Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 195: Diệp Vô Thương khiếp sợ




Vào lúc này, ở bên trong phòng tổng thống, Tần Trí và Diệp Vô Thương nhìn thấy được tất cả, gần như từ trên ghế salon nhảy dựng lên.

"Hắn hắn...hắn thế mà giết đi mấy người Công Tôn Vân Long! Quả thực gan to bằng trời!"

Ngay cả Tần Trí luôn luôn tính toán không bỏ sót bất kỳ tình huống nào vẻ mặt cũng không thể không thay đổi lớn, tuy nhiên sau đó cười lạnh nói:

"Giết tốt! Giết tốt!"

Diệp Vô Thương ở một bên lập tức choáng váng, nhịn không được tức giận nói:

"Em họ! Chú đang nói gì đấy? Nếu để cho cha ta biết, là ta giả truyền chỉ thị của hắn mà khiến cho bốn người Công Tôn Vân Long đến thăm dò thực lực của thằng con hoang này, cuối cùng hại bọn họ chết, đoán chừng cha sẽ đánh chết ta!"

Tần Trí lại lắc đầu nói:

"Anh họ, anh đừng vội, nghe em giải thích cho anh!"

Nói đến đây, Tần Trí dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Chuyện này cho dù truyền đến tai chú, trừng phạt anh thì nhiều nhất cũng chỉ một chút thôi, nhưng người là do tiểu tử này giết, có quan hệ gì tới anh? Đến lúc đó lấy tính cách của chú khẳng định sẽ lấy lại công đạo cho thuộc hạ của mình!"

"Còn nữa, tiểu tử này cũng dám tàn sát cung phụng của Thần Long vệ, chắc chắn sẽ tạo nên sự rung động cho toàn bộ quân đội, đến lúc đó quân đội còn có tiếp tục che chở cho hắn nữa hay không, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!"

"Tiểu tử này trước đó giết anh họ của em, cũng chính là Thánh tử Thánh Tâm các, nếu như không phải cố kỵ tới quân đội Hoa Hạ với áp lực của quốc gia, Thánh Tâm các đã sớm ra tay đối phó với hắn!"

"Bây giờ chính hắn muốn chết, chẳng lẽ còn không tính là chuyện tốt sao?"

Sau khi nghe Tần Trí khuyên bảo một phen, sắc mặt của Diệp Vô Thương lúc này mới hòa hoãn đi rất nhiều, "Nếu như hi sinh bốn người Công Tôn Vân Long, có thể đưa tiểu tử này vào chỗ chết, cũng xem như là một vụ mua bán có lời!"

Ngay vào lúc hai người đang mưu đồ bí mật, trên màn hình bỗng nhiên lóe lên, xuất hiện một đạo thân ảnh sát khí bừng bừng!

Hoá ra, sau khi Diệp Trần giết chết bốn người Công Tôn Vân Long, tâm niệm vừa động đã phát hiện có người lắp đặt camera ở cửa biệt thự của hắn.

"Bốn tên phế vật trước đó là do các ngươi phái tới sao?"

Diệp Trần đối với camera, vẻ mặt treo lên một nụ cười trêu tức, lạnh lùng mở miệng nói:

"Để cho ta đoán xem ngươi là ai? Đúng, có thể chỉ huy Thần Long tứ quân đến đây gây rắc rối cho ta, phóng tầm mắt bên trong toàn bộ Thần Long vệ, cũng chỉ có một thần hai thánh..."

"Hai thánh cao tuổi, sớm đã không hỏi thế sự nhiều năm, tội gì phải gây khó dễ với ta, chắc ngươi là Diệp Thiên Ca?"

Nói đến đây, Diệp Trần lại khẽ lắc đầu, "Không đúng! Mặc dù Diệp Thiên Ca hèn nhát từ đầu đến đuôi, còn không đến mức làm chuyện bẩn thỉu đến như vậy, ở trước cửa nhà ta lắp đặt camera, ta đoán ngươi chắc là Diệp Vô Thương đứa con trai phế vật kia của Diệp Thiên Ca a phải không?"

Oanh!

Diệp Vô Thương ở trong phòng tổng thống nghe được lời này của Diệp Trần, hai mắt thế mà trợn lên thật lớn, cách màn hình đều có thể cảm nhận được luồng sát khí cường đại kia trên người của đối phương, lập tức dọa hắn đến nỗi phải liên tục lùi lại mấy bước, đặt mông ngã ngồi trên ghế salon, hai mắt nhìn chòng chọc vào thiếu niên lãnh khốc trước mắt này, trong miệng lẩm bẩm nói:

"Làm sao có thể? Đây không có khả năng! Hắn thế mà có thể đoán được ra là ta?"

Ngay cả Tần Trí ở một bên, cũng hít vào một ngụm khí lạnh!

Hắn luôn luôn tự xưng là có thể nhìn thấu nhân tâm người trong thiên hạ, coi chúng sinh như quân cờ trong tay mình, cho dù đối mặt với những lão hồ ly đa mưu túc trí trong các đại gia tộc ở kinh đô, cũng thường xuyên bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Như hôm nay liên tục tính sai các tình huống, vẫn là lần đầu tiên mắc phải!

Trước đó hắn dự liệu Diệp Trần sẽ không dám giết bốn người Công Tôn Vân Long, cuối cùng Diệp Trần trực tiếp giết chết bốn người mà ngay cả mắt cũng không nháy một cái, kết quả này đã hoàn toàn đi ra ngoài dự liệu của hắn.

Bây giờ thế mà có thể cách một cái camera, vài câu nói rõ ra thân phận của Diệp Vô Thương!

"Tâm trí của người này không dưới ta!"

Ngay vào lúc đạt được cái kết quả này, đồng thời trong lòng Tần Trí bỗng nhiên mơ hồ sản sinh ra một chút ý định từ bỏ!

Tâm trí không thua gì hắn, võ công thì cũng đừng nói cách xa hắn vạn dặm, đây quả thực là một tên yêu nghiệt a!

"Có lẽ, ta không nên đối nghịch với người này..."

Đột nhiên hiện ra suy nghĩ này, Tần Trí lập tức mạng mẽ lắc cái đầu, vội vàng nhanh chóng bác bỏ tâm tư này đi, "Tại sao ta lại có thể nghĩ như vậy! Coi như tâm trí và võ công của hắn lợi hại hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ có một mình hắn mà thôi, mà sau lưng của ta thế nhưng còn có cả Tần gia, Diệp gia, còn có Thánh Tâm các, chẳng lẽ còn sợ không đối phó được hắn sao?"

Những suy nghĩ này, ngay lập tức hiện lên, Tần Trí cuối cùng cũng khôi phục lại sự tự tin như trước đó, tâm trí cũng dần dần vững vàng hơn.

Lúc này, thiếu niên lãnh khốc ở trong màn hình kia, đã mở miệng thêm một lần nữa, "Diệp Vô Thương! Ta khuyên ngươi một câu, ngươi tốt nhất nên giống như con chuột tránh xa ta ra, vĩnh viễn đừng có xuất hiện ở trước mặt ta, bằng không mà nói ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết, để cho ngươi phải hối hận khi đi tới thế giới này!"

"À, đúng, thuận tiện thay ta ân cần thăm hỏi mẹ của ngươi một chút, để bà ta rửa sạch cổ chờ ta, chờ tới ngày ta đặt chân tới kinh đô cũng chính là ngày ta đòi lại khoản nợ cũ của bà ta!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp cong ngón tay búng ra camera đã nổ tung lên.

"Xì xì xì ~~ "

Cùng lúc đó, trên màn hình cũng đã nổi lên bông tuyết, hoàn toàn không còn tín hiệu.

Hai người Diệp Vô Thương và Tần Trí, im lặng một hồi lâu, thân thể Diệp Vô Thương vẫn run như cũ, hiển nhiên bị dọa cho sợ không nhẹ.

"Không được! Người này phải chết! Hắn phải chết!"

Diệp Vô Thương nhịn không được hét lên.

"Em họ, anh biết chú đa mưu túc trí, chú nhanh nghĩ ra một số biện pháp đi, anh muốn để cái thằng con hoang này chết không có chỗ chôn!"

Tần Trí hít sâu một hơi sau đó mới chậm rã nói:

"Anh họ, thật ra thì bây giờ căn bản không cần chúng ra phải ra tay, tiểu tử này đã tự ép mình lên con đường chết!"

"Anh xem, hắn giết bốn quân chủ, việc này quân đội chắc chắn sẽ không chịu để yên!"

"Lúc trước hắt giết Tần Vô Song anh họ của em, lão tổ Tần gia chúng ta và Thánh Tâm các cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!"

"Còn có hắn ở Nam Hải giết chết tám cao thủ kia, những cao thủ kia chẳng lẽ không có bối cảnh cường đại sao?"

"Có thể nói tiểu tử này bây giờ cả thế gian đều là địch! Chỉ là..."

Tần Trí nói đến đây, cau mày dường như đang nghĩ tới điều gì đó.

"Chỉ là cái gì?"

Diệp Vô Thương lập tức truy vấn.

Tần Trí lắc đầu nói:

"Em cũng không nói lên được, em vốn cảm thấy người này chính là một tên hữu dũng vô mưu, là một tên mãng phu làm việc bất chấp hậu quả, nhưng hôm nay được gặp mặt, tâm trí của người này đáng sợ như thế, không có khả năng không biết mình đang làm gì, sẽ đối mặt với dạng hậu quả gì..."

"Thế nhưng là, hắn vẫn làm như vậy, trừ khi..."

Tần Trí nói đến đây thì lại dừng lại lần nữa, "Trừ khi hắn rất có lòng tin đối với bản thân mình, ngay cả Thánh Tâm các cũng không có để vào mắt!"

"Đây là chuyện không có khả năng!"

Diệp Vô Thương lập tức giống như con mèo bị dẫm phải đuôi, "Thằng con hoang này coi như mạnh hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn vị lão tổ Tần gia của các ngươi kia sao? Chỉ cần lão nhân gia ông ta xuất mã, khẳng định có tiêu diệt tiểu tử này đi một cách dễ dàng!"

Tần Trí nhẹ gật đầu,

"Em cũng nghĩ như thế! Vốn kẻ này vừa mới lập xuống đại công, đằng sau còn có quốc gia làm chỗ dựa, lão tổ Tần gia ta còn cố kỵ một chút, nhưng hôm nay xảy ra chuyện này, nói không chừng đây chính là một cơ hội để tru sát kẻ này!"

P/S: Ta thích nào....chương thứ 5