“Tôi có thể treo video này lên trong vòng ba ngày, nhưng ba ngày sau, sợ sẽ bị Bạch Vũ Tâm xử lý mất, rồi lại gây ra chuyện khác che đậy, đến lúc đó, ảnh hưởng cũng không lớn.” Cao Nham đưa cuốn video cho Thiên Lạc, rồi nói.
“Cái này…… Tôi sẽ nghĩ cách.” Thiên Lạc nghĩ tới cái gì “Thạch Đầu, cậu giúp tôi chuyện này được không.”
“Lão đại nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp, tôi nhất định sẽ hỗ trợ.” Cao Nham không chút do dự nói.
Nếu không phải Thiên Lạc trợ giúp bọn họ, khích lệ bọn họ, bao gồm hắn ở bên trong lớp c, thì bây giờ hắn vẫn chỉ là phế vật, chính Thiên Lạc cho bọn họ sự tự tin, cho nên chỉ cần có thể giúp được Thiên Lạc, mọi người ban c, đều sẽ không do dự.
“Tôi muốn cậu tra xem, nước s có hòn đảo nào tên là đảo Cô Lang không.” Thiên Lạc vừa nói vừa lấy bản đồ, cho Cao Nham xem.
“Cô Lang đảo? nước s có hòn đảo nào tên như vậy sao?” Bắc Cẩm thường nghiên cứu về các hòn đảo, nhưng hắn chưa từng nghe thấy ên hòn đảo này.
Nhìn bản đồ, Bắc Cẩm xác nhận kinh độ và vĩ độ, “Vị trí này…… Đúng là thuộc về nước S, nhưng anh Lạc, nhìn bản đồ thì chỗ này căn bản không có hòn đảo nào cả, mà chỉ là một mảnh khu vực mênh mông biển nước mới đúng.”
“Cậu xác định chứ?” Thiên Lạc kinh ngạc nhìn Bắc Cẩm, hoàn toàn bất ngờ.
“Vâng. Thạch Đầu, cậu tra bản đồ hải vực xem.” Bắc Cẩm nói với Cao Nham.
Cao Nham lập tức điều tra kinh độ vĩ độ, vị trí kia đúng là không có hòn đảo nào cả.
“Chuyện này không có khả năng, đây là tinh tình báo thật vất vả tôi mới có được, sẽ không sai mới đúng.” Thiên Lạc nhìn Cao Nham “Thạch Đầu, thay đổi biện pháp, kiểm tra lại lần nữa xem.”
“Được, tôi thử xem xem.” Cao Nham nói xong, gõ bàn phím như bay.
Qua một hồi lâu, cuối cùng Cao Nham tìm được một trang web có liên quan đến tên hòn đảo này.
“Tìm được rồi!” Cao Nham mở trang web đó ra, nhưng màn hình máy tính đột nhiên đen thui!
Ngay sau đó, các loại virus lập tức xuất hiện, máy tính phát ra tiếng cảnh báo chói tai, Cao Nham sợ tới mức cắt nguồn điện luôn!
“Chế tiệt, máy tính củ tôi bị cậu cho đi đời rồi!” Cao Nham khóc không ra nước mắt.
“Sao vậy?” Bắc Cẩm nhìn máy tính “Thạch Đầu, chuyện này rốt cuộc là sao?”
“Trang web kia có hệ thống phòng ngự, ai xâm nhập vào, virus sẽ tấn công ngay vào máy tính đó, nếu tôi khởi động lại máy tính, vị trí của chúng ta sẽ bị lộ, rất nguy hiểm.” Vẻ mặt Cao Nham không còn gì luyến tiếc “Xong đời, máy tính này xem như đi tong.”
“Xin lỗi, tôi không nghĩ sẽ như vậy, hai ngày nữa tôi sẽ mua cho cậu một máy tính khác.” trong lòng Thiên Lạc cũng rất băn khoăn.
“Không có việc gì, lão đại, trách tôi không giỏi thôi, không giúp gì được cho cậu. Hòn đảo này đặc thù, đúng là có tồn tại, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó, bị xóa hết dấu vết, cho nên không thể tra ra.” Cao Nham nói.
“Thật phiền toái mà.” Thiên Lạc nhíu mày, không biết làm sao.
“Anh Lạc, nếu anh muốn biết chuyện về hòn đảo này, vì sao không đi tìm em trai Thiên Trạch Huân của anh?” Bắc Cẩm nhìn Thiên Lạc khó hiểu.