Thiên Lạc thiếu chút nữa phát điên rồi.
Bởi vì cô cảm nhận được dưới mông mình có cái cứng rắn…Liền yên lặng không phản kháng.
Tại sao Cố Kinh Thế lại có phản ứng?
“Đừng lộn xộn.” Giọng nói trầm thấp mang theo dục vọng, Cố Kinh Thế dùng sức đè lại người trong lòng.
Rất ít khi nghe lời nhưng Thiên Lạc lại cứng người lại không động đậy.
Chỉ là vật ở dưới mông cô vẫn nóng như lửa, khiến cho khuôn mặt của Thiên Lạc đỏ bừng.
“Cố Thiếu tướng, anh đây là có ý gì? Anh là đàn ông, tôi cũng là đàn ông. Anh đừng nói với tôi, anh cong?” Nỗ lực trấn định, Thiên Lạc bình tĩnh nhìn Cố Kinh Thế giọng điệu nghiêm túc.
Tuy hỏi như thế, nhưng Thiên Lạc không khỏi có suy nghĩ trong lòng.
Khó trách lâu nay không thấy bên người Cố Kinh Thế có con gái, anh ta chắc chăn là không có hứng thú rồi.
Bây giờ, xem ra, anh ta chắc là thích đàn ông rồi!
Quả thực không có cách nào nghĩ, CỐ Kinh Thế vậy mà cong!
Nếu như những cô gái coi Cố Kinh Thế như vị thần biết điều này có thể hộc máu mà chết không?
“Cong?” Nguy hiểm nhíu mắt lại, CỐ Kinh Thế trừng phạt nhéo bên hông Thiên Lạc.
Nếu như anh ta cong thì cũng vì Thiên Lạc.
Anh đã xác định được lòng mình đó là thích Thiên Lạc.
“Thiên Lạc cậu không muốn ngủ cùng tôi có phải vì thẹn thùng?” Giọng điệu chế nhạo, Cố Kình Thế thấp giọng hỏi.
Thần kinh nhảy dựng lên, Thiên Lạc đương nhiên không nhận.
“Hai người đàn ông ngủ cùng nhau có gì mà thẹn thùng?” Thiên Lạc hợp tình hợp lý nói.
Chỉ thấy bộ dáng trấn định trước mắt của Thiên Lạc rất đáng yêu, Cố Kinh Thế nhịn không được lại muốn trêu chọc.
“Nếu như vậy, hai người đàn ông cùng nhau tắm rửa cũng rất bình thường, tôi tin cậu cũng sẽ không thẹn thùng càng sẽ không cự tuyệt tôi.” Cố Kinh Thế mỉm cười nói.
Đây chẳng lẽ chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn trong truyền thuyết?
Cố Kinh Thế này chắc là khắc tinh trời cao phái đến khắc chế cô a!
Nghĩ như vậy nhưng Thiên Lạc lại bình tĩnh nói, “’Tôi khong thích cùng người khác ngủ chung, càng không thích cùng người khác tắm rửa, đề tài này chúng ta kết thúc tại đây. Cố thiếu tướng, tôi thật sự rất mệt rồi.”
Câu cuối cùng là Thiên Lạc nói thật sự xuất phát tự nội tâm.
Gần đây xảy ra chuyện của sát thủ K nên cô thật sự rất mệt mỏi.
Bây giờ đã giải quyết xong nên cô biếng nhác buông xuống, liền cảm thấy mệt rã rời.
Nhìn mắt Thiên Lạc ẩn chưa mệt mỏi, Cố Kinh Thế càng thấy cảm giác đau lòng.
Ôm cô đặt xuống giường, động tác của anh rất ôn nhu.
Sau đó anh đứng lên, “Cậy nghỉ ngơi đi, tôi ngủ sô pha, tối mai chắc chắn tôi sẽ không ngủ sô pha nữa đâu.” Cố Kinh Thế nói rõ lập trường của mình.
Dù sao sớm muộn Thiên Lạc cũng sẽ là người của anh, anh cũng không cần vội vã.
Tương lai còn dài, anh có rất nhiều cách để Thiên Lạc can tâm tình nguyện tiếp nhận anh.
“Anh thật sự muốn ở lại nơi này của tôi?” Thiên Lạc nghe xong lời của Cố Kình Thiên liền đoán được ý của ah.
Người này biệt thự lớn như vậy không ở lại ở ký túc xá, đây là thể loại gì vậy?