Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 130: Lại là anh 10




Có điều, xiềng xích buộc Tiêu Vi Vi có thể phong tỏa hồn lực trong cơ thể cô, làm cho cô không có cách nào sử dụng hồn lực, vì vậy một đá này đối với những người khác mà nói, có thể đáng sợ, nhưng đối với Thiên Lạc mà nói, lại không tính là gì.

"Vi Vi tiểu thư, tôi ngàn dặm xa xôi tới đây cứu cô, thái độ của cô cũng không khỏi quá mức ác liệt." Đỡ lấy công kích của Tiêu Vi Vi, đáy mắt Thiên Lạc ngậm lấy mười phần lạnh lẽo, thái độ lạnh lẽo cứng rắn nói.

Nghe xong Thiên Lạc, Tiêu Vi Vi vẫn mang theo cảnh giác, "Anh? Cứu tôi? Chỉ một mình anh?"

"Chỉ cần một mình tôi đã đủ rồi." Thiên Lạc nhìn trên cổ tay Tiêu Vi Vi, cái kia kỳ thực cũng không phải xích sắt quá cứng rắn.

"Đây là xiềng xích phong tỏa hồn lực của tôi, bất kỳ người có hồn lực, chạm phải ổ khóa này, năng lượng trong cơ thể sẽ không có cách nào sử dụng, chìa khoá không ở nơi này, anh phải nghĩ biện pháp lấy được chìa khóa..." Tiêu Vi Vi nhìn Thiên Lạc trực tiếp đưa tay tới xích sắt, lập tức cau mày, "Anh làm gì vậy, tôi nói rồi, dùng hồn lực là không làm gì được xiềng xích."

Cảm thấy Tiêu Vi Vi này đúng là rất nhiều lời, Thiên Lạc trực tiếp liền kéo đứt xiềng xích, động tác nhìn qua cực kỳ ung dung, hoàn toàn không phí sức.

Hiện tại sức mạnh cơ thể của Thiên Lạc cực kỳ mạnh mẽ, kéo đoạn xích sắt chỉ to bằng ngón tay này, căn bản là không khó khăn.

Nhìn dáng vẻ há mồm trợn mắt của Tiêu Vi Vi, Thiên Lạc híp mắt, "Hiện tại có thể không phí lời sao?"

"Anh đến cùng là ai?" Tiêu Vi Vi sửng sốt, khó có thể tin nhìn Thiên Lạc, một bộ dáng vẻ hoàn toàn không thể tin được.

"Giữa hai người chúng ta không cần thiết tự giới thiệu mình, nếu cô không muốn chết, thì đi cùng tôi." Nói, Thiên Lạc trực tiếp dùng kiểu ôm công chúa, ôm lấy Tiêu Vi Vi.

Ràng buộc trên người Tiêu Vi Vi vừa mở ra, cơ thể vẫn còn vô cùng vô lực, lúc này bị Thiên Lạc bỗng nhiên ôm lấy, kinh ngạc thốt lên một tiếng, theo bản năng ôm cổ Thiên Lạc.

Hơi thở của Thiên Lạc, tươi mát khiến người ta hầu như có thể nghiện.  

Tiêu Vi Vi ngẩng đầu, nhìn Thiên Lạc một chút, nhưng không thấy rõ tướng mạo Thiên Lạc.

Mà giờ khắc này, bên này Mafia vốn đã ngất, giãy dụa ấn xuống nút cảnh báo.

"Reng—— reng ——!"

Còi báo động chói tai nhanh chóng kéo tới, Thiên Lạc quả là sắp điên!

Nếu có châm gây tê, tên Mafia kia khẳng định không cách nào kích động cảnh báo!

Đây chính là không có tiền mua trang bị giải quyết kẻ địch, mới tạo ra phiền phức!

Nghĩ đến đây, Thiên Lạc giơ tay vung một cái, một cái phi tiêu lập tức bay ra, thâm nhập vào trần nhà bằng đá, sau đó nhanh chóng cố định, kéo dài sợi tơ màu đen dưới đủ để chịu được thể trọng của hai người.

Đáy mắt đen kịt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, Thiên Lạc ôm Tiêu Vi Vi, trực tiếp từ cửa sổ nhảy ra ngoài!

Pháo đài cổ cực kỳ cao, gió lớn gào thét qua bên tai, sau đó ở chỗ cuối cùng cách mặt đất không tới ba mươi centimet, vững vàng dừng lại.

"Tự mình đi." Thả Tiêu Vi Vi xuống, Thiên Lạc nhìn mấy chiếc xe cách đó không xa, lập tức tùy ý chọn một chiếc, đập nát cửa kính.

Hiện tại xe đều là nghiệm chứng vân tay, vân tay sai, không chỉ không mở được xe, mà xe còn có thể phát ra dòng điện mạnh mẽ, làm người trộm xe ngất đi trong nháy mắt.

Biện pháp giải quyết duy nhất, chính là thay đổi trình tự trên xe.

Chỉ có điều, Thiên Lạc hiện đang không có thời gian này!

Kết nối với máy tính mini trên người mình, Thiên Lạc tung một đấm đập nát hệ thống điều khiển của xe, sau đó sửa thành dùng máy tính mini để điều khiển, "Tiêu Vi Vi, mau lên xe!"