Thiên Lạc không nói gì mà lẳng lặng đợi Thiên Dung Thiên nói tiếp.
“Con quá mức chói mắt, nếu bị Hoàng Phủ gia phát hiện ra, bọn họ sẽ cho con hai con đường lựa chọn.” Nhắc đến Hoàng Phủ gia, thần sắc của Thiên Dung Thiên lạnh lùng, “Thứ nhất là thần phục họ, thứ hai là bị hủy diệt.”
Thiên Lạc bây giờ ngày càng cường đại, đây là chuyện tốt cũng là chuyện khiến cho Thiên Dung Thiên lo lắng.
ÔNg đã đáp ứng với Hoàng Phủ Tú Tuyết, nhất định bảo vệ Thiên Lạc, mà đã nhiều năm trôi qua, ông mặc kệ Thiên Lạc cũng là một cách bảo vệ.
Ai sẽ để ý đến một phế vật đâu? Thiên Lạc càng nhỏ bé, Hoàng Phủ gia sẽ càng không để nó ở trong lòng, nó sẽ được an toàn.
Bây giờ mọi thứ đã thay đổi.
Thiên Lạc ngày càng lóa mắt, thành tựu của nó ngày càng nhiều.
Binh đoàn đánh thuê có danh tiếng vang dội, bây giờ trên mạng đã có ảnh của Thiên Lạc, bốn phía đều tuyên dương hành động của cô.
Người bên cạnh Thiếu tướng Cố Kinh Thế, bắt giữ được sát thủ K, đoàn trưởng của Binh Đoàn Thú Nha, Đoàn trưởng trẻ nhất từ trước đến nay…
Những việc này rất khó che dấu.
Mặc kệ Thiên Lạc phát triển như thế nào, thì chuyện người Hoàng Phủ gia tìm đến chỉ là sớm hay muộn.
Cho nên Thiên Dung Thiên mới ngăn cản Thiên Lạc phát triển binh đoàn.
Thông minh như Thiên Lạc, vừa nghe Thiên Dung Thiên nói cô cũng đã hiểu ý ông.
Nhưng mà dù vậy thì sao?
Hoàng Phủ gia lợi hại, người Hoàng Phủ gia cũng không phải muốn giết dòng máu của mình?
Thiên Lạc đúng là không sợ Hoàng Phủ gia, ngược lại cô càng muốn phát triển lớn mạnh lên để một ngày kia có thể nỗ lực tự mình đến Hoàng Phủ gia có oán báo oán, có thù báo thù.
Lại ngẩng đàu nhìn Thiên Dung Thiên, mắt Thiên Lạc so với ngày xưa càng quyết tâm, lạnh lùng.
“Ba, ba phải tin tưởng thực lực của con. Con bây giờ đều phải làm hết tất cả để có thể đưa mẹ trở về.” Giọng nói đầy khí phách kiên định không thể lay động, “Người của Hoàng Phủ gia đến một người, con giết một người, đến hai giết hai. Chuyện bọn họ thiếu nhà chúng ta, con nhất định phải đòi lại gấp trăm lần.
“Cho nên con vẫn muốn phát triển binh đoàn đánh thuê?” Giọng điệu Thiên Dung Thiên đầy bất đắc dĩ.
Thiên Lạc gật đầu, bây giờ cô đã biết chân tướng, càng thêm kiến định muốn phát triển thế lực của mình, binh đoàn đánh thuê chính là khởi đầu của cô.
Hoàng Phủ gia ngang nghạnh ỷ vào gia thế của mình, cô càng phải mạnh mẽ để áp đảo họ!
“Nếu như con kiên trì như vậy, ta cũng chỉ có thể nghe theo con.” Thiên Dung Thiên thở dài, “Tóm lại con phải hết sức đề phòng người Hoàng Phủ gia.”
“Cảm ơn ba, con sẽ nhớ kỹ.” Thiên Lạc cười.
“Con còn nguyện ý gọi ta là ba?” Thiên Dung Thiên kinh ngạc nhìn Thiên Lạc.
“Đượng nhiên, chẳng lẽ ba không chấp nhận đứa con trai này?” Thiên Lạc cười hỏi ngược lại.
Bây giời chân tướng đã rõ, Thiên Dung Thiên là người có ân với mẹ con cô.
Thiên Lạc không phải là người không biết tốt xấu vong ân phụ nghĩa.
Cho nên cô sẽ xem Thiên Dung Thiên như ba mình mà kính tringj.
Nghe giọng điệu của Thiên Lạc,Thiên Dung thiên không khỏi thấy âm áp.
“Mặc kế lúc nào, ta cũng đồng ý làm ba của con.” Thiên Dung Thiên cũng cười theo.