Lộ Trạch Tây này chính là giống như trong lời đồn, người đàn ông được người ta gọi là người đàn ông Lucifer sa đọa!
Cũng đã nghe nói qua đại danh Lộ Trạch Tây, tư liệu đều viết rất rõ người đàn ông này rất vô tình, thủ đoạn tàn nhẫn.
Chẳng qua, nghe nói tin tức và tận mắt thấy, đó cũng không phải là một khái niệm.
Lúc trước chỉ cho rằng Lộ Trạch Tây này là một kẻ cuồng sát nhân rất đáng sợ, hiện tại Thiên Lạc mới cảm thấy, Lộ Trạch Tây này, căn bản là người điên!
Từ trên vách núi trực tiếp lái xe xông tới quốc lộ, người bình thường nhưng việc làm lại làm ra chuyện không bình thường như thế thật đáng sợ!
Quả thực chính là lấy tính mạng đánh cuộc, hoặc là nói, người đàn ông này căn bản là không muốn sống!
Một kẻ điên không muốn sống, vốn dĩ như thế cũng đủ đáng sợ, càng đừng nói đến Lộ Trạch Tây này, thực lực bản thân anh ta, cũng là một cao thủ.
Này thật chính là gặp một đối tượng khó chơi, khuôn mặt Thiên Lạc đều hàm chứa một chút lạnh băng, rồi mới hung hăng chuyển động tay lái, cua qua một cái khúc cua.
Nhờ cơ hội ở khúc cua, Thiên Lạc hơi lùi đuôi xe, hung hăng đâm vào đầu xe Lộ Trạch Tây!
Hung hăng đè Lộ Trạch Tây, hai chiếc xe gắt gao dán vào nhau, xe của Lộ Trạch Tây cọ vào rào chắn bên cạnh đường núi, ma sát ra từng tia lửa!
Giằng co một lúc, Lộ Trạch Tây lại lạnh băng nhìn Thiên Lạc bên này, cười lạnh một tiếng: “Mày đây là tự tìm đường chết.”
Tay phải ổn định tay lái, Lộ Trạch Tây tay trái mang bao tay nắm súng, nhắm ngay đầu Thiên Lạc!
“Tự tìm đường chết chính là mày!”. Chờ Lộ Trạch Tây nổ súng, đáy mắt đen nhánh của Thiên Lạc cũng nổi lên một tia tàn nhẫn, trực tiếp buông tay lái ra, nằm sấp xuống né tránh một phát súng, sau đó nhanh chóng duỗi tay, bắt lấy tay trái đang duỗi ra của Lộ Trạch Tây, hung hăng dùng thủ đoạn với Lộ Trạch Tây, cướp súng trong tay anh ta đi!
Súng lazer lập tức tới tay, Thiên Lạc sát khí đầy người, cùng lúc đó họng súng đã nhắm ngay đầu Lộ Trạch Tây.
Ánh mắt ám sắc đối đầu với Thiên Lạc, Lộ Trạch Tây nhếch môi đỏ tạo một vòng cung trào phúng, điên cuồng xoay tay lái, trực tiếp hất Thiên Lạc bay ra ngoài xe.
Một tiếng trầm vang, xe Thiên Lạc không có người khống chế tay lái, tức khắc điên cuồng xoay tròn, trời đất quay cuồng, cánh tay Thiên Lạc nện thật mạnh vào khung cửa sổ xe, súng lazer trong tay theo cửa sổ xe rơi xuống bay ra ngoài, rồi mới bị xe thể thao của Lộ Trạch Tây bay vọt qua đập vụn.
Dù biết Lộ Trạch Tây không dễ đối phó như vậy, Thiên Lạc nghe bên tai của chính mình, truyền đến âm thanh của Tiêu Vi Vi thét chói tai.
“Sắp đụng phải!!” Nghe Tiêu Vi Vi nói xong, Thiên Lạc nhìn xe lập tức liền đụng phải vách núi, trong lòng run lên, đột nhiên đổi hướng tay lái, dẫm phanh lại, xe còn cách vách núi chỉ có mấy centimet, mới miễn cưỡng dừng lại.
Thân mình chấn động, Thiên Lạc ngẩng đầu nhìn vách núi trước mắt, đáy mắt hiện ra một tia sát khí.
Tiêu Vi Vi thiếu chút nữa bị dọa ngây người, mắt thấy Thiên Lạc quay đầu, nhìn cô.
Ánh mắt bén nhọn, cho dù bị buộc tới đường cùng, đáy mắt Thiên Lạc, như cũ không có bất luận cái gì sợ hãi.
“Tiêu Vi Vi, ngồi vào phía trước.” Thiên Lạc nói với Tiêu Vi Vi.
m thanh Thiên Lạc hình như mang theo ma lực, làm Tiêu Vi Vi không có cách nào cự tuyệt.
Nhìn Tiêu Vi Vi ngoan ngoãn ngồi xuống bên người mình, Thiên Lạc lái xe, kéo ra một khoảng cách với vách núi, về tới tuyến lộ bình thường.
Mà quốc lộ phía trước, Lộ Trạch Tây và Thiên Lạc mặt đối mặt, chiếc xe thể thao kia chặn đường bọn họ sắp rời đi.