Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 140: Thiên Lạc, cởi quần áo ra - 3




“Thiên Lạc.” m thanh tà mị của Cố Kinh Thế bỗng nhiên vang lên, làm Thiên Lạc bên này khẩn trương một chút.

“Cái gì thế?” Thiên Lạc thực sự khẩn trương, trong lòng nghĩ Cố Kinh Thế này không phải là thật sự muốn xông tới đi!

“Tay em không thể dính nước, tự mình chú ý một chút.” Sau khi Cố Kinh Thế nói xong một câu như thế, liền chủ động tránh ra.

Anh lại đây, chính là vì nhắc nhở cô cái này sao……

Chưa từng nghĩ tới Cố Kinh Thế lại chủ động quan tâm mình, Thiên Lạc nhìn mu bàn tay của mình được Cố Kinh Thế băng bó tốt, nhớ lại động tác ôn nhu kia của Cố Kinh Thế, trong lòng nhảy dựng.

Đáy mắt nổi lên tia quang mang, Thiên Lạc hít sâu một hơi, sau đó lập tức cởi quần áo bắt đầu tắm rửa.

Cẩn thận bảo hộ tay mình, rất nhanh Thiên Lạc chuẩn bị tốt, mặc chỉnh tề mở ra cửa phòng tắm, thấy được Cố Kinh Thế bên này cũng đã mặc xong quần áo rồi.

Quân phục chỉnh tề, làm giờ phút này Cố Kinh Thế nhìn qua có nhiều vài phần cấm dục tốt đẹp, hết sức mê người.

So sánh với cô, Thiên Lạc tùy tiện mặc một cái áo sơmi, có vẻ rất tùy tiện, càng thêm nhiều vài phần không kềm chế được.

Thật ra Cố Kinh Thế hoàn toàn không ngại, mắt nhìn Thiên Lạc bên này: “Đi thôi.”

Gật đầu đuổi kịp Cố Kinh Thế, Thiên Lạc cùng Cố Kinh Thế đi ra ký túc xá, phát hiện Tần Sơn và Bưu Sơn đã lái xe lại đây.

“Thiếu tướng.” Tần Sơn giúp đỡ Cố Kinh Thế mở cửa xe ra, rồi mới thấy được Thiên Lạc sau lưng Cố Kinh Thế, bộ dáng có chút ngoài ý muốn: “Thiên thiếu gia cũng tới.”

“Ừ, nhiệm vụ lần này, Thiên Lạc cùng đi với chúng ta.” Cố Kinh Thế nói như thế, trực tiếp trước lên xe.

Để lại Tần Sơn và Bưu Sơn đứng dại ra. 

Nhiệm vụ lần này, chính là cấp bậc SS, thậm chí còn có hiệp nghị bảo mật, người ngoài thậm chí không thể biết một chút tin tức, Cố Kinh Thế lại muốn cho Thiên Lạc trực tiếp tham dự vào?

Tần Sơn và Bưu Sơn hai mặt nhìn nhau, nhìn Thiên Lạc đi theo Cố Kinh Thế lên xe.

“Ôi, lão Tần, thiếu tướng không phải coi trọng con gà mờ kia chứ? Mang theo cô ta? Cô ta có khả năng làm gì?”. Bưu Sơn từ sau khi Thiên Lạc trở thành trợ lý đặc thù của Cố Kinh Thế, liền đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, gần đây mới trở về, đối với Thiên Lạc, cũng chỉ có nghe thấy mà thôi, cũng không có chính mắt kiến thức qua sự đáng sự đáng sợ của Thiên Lạc.

Nghe nói và tận mắt thấy, chuyện đó cũng không thể dùng một cái khái niệm.

“Cái gì gà mơ, cậu và tôi đánh giá cô ta, nhưng cũng không nhất định có thể chiếm được chỗ tốt từ thuộc hạ của cô ta, cậu đừng xem thường cô ta.” Đụng vào Bưu Sơn một chút, Tần Sơn cũng lên xe theo.

Không nghĩ tới Tần Sơn lại cũng nhận xét Thiên Lạc như thế, Bưu Sơn hoàn toàn bày vẻ mặt không tin, rồi mới cùng nhau lên xe.

Đoàn người nhanh chóng đi tới hướng chỗ quân khu.

Trên xe, Thiên Lạc vẻ mặt nhàm chán nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ bay nhanh xẹt qua.

“Uống đi, có thể trị tốt vết thương trên người của em.” Cố Kinh Thế mang tới một lọ chữa thương, giao cho Thiên Lạc: “Có vết thương, không thích hợp chấp hành nhiệm vụ kế tiếp.”

Cố Kinh Thế đã nói như thế, Thiên Lạc đành phải nhận lấy.

Cố Kinh Thế đưa thuốc chữa thương hương vị không tồi, vị dâu tây chua chua ngọt ngọt: “Cố thiếu tướng, ngài có thể tiết lộ một chút tin tức cho tôi được không, nhiệm vụ lần này rốt cuộc là cái gì, làm cho lòng tôi rất tò mò.”

“Tần Sơn, cậu tới giải thích.”

“Vâng, thiếu tướng.” Tần Sơn nói như thế, rất nhanh lấy máy ghi hình, rồi mới thông qua màn hình điện tử: “Mời hai người xem đoạn video này trước”.

Nghe Tần Sơn nói xong, Thiên Lạc tò mò nhìn màn hình điện tử.

Cameras quay hình ảnh vào ban đêm, không đặc biệt rõ ràng.