tính bằng cả trăm vạn tấn thuốc nổ, cũng không thể làm gì được người này, chuyện này chẳng phải đại biểu cho hắn đã có vốn liếng khiêu chiến với vũ khí hạt nhân của các quốc gia lớn hay sao?"

"Người này hôm nay không chết thì chỉ sợ trong tương lai người này sẽ thống trí các quốc gia trong tương lai!"

P/S: Ta thích nào....chương 2....