Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 143: Tiệc rượu sinh nhật của Lâm Tiêu Tiêu




"Ầm!"

Diệp Trần vận dụng thần thông Pháp Tương Thiên Địa, trực tiếp thuận tiện một bàn tay, đập người đàn ông trung niên biến thân kia thành cặn bã.

Hai mắt của thanh niên áo trắng kia lập tức trợn lên thật lớn, sao đó toàn thân giật mình một cái, dục vọng cầu sống mãnh liệt, để hắn nhịn không được hét to,

"Ngươi...ngươi không thể giết ta! Ta chính là Tần Vô Song Thánh tử Thánh Tâm các! Ngươi giết ta, Thánh Tâm các sẽ không để yên cho ngươi!"

Diệp Trần cười lạnh,

"Thánh Tâm các sao? Chẳng qua chỉ là một đám người ô hợp may mắn đạt được truyền thừa tu chân cấp thấp mà thôi, ngươi cho rằng ta sẽ để vào trong mắt sao?"

Thanh niên áo trắng lập tức chấn động một lần nữa,

"Ngươi...ngươi làm sao lại biết những chuyện này?"

Hắn tu luyện quả thực chính là truyền thừa tu chân của thiên ngoại tiên nhân, việc này cho dù là trong nội bộ Thánh Tâm các, người biết được cũng sẽ không quá nhiều, chuyện này có thể nói là bí mật lớn nhất của Thánh Tâm các, không nghĩ tới lại bị một câu của đối phương nói toạc móng heo!

Diệp Trần cười lạnh một tiếng,

"Vấn đề này, ngươi vẫn là nên xuống dưới đất hỏi Diêm Vương đi!"

Nói xong, lần nữa vung lên một chưởng!

Thật ra thì, thanh niên áo trắng kia nếu như ra sức ngăn cản, ít ra vẫn còn có thể chống đỡ được một lát, thế nhưng vào lúc này hắn đã bị dọa cho hoàn toàn sợ hãi, căn bản không có dũng khí để chống lại, trong nháy mắt bị chưởng lực hùng hồn của Diệp Trần, đập thành một bãi thịt nát.

Sau khi giải quyết hai người này, Diệp Trần cũng thu thần thông Pháp Tương Thiên Địa lại, đây cũng là lần gần đây nhất sau khi đối chiến với Bạch Thiên Hành trên biển, lần thứ hai sử dụng vũ kỹ tu chân, cho dù ngay cả một phần vạn của thời kỳ toàn thịnh nhất, cũng chưa có phát huy ra, nhưng cũng đủ nghiền ép những người có được truyền thừa tu chân trên trái đất.

Nhưng chẳng mấy chốc, Diệp Trần đã phát hiện ra một chuyện rất đáng xấu hổ,

Hắn nhất thời cao hứng quá độ, thi triển thần thông Pháp Tương Thiên Địa, lại gần như căng phồng quần áo khắp toàn thân từ trên xuống dưới sau đó rách tan tác, bây giờ đang ở trạng thái trần như nhộng không khác là mấy...

Phải biết, ở trong Tu Chân giới, quần áo hắn mặc, gần như đều là Linh khí, Tiên khí thậm chí là Thần khí!

Cho dù là quần áo tu chân giả phổ thông mặc, đó cũng là được chế tạo ra từ sợi tơ Thiên Tằm, cho dù thân thể có to lớn lên gấp trăm lần nữa cũng không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra.

Cho nên quần áo thông thường ở trên trái đất này làm sao có thể so sánh được?

Hết cách rồi, Diệp Trần tự nhiên không thể lấy loại hình tượng này để quay lại, đành phải lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Đường Minh Phi, nói cho hắn biết mình không có việc gì, đi trước trở về nhà.

...

Sau khi Đường Minh Phi nhận được điện thoại của Diệp Trần, suy nghĩ một lục, lập tức mệnh lệnh lái xe quay đầu trở về.

Trở về biện thự trong trang viên, Dịch Sơn Hà còn chưa có rời đi,

"Thủ trưởng! Ta có tình báo quan trọng hơn phải báo cáo với ngài!"

Lập tức, Đường Minh Phi kể lại tất cả những gì mình nhìn thấy, rõ rõ ràng ràng cho Dịch Sơn Hà nghe. Dịch Sơn Hà gần như đều nghe đến ngây ngẩn cả người, qua một lúc lâu, vẫn có chút không dám tin tưởng,

"Ngươi nói là, Vũ Trường Không mời người của Thánh Tâm các đến, muốn chặn giết các ngươi, thế nhưng lại không thể chịu được một chiêu của Diệp tiên sinh sao?"

Đường Minh Phi vội vàng gật đầu,

"Đúng! Việc này hai người chúng ta đều nhìn rõ ràng, thanh niên áo trắng của Thánh Tâm các kia, còn tự xưng là Thánh tử Thánh Tâm các..."

"Cái gì!"

Dịch Sơn Hà nghe được điều này, lập tức đột nhiên đứng bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc.

Đường Minh Phi không hiểu vì sao Dịch Sơn Hà lại kích động đến như vậy, nhịn không được nói:

"Thủ trưởng, cho dù mấy người kia là của Thánh Tâm các, nhưng trong Thánh Tâm các khẳng định cũng có người có tu vi cao có tu vi thấp, có lẽ địa vị của Vũ Trường Không quá thấp, cho nên chỉ mời được người có tu vi thấp tới giúp đỡ thôi! Dù sao ta thấy người kia còn rất trẻ, cũng chỉ hai mươi tuổi..."

Không nghĩ tới, không đợi Đường Minh Phi nói xong, Dịch Sơn Hà khoát tay áo, nói:

"Không! Nếu như người kia thật là Thánh tử Thánh Tâm các, vậy chắc chắn là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ tuổi trẻ của Thánh Tâm các, tuyệt đối sẽ không sai!"

Nói đến đây, Dích Sơn Hà không thể không nhìn về phương hướng thành phố Vân Châu, yếu ớt thở dài một hơi nói:

"Chẳng lẽ thực lực của vị Diệp tiên sinh này, đã đạt tới mức kinh khủng như thế rồi sao? Đây chẳng phải là nói ngay cả chiến thần Diệp Thiên Ca đều kém người này tới xa tít xa tắp sao?"

Đường Minh Phi nghe được điều này, sắc mặt hơi đổi một chút, bỗng nhiên thận trọng nói:

"Thủ trưởng, thật ra thì còn có một việc, gia phụ lúc đầu lệnh cho ta không được phép nói truyện này ra ngoài, tuy nhiên nghĩ thủ trưởng ngài sớm muộn gì cũng sẽ biết, cho nên vẫn chưa báo cáo với ngài!"

"Ồ? Chuyện gì?"

Đường Minh Phi hít sâu một hơi, nói:

"Thực ra thì theo cha ta nói, vị Diệp tiên sinh này, hình như chính là...con riêng của vị chiến thần kia!"

"Cái gì!"

Dịch Sơn Hà lập tức kinh hãi trợn mắt há hốc mồm,

Sau khi hắn nhận được mệnh lệnh của cấp trên, đêm tối thần tốc chạy tới, còn chưa kịp điều tra thân thế của Diệp Trần, hơn nữa loại đại nhân vật này, cũng tương đối không thích bị người điều tra, cho nên hắn cũng không để cho thủ hạ của mình hành động thiếu suy nghĩ.

Tuy nhiên, hắn tuyệt đối không ngờ rằng, thế mà lại có một cái kết quả như vậy!

"Khó trách! Khó trách ta cảm thấy kẻ này, có mấy phần giống với Diệp Thiên ca, không nghĩ tới vậy mà..."

Dịch Sơn Hà lẩm bà lẩm bẩm một lúc, dường như đang suy nghĩ điều gì, đột nhiên trên mặt nở ra nụ cười, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Khó trách hắn sẽ đưa ra yêu cầu muốn ngang hàng với Diệp Thiên Ca! Xem ra thù hận ở giữa cha con bọn họ không cạn a! Việc này ta phải lập tức báo cáo với đại thủ trưởng, có lẽ đại thủ trưởng cũng sẽ vui vẻ nhìn thấy, có người tới khiêu chiến quyền uy của Diệp Thiên Ca!"

...

Lại nói, sau khi Diệp Trần trở về biệt thự không một tiếng động, trực tiếp lột quần áo rách nát ở trên người xuống, sau đó lao vào nhà tắm tắm nước nóng, một lần nữa đổi một bộ quần áo mới thoải mái.

Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên sáng lên, Diệp Trần cầm lấy xem, lại là tin nhắn em họ Lâm Tiêu Tiêu gửi tới,

"Anh Diệp Trần, ngày mai chính là ngày sinh nhật của em á! Em xin gia gia giúp em làm tiệc rượu sinh nhật, đến lúc đó người cả nhà chúng ta sẽ tới, anh nhất định phải tới nha! "

Xem hết nội dung tin nhắn mà Lâm Tiêu Tiêu gửi tới, Diệp Trần không thể không lắc đầu cười khổ một lúc,

Nói thật, hắn thật không muốn gặp gỡ với người của Lâm gia quá nhiều, tuy nhiên đối với em họ nhỏ hiền lành đáng yêu kia, bây giờ quả thực là không đành lòng để mà từ chối, đành phải trả lời một câu,

"Được rồi, Em gửi cho anh thời gian và địa điểm tới đi!"

Lâm Tiêu Tiêu gần như là trở thành siêu nhân bàn phím, ngay lập tức gửi tin nhắn lại,

"Sau giờ tối, sảnh chí tôn, khách sạn Long Đình, anh Diệp Trần tuyệt đối không nên quên nha ^^!"

Đằng sau còn tăng thêm biểu tượng một cái khuôn mặt tươi cười đáng yêu.

Diệp Trần lần nữa lắc đầu cười khổ một hồi,

Hắn hiểu rõ, sở dĩ nha đầu này khổ tâm thu xếp chuyện này, khẳng định là hi vọng mượn cơ hội này, để cho mình và Lâm gia hòa giải.

Đáng tiếc, hắn đối với người Lâm gia hiểu rõ, ngoại trừ Lâm Tiêu Tiêu, còn có cha của Lâm Tiêu Tiêu ra, cũng chính là Lâm Mục cậu ba của Diệp Trần, phóng tầm mắt nhìn từ trên xuống dưới nhà họ Lâm, căn bản không có người ai coi hắn là người thân.

"Thôi được, dù sao bọn họ cũng là người nhà của mẹ ta, nếu như bọn họ đối với ta có thái độ tốt một chút, ta cũng không để ý cho Lâm gia một chút chỗ tốt!"

Lấy địa vị bây giờ của Diệp Trần, nếu có nghĩ thầm muốn nâng đỡ một gia tộc nào đó, gia tộc đó khẳng định có thể một cái vọt lên trời!

...

Thời gian vội vàng mà qua.

Buổi chiều ngày hôm sau, Diệp Trần rời khỏi trạng thái tu luyện, lao vào trong nhà tắm tắm nước nóng, thay đổi một bộ quần áo, sau đó lái chiếc xe Ferrari 488 trước đó thắng ở trong tay Dư Hoa, thẳng tới khách sạn Long Đình mà đi.

P/S: Ha ha ha ta thích nào....ủng hộ đi các vị đạo hữu a,...