Nghĩ đến đây, mặt mày Thiên Lạc hoàn toàn không thấy bất kỳ buồn bực, trái lại mang theo một chút ngạo nghễ trực tiếp hừ lạnh một tiếng, "Cố thiếu tướng, nếu như anh cảm thấy anh có thể làm tôi nhụt chí, vậy thì quá coi thường tôi rồi."
Thiên Lạc nói như thế, cũng là đột nhiên thở ra một hơi nhẹ nhõm, dao găm trong tay dùng sức ép một chút, sau đó tiếp theo cả người liền nhào qua một bụi cây thấp bên cạnh.
"Ầm ——!" Một tiếng vang nhanh chóng kéo tới, cả người Thiên Lạc cũng nhảy vào trong bụi cây thấp.
Chất lỏng trong mìn cũng đột nhiên phun toàn bộ ra ngoài không khí, để lại một độ cong đặc biệt hoa lệ trong không khí, khiến người ta nhìn cũng không khỏi đổ mồ hôi thay Thiên Lạc.
Đều mang theo một chút căng thẳng, những người này nhìn chằm chằm vào Thiên Lạc, sau khi những thuốc kia tung toé ra, cũng đều căng thẳng chờ đợi Thiên Lạc thò đầu ra.
Dưới tầm mắt căng thẳng của tất cả mọi người, Thiên Lạc nhanh chóng đứng lên từ trong bụi cây bên cạnh.
Chỉ là trên cánh tay bị dính một chút thuốc nổ, trên mặt Thiên Lạc đầy rẫy mười phần ngạo nghễ, khóe miệng cũng trực tiếp nổi lên một chút cười gằn, tầm mắt ngạo nghễ nhanh chóng đảo qua.
"Cố thiếu tướng, có vẻ như tôi đã thắng rồi." Trên khuôn mặt kia đều là ý cười, Thiên Lạc cười nói.
Trong phòng quản lí, Cố Kinh Thế khá có hứng thú nhìn khuôn mặt nhỏ mang theo chút ngạo nghễ của Thiên Lạc, khóe môi xinh đẹp cũng nổi lên một chút ý cười, "Cậu đã đạt được giải thưởng lớn, lát nữa cậu lại đây lấy."
Nghe nói có giải thưởng lớn, mặt mày Thiên Lạc đều đầy rẫy ánh sáng mừng rỡ, cười gật đầu, "Vậy thì cảm ơn Cố thiếu tướng." Nói xong, mặt mày Thiên Lạc càng mang vẻ hài lòng hơn, tinh thần phấn chấn đi ra khỏi phòng mô phỏng huấn luyện.
"Không tệ nha Thiên Lạc, thằng nhóc cậu thật lợi hại!" Bắc Cẩm nhìn Thiên Lạc, đôi mắt kia cũng có chút tỏa sáng theo, "Lúc đầu tôi còn tưởng rằng thằng nhóc như cậu chỉ có thể thúc đẩy tinh thần mọi người, không nghĩ tới thật sự thực hành bắn súng này, cậu lại là nghịch thiên như thế nha!"
Bị Bắc Cẩm trực tiếp ôm cổ, Thiên Lạc thực sự bị cái tên không có dây thần kinh này siết cổ không nhẹ, "Này tính là gì chứ, còn chưa thật sự động tới súng mà, đợi đến khi thật sự cầm súng ra trận, cậu cũng biết rồi đó."
"Ha ha ha, cũng không biết lúc nào bắt đầu đánh nhau tay đôi, đến lúc đó thật đúng là muốn cẩn thận so tài một trận với cậu." Người tên Bắc Cẩm này tuy rằng hơi thô bạo, nhưng tâm tư cũng không quá phức tạp, nhìn thấy mấy ngày nay Thiên Lạc lợi hại như thế, Bắc Cẩm vốn có thêm mấy phần hiếu kỳ với Thiên Lạc, bây giờ nhìn Thiên Lạc lại có thể gỡ mìn lợi hại như thế, càng nhiều hơn mấy phần hứng thú đối với Thiên Lạc.
Không chỉ Bắc Cẩm, những ngày qua học sinh lớp C đều được Thiên Lạc cổ vũ tinh thần lúc này cũng nhìn Thiên Lạc như nhìn anh hùng.
Lần này Thiên Lạc là quán quân, học sinh của họ không có ai có thể nghịch thiên như như cô, cũng khó trách sẽ thành nhân vật nổi tiếng trong lòng mọi người.
Mọi người lớp C cực kỳ kề vai sát cánh, từ trước đến giờ bọn họ luôn ở đáy của học viện, hiện tại cũng coi như là hãnh diện.
Chỉ có điều, lớp C cũng làm không ít người đỏ mắt.
Ở Thiên Lạc thấy, lớp C chính là một tập thể, cô cũng rất nguyện ý hoà mình với các bạn học lớp mình.
Đi tới căng tin ăn cơm, xế chiều hôm nay là thời gian nghỉ ngơi hiếm thấy trong khi huấn luyện.