Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 77: Dùng bản thân bồi thường (2)




Cố Kinh Thế còn khẽ liếc Thiên Lạc một cái, ánh mắt yêu nghiệt dấu diếm thâm ý.

Thiên Lạc nhanh chóng cảm giác được nguy hiểm, “Cố thiếu tướng, anh đang nói giỡn ư!”

Nghe được mấy chữ này, Thiên Lạc tự ý thức lại.

“Tôi chưa bao giờ nói giỡn.” Cố Kinh Thế nhìn phản ứng của Thiên Lạc, hình như cảm thấy rất thú vị.

Khoảng cách hai người rất gần, làm Thiên Lạc có thể cảm giác rõ ràng được hô hấp của Cố Kinh Thế.

Đôi môi mỏng cách đó không xa, trên mặt Thiên Lạc bình tĩnh, trong lòng lại sóng gió mãnh liệt.

Cố Kinh Thế bỗng thở ra, khiến cho Thiên Lạc nhớ đến nụ hôn dưới đáy biển, trên mặt không khỏi có chút nóng lên.

Tuy trước kia Thiên Lạc có rất nhiều người theo đuổi, chỉ là, cô chưa từng tiếp xúc thân mật với bất kì người đàn ông nào, tuy là hô hấp nhân tạo nhưng Thiên Lạc cũng là lần đầu tiên.

Ngay từ đầu, Thiên Lạc còn không để ở trong lòng, giờ phút này nhớ tới, hình như thần kinh của cô hơi thô.

Nhìn dáng vẻ của Thiên Lạc, Cố Kinh Thế cười, nụ cười kia nhìn như thế nào cũng thấy yêu nghiệt, “Chờ sau đại hội gia tộc của Thiên gia, tôi sẽ đích thân dạy cậu võ thuật, tạm thời thì dùng bản thân bồi thường.”

“A? Anh nói loại này sao?” Thiên Lạc chớp mắt biết mình hiểu sai, quả thực ảo não hận không thể đâm đầu vào tường!

“Nếu không thì là cái gì?” Đáy mắt Cố Kinh Thế có vài phần tà khí, hỏi ngược lại.

Thiên Lạc á khẩu không trả lời được, nhìn mắt Cố Kinh Thế có mấy phần trêu chọc, nháy mắt hiểu rõ mình bị Cố Kinh Thế gài bẫy.

Mẹ nó, hồ ly giảo hoạt này!

“Không có gì, nhất định đến lúc đó tôi sẽ phối hợp với Cố thiếu tướng thật tốt!” Cắn chặt hai chữ phối hợp, trong lòng Thiên Lạc nghĩ đến lúc cô phải khiến Cố Kinh Thế đẹp mặt!

Rất nhanh đã tới căn cứ huấn luyện, Cố Kinh Thế thả Thiên Lạc xuống, không hề xuống xe với Thiên Lạc, “Tôi đã chuẩn bị cho cậu và em trai của cậu, ngày mai mấy người có thể cùng nhau xuất phát về Thiên gia, mấy ngày nữa tôi sẽ qua đó.” Người Vân Long Đường bỗng nhiên náo loạn, Cố Kinh Thế trở về còn phải báo cáo không ít, cũng đủ để Cố Kinh Thế bận việc một thời gian.

Gật đầu, Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế rời đi, cũng về căn cứ huấn luyện rất nhanh.

Ngày hôm sau, Thiên gia liền phái xe tới, muốn đưa Thiên Lạc và Thiên Trạch Huân cùng về Thiên gia.

Thật lâu không nhìn thấy Thiên Trạch Huân, giờ phút này Thiên Trạch Huân tùy tiện mặc một bộ quần áo thoải mái.

Quần áo cực kì bình thường, Thiên Trạch Huân mặc lên có hiệu quả như hàng nổi tiếng, vẻ ngoài con lai của Thiên Trạch Huân có thể coi là cực phẩm, toàn thân đều có hơi thở kiêu ngạo, tóc một màu đỏ cực kì khoa trương, cặp mắt màu xanh biển như biển rộng, thâm trầm nhìn Thiên Lạc, “Anh trai.”

Thái độ tương đối cung kính, Thiên Trạch Huân nhìn Thiên Lạc, nhưng không cảm thấy Thiên Lạc vẫn là phế vật tùy ý người ta bắt nạt.

Lúc nhìn thấy Thiên Lạc trong phòng y tế, Thiên Trạch Huân liền biết Thiên Lạc đã thay đổi.

Mà mấy ngày nay ở căn cứ huấn luyện, tuy Thiên Trạch Huân không huấn luyện chung với Thiên Lạc, lại cố tình để ý Thiên Lạc.

Cơ trí, cứng cỏi, cộng thêm thủ đoạn tàn nhẫn, hiện tại Thiên Lạc đã sớm không giống trước kia.

Lúc trước khinh thường Thiên Lạc hoàn toàn bởi vì Thiên Lạc là một phế vật vô dung, hiện giờ Thiên Lạc trở thành một người khiến Thiên Trạch Huân cũng không dám xem thường,thái độ của Thiên Trạch Huân đối với Thiên Lạc cũng khác biệt rất lớn.