Người đàn ông đứng trước mặt đeo kính râm, hắn ta vừa mở miệng, mấy người đàn ông xung quanh liền làm theo động tác của hắn ta, có thể thấy được người này có thể là tổ trưởng.
Nhìn này tên tổ trưởng, đáy mắt yêu nghiệt của Cố Kinh Thế nổi lên sát khí, hung hăng tung một cước vào mặt tên tổ trưởng, trực tiếp đá rơi kính râm của hắn, hai chân cũng khóa cổ tên đó, làm tên đó hoàn toàn không có lực đánh trả, đầu trực tiếp đập lên góc bàn, tức khắc máu tươi chảy ròng.
Súng lazer trên tay hắn cũng bị Thiên Lạc cướp lấy trong nháy mắt, trực tiếp nhắm vào đầu hắn.
Toàn bộ hành trình hai người phối hợp không chút do dự, thông thuận vô cùng, trên mặt hai người đều tràn ngập sự kinh ngạo mười phần.
Khóe miệng cũng nở một nụ cười lạnh lùng trào phúng, Thiên Lạc dùng súng chĩa vào đầu tên tổ trưởng, “Không muốn đầu tên này nở hoa, liền buông hết vũ khí xuống cho tao.”
Nghe Thiên Lạc nói xong, tên kia sợ muốn chết, “Còn chờ cái gì, đều buông xuống đi!!”
Không thể cãi lời, những người này cũng đều bỏ súng xuống
Thiên Lạc thấy vậy, cũng trực tiếp lao ra, hung hăng đá mấy cước, trực tiếp giải quyết mấy người này.
Nhân tiện đánh tên tổ trưởng bất tỉnh, động tác của Thiên Lạc mạnh mẽ, không chút ướt át bẩn thỉu, làm đáy mắt Cố Kinh Thế xuất hiện sự tản thưởng.
Nhìn Thiên Lạc lộ ra khuôn mặt nhỏ sáng lạn với mình, ánh mắt Cố Kinh Thế tối sầm, cảm xúc khác lạ lượn lờ ở đáy mắt.
“Đi thôi Cố thiếu tướng, chúng ta đi cứu cô tình nhân nhỏ bé của anh.” Thiên Lạc không phát hiện ánh mắt của Cố Kinh Thế, mang theo vài phần trêu chọc nói.
Cố Kinh Thế kéo tên tổ trưởng ra lấy dấu vân tay để mở cửa, “Giữa tôi cùng Bạch Vũ Tâm không có cái gì, tôi không thích cô ấy.”
“Đại mỹ nữ như vậy mà còn không thích a, ánh mắt Cố thiếu tướng cũng thật cao a.” Nhìn cửa chậm rãi mở ra, Thiên Lạc tùy tiện hỏi, “Vậy Cố thiếu tướng thích cái dạng gì?”
Không trực tiếp trả lời, Cố Kinh Thế quét Thiên Lạc từ trên xuống dưới một lần, khóe môi gợi lên một nụ cười tà tứ, “Cậu như vậy cũng không tồi.”
Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Kinh Thế sẽ trả lời như thế, Thiên Lạc trực tiếp ngẩn ra, nhìn Cố Kinh Thế như là thấy quỷ.
Chẳng lẽ Cố Kinh Thế bị gay sao?!
Lúc Thiên Lạc còn đang suy nghĩ, Cố Kinh Thế đã trực tiếp xử lý mấy người đàn ông đứng ngoài cửa, còn cướp lấy một cây súng và một bản đồ điện tử, “Đừng thất thần, đi cứu người thôi, bọn chúng sắp bị tấn công rồi, chúng ta phải rời khỏi hòn đảo này trong vòng hai mươi phút.”
Bị Cố Kinh Thế lôi kéo liền chạy, Thiên Lạc sửng sốt, “Tấn công, cái gì tấn công?”
“Thật ra chiếc nhẫn kia ẩn chứa một mệnh lệnh tấn công, một khi bị phá giải, căn cứ quân sự sẽ nhận được mệnh lệnh, lập tức phái máy bay chiến đấu tiến hành oanh tạc chỗ này, nếu chúng ta không đi ngay thì sẽ gặp nguy hiểm.”
“Căn bản không hề có bản thiết kế nào, anh dùng chiếc nhẫn kia để bặt bẫy Đông Phương Minh sao?” Nhìn Cố Kinh Thế gật đầu, Thiên Lạc chấn động, “Cố thiếu tướng, anh quả nhiên là con sói giảo hoạt, ăn thịt người cũng không thèm nhả xương.”
“Tên Đông Phương Minh kia muốn cướp đồ của tôi, nhưng không có chuyện dễ dàng như vậy.” Nhìn bản đồ điện tử, Cố Kinh Thế nói.
Chuyện máy bay chiến đấu oanh tạc không thể tùy tiện đùa giỡn, Thiên Lạc lập tức nói, “Bạch Vũ Tâm hẳn đang ở nơi nào đó giống tầng hầm, tôi thấy nơi đó rất tối tăm.”