Tôi còn nhớ năm đó khi gia đình tôi còn hạnh phúc, Lạc Dung còn sống vì để đào tạo ra người thừa kế nên tôi đã đưa Hạ Bối và Hạ Duy Thanh đến hào môn thế gia để học làm người kế thừa, một là trao dồi và học hỏi thêm về cách làm ăn của người giàu có lâu năm hai là muốn con của mình sau này giỏi giang ko sợ ai ức hiếp làm người trên người nhưng ông lại không ngờ con của mình chính là thiên tài
" Chủ tịch Hạ thật có phúc, hai đứa con của ngài đều rất giỏi học hỏi rất nhanh, quan sát tỉ mỉ và có khối ốc vô cùng linh hoạt "
Ông Hạ lúc đó còn trẻ vừa xong việc liền đến nhà bạn đón con, nhìn hai đứa trẻ đứng hai bên mình khuôn mặt non nớt không hiểu chuyện gì nhìn ông
" Nói giỡn cái gì vậy, con tôi sao có thể...!"
" Này anh bạn đừng nghĩ tôi nó quá, thật sự hai người con của anh chính là thiên tài đấy "
Nhận lời chắc nịch của người bạn thân dù không tin ông cũng phải tin, vì quá vui mà quên mất rằng con mình còn quá nhỏ để học những thứ đó dần dần tạo nên một thảm kịch như bây giờ.
Ông hối hận vì năm đó theo danh lợi mù quáng mà quên mất rằng hai đứa con của mình cũng chỉ là những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn cần vui chơi như bao đứa trẻ khác
Ba sai thật rồi
Tại công ty ở nước F, đây là công ty với quy mô lớn chủ yếu là mỹ phẩm và nước hoa và là thương hiệu vô cùng nổi người nắm quyền và điều hành nơi này là con trai của Khương Mễ, Tô Đàm
" Hôm nay là ngày họp cổ đông vô cùng quan trọng vậy mà người bí ẩn đó lại không đến "
Tô Đàm khơi khơi ngồi trong phòng họp dáng vẻ buồn chán và không có phần quan tâm mấy khiến cho các vị cổ đông ngồi trong phòng họp vô cùng bất mãn với cái thái độ này của hắn ta
" Dù cho người đó không đến đi chăng nữa thì cậu đây cũng không nên lãng phí thời gian của chúng tôi "
Một người lên tiếng chất vấn, nhưng hắn ta lại không có biểu hiện gì là tức giận trực tiếp để chân gát lên bàn hóng hách mà nhìn người đó
Không biết từ đâu một cái bìa hồ sơ chạm vào chân hắn một cái thật đau khiến hắn ta nhăn nhó mặt mày ôm chân mình, một lần nữa Hạ Bối đập thật mạnh bìa hồ sơ lên bàn tạo ra âm thanh vô cùng chói tai
Lần này Tô Đám thật sự tức giận, đúng lên chỉ là mặt cô quát
" Cô là ai hả, vào dám vào nơi này làm loạn "
Hạ Bối cười nhẹ, nhếch một bên lông mày
" Tôi là họ Bạch tên Mẫn Đan, là cổ đông lớn nhất ở nơi này "
Nghe đến cổ đông lớn nhất khiến cho hắn trợn tròn con mắt đứng dậy
" Cái gì?"
Hạ Bối nhẹ nhàng đi ra phía sau hắn ta thuận tiện nắm lấy cái ghế đẩy nhẹ về phía sau một chút rồi ngồi xuống, cùng một loạt hành động của cô hắn cũng quay lại sắc mặt vô cùng xấu như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy
" Anh nghe không sai đâu, chủ tịch Tô.
Những cổ đông ở đây tình lại cùng quá chỉ 20% còn riêng anh nắm 35%, tôi nắm 45% vậy có nghĩa tôi là cổ đông lớn nhất rồi không phải sao "
Lời nói của cô vang dội khắp phòng họp những cô đông bắt đầu bàn tán sôi nổi về người kim chủ mới này, nhìn phong thái uy quyền chiếm giữ thượng phong làm cho hắn tức điên người lên vậy
" Dù cho là thế tôi vẫn là chủ tịch vẫn là cốt cán của công ty này "
Ha, một con nhỏ ngu ngốc miệng còn hôi sữa mà còn muốn ra thị uy với mình, để xem cô có bao nhiêu thủ đoạn để kéo tôi ra khỏi vị trí này đây, dù cho có bằng chứng đi chăng nữa thì mẹ nhất định sẽ cứu mình, mình vẫn còn đường lui
" Ngày 23 tháng 8 bắt đầu thành lập công ty vì những sản phẩm không được đón nhận nên đã mắc một khoảng nợ kết xù vì để rạng danh trở về nên đã mượn tiền mẹ mua lấy công ty nhỏ bé cướp lấy sản phẩm quý bao của bao nhiêu nhân viên nghiên cứu và chế tạo.
Sau khi có được sản phẩm cậu đã ngay lập tức cho tung ra thị trường khách hàng lúc này đón nhận vô cùng sôi nổi lợi nhuận cùng với cổ phiếu ngày càng tăng nhanh một bước lập được danh tiếng tiền tài.
Sau khi thành công dùng tiền uy hiếp người khác làm việc cho mình, bị tiền che mờ mắt những nhân viên đã theo anh và tạo nên nhiều sản phẩm có tiếng hiện này "
Bị cô vạch trần hắn vô cùng căng thẳng.
Làm sao cô ta biết được chứ mình đã xoá hết dấu vết rồi mà nhưng đó là do cô ta nói cũng không hề có bằng chứ
Hạ Bối cười xảo quyệt khinh thường hắn ra mặt khiến hắn vừa mừng vừa lo
" chủ tịch Tô cậu đang đắt ý với ai đây, hay cậu nghĩ rằng bản thân mình giấu dấu vết rất kỹ nên không sợ gì hết sao "
" Bạch tiểu thư, cô đang nói nhăng nói cuội cái gì vậy cô xem phim nhiều quá rồi đấy "
Cô búng tai một cái thì bên ngoài đội ngũ nhân viên nghiên cứu bước vào phía sau có hai tên bảo vệ vô cùng uy lực thân hình to lớn bước vào
" Chủ tich cứu chúng tôi "
Người đứng đầu trong đám người đó lên tiếng quỳ xuống ôm chân hắn, những người đúng phía sau lặng im cuối gầm mặt xuống sợ hãi lúc này hắn mới biết cô thật sự đã nắm điểm yếu của hắn rồi, nắm chặt bàn tay thành nắm đấm nhưng không thể làm được gì
Hạ Bối chỉ một cô gái xinh đẹp trong đám người đó trực tiếp gọi đến
" Cô lại đây "
Tô Đàm nhận ra cô gái đó, A Nhược hắn còn nhớ năm đó vì nhìn thấy dung mào xinh đẹp này mà đã giỡ trò đồi bại cưỡng bức cô ta ép cô ta về đây làm việc nhưng không ngờ ngoài vẻ đẹp ấy cô ta còn thông minh nữa đã tạo nên không biết bao nhiêu loại nước hoa làm nên tên tuổi cho công ty hắn
" Cô muốn làm gì?"
Hắn muốn ngăn lại nhưng không được, chân hắn đã bị người phía dưới nắm giữ lại trơ mắt nhìn A Nhược bước đến trước mặt cô.