Nghe Quý Phong nói xong, mọi người càng thêm nóng lòng muốn thử.
Tất cả mọi người càng thích chiến giáp, có thể nói, chỉ cần có thể thao tác chiến giáp, như vậy nhất định sau này sẽ trở thành cường giả.
Rất nhanh cánh cửa nơi cất giữ chiến giáp cơ giáp đã mở ra.
Cho dù là cơ giáp cũng cực kì trân quý, ba cánh cửa trước mắt đều có thể đủ ngăn cản sự công kích đại pháo cùng súng lazer, có thể thấy được những cơ giáp này trân quý cỡ nào.
Sau khi cửa chính mở ra, vô số cơ giáp màu trắng bạc bình thường liền xuất hiện trước mặt mọi người.
Mỗi một bộ cơ giáp đều toát ra ánh sáng lạnh thấu xương, trong không khí ẩn chưa hơi thở thiết huyết, hơi thở này chậm rãi lưu động trong không khí, mang theo một chút thần thánh trang trọng, làm mọi người ở đây đều mang theo một chút kinh ngạc.
Vô số cơ giáp khiến người ta điên cuồng đều xếp ở chỗ này, nổi lên ánh sáng kim loại cứng rắn, tạo hình giống như người máy, ước chừng cao hai mét, làm mọi người đều không khỏi ngậm miệng lại, nhẹ nhàng hít thở.
Hơi thở thâm trầm mang theo vài phần ngưng trọng khiến người ta không thể chống cự, hồn hậu lại bén nhọn, làm đáy mắt đám học sinh không khỏi có chút sùng bái.
Gần như vừa nhìn những chiến giáp này là không khỏi cảm giác được sự kích động và mênh mông trong lòng, loại cảm giác kích động khiến người ta không thể kiềm chế.
“Biết mọi người rất kích động, cho các cậu thời gian mười lăm phút để hoạt động tự do, nhớ kỹ, chỉ có thể nhìn không thể động vào, mặt khác, cũng không được xung đột.” Quý Phong đã từng trải qua tuổi trẻ, cũng từng có lần đầu tiên nhìn thấy cơ giáp, đương nhiên có thể lý giải sự kích động của mọi người, lập tức cười nói.
Nghe Quý Phong nói xong, tất cả đám học sinh bao gồm cả Thiên Lạc đều cực kì kích động, lập tức phân tán, nhìn trái nhìn phải.
Thiên Lạc cũng cực kì tò mò, gần như si mê nhìn những cơ giáp trước mắt.
Chỉ là cơ giáp khiến cho người ta không khỏi kích động, thật không biết nếu là nhìn thấy chiến giáp sẽ có cảm giác gì.
Chỉ là suy nghĩ một chút cũng sẽ cảm giác được nhảy nhót, đáy mắt Thiên Lạc cũng nhiều hơn vài phần kích động, mọi người ban C vây lại một chỗ mà nhìn.
Cũng có những học sinh khác cùng nhau đi xem, lực chú ý của Thiên Lạc đều đặt trên cơ giáp, lúc phục hồi tinh thần thì đã có mấy học sinh nam của học viện Đế Sư trực tiếp đâm về phía Thiên Lạc.
Hung hăng như vậy hiển nhiên là cố ý.
Thiên Lạc bị đâm trúng lui ra sau một bước, lạnh lùng ngẩng đầu, liền thấy tên tóc vàng phách lối, quát to vào mặt mình, “Cái thằng ẻo lả chết tiết không có mắt kia, vậy mà dám đâm vào tao!”
Mọi người ban C nghe câu thằng ẻo lả chết tiệt đều cực kì bực bội, vén tay áo lên muốn đánh nhau.
Thiên Lạc đúng là con gái, tuy cách ăn mặc là con trai, nhưng chiều cao lại thấp hơn đám con trai một chút, hơn nữa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, tuy không có khí chất con gái, ngược lại mang theo khí khái hào hùng, nhưng lại còn đẹp mắt hơn cả mấy đứa con gái bình thường, dáng người còn gầy yếu, khó tránh khỏi có người so sánh với hai từ ‘ẻo lả’ lên người Thiên Lạc.
Từ trước đến nay Cao Nham là người kích động nhất, giờ phút này cả người đều nhảy ra, “Mẹ nó, mày nói cái gì? Dám nói lão đại của bọn tao như vậy, có phải mày muốn chết hay không!”
“Hừ, ban C của học viện Huyễn Vũ đúng là đám rác rưởi, vậy mà lại nhận một thằng bất nam bất nữ làm lão đại, quả thực ghê tởm chết người.” Cái tên tóc vàng kia vẫn tiếp tục kiêu ngạo, làm càn nói.